Chương 45: H
Tác giả: Dục Hiểu
Edit + beta: Trẫm chứ ai!!
Cố Thừa Vọng đi đến bên người Diệp Ngôn Tích, hôn bụng của cậu một chút, " Yên tâm, anh không bỏ vào phía trước, sợ làm em bị thương, dùng đằng sau là được rồi. "
" Đằng sau?"
" Dùng nơi này của em, làm canh đậu xanh ướp lạnh, được không? "
Một ngón tay Cố Thừa Vọng sờ đến hậu huyệt đóng chặt của Diệp Ngôn Tích, dính một chút đậu xanh chưa lọc nước cùng dịch bôi trơn huyệt trước Diệp Ngôn Tích chảy ra, bỏ một ngón tay vào làm khuếch trương.
" Canh đậu xanh ướp lạnh là cái quỷ gì?! Bổn thiếu gia mới không cần! A......"
" Đậu xanh bỏ vào dùng cái miệng nhỏ này của em chậm rãi ép đậu xanh thành bùn, sau đó lại từng chút phun ra, hỗn hợp có nước ɖâʍ bên trong cùng với đậu xanh nhuyễn nhất định vô cùng mỹ vị. "
" Cố Thừa Vọng, anh tên đại biến thái! "
Diệp Ngôn Tích cảm thấy xấu hổ đến toàn thân phiếm hồng, muốn khép hai chân lại, Cố Thừa Vọng lại chen vào giữa, " Vừa rồi là ai trong lúc anh nấu cơm đem cái thứ này bôi lên dương v*t anh? Hử? " Cố Thừa Vọng nhéo mũi Diệp Ngôn Tích, " Nhưng mà thấy sau đó em giúp anh ɭϊếʍƈ sạch toàn bộ, đợi lát nữa anh cũng sẽ ăn hết giúp em. "
" Thế nhưng...... Rất bẩn......"
" Không sao, hôm nay anh đã rửa cho em rất sạch sẽ. "
Đây là sớm có dự mưu a! trong lòng Diệp Ngôn Tích gào thét.
" Anh cái này lại là cái gì?! " Diệp Ngôn Tích lần nữa chú ý đến hộp băng bên cạnh, cảm thấy lông mày giật giật, vì sao cậu lại không hề phát hiện trong tủ lạnh có thứ này
" Ah cái này a, ngày hôm qua anh đi ra ngoài mua thức ăn, sau đó thời điểm đi ngang qua một cửa hàng nhìn thấy, cảm thấy rất thú vị, liền mua. "
"WTF! " Ai phát minh ra cái thứ không có tiết tháo này lại còn có người đi mua?
" Không thấy rất đáng yêu sao. " Cố Thừa Vọng từ trong hộp lấy ra một khối băng, là một khối băng hình dạng con cu, phía trên thậm chí còn làm đường vân mô phỏng gân xanh trên tính khí, tuy không phải một cái rất lớn, nhưng vô cùng tà ác. Diệp Ngôn Tích mới phát hiện Cố Thừa Vọng người này thì ra lại có cái sở thích này.
" A...... không hề đáng yêu...... Không muốn đút thứ này vào! "
" Có đậu xanh mà không có băng thì làm sao làm được canh đậu xanh ướp lạnh chứ. " Cố Thừa Vọng cười khuếch trương đến không sai biệt lắm rút ngón tay ra, sau đó lấy đậu xanh trong chén đến, lần này lại không phải dùng ngón tay, mà là dùng miệng từng chút đút vào bên trong hậu huyệt Diệp Ngôn Tích.
" Ừ A...... Thật kỳ quái......"
" Có phải rất ngọt hay không," cái miệng nhỏ nhắn" này của em rất thích ăn đấy. " Đậu xanh hòa với dịch thể Diệp Ngôn Tích chảy ra, Cố Thừa Vọng cảm thấy đây là món ngon nhất hắn được nếm qua, hơn nữa hoa huy*t phía trước như là bất mãn hắn chỉ yêu thương phía sau, chảy ra nước ɖâʍ như là dòng suối, từ trên xuống dưới chảy toàn bộ vào trong miệng Cố Thừa Vọng.
Diệp Ngôn Tích không biết do ɭϊếʍƈ hay đậu xanh xâm nhập kích thích, bắt đầu rên rỉ, Cố Thừa Vọng còn xấu xa dùng đầu lưỡi quét qua hoa huy*t khát khao của Diệp Ngôn Tích, đối phương lập tức nức nở không ngừng.
Đậu xanh vốn nhiệt độ bình thường bỏ vào trong chốc lát, chạm phải độ ấm có chút cao trong huyệt thịt, Diệp Ngôn Tích cảm thấy có chút mát, đầu lưỡi Cố Thừa Vọng ở trong tiểu huyệt của mình tàn sát bừa bãi, tiếng nước ʍút̼ lấy ɖâʍ dịch bên trong, càng làm đậu xanh từng chút đẩy mạnh vào trong cơ thể. Bởi vì bụng chắn gần hết tầm nhìn, cho dù tự mình tách hai chân, cũng không nhìn thấy bộ dáng phía dưới, " A a...... Còn muốn nhét ư......"
" Chỉ ăn có chút như vậy làm sao mà đủ. " Cố Thừa Vọng gần như đem một chén đậu xanh đều đút vào hậu huyệt Diệp Ngôn Tích, dường như chỉ cần dùng sức một chút là có thể nặn nước đậu xanh chảy ra, " A...... Không được...... Nhiều lắm...... Sẽ căng nổ mất! "
Đậu xanh bên trong đã bị nhồi nhét đè lên điểm mẫn cảm của mình, bên ngoài chỉ cần nhét vào một cái gì đó, liền kéo vật thể bên trong, cọ xát đến tuyến tiền liệt của mình, lại khiến cho tính khí Diệp Ngôn Tích giương lên càng ngày càng cao.
" Tiểu Ngôn Tích cũng sướng đến muốn khóc. " Cố Thừa Vọng nắm lấy tính khí Diệp Ngôn Tích, ngừng động tác đút đậu xanh, nhưng lại cầm khối băng bên cạnh lên, " Đậu xanh cũng đã bỏ vào, kế tiếp chính là làm ra canh đậu xanh ướp lạnh nha. "
" A a a a không được cái này không thể đút vào! " Không ngờ Cố Thừa Vọng thật sự muốn dùng thứ đó, Diệp Ngôn Tích vừa giãy dụa vừa khóc hô.
" Có thể, cái miệng nhỏ phía trước của em còn có thể ăn được cả hai cây cự điểu, đằng sau sao lại không thể ăn nổi chút đồ vật này chứ. Bảo bối, anh sẽ nhẹ một chút. Đừng sợ. "
Nghe thanh âm trầm thấp của Cố Thừa Vọng, Diệp Ngôn Tích liền hoàn toàn không có sức chống cự.
Khó có được lần này không bị đánh, vệt nước mắt trên mặt còn chưa có lau khô, lúc Diệp Ngôn Tích khóc thút thít nói " Vậy anh nhẹ một chút", cả trái tim Cố Thừa Vọng đều nhũn ra, trực tiếp ôm lấy người hôn rồi lại hôn, thân thể dán cùng một chỗ ma xát, Diệp Ngôn Tích chậm rãi buông xuống phòng bị, chỉ cảm thấy dục vọng vừa rồi chưa thỏa mãn khô nóng lại lần nữa bùng lên, giống như lao thân vào trong lò lửa, ngay cả đậu xanh bên trong cũng đã nóng hổi không thôi. Cố Thừa Vọng thừa dịp này liền nhét một khối băng vào.
" A a a lạnh quá! " Thời điểm khối băng chính thức chạm vào hậu huyệt của mình, mới biết được lúc trước cảm giác lạnh chỉ như **một mẩu bánh, trên người vẫn nóng hừng hực, phía dưới lại lạnh như băng chia làm hai cực, cảm giác lửa băng này khiến cho Diệp Ngôn Tích khó chịu eo bắt đầu uốn éo. Bởi vì là hàng fake theo hình dạng con cu, cho nên cũng có hai túi trứng, khi nhét vào cảm giác bị đột ngột kích thích, hậu huyệt Diệp Ngôn Tích co lại một cái, liền có nước đậu xanh chảy ra.
**Gốc 小菜一碟 thành ngữ TQ, ý chỉ những việc cỏn con tầm thường
" Có thể chịu được không? " Cố Thừa Vọng chỉ nhét vào một cái, tuy cũng muốn " Trừng phạt" trò đùa dai lúc trước, nhưng không phải thật sự muốn Diệp Ngôn Tích bị thương.
" Có chút lạnh...... Ừ a...... Tan ra......" Vốn đã chướng bụng hậu huyệt nhét khối băng trở nên càng trướng, nhưng bởi vì bị độ ấm thành ruột cực nóng bao lấy, khối băng rất nhanh bắt đầu tan ra trong người, loại cảm giác lửa băng lại khiến cho tiểu huyệt Diệp Ngôn Tích nhận được kích thích to lớn, loại kích thích này lại hóa thành khoái cảm truyền khắp toàn bộ xương cốt tứ chi, vốn tưởng rằng sẽ là một việc rất thống khổ, không ngờ sẽ có loại cảm giác tự trải nghiệm này.
" A a...... Lạnh quá...... Nước sắp chảy ra...... Ô ô ô......" Tiểu huyệt Diệp Ngôn Tích khẽ co rút, nước đậu xanh hòa với nước đá cùng ɖâʍ dịch của mình từ bên trong hậu huyệt phun ra,.
" Còn muốn ăn ư? "
" Ừ......" Diệp Ngôn Tích nhẹ nhàng gật đầu, không thể không thừa nhận, trong thời tiết mùa hè nóng bức, bị khối băng đùa bỡn như vậy, không ngờ sướng đến phát run.
Cố Thừa Vọng lại đút mấy khối băng vào. Lúc này đậu xanh đã bị khuấy nát không ít, hơn nữa khối băng khiến cho nhiệt độ bên trong nhanh chóng hạ xuống, đậu xanh đã biến thành băng được rồi.
" Lại băng nữa à a a! Quá kích thích......"
" Tiếp theo không phải muốn làm súp đậu xanh ư. " Cố Thừa Vọng cầm chặt một khối băng, bây giờ không phải đẩy vào, mà là bắt đầu rút ra chọc vào, tuy thể tích nhỏ, nhưng hình dạng giống nhau, Diệp Ngôn Tích thật sự có loại cảm giác bị cắm vào, bị đầu khối băng chọc đến đậu xanh chỉ trong một lát đều biến thành bùn nhão, nước phun tung tóe ra ngoài.