Chương 34: H
(tui chỉ muốn chứng minh tui là con gái thôi )
Chương 34: Âm đế bị lông chim cọ đến sưng lên(*** ɖâʍ bị thè lưỡi ra ɭϊếʍƈ! Cao H! Không có đảo chính ah)đề phòng bạn nào quên thì xin được nhắc là chương trước bạn Diệp cưỡng hôn người ta
Tác giả: Dục Hiểu
Editor: Trẫm chứ ai!!
Beta: Ba con mèo
Cảm ơn bạn @conchymnhonho đã cung cấp raw cho tui
Giờ phút này hôn so với lúc trước thay đổi có tính xâm lược hơn, Cố Thừa Vọng ra sức càn quét từng tấc một trong khoang miệng Diệp Ngôn Tích. Nụ hôn tàn bạo mà bá đạo, vết thương trên chân vẫn luôn đau đớn nhưng Diệp Ngôn Tích lại không rảnh để ý tới. côn th*t cắm ở trong cơ thể cậu vẫn như cũ điên cuồng thô bạo đỉnh làm, *** đến tận khi triệt để mất hồn. Hai người như là dùng hết sức lực toàn thân để hôn, tay Cố Thừa Vọng dùng sức xoa trên người cậu, giống như có thứ gì đó tràn ngập toàn bộ lồng ngực, cũng gấp gáp muốn phun ra ngoài. Cây côn th*t còn lại chảy ra chất lỏng trong suốt, theo động tác đâm chọc cọ lên mông Diệp Ngôn Tích, cọ đến mông to trắng bóng tràn đầy thủy quang. hoa huy*t phía trước của Diệp Ngôn Tích phun ra nước, phun đến lông chim Cố Thừa Vọng liền biến thành một đống dinh dính. Cái thứ lông lá màu đen mỏng manh nhưng lại vẫn vừa cứng vừa thô, không ngừng cọ xát âm đế mềm mại của Diệp Ngôn Tích, đem cậu cọ đến vừa đau vừa ngứa, mép *** sung huyết đỏ hồng.
" A a...... Âm đế bị *** sưng lên...... A a a sẽ hỏng mất! " Diệp Ngôn Tích khóc hô đi cắn môi Cố Thừa Vọng, " *** ɖâʍ phía trước có phải rất ngứa hay không, có muốn côn th*t lớn hơn chọc cậu không. "
Muốn! A a a...... Không đủ! Bên trong rất ngứa rất khó chịu, cũng muốn toàn bộ con *** lớn *** vào, chọc ch.ết tôi...... trong lòng Diệp Ngôn Tích ɖâʍ kêu, lại không dám nói ra suy nghĩ thật sự, " Không thể *** phía trước...... Aha......"
Nghe thấy Diệp Ngôn Tích vẫn không chịu, trong lòng Cố Thừa Vọng hơi hơi thất lạc một giây, nhưng cũng không tiếp tục miễn cưỡng cậu, mà lại lần nữa hôn lên người trong ngực.
Mỗi một lần hạ xuống, phía trước Diệp Ngôn Tích đều thoáng ngậm một chút lông chim của Cố Thừa Vọng, khiến cho vách tường trong huyệt ɖâʍ ngứa ngáy một trận. Nước ɖâʍ chợt chảy ròng ròng, bướm ɖâʍ quá nhớ, rất muốn dương v*t tiến tới đâm vào. Phía sau dương v*t làm tuyến tiền liệt của cậu, phía trước ngọc hành cũng bị kích thích đến chảy ra chất nhầy trong suốt, trượt lên trên bụng Cố Thừa Vọng.
" Ừ A...... Nhanh lên không thở được......" Diệp Ngôn Tích bị nồng nhiệt hôn đến gò má đỏ tươi, ngực khó chịu, vốn bị *** quá kịch liệt đã khiến cho cậu có cảm giác thiếu dưỡng khí, miệng lại còn bị ngăn chặn, chỉ chốc lát sau Diệp Ngôn Tích bắt đầu đánh loạn lên lưng Cố Thừa Vọng.
" Sao kém như vậy, đây không phải là lần đầu tiên chứ. " Cố Thừa Vọng thân mật buông cậu ra, vẫn còn ở trên cánh môi hồng nhuận phơn phớt hôn vài cái.
Ngữ khí Cố Thừa Vọng rõ ràng ôn nhu, nhưng Diệp Ngôn Tích nghe vào trong tai liền thay đổi. Cảm giác như đang trần trụi cười nhạo!!! Đã 20 tuổi rồi, vậy mà nụ hôn đầu vẫn còn!
" Ừ a...... Con mẹ nó cậu mới là lần đầu tiên...... Bổn thiếu gia...... Kinh nghiệm phong phú! "
" Ah? " Cố Thừa Vọng tràn đầy ghen tuông cắn môi dưới Diệp Ngôn Tích một cái, sau đó lại buông ra ở phía trên khẽ ɭϊếʍƈ, " Kinh nghiệm phong phú vừa nãy thời điểm hôn tôi thiếu chút nữa dập môi tôi chảy máu, còn hôn vài cái đã không thể hít thở? "
" Cậu...... A...... Chậm một chút...... Cậu quản tôi! " Diệp thiếu gia xấu hổ đánh hắn.
Biết là nụ hôn đầu của Diệp Ngôn Tích, không hiểu tại sao trong lòng Cố Thừa Vọng như có vô vàn pháo hoa nổ tung. Phần eo lập tức như được lắp môtơ chạy bằng điện, tốc độ lực đạo mãnh liệt làm cho Diệp Ngôn Tích hầu như không thể đỡ nổi.
" A a a! Vì sao đột nhiên lại nhanh như vậy! Aha...... Thật sâu...... Lỗ đít sẽ bị đâm nát à a......"
" Anh rất vui. " Giọng Cố Thừa Vọng thậm chí kích động có chút run rẩy, " Ngôn Tích. "
Cố Thừa Vọng thấp giọng lẩm bẩm, đây là lần đầu tiên hắn không gọi họ Diệp Ngôn Tích. Trong thanh âm khàn khàn mang theo vài phần ôn nhu, giống như có phép thuật, hung hăng đập vào người Diệp Ngôn Tích, dĩ nhiên cũng bị hai chữ này kích thích đến cao trào.
"Anh thích em", trong lòng Cố Thừa Vọng yên lặng bổ sung câu nói kế tiếp, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra miệng. Kỳ thật từ lần đầu tiên hắn trông thấy Lê Ngự Hành tới đón Diệp Ngôn Tích, khi đó hắn bắt đầu ghen, Cố Thừa Vọng liền ý thức được tình cảm của mình. Sở dĩ hắn không thể khống chế được...đều là vì thích. Tuy nhiên, không hiểu mình vì sao lại thích được cái tên suốt ngày tìm đường ch.ết này, xuống cầu thang cũng có thể ngu ngốc trật chân được. Nhưng cái gọi là tình yêu này, một khi bắt đầu sẽ rất khó để dừng lại. Cho nên, dù cho giả bộ như không thèm để ý, nhưng thấy cậu bị thương hắn vẫn không khỏi lo lắng, không tự giác muốn giúp cậu. Nhớ tới Lê Ngự Hành, trong lòng Cố Thừa Vọng hoặc ít hoặc nhiều có chút không rõ tư vị. Người ta đi xe thể thao Rolls-Royce hơn một nghìn vạn, mà hắn chỉ có một chiếc xe đạp bị tuột xích, cho nên hắn biết rõ Diệp Ngôn Tích sẽ không vừa ý hắn. Nhưng cho dù Diệp thiếu gia căn bản khinh thường ngồi xe đạp của hắn, Cố Thừa Vọng vẫn cẩn thận từng li từng tí làm đệm cho cậu ngồi.
(Edit đến đoạn này thương anh Vọng quá , cố lên anh đẹp giai~ anh không giàu nhưng gen anh rất tốt á...)
Diệp Ngôn Tích cao trào đối với Cố Thừa Vọng mà nói lúc nào cũng là liều thuốc thôi tình tốt nhất. Bị lỗ thịt nóng ướt của cậu kẹp lấy, hai cây côn th*t cực lớn cũng cùng nhau bắn ra.
Sau khi bắn xong, Diệp Ngôn Tích mềm nhũn ngã lên trên người mình, Cố Thừa Vọng lại nhịn không được hôn cậu, môi Diệp Ngôn Tích tựa như quả đông lạnh mềm mại đàn hồi, không biết tại sao đột nhiên nhớ đến trước kia có người nói xúc cảm của môi thật ra liên hệ mật thiết với cái nơi riêng tư nào đó. Cố Thừa Vọng thoáng tưởng tượng một chút bộ dáng hoa huy*t Diệp Ngôn Tích. Có lẽ hoa huy*t với môi của cậu giống nhau, cũng mềm như thế này, còn có thể chảy ra cỗ nước ɖâʍ lớn, nếu như mình thè lưỡi ra ɭϊếʍƈ...không biết vị tiểu thiếu gia này có thể một bên đánh hắn một bên phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn hay không, còn lắc mông không ngừng đưa vào trong miệng mình, làm cho mình ɭϊếʍƈ cậu thoải mái hơn một chút.
" Ừ A...... Cậu tại sao...... Lại biến lớn! Aha...... Sẽ bị căng hỏng mất......" Rõ ràng vừa mới bắn xong, người này vì sao lại đột nhiên cứng lên!
" Bởi vì em quá mê người, nhịn không được muốn làm ch.ết em. " Cố Thừa Vọng một hơi hút mật ngọt trong miệng Diệp Ngôn Tích, bị chính hình ảnh mình vừa tưởng tượng kích thích đến hai cây dương v*t nhanh chóng bành trướng, Diệp Ngôn Tích không chịu nổi khóc thút thít nỉ non không ngớt.
(Khụ~ xin phép được đổi xưng hô ở chương này, hãy thông cảm cho tâm tình nôn nóng của một editor đợi mãi chưa thấy 2 thằng nó yêu nhau nên muốn hâm nóng tình cảm một chút cho nên đừng ai thắc mắc là chưa yêu nhau đã xưng anh với chả em nhé )
Lần này Cố Thừa Vọng không giống như vừa nãy tiếp tục đỉnh làm, mà đột nhiên trở mình để Diệp Ngôn Tích nằm lên trên ghế sa lon, dương v*t cắm ở bên trong rút ra, theo thói quen cái cây cự bổng thô nóng vừa rút ra Diệp Ngôn Tích lập tức trầm ngâm một tiếng, tiểu huyệt còn không ngừng mấp máy vài cái.
Cố Thừa Vọng không tiếp tục suy nghĩ nhiều, cẩn thận để cái chân bị thương của Diệp Ngôn Tích lên ghế sô pha, cái chân kia thì vắt lên cánh tay, Diệp Ngôn Tích cho rằng hắn muốn tiến vào từ chính diện, ai ngờ người nọ đột nhiên cúi người xuống, dùng miệng ngậm lấy mép *** của mình.
" A a! Cậu làm cái gì! Đừng đụng chỗ đó! Ô ô......" Diệp Ngôn Tích làm sao cũng không nghĩ tới người này lại đột nhiên thè lưỡi ra ɭϊếʍƈ hoa huy*t của mình, xấu hổ đến phát khóc. Cậu không ngừng vặn vẹo cơ thể muốn để người này bỏ ra, Cố Thừa Vọng lại cố ý lè lưỡi đẩy ra mép *** của mình, quả nhiên Diệp Ngôn Tích lập tức xù lông, đánh lên trên người Cố Thừa Vọng, " Đừng đụng chỗ đó! Cút ngay a a a a...... Không thể......"
Bị Diệp Ngôn Tích đánh vài cái Cố Thừa Vọng sớm đã tập mãi thành thói quen, tự nhiên sẽ không buông cậu ra. Nơi này của Diệp Ngôn Tích quả nhiên giống như mình nghĩ, vừa mềm lại lại đàn hồi, còn có một cỗ mùi vị tao mị, há miệng ngậm lấy, một cỗ nước ɖâʍ liền phun vào trong miệng.