Chương 44: H

Tác giả: Dục Hiểu
Edit + beta: Trẫm chứ ai!!


Đây là lần đầu tiên Diệp Ngôn Tích khẩu giao cho người ta, trước kia nếu như có ai dám nói cậu sẽ quỳ dưới thân nam nhân làm loại chuyện này, cậu nhất định sẽ chặt cu người đó, nhưng Cố Thừa Vọng lại lần lượt khiến cho cậu mất khống chế. Đậu xanh bôi ở phía trên độ ngọt vừa phải, lần trước không cẩn thận uống phải‎‎‌‌ tinh‌‎ dịch‍‌‍‌ trộn lẫn dịch thể của mình chảy ra‌‌‎‎ hương vị có chút khác biệt, nhưng vẫn có hương vị mặn chát, hòa cùng đậu xanh thanh mát, cùng với vị xạ hương đậm đặc, Diệp Ngôn Tích bây giờ đã qua thời kỳ nôn nghén, cho nên ngửi thấy mùi vị như vậy cũng sẽ không có phản ứng gì không khỏe, ngược lại càng thêm hưng phấn, nâng cao bụng to quỳ gối trên sàn nhà phòng bếp, trên tay nắm gậy th*t nam nhân của mình‌‍‌‎, phía trên còn bôi canh đậu xanh lên trò đùa dai của mình, Diệp Ngôn Tích ɭϊếʍƈ sạch sẽ đồ vật bên ngoài, ‍‍ cự điểu‌‎ phát nhiệt truyền đến đậu xanh, đậu xanh vốn để nguội lạnh lại nóng lên, nhưng Diệp Ngôn Tích vẫn nuốt toàn bộ vào trong bụng.


Đợi đến lúc đồ vật trên thân đã ăn xong, Diệp Ngôn Tích mới đem‎‎‌‌‍ Quy‎‌‎‍ đầu‌‎‍‌‎ ngậm lấy, dùng miệng ʍút̼, không có bất kỳ xảo nào, chỉ là ngốc ngốc ʍút̼ lấy, Cố Thừa Vọng cũng kích động đến con cu che kín‌‎ gân xanh nẩy mạnh. Hiển nhiên hắn cũng không ngờ Diệp Ngôn Tích lại đột nhiên làm ra chuyện như vậy, thìa trong tay bỗng nhiên dừng trên không trung, toàn thân run lên, một khắc khi môi của đối phương đụng đến quy đầu‍‎‌‌‎ của mình, Cố Thừa Vọng thiếu chút nữa thì kích động đến bắn lên mặt cậu.


" Nấu cơm cho tốt đi, đừng nhìn xuống! " Phát hiện Cố Thừa Vọng đột nhiên ngừng động tác, ánh mắt nhìn mình càng ngày càng nóng bỏng, Diệp Ngôn Tích nhổ quy đầu trong miệng‌‌‎‍ ra‎‌‌‎, thẹn thùng nổi giận.


Cho dù ngữ khí trừng mắt cũng khiến cho Cố Thừa Vọng cảm thấy đáng yêu, huống chi bây giờ trên tay Diệp Ngôn Tích còn đang nắm cây cự bổng phía dưới của mình, cái cây phía trên cũng cọ mặt của cậu, người này có đôi khi kiêu ngạo đến thiếu đòn. Nhưng bây giờ lại đang ngoan ngoãn hầu hạ cự vật của mình, trong lòng Cố Thừa Vọng vui sướng nghĩ.


Cố gắng xào rau trong nồi, nhưng lực chú ý toàn thân kỳ thật đã đi đến dưới thân, từ bên ngoài nhìn vào sẽ không phát hiện có gì khác thường, phải cẩn thận quan sát mới có thể phát hiện nam sinh nấu cơm hô hấp có chút ồ ồ, dường như đang nhẫn nại gì đó, phải đi vào bên trong, mới có thể nhìn thấy phía dưới có một người đang quỳ ngậm lấy tính khí nam nhân ɭϊếʍƈ láp, tạp dề vướng bận đã bị vứt xuống một bên, lại cẩn thận một chút, mới có thể phát hiện nam sinh kia còn có cái bụng rất tròn, nhìn qua như đang mang thai hơn mấy tháng.


available on google playdownload on app store


Mà cái hình ảnh như vầy đánh thẳng vào thần kinh Cố Thừa Vọng, tuy kỹ thuật không có gì tốt, nhiều lần còn bởi vì ʍút̼ quá sức làm cho quy đầu mình có chút đau, nhưng Cố Thừa Vọng không nói ra, vẫn luôn một bộ rất hưởng thụ, được cổ vũ Diệp Ngôn Tích càng hưng phấn, liền càng ra sức ʍút̼ hơn......


" Hít-zzz......"
" Hở...... Sao vậy? "


" Không sao, rất thoải mái, tiếp tục ɭϊếʍƈ đi. " Cố Thừa Vọng sờ đầu Diệp Ngôn Tích, tuy vừa mới đau đến toàn thân chấn động, nhưng trên mặt cũng không hề lộ ra chút khó chịu nào, Diệp Ngôn Tích tự mình suy nghĩ một chút, cuối cùng đã tìm ra một chút kỹ xảo, dùng đầu lưỡi đảo quanh cái lỗ nhỏ trên quy đầu, quả nhiên gậy th*t trong miệng‍‌‌‌ liền bắt đầu cứng hơn, Diệp Ngôn Tích bắt đầu nhanh chóng phun ra nuốt vào.


Đầu gậy th*t cọ xát làm cho gò má đỏ bừng.


" Ừm A......" Quá lớn...... Căn bản ăn không hết được, hơn nữa còn có những hai cây, Diệp Ngôn Tích thật sự không thể yêu thương cả hai, chỉ có thể một tay nắm cây phía trên miễn cưỡng tuốt động. Chờ đến cuối cùng một cây có dấu hiệu sắp bắn, Cố Thừa Vọng đột nhiên đè đầu của cậu lại, ‍gậy th*t‌‌ trong miệng run lên, toàn bộ chất lỏng tanh mặn bắn vào trong miệng Diệp Ngôn Tích, từng cỗ một, bởi vì không kịp nuốt mà theo khóe miệng chảy xuống, cây thịt phía trên chỉ trong chốc lát cũng‍‎‍‎‌ bắn‎‎‍‍‍‌‌‍ ra, phun lên trên mặt Diệp Ngôn Tích.


" A...... Nóng quá......"
" Nhanh nhổ ra. " Cố Thừa Vọng bắn tinh xong rút‌ gậy th*t‎‍‌‍‌‌‌ ra, nâng người trên mặt đất dậy, muốn để Diệp Ngôn Tích nhổ đồ vật trong miệng vào trong bồn rửa, ai ngờ đối phương đột nhiên nuốt toàn bộ xuống.
" Ngốc, sao lại nuốt. "


" Anh quản em. " Diệp Ngôn Tích không được tự nhiên đỏ mặt, cậu vậy mà đi giúp nam nhân‌‌‎‍‍ khẩu giao‌‎, cậu còn uống hết‎‌‎ tinh‎‍‌ dịch của hắn‌‍‎‌‎.


Cố Thừa Vọng cưng chiều cười cười, cùng Diệp Ngôn Tích trao đổi một nụ hôn đằm thắm, sau đó rút khăn tay lau sạch sẽ hạ thân của mình, " Không phải đói bụng ư, đi ăn cơm đã. "


" Em hiện tại không chỉ là đói bụng......" Cái miệng nhỏ phía trên của Diệp Ngôn Tích được ăn hai cây cự điểu rồi, nơi khác tự nhiên cũng có phản ứng, hơn nữa vừa rồi cũng chỉ có Cố Thừa Vọng được thỏa mãn, cậu bây giờ còn chưa thỏa mãn dục vọng.


Cố Thừa Vọng đương nhiên biết Diệp Ngôn Tích ám chỉ cái gì, ôm người vào trong ngực, trán tựa ở trên trán của cậu, một tay mò xuống phía dưới Diệp Ngôn Tích, " Cái miệng nhỏ ở đây cũng đói bụng ư? "
" Ừ, còn không mau tới đút no bụng bổn thiếu gia! "
" Tuân mệnh. "


Cố Thừa Vọng chưa đến hai giây đã cởi sạch Diệp Ngôn Tích ném quần áo ở một bên, rau xào xong vẫn còn đặt ở trên bếp, Cố Thừa Vọng sợ có khói dầu, liền ôm Diệp Ngôn Tích đến trên bàn cơm phòng khách, cái bàn cực lớn, Diệp Ngôn Tích nằm ở trên đó còn rộng rãi, Cố Thừa Vọng tự mình tách hai chân người ta ra, dùng tư thế đứng này liền có thể *** cậu. Theo thói quen sờ lên bụng Diệp Ngôn Tích, trấn an nhóc con bên trong đến bây giờ vẫn chưa được ăn cơm, ai bảo nó có một người cha hiện tại thân thể so với dạ dày còn khát khao hơn.


Tay Cố Thừa Vọng sờ một cái đến miệng huyệt chảy nước‎‌‍‎‌, Diệp Ngôn Tích liền bắt đầu thở gấp, thanh âm vừa mềm vừa câu nhân, như đang cố ý‌‍‍‎‎ dụ‍‍ dỗ‌‌‎‍‎ Cố Thừa Vọng chơi cậu.
" Bảo bối n*ng lên quả nhiên như con chó cái phát ɖâʍ. "


" A! Ngón tay‎‍‍‎‌ chọc vào‌‌ bên trong...... Sướng quá...... A ừ......"
Giống như trước đây, Diệp Ngôn Tích chẳng những không mắng mỏ Cố Thừa Vọng gọi mình là chó cái phát ɖâʍ, ngược lại vì vậy mà càng trở nên kích động thêm.
" Nước nhiều thành như vậy, có phải" đói" rất lâu rồi hay không. "


" Aha...... Đương nhiên...... Sâu hơn một chút...... Ừ......"
Cố Thừa Vọng dùng ngón tay vuốt ve cánh hoa Diệp Ngôn Tích, đột nhiên nhớ đến canh đậu xanh vừa rồi, nghĩ đến nhóc hư hỏng này nhân lúc mình nấu cơm mà " Đùa bỡn" mình, liền kìm lòng không được cũng muốn lấy một chén đồ vật kia tới.


" Bảo bối chờ anh tí. "
Diệp Ngôn Tích còn chưa biết Cố Thừa Vọng muốn đi làm cái gì, vài giây sau liền thấy hắn cầm một chén canh đậu xanh tới đây, nước đậu xanh đều bị hắn bỏ đi, trên tay còn cầm một khối băng kì lạ.
" Anh làm gì vậy? "


" Vừa nãy không phải khiến cho bảo bối rất thoải mái ư? Bây giờ chúng ta đổi cách chơi khác. " Cố Thừa Vọng phúc hắc cười, Diệp Ngôn Tích đương nhiên biết hắn không phải đơn giản chỉ là muốn làm cho mình thoải mái, nhưng nếu như chỉ là như mình vừa rồi bôi đồ ăn ở trên người hắn, vậy còn cần khối băng làm cái gì? Thấy biểu cảm của Cố Thừa Vọng, Diệp Ngôn Tích liền bắt đầu hối hận vừa rồi đã tìm đường ch.ết.


______________________________
Dạo này đang học tập để thi bằng lái xe tui sợ hãi phần thi thực hành quá điiiiii






Truyện liên quan