Chương 33: H
Tác giả: Dục Hiểu
Editor: Trẫm chứ ai!!
Beta: Ba con mèo
Cảm ơn bạn @conchymnhonho đã cung cấp raw cho tui
Đây là lần đầu tiên hai người hôn môi, đầu óc Cố Thừa Vọng có chút trì độn. Diệp Ngôn Tích kỳ thật cũng không biết mình rốt cuộc đang làm gì. Bản thân tự ghi ngờ mình có phải bị lửa giận làm cho mất não hay không, mới có thể đi hôn tên ngốc này được. Nhưng giờ khắc này cậu thật sự không biết làm thế nào để phát tiết tâm tình của mình, thật sự nếu không làm chút gì đó, cậu có thể sẽ nội thương mất.
Đây là nụ hôn đầu của Diệp Ngôn Tích. Cho dù lúc trước đã cùng với Cố Thừa Vọng làm chuyện kia rất nhiều lần, nhưng chuyện hôn môi này cậu vẫn vô cùng ngây ngô, chỉ biết hôn loạn không có kết cấu, nhiều lần răng còn cắn trúng môi Cố Thừa Vọng. Cố Thừa vọng cũng không biết cậu đang hôn mình hay là đang trả thù mình.
Đương nhiên, cho dù là như vậy người bị đặt ở trên cửa cũng không có đẩy cậu ra. Thế nên loại hôn hít ngây thơ này lại giống như chất gây nghiện, khiến cho hai người cũng dần dần rơi vào tay giặc.
Cảm nhận được đầu lưỡi Diệp Ngôn Tích tiến vào, dây thần kinh lý trí cuối cùng của Cố Thừa Vọng cũng đứt đoạn. Hắn đè đầu Diệp Ngôn Tích, theo bản năng ngậm lấy đầu lưỡi Diệp Ngôn Tích ở trong miệng mình khuấy loạn, sau đó ʍút̼ lấy. Nước bọt Diệp Ngôn Tích tiết ra bị Cố Thừa Vọng ʍút̼ vào trong miệng, ~~ nuốt. Diệp Ngôn Tích chỉ cảm thấy lưỡi mình run lên, toàn thân nóng bỏng, dòng nhiệt không ngừng hướng dưới thân mình tuôn ra. Không chỉ lối vào phía trước, mà lỗ thịt phía sau cũng mấp máy vài cái, phun ra một cỗ nước dịch. Diệp Ngôn Tích lần đầu tiên biết hôn môi cũng có thể chọc người đến như vậy, đến nỗi hồn cũng muốn hút đi luôn, thân thể bắt đầu trở nên mềm nhũn, dần dần đánh mất quyền chủ động. Không biết từ khi nào, đã biến thành Cố Thừa Vọng tiến công chiếm đóng thành trì, đem mình hôn đến ý loạn tình mê.
Cố Thừa Vọng cũng chưa từng thấy Diệp Ngôn Tích vừa nghe lời lại mềm mại dịu ngoan như vậy. Cậu bị hôn đến từ trong lỗ mũi phát ra tiếng rên rỉ, không còn luôn mồm mắng chửi người, cũng không còn công phu với khí lực đánh mình nữa. Đương nhiên, những điều này sau này Cố Thừa Vọng mới phát hiện là mình suy nghĩ nhiều. Nhưng trước mắt giờ phút này, Diệp Ngôn Tích vẫn vô cùng ngoan, lại khiến cho Cố Thừa Vọng hận không thể nhào nặn khảm vào trong xương.
Hai người hôn hôn đến trên ghế salon, Diệp Ngôn Tích dùng sức đẩy Cố Thừa Vọng một cái, sau đó bản thân cũng ngã lên trên ghế sa lon, rõ ràng là lần đầu tiên hôn môi, lại hôn đến hơn mười phút cũng chưa có tách ra, cùng nhau trao đổi nước bọt, giống như hai dã thú đói khát từ lâu, rốt cuộc tìm được nơi có nguồn nước điên cuồng hôn nhau, thậm chí cả hai đều quên thời gian, càng hôn càng dây dưa.
Cố Thừa Vọng đến ʍút̼ mình, Diệp Ngôn Tích liền ʍút̼ lại hắn. Hơn nữa, do ʍút̼ quá mạnh đầu lưỡi trong chốc lát ở trong miệng đối phương bị đẩy trở lại trong miệng mình, trong phút chốc lại bị hắn hút trở về. Hai người hôn đến không biết mệt, vừa bắt đầu còn có chút hương vị triền miên, dần dần liền biến thành phân cao thấp là chính. Nhưng mà đều giống nhau ở chỗ, dục vọng hai người đều bị càng hôn càng bùng cháy, không biết từ khi nào quần áo đã lộn xộn, nửa thân dưới lại càng trần trụi dính với nhau cùng một chỗ ma sát.
Bởi vì Cố Thừa Vọng vẫn cảm thấy Diệp Ngôn Tích chưa khỏi bệnh, cho nên ở ký túc xá chịu đựng không chạm vào cậu. Diệp Ngôn Tích lại không biết hắn bây giờ căn bản như một trái lựu đạn, lại còn tự đưa đến cửa, lúc này Cố Thừa Vọng liền không thèm khách khí, nụ hôn của Diệp Ngôn Tích, hắn cũng không biết rốt cuộc đại biểu cho cái gì, nhưng lúc này ai cũng không có ý định dừng lại.
" Tôi...... Ừ A...... Cố Thừa Vọng cậu không nên nghĩ nhiều...... Bổn thiếu gia chẳng qua chỉ là mượn con *** lớn của cậu để chơi......" Cậu cảm nhận được hai cây dương v*t của Cố Thừa Vọng đang dán ở huyệt ɖâʍ ướt át của mình, quy đầu thỉnh thoảng lướt qua cửa huyệt giống như muốn cắm vào, rồi lại trượt ra. Chốc lát ở chỗ khác cọ cọ vài cái, sau đó lại đâm vào cửa huyệt, trêu chọc đến Diệp Ngôn Tích ngứa ngáy khó nhịn. Rốt cục, hai người hôn nhau gần nửa giờ đồng hồ thì tách ra. Trong mơ hồ Diệp Ngôn Tích nhớ ra trong bụng mình còn có bé con. Tuy Diệp Ngôn Tích vẫn luôn không có tự giác của người làm ba ba, ngoại trừ thuốc không dám uống bậy ra, luôn muốn làm cái gì thì làm cái đó. May là cậu cũng biết hiện tại đứa bé còn nhỏ, nếu như *** quá kịch liệt sẽ không tốt, vì vậy Diệp Ngôn Tích cầm lấy dương v*t phía trước của Cố Thừa Vọng nhắm ngay hậu huyệt của mình.
Diệp Ngôn Tích lo lắng người này vừa mới được mình hôn đắc ý lên mặt. Vì vậy lại không quên mạnh miệng, một bên hướng dương v*t Cố Thừa Vọng xuống ngồi, một bên không được tự nhiên kiếm cớ cho bản thân. Cố Thừa Vọng biết rõ tính cách người này, cũng không vạch trần cậu, chỉ nắm lấy eo của cậu đang muốn dương v*t phía trước trượt đến phía trước, mỗi cây *** một cái huyệt, " A! Đừng nhúc nhích! " Phát hiện ý đồ của Cố Thừa Vọng, Diệp Ngôn Tích kích động trên người hắn, " Không cho phép *** phía trước! "
Cố Thừa Vọng dừng lại động tác, kỳ thật hắn cảm thấy hôm nay Diệp Ngôn Tích vô cùng chủ động rồi lại vô cùng khác thường, tự mình nắm con *** của hắn xuống ngồi, lại không để cho hắn *** phía trước. Hôn mình, rồi lại không có bất kỳ giải thích nào, Cố Thừa Vọng cũng bị Diệp Ngôn Tích làm cho như lọt vào sương mù. Diệp Ngôn Tích nắm lấy quyền chủ động chậm rãi ngồi xuống. Cánh mông phía sau so với da bình thường còn trắng nõn hơn, đằng sau còn có một cây cự bổng nóng bỏng dán ở giữa đùi mình, Diệp Ngôn Tích rất nhanh liền đem cái cây phía trước đâm vào. Bị kẹp chặt đến thoải mái, Cố Thừa Vọng nắm chặt eo cậu mãnh liệt mà bắt đầu ***.
" A a a a! Chậm một chút! không cho phép cậu nhúc nhích! Dừng lại a a a...... Quá lớn......" Bị cướp đi quyền chủ đạo Diệp Ngôn Tích khó chịu đánh lên người Cố Thừa Vọng, một bên bị *** kêu to. So với lần đầu tiên làm trong trường học, dường như còn kích động hơn, Diệp Ngôn Tích bị *** đến nước văng tứ tung, dương v*t vừa thô vừa to cọ xát lớp màng mỏng ngăn cách, giống như chỉ cần dùng sức một chút là có thể chọc xuyên đến bên trong hoa huy*t, khiến cho Diệp Ngôn Tích dục tiên dục tử, không thật sự bị chọc vào nhưng lại có loại khoái cảm mãnh liệt như bị chọc vào. Thế nhưng thời điểm càng thoải mái Diệp Ngôn Tích càng nhớ đến chuyện hồi chiều, lửa giận trong lòng lại bùng cháy, " A...... Hôm nay...... Cô gái đó là ai! "
Diệp Ngôn Tích không hề hỏi qua mình, Cố Thừa Vọng tự nhiên không biết cậu tức giận cái gì, bây giờ nghe lời cậu nói, trong nội tâm chợt khẽ động. Chẳng lẽ Diệp Ngôn Tích là vì thấy mình cùng với nữ sinh đi ra ngoài nên mới khó chịu?
" Đó là chị tôi. "
" Aha...... A " Vốn đang có chút mơ hồ Diệp Ngôn Tích chợt mở to hai mắt, giống như con mèo nhỏ bị dọa sợ nhìn Cố Thừa Vọng, " Chị của cậu? "
" Đúng vậy a~chị ruột tôi. "
" ** má, cậu vì sao không nói sớm! " Vì vậy Cố Thừa Vọng lại bị Diệp Ngôn Tích đánh một cái tát.
Nghĩ đến mình vậy mà còn trợn mắt với chị Cố Thừa Vọng! Diệp Ngôn Tích lần nữa cảm thấy xấu hổ đến xù lông, còn có thể mất mặt hơn nữa sao?!
" Cho nên cậu bởi vì chuyện này mà tức giận? " Cố Thừa Vọng từ từ đứng dậy, biến thành tư thế mặt đối mặt ôm Diệp Ngôn Tích vào trong ngực, một bên hỏi.
" Ai...... Ai tức giận! "
" Lỗ tai đỏ thế kia, vừa nhìn là biết bị tôi nói trúng. "
" Aha...... Cậu ít...... Tự mình đa tình...... A a a......"
" Vậy vì sao lại hôn tôi? " Mặt Cố Thừa Vọng đột nhiên nhích đến gần Diệp Ngôn Tích, phun ra nhiệt khí phả vào bên ngoài miệng đối phương, nhìn qua như đang muốn hôn lên, nai con trong lòng Diệp Ngôn Tích chạy loạn.
" Ai...... Ai mà hôn cậu! Ừ A! " Diệp Ngôn Tích vừa nói xong, đã bị Cố Thừa Vọng chặn miệng.