Chương 7: Buổi Đầu Nhận Lớp
Mới hơn năm giờ sáng Trần Thiên Nam giống như một cỗ máy đã được cài đặt bật dậy khỏi cái giường thân yêu của mình với đầy lưu luyến, nhưng hắn biết nếu mà còn ngủ tiếp thì coi chừng ông nội đi vào thì to chuyện, ông không có nhẹ nhàng gọi hắn dậy như bà nội, lời gọi của ông có thể là một đạp hoặc là một cái tát chứ chẳng chơi, ông nội yêu thương bản thân ra sao Trần Thiên Nam dĩ nhiên là cảm nhận được, ông tạo ra kỷ luật Trần Thiên Nam hắn mới có ngày hôm nay, không dám nhận là người tốt nhưng cũng được cái tiếng là chăm chỉ ngoan ngoãn rồi.
- Dậy sớm hơn cả anh?
Thấy vẻ mặt bất ngờ của ông anh trai, Anh Thư bĩu dài môi ra đặt bát mì đã pha cho Trần Thiên Nam xuống bàn.
- Chỉ có anh dậy muộn thôi, em hôm nào trả dậy sớm.
Trần Thiên Nam bĩu dài môi hơn, ngồi xuống ăn bát mì tôm cũng biết điều không có nói gì thêm, để con bé Anh Thư nó tức lên thì không khéo mai chẳng có gì ăn, nó cắt phần cơm thì đến ông nội có khi cũng không dám nói gì, ai bảo con bé được bà nội bảo kê cơ chứ, trong cái nhà này ai dám chống lại bà nội.
Ăn xong thì dọn dẹp bát đũa chạy vào phòng thay bộ quần áo, đóng quả quần bò chất chơi người dơi cùng một cái áo sơ mi trắng, đeo thêm đôi giày Jordan rồi ra sau nhà dắt con xe Cup 79 của ông nội xe đạp mấy cái nổ máy xe, rồi chào ông bà nội.
- Ông bà cháu đi nhận lớp đây.
- Đi đứng cẩn thận đấy.
- Dạ vâng.
Trần Thiên Nam phóng xe đi trên con đường bê tông quen thuộc, trong lòng có chút mong chờ vào buổi nhận lớp ngày hôm nay, được tiếp xúc với môi trường mới, có thêm những ngươi bạn mới ai trong cái độ tuổi ấy cũng phải háo hức mà thôi.
- A đây rồi, con lợn này cuối cùng cũng đến rồi, vơ đâu được em gái xinh thế, giới thiệu cho bọn tao đi.
- Anh rể...
- Có người yêu à khao đi.
Đám bạn cùng lớp những năm cấp hai chờ nhau ở ngã tư chợ xã thấy Trần Thiên Nam vừa đến liền thi nhau kêu gào như một đám dã thú.
- Lại thích anh dùng bạo lực à mấy em?
Trần Thiên Nam cười đê tiện nhìn mấy thằng bạn, đám này đều là mấy đứa chơi thân với nhau, hay nói đúng hơn là đám này là bang phái một giuộc với Trần Thiên Nam, đánh đông dẹp bắc quẩy tung nóc cùng nhau, chỉ là khi bị phạt thì mỗi đứa một ngả thân ai người nấy lo, toàn là bạn thân nhưng mà tiêu chí chung chính là thân ai người nấy lo.
Trần Thiên Nam biết cái đám bạn của mình mà không uy hϊế͙p͙ bạo lực là chúng nó cứ lải nhải như mấy chị em con gái về cái chuyện bức ảnh của hắn cùng Loan chụp chung, đang được hắn để làm ảnh đại diện facebook, nói thật hắn đúng là cảm nắng Loan nhưng hắn khác với những đứa bạn cùng chăng lứa, hắn trưởng thành hơn một đoạn. Trần Thiên Nam biết khoảng cách cùng hoàn cảnh khác nhau có thể tạo nên sự khác biệt rất lớn, hắn không có ảo tưởng rằng có một tình yêu đẹp như trong những tiểu thuyết mạng.
- Đi thôi chúng mày không lại muộn.
Trần Thiên Nam thúc dục thì bọn kia biết là không thể khiến hắn mở miệng liền nổ máy xe, gần chục chiếc xe máy chạy trên con đường nhựa trung tâm xã, trường THPT LS cách nhà Trần Thiên Nam 7km, mất hơn hai mươi phút cả đám mới đến được cổng trường, nhìn cách cổng trường với những tà áo trắng thướt tha, ánh mắt của mấy thằng đều là hình ngôi sao.
- Tú, lau nước dãi đi kìa.
Thằng Quang mập cầm cái mép áo của mình giả vờ quan tâm lau mồm cho thằng Tú cận, tuy là cận nhưng khả năng tia gái của thằng này lại không có bị ảnh hưởng, vẫn tia chuẩn không cần chỉnh, thằng Lân huých vai Trần Thiên Nam một cái rồi nói nhỏ.
- Đám con gái nó cứ nhìn mày kìa.
Trần Thiên Nam vuốt vuốt mái tóc của mình nhún vai thở dài thườn thượt tự đắc lên tiếng.
- Đẹp trai cũng khổ.
Mấy thằng bạn nghe thế thì bĩu môi khinh bỉ, thằng Tú cận nói.
- Nãy ăn bánh mì kiểu gì trên mặt dính mấy hạt dưa chuột thế kia, quê ch.ết mất.
Trần Thiên Nam lau mép quả nhiên là dính mấy hạt dưa chuột hồi nãy có ăn cái bánh mì ba tê, hình tượng đẹp trai lạnh lùng boy của hắn tan thành mây khói, hắn hận lúc này dưới đất không có cái lỗ nào để hắn chui xuống cho bớt nhục.
- Thôi tao xin bọn mày, thằng nào về lớp thằng đấy đi.
Lên cấp 3 hầu hết mỗi người một lớp, Trần Thiên Nam cùng thằng Lân học chung một lớp, thằng Lân học cũng khá giỏi vì thế thi đầu vào cũng thuộc hàng top đầu, cả hai thằng được sắp vào lớp 10A1, cả khối có mười hai lớp 10, khối A thiên về khoa học tự nhiên, khối C thì thiên về xã hội, hầu hết các trường cấp 3 trong cả nước đều thiên hướng như vậy.
- Còn không mau dẫn trẫm về lớp.
Trần Thiên Nam thấy thằng Lân mắt vẫn như cú mèo tia gái thì sút vào mông nó một vô ảnh cước, khiến thằng bé la lên oai oái kêu gào thảm thiết như kiểu nó vừa bị bóc bánh vậy.
- Hoàng thượng tha mạng, vi thần tuân mệnh.
Thằng Lân một tay xoa mông vẻ mặt ti tiện thể hiện ra điệu bộ của một đại tổng quản thái giám hướng về phía Trần Thiên Nam làm thủ thế cúi người mời.
- Tốt, trẫm sẽ trọng thưởng sau, đi.
Trần Thiên Nam cùng thằng Lân đi lên tầng hai của tòa nhà bên trái tất cả chỉ có hai dãy phòng học, với một dãy nhà điều hành, mà lớp của hắn ở tầng hai dãy nhà bên trái so với cổng trường, dưới sự dẫn đường, chen lấn xô đẩy của thằng Lân cuối cùng hai thằng cũng tới lớp.
- Nam, Đăng, bên này.
Vừa mới lên đến cửa lớp đã có người kêu tên hai thằng, nhìn qua thì là con My, hai thằng hớn hở vì con bạn duy nhất học chung cấp hai lại học chung lớp với mình. Trong lớp cũng đã có không ít người, đều là bạn cùng lớp với Trần Thiên Nam, hắn lướt qua mọi người rồi cùng thằng Lân chạy xuống chỗ con My mà an tọa ngồi xuống, lớp học được chia ra ba dãy bàn đôi, chỉ có thể ngồi hai người một bàn, bấy giờ cũng chưa đến giờ vào lớp cả đám quen biết nhau đều ngồi tụ năm tụ ba lại với nhau, còn những đứa không có bạn học chung từ cấp hai thì chi có ngồi đực mặt không biết là đang cảm khái chuyện gì trong đầu.
Trần Thiên Nam ngồi ngáp ngắn ngáp dài một lúc, mấy ngày hôm nay hắn có chút mệt mỏi, từ khi phát hiện bản thân có năng lực thần kì hắn không ngừng khám phá, tựa như một đứa trẻ có một món đồ chơi mới đều dành cả ngày để khám phá món đồ chơi đó, Trần Thiên Nam cũng không có ngoại lệ, hắn dành khá nhiều thời gian tinh lực để thử nghiệm tập luyện năng lực của mình.
-Nam, Nam, Nam mau nhìn.
Thằng Lân đột nhiên vỗ vai Trần Thiên Nam, hắn nhìn theo hướng thằng Lân nhìn thì cũng có chút tỉnh ngủ, là một bạn gái cực xinh xắn, chiều cao khá lý tưởng tầm một mét sáu ba sáu tư, tóc dài dáng đẹp, trên gương mặt xinh đep là một chiếc kính cận trắng trong tô điểm thêm vẻ đẹp, Trần Thiên Nam cảm nhận được câu nói thuần túy vẻ đẹp tri thức chính là như thế nào rồi, khí chất của bạn gái kia thật sự làm người ta cảm giác được thành tựu, một cảm giác hoàn hảo hiện lên trong đầu hắn, bất giác hắn đem bạn gái trước mặt so sánh với Kiều Loan.
"Mỗi người một vẻ, Kiều Loan mang lại cảm giác đúng nghĩa công chúa không nhiễm phàm trần khí chất."
Trần Thiên Nam lắc nhẹ cái đầu của mình một cái rồi cũng không quá quan tâm lắm, đám con trai vẫn giữ hình tượng chưa bộc phát bản chất dã thú của mình yên lặng người bạn gái xinh đẹp kia đi xuống gần cuối lớp.
- Mình ngồi đây nhé.
- Hả? à ừ bạn ngồi đi.
Thằng Lân cùng con My ngồi cùng nhau mắt to mắt nhỏ nhìn Trần Thiên Nam, bạn gái ngồi xuống cạnh Trần Thiên Nam khiến cho thằng Lân mắt muốn nổ con ngươi, trong lòng không ngừng kêu gào thảm thiết, hâm mộ với Trần Thiên Nam.
- Mình tên Tuyết, sau này chúng ta là bạn học, mong bạn giúp đỡ mình trong học tập.
"What đờ heo?"
Trong đầu Trần Thiên Nam hiện lên một cậu hỏi thấy con gái người ta chủ động chào hỏi thì bản thân bắt đầu nghi ngờ nhân sinh, hắn biết mình dễ nhìn nhưng cũng không có ảo tưởng con gái nhà người ta vừa nhìn thấy hắn đã yêu, làm gì có cái chuyện vô lý đấy sảy ra, hiện thực xã hội tàn khốc bị chi phối bởi rất nhiều thứ.