Chương 39: Không Gian Chiến Đấu

Buổi chiều không phải làm gì Trần Thiên Nam liền tiến vào bên trong không gian mô phỏng, mở cửa căn phòng quen thuộc của mình ra bước vào, bên trong JD vẫn cặm cụi chơi game một mình, Trần Thiên Nam thân thể mô phỏng tiến đến đạp văng hình thái chó tám múi bụng của JD sang một bên.
- Đại chiến một phen?


- Đại ca không có tuổi.
Trần Thiên Nam nghiến răng nghiến lợi nói.
- Con chó này láo, tới.


Vậy là Trần Thiên Nam cùng với JD đại chiến một phen chiến đấu khốc liệt, cuối cùng là Trần Thiên Nam thua không còn manh giáp liền đầu hàng, JD cho Trần Thiên Nam một bộ mặt chó khinh bỉ không thôi, khiến cho Trần Thiên Nam cảm giác như có hàng vạn bàn tay vả lệch mặt của hắn sang một bên.


- Không gian chiến đấu chỗ vào đâu?
- Dưới gầm giường đó đại ca.
Trần Thiên Nam triệt để câm nín, con hàng JD này không có ý đồ phạm thượng với hắn đấy chứ? Dám để chỗ tiến vào không gian chiến đấu ở dưới gầm giường, đây là đang nhục mạ chi ý.


- JD có tin hay không đại ca thịt ngươi?
JD mặt chó quay sang nhìn Trần Thiên Nam làm một bộ mặt khó hiểu, như có điều gì suy nghĩ liền nói.
- Đại ca ta chuyển tới chỗ trong tủ quần áo rồi.


Trần Thiên Nam mặt đầy vẻ hài lòng đi tới mở tủ quần áo ra, một cái không gian vòng xoáy màu đen hiện ra, Trần Thiên Nam thân thể mô phỏng liền nhảy vào biến mất, ở một không gian khác đều số liệu biến hóa, một đống số liệu từ từ hình thành, một lúc xuất hiện một đôi chân, dần dần tiến lên hình thành thân ảnh một người, là thân ảnh mô phỏng của Trần Thiên Nam.


available on google playdownload on app store


"Không Gian Mô Phỏng Chiến Đấu Kích Hoạt."


Âm thanh máy móc vang lên, Trần Thiên Nam nắm nắm bàn tay cảm nhận một chút, gương mặt tràn ngập hào hứng, đây là thành quả của một quá trình không ngắn, hắn cũng bỏ không ít công sức vào đây, nhưng nếu để nói vẫn là do JD hoàn thành chủ đạo, Trần Thiên Nam nhiều cái còn không có thấu hiểu, vẫn là dựa trên khả năng thu thập dữ liệu của hắn, cùng với JD vận dụng tạo thành không gian chiến đâu mô phỏng.


Cảm nhận bản thân lúc này tương tự như bản thân ở thực tại cảm nhận, hắn như có điều gì đó suy nghĩ, không lâu sau trước mặt Trần Thiên Nam xuất hiện một người, không ai khác chính là Tom, thân ảnh to lớn, cơ bắp cuồn cuộn.
"Chiến Đấu Giả Số 1 Khởi Động."


Tom mở mắt, thân thể lao nhanh tới chỗ Trần Thiên Nam, hai người lao vào nhau hóa thành một đoàn người đấm ta đá, càng đánh Trần Thiên Nam càng hăng hái, cảm giác chiến đấu một cách thoải mái như vậy thật sự sảng khoái không nói nên lời, cảm giác chân thật mà cơ thể ở ngoài lại không có bị thương tổn chân chính, đây chính là chỗ thần kỳ, cả JD cùng Trần Thiên Nam gọi đây là sự liên kết tế bào thực chất ảo, Trần Thiên Nam thậm chí còn ấp ủ sau này tạo thành một thế giới ảo rộng lớn, tựa như một số phim viễn tưởng về thế giới ảo trong game, bất quá chỉ sợ còn tốn rất nhiều thời gian để tạo ra thiết bị liên kết tế bào thực chất ảo, cũng như tạo ra thế giới ảo hoàn cảnh, còn hắn hiện tại có thể làm được như vậy là dựa vào JD, coi như là một nửa hệ thống rởm.


Không sử dụng dị năng Trần Thiên Nam hiện tại chỉ có thể ăn hành, kết thúc chiến đấu trở lại bên ngoài, Trần Thiên Nam than thở không thôi.
- Hiện tại cần tiền à nha? Có cái máy tính thì tốt, làm gì ra tiền bây giờ.


Nhìn nắng chiều còn chưa tắt Trần Thiên Nam cũng không biết làm gì, nhất lời hắn lại muốn yên tĩnh khí nhập tâm, hắn đi ra bên ngoài dọc theo con đường mòn quen thuộc đi tới hang động, ngồi tĩnh tọa trên tảng đá quen thuộc hắn liền chú tâm vào hơi thở của mình, dựa theo biện pháp ông nội đã dạy cảm nhận hơi thở nhập tâm, thần cảm lúc này đã dễ dàng hơn trước cảm nhận điều khiển, trước kia không biết lúc nào được lúc nào không, hiện tại có chút tinh tiến, muốn mở ra thần cảm đơn giản hơn rất nhiều, tuy nhiên vẫn là lúc được lúc không, mười lần thì bảy lần được, coi như cũng không tệ.


Trải qua một thời gian Trần Thiên Nam liền mở mắt, tay dơ một cái liền có một cục đá to bay lên lơ lửng trên bàn tay của hắn, hiện tại khả năng điều khiển đã mạnh hơn không ít, vật thể nặng dưới 50kg hắn có thể nhẹ nhàng điều khiển, hơn 50kg liền khó, cái này không thể nói đến chất lỏng, muốn khống chế một hai giọt nước đối với hắn cũng là việc khó khăn, chất lỏng so với vật thể rắn độ khó cao hơn rất nhiều, niệm lực khống chế không đủ tinh chuẩn liền hỏng, cũng rất tiêu hao năng lực.


"Vèo."


Viên đá trong tay Trần Thiên Nam bắn đi như một quả đạn pháo đập trúng vào vách hang đá, một viên đá nặng khoảng 20kg dưới dị năng tác dụng cộng thêm tốc độ bay nhanh, lực đạo công kích mà nó tạo ra rất lớn, hắn áng chừng cũng phải gần 200kg lực lượng, cái này đơn giản liền muốn gấp mười lần, thử nghĩ mà xem hắn phẩy tay một cái điều khiển một lúc mấy nghìn cục đá đập ch.ết đối thủ liền bực nào đơn giản, hắn có thiên hướng miểu sát hơn là đánh chiến lâu dài, một đòn hạ địch là tốt nhất, đánh lâu dài rất dễ sinh ra biến số khó lường.


- Thôi về.
"Oạch..."


Trần Thiên Nam đứng dậy phủi phủi đít quần chuẩn bị trở về thì bị một thanh âm làm cho hắn có chút giật mình nhảy dựng người quay lại, vách đá hang động chỗ lúc nãy bị hắn điều khiển tảng đá đập phải rơi ra một mảnh đá vụn, làm hắn giật cả mình quay người lại rời đi, nhưng chân còn chưa đặt xuống đầu đã quay lại nhìn.


- Ơ hình như vừa thấy có gì đó thì phải.
Trần Thiên Nam chạy lại chỗ đá vụn rơi ánh mắt xuống một tảng đá bằng bàn tay, hắn hai mắt mở lớn nhìn nước đá có màu hồng tím.
- Ôi mẹ ơi? Đá quý?


Trần Thiên Nam kích động nhặt lên tảng đá xem xét, với kinh nghiệm xem tiktok nhiều năm về mảng ngọc thạch hắn nhận ra trên tay mình rất có thể là một tảng ngọc, nước đá trong suốt, kết tinh một màu tím nhìn rất bắt mắt, không cố chút tạp chất rạn nứt, hắn nhìn về chỗ đá vụn rơi ra con mắt trợn lên, rõ ràng là cả một mảng ngọc to đùng đùng, tinh khiết tới cực điểm, cái này gọi là phỉ thúy tử la lan?


- Giàu rồi.


Trần Thiên Nam nén kích động, ở nước ngoài hẳn là của người tìm được, còn ở trong nước nếu để phát giác ra thì là của nhà nước, mười người phát hiện thì cả mười đều muốn chiếm làm của riêng, Trần Thiên Nam dĩ nhiên cũng sẽ có ý nghĩ như vậy, hắn tham lam? Không hề, hắn phát hiện ra dĩ nhiên cũng phải kiếm trác một tí mới được, hắn còn đang nghĩ không biết sẽ tặng gì cho Loan trong ngày sinh nhật, hiện tại liền có, đúng là ông trời có mắt rồi, bố mẹ ở trên trời cao nhất định là đang phù hộ hắn một đường thuận lợi.


Lấy bùn đất che dấu vết nứt vỡ chỗ tảng đá có ngọc, hắn mang theo miếng đá có ngọc trở về nhà cao hứng không thôi, hắn đem cất tảng đá vào trong phòng rồi đi nấu cơm tối, cùng ông bà em gái ăn cơm xong hắn chui vào trong phòng nhìn tảng đá một hồi, sau đó chạy ra sau nhà lấy một ít dụng cụ búa đục linh tinh mang vào phòng, bắt đầu tách ngọc ra, mất một tiếng cẩn thận hì hục hắn đã tách được một viên ngọc cỡ bốn ngón tay, dài gần một gang, mang một màu tím đậm đẹp mắt.


- Khắc một mặt dây chuyền tặng Loan đi.


Trần Thiên Nam nghĩ nghĩ một lúc liền chia mảnh ngọc thành mấy phần, để lại cho mình hai mảnh đẹp nhất, còn lại chụp ảnh rồi tạo một nick facebook ảo đăng lên mấy nhóm đá quý, hắn chính là muốn bán những mảnh ngọc này, nhìn đống vụn đá ngổn ngang hắn phất tay một cái sử dụng dị năng đem tất cả thu vào một chỗ, xong xuôi mọi chuyện hắn liền học bài cũ, sửa soạn lại một chút kiến thức trong đầu, hơn mười giờ liền cất sách vở lên giường chuẩn bị đi ngủ, cũng không có quên nhắn tin trò chuyện cùng Loan, rồi lại gọi điện video nói chuyện với nhau, đợi khi Loan ngủ quên hắn mới tắt điện thoại mỉm cười chìm vào trong mộng đẹp.






Truyện liên quan