Chương 6: Niệm Giả
"Bốp."
- Mình không mơ, đây là sự thật? Chuyện này quá thần kỳ.
Biết được bản thân mình có năng lực khác người trong lòng Trần Thiên Nam kích động vô cùng, cố gắng bình tĩnh lại rồi tiếp tục thử tìm hiểu năng lực thần kỳ của mình, sau rất nhiều lần tổng kết lại kinh nghiệm, Trần Thiên Nam cuối cùng cũng sơ bộ điều khiển được đồ vật theo ý nghĩ của mình, tò mò về năng lực của mình hắn liền vơ lấy điện thoại vào mạng tr.a cứu dị năng điều khiển đồ vật bằng suy nghĩ, có rất nhiều video, thông tin, hình ảnh liên quan, Trần Thiên Nam bắt đầu đọc, cuối cùng hắn buông điện thoại sang một bên, tất cả những thông tin tìm hiểu được thì chúng cơ bản đều là sự tưởng tượng từ phim ảnh mà ra không phải thực tế, mà cũng đúng chẳng có kẻ dị năng nào lại rảnh rỗi mà chia sẻ những thông tin lên không gian mạng cả.
- Gọi là Niệm giả đi.
Với một kẻ mê phim anime Trần Thiên Nam tự đặt tên cho năng lực của mình, hắn nguyên một đêm không ngủ mà nghiên cứu sâu hơn năng lực của bản thân, cho tới sáng ngày hôm sau khi ánh mắt trời xuyên qua ô cửa sổ Trần Thiên Nam đã chạy ra bên ngoài, nơi hắn muốn đến chính là mảnh đồi hôm trước nơi mà hắn gặp gỡ người ngoài hành tinh, quân đội cũng đã thu quân không còn bóng dáng của một ai từ chiều tối ngày hôm qua, Trần Thiên Nam chạy một mạch lên tới nơi lòng chảo đất đá hôm trước, một mảnh trống không hỗn loạn không có thứ gì, Trần Thiên Nam nhìn một vòng rồi thở nhẹ một hơi quay người chậm rãi đi về, vừa đi Trần Thiên Nam vừa ngửa lòng bàn tay của mình ra, một chiếc lá cây thần kỳ cứ như một con cá tung tăng bay vòng quanh lòng bàn tay của Trần Thiên Nam.
"Vèo."
Đột nhiên chiếc lá trong tay phóng đi với tốc độ cực nhanh đâm xuyên qua một thân cây lớn, Trần Thiên Nam hít một hơi khí lạnh nhìn thành quả của bản thân mình tạo ra, lá cây đơn thuần ở dưới sức mạnh dị biệt như một viên đạn súng bắn thủng thân cây, nếu không cẩn thận thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng, Trần Thiên Nam cố gắng đè ném tâm trạng của mình bắt đầu chạy một mạch về nhà.
- Đi đâu về mà ướt đẫm mồ hôi thế kia?
Về tới sân nhà ông nội đã ngồi ở ngoài sân chỗ bộ bàn ghế đá mà nhăn mặt nhìn Trần Thiên Nam cả người ướt đẫm mồ hôi, Trần Thiên Nam chào ông rồi nói.
- Cháu thấy cơ thể hơi yếu, nên thể dục thể thao buổi sáng tý rèn luyện sức khỏe ạ.
- Ừ ăn uống rèn luyện tốt vào, sức khỏe là nền móng cốt lõi, nào lại đây cùng ông đánh vài thế xem nào.
Ông nội giống như một người huấn luyện thuần thục đem Trần Thiên Nam đối chiến hành cho hắn ra bã, hắn cũng là vô cùng bất đắc dĩ, ông nội sức khỏe đã không còn tốt nhưng một thanh niên mới lớn như hắn nói thật không phải đối thủ của ông, hắn mạnh mẽ thì ông nhu hòa, lấy nhu khắc cương đem lực đạo của hắn phá tan chỉ bằng một cái gạt tay nhẹ nhàng chuẩn chỉ không một động tác dư thừa, một quyền của ông lại mạnh mẽ như thái sơn đè xuống khiến cho Trần Thiên Nam chỉ biết ôm đầu chịu trận.
- Mới sáng sớm hai ông cháu đã như gà chọi rồi, thôi nghỉ ngơi vào đánh răng rửa mặt ăn sáng đi, con bé Thư nấu xong rồi.
Lời nói của bà nội ở trong cái nhà này chính là thánh chỉ, hai ông cháu liền dừng tay lại, ông nội nhìn Trần Thiên Nam mà nói.
- Cháu mạnh lên không ít đấy, quyền cước đã thêm phần uyển chuyển, tuổi trẻ khí thịnh cương quá cũng không tốt, cần phải nhu hòa uyển chuyển thêm.
- Dạ ông.
Trần Thiên Nam năm nay mười lăm tuổi cũng thuộc dạng cao to đẹp trai, hắn đã cao một mét bảy mươi ba, so với đám bạn cùng lứa thì cũng thuộc hàng cao to nhất rồi, lại thêm khoản võ vẽ từ bé cũng khiến cho Trần Thiên Nam phát triển cơ thể cứng rắn hơn, nói về khoảng đánh nhau thì Trần Thiên Nam chưa ngán thằng trẩu nào trong trường.
Cả ngày không có việc gì làm Trần Thiên Nam ngoài việc trốn trong phòng tự mình nghiên cứu năng lực của mình còn có thêm một chuyện khác, chính là nhắn tin cùng Loan, hắn và Loan nói chuyện rất hợp nhau, tưởng chừng như hai người là tri kỷ của nhau vậy, những câu chuyện cười cũng xuất hiện bên trong cuộc trò chuyện của hai người.
- Ngày mai đi nhận lớp rồi.
Trần Thiên Nam cất điện thoại rồi nhắm mắt đi ngủ, riêng về khoản ngủ thì hắn không dám xưng vương xưng đế nhưng cũng có đủ khả năng để xưng một tiểu bá về cái khoản ngủ này, có vứt hắn ra ngoài nghĩa địa hắn cũng ngủ được, chỉ khi cơn buồn ngủ kéo đến thì cháy nhà mới khiến hắn tỉnh ngủ được.
Trong đêm tối có ba thân ảnh trong đêm lao đi vun vút trong núi rừng, ba thân ảnh hai nam một nữ dừng lại ở chỗ bãi lòng chảo đất đá hỗn loạn, trước đây có phi thuyền người ngoài hành tinh rơi xuống.
- Lina bắt đầu đi.
Một người đàn ông cao to với cái đầu trọc lóc lên tiếng, cô gái với mái tóc màu vàng gương mặt mang theo đậm chất người Châu Âu với đôi mắt xanh lam, cô gái gật đầu nhắm mắt lại cứ đứng như vậy một hồi rất lâu, đôi mắt không hề mở ra như người mộng du đi về phía trước, rồi lại lùi về phía sau kì quái, một thanh niên da trắng với mái tóc bạch kim cùng đôi mắt màu trắng của mình lúc này lên tiếng.
- Tom anh nghĩ tên ngoài hành tinh kia là chủng tộc nào? Mấy tên ngoài hành tinh kia thật sự là khó đối phó, lần trước đối phó với mấy tên nấm lùn Laga khiến tôi tý nữa thì về với chúa rồi.
- Không có câu trả lời cho cậu, tôi cũng không biết được chuyện gì, chỉ hi vọng vào khả năng hồi ức của Lina cho chúng ta một câu trả lời.
Hai người đàn ông trò chuyện với nhau lúc này cô gái được gọi với cái tên Lina đã bắt đầu di chuyển tới trung tâm lòng chảo, đôi mắt xanh lam mở ra gương mặt Lina lúc này trở nên trắng bệch ngã nhào xuống đất.
- Lina có chuyện gì?
Hai người đàn ông vội vàng chạy tới đỡ lấy Lina.
- Sự hỗn loạn, tất cả hỗn loạn không rõ ràng, đưa tôi trở về nơi này không nên ở lâu.
Hai người đàn ông nghe lời nói của Lina rồi người đàn ông tên Tom cõng Lina lên lưng rồi cả ba người rời đi, một vùng rừng núi lại râm ran bởi những tiếng kêu của côn trùng.
Trong một căn phòng khách sạn ba người nước ngoài đang ở, cô gái tóc vàng Lina lúc này đang điên cuồng mà dùng bút chì vẽ lên những trang giấy trắng những bức tranh hỗn loạn, hai người đàn ông cứ đứng im lặng mà nhìn, cuối cùng Lina dùng những bức tranh hỗn loạn chồng lên nhau lại trở thành hình dạng của một gương mặt.
- Là cậu ta, tôi đã thấy cậu ta trong sự hỗn loạn, hẳn là cậu ta đã tiếp xúc với người ngoài hành tinh.
- Sở nghiên cứu sắp có một mẫu vật mới rồi, tiến sĩ Harry rất thích những mẫu vật như vậy.
- Chúng ta cần lên kế hoạch hành động thật cẩn thận, nên nhớ một điều, đây là Việt Nam, nơi tồn tại những kẻ khủng bố cho dù là dị năng giả cấp S cũng phải e dè khi đối đầu.
- Được rồi anh không cần hù dọa chính mình đâu Tom.