Chương 66: Alpha Ace

Trần Thiên Nam mất thời gian nửa tháng nghỉ ngơi, ăn nhiều uống khỏe, dùng thuốc tây thuốc đông mới ổn định trở lại, cơ thể hắn còn khỏe hơn người bình thường nếu không chỉ sợ đã ngẹo luôn hôm bị Cổ Nguyệt hút máu, ông nội cũng hỏi Trần Thiên Nam hắn không giấu ông nội mà nói chuyện ông cụ đưa cho hắn Cổ Nguyệt.


- Cháu nói nó hút máu cháu? Rồi lại có thể thu vào người.
- Vâng ông.
Trần Thiên Nam không có đề cập tới Nam Thiên Chiến Giáp, chuyện này hắn sẽ không nói cho bất kì ai biết, đây là bí mật của riêng hắn.
- Lấy ra ông xem.


Trần Thiên Nam dơ tay điều động, Cổ Nguyệt ngưng tụ từ phần chuôi đao dần dần xuất hiện nguyên vẹn nằm trong tay hắn, ở bên cạnh Trần Bá Hùng cũng trợn trừng mắt, ông ta lăn lộn mấy chục năm chiến đấu, vào Nam ra Bắc gặp rất nhiều chuyện nhưng chuyện như vậy là lần đầu tiên, Trần Bá Hùng dơ tay nhận lấy Cổ Nguyệt từ trong tay Trần Thiên Nam.


- Quả nhiên quỷ dị.


Cổ Nguyệt nằm trong tay Trần Bá Hùng kịch liệt phản ứng, tựa như muốn thoát khỏi sự khống chế của ông, Trần Bá Hùng trầm mặc vận nội lực tuôn trào muốn trấn áp Cổ Nguyệt, nhưng sau đó vẻ mặt liền nghiêm lại buông tay khỏi chuôi đao, nội lực của ông bị thanh đao hút đi, không buông tay nội lực có xu thế bị cưỡng ép hút đi khiến Trần Bá Hùng không thể không mạnh mẽ ném đao khỏi tay.


"Cạch...cạch..."
Cổ Nguyệt rơi trên đất còn rung rung lên mấy cái rồi mới bất động nằm im, Trần Thiên Nam nhìn ông nội hỏi.
- Sao thế ông nội?
- Ông không cầm được nó, nội lực trấn áp đều bị nó hút sạch, không cẩn thận nó hút khô cả ông cũng nên.


available on google playdownload on app store


Trần Thiên Nam há hốc cả mồm kinh dị nhìn Cổ Nguyệt nằm trên mặt đất, tuy không biết rõ tu vi võ đạo của ông nội, nhưng hắn cũng đoán chừng thuộc vào Tiên Thiên võ giả, còn cảnh giới Khí Cảnh thật sự xa vời, ít nhất cụ ngoại đã nói cho Trần Thiên Nam biết Khí Cảnh tuyệt đối không vượt qua một bàn tay, cụ ngoại chỉ biết có ba người, trong đó một người là cụ, Trần Thiên Nam lúc đó cũng trợn mắt trắng, con đường vấn đỉnh nhân sinh thấp thoáng hé lộ rõ, ôm đùi cụ ngoại hắn vấn đỉnh nhân sinh, Trần Thiên Nam có nằm mơ cũng không ngờ mình là con cháu cường giả đỉnh cấp chứ chẳng phải hạng xoàng, cũng tính là võ đạo gia tộc chứ chẳng chơi.


- Vâng, cụ cũng nói không phải ai cũng cầm được Cổ Nguyệt.
Trần Thiên Nam niệm lực vừa động Cổ Nguyệt liền bay tới bị hắn nắm trong tay, thân đao run lên nhè nhẹ tựa như kêu lên, Trần Thiên Nam mơ hồ cảm nhận được Cổ Nguyệt như đang muốn nói chuyện với hắn, một cảm giác rất quỷ dị.


- Ừm, để ông kiểm tr.a cháu một chút, cầm đao sử dụng đi.


Trần Thiên Nam không dài dòng lắm chuyện, ông nội nói là cầm đao đánh, hắn không lo sợ làm bị thương ông nội, trình độ hai bên như học sinh mẫu giáo đụng độ người trưởng thành vậy, có cầm cũng không có nhiều tác dụng. Trần Thiên Nam lao tới Cổ Nguyệt trong tay bổ mạnh xuống, ánh đao lóe lên sắc tím xoẹt một đường đánh xuống.


"Bịch."
Cổ tay của Trần Thiên Nam bị ông nội Trần Bá Hùng nhẹ nhàng chế trụ, một tay khác vung lên đánh một chưởng vào ngực khiến Trần Thiên Nam lảo đảo lùi ra sau mấy bước mới có thể giữ thăng bằng.
- Sơ hở của cháu còn quá nhiều, đao vung không dứt khoát, tốc độ còn thiếu, lực đạo không đủ...


"Game này giải trí vui thật."
"Những lúc thua khiến tôi càng muốn chơi tiếp, tôi đã chinh phục màn 47."
"Game khó quá, ai phá đảo game này chưa?"
"Đồ họa nhìn rất bắt mắt hài hước, chơi vui rất cuốn ."


Trần Thiên Nam xoa xoa cằm, trong lòng có chút thở dài không thôi, nói là game hắn làm nhưng là đúng hơn là chỉ có công hai phần, Nga vẽ đồ họa coi như hai phần lực khác, còn sáu phần là do JD ngày đêm nghiên cứu, quả nhiên hắn có chút giống đứa con của số mệnh, nếu không có ngày hôm đó, hắn hiện tại e là vẫn chỉ là một người bình thường, ăn rồi học sau đó tìm một công việc tốt kiếm tiền, vật lộn với cuộc sống mưu sinh.


- Đúng là cuộc sống không bị đồng tiền nó gò bó, con người ta có thể làm rất nhiều chuyện.


Trần Thiên Nam mỉm cười một mình lắc đầu cảm thán số mệnh, một học sinh lớp 10 hiện tại không phải lo nghĩ tới chuyện tiền bạc nữa Trần Thiên Nam có thêm một loại tự tin, đồng tiền đi liền với khúc ruột có tiền một cái cảm giác bản thân không e ngại rất nhiều chuyện, hiện tại nếu tính toán chi li tất cả từ tiền bán ngọc cho tới lợi nhuận từ game, hắn áng chừng cũng phải có khoảng năm bảy tỉ, một con số mà trước kia hắn chưa từng nghĩ tới trong vòng mấy tháng thời gian hắn lại có trong tay, thậm chí còn có thể hơn sau khi trừ đi tất cả các khoản phí với cửa hàng CH Play cùng Apple Store.


Trần Thiên Nam ngơ ngác ôm máy tính lên tầng thượng, đi ra chỗ hắn thường ngồi thì ngạc nhiên cố một người đang ngồi ở đó.
- Chú Sơn ạ.
- Nam đấy à, chú lên đây hút thuốc không ảnh hưởng đến cháu chứ?


Vừa nói chú Sơn vừa dập dập điếu thuốc lá trong tay, Trần Thiên Nam đi tới ngồi xuống bên cạnh chú Sơn ngẩng đầu ngắm bầu trời đêm, hắn cũng nghe cô chú nói chuyện với ông bà, công việc của hai người ở bên Singapore làm ăn thua lỗ, hai người phải bán tất cả những gì mình có để đền bù hợp đồng, cả đất ở bên này chú Sơn cũng phải bán lấy tiền trả nợ, hai cô chú trắng tay trở về Việt Nam, cảm giác như vậy không phải ai cũng đủ mạnh mẽ để chịu đựng được, có nhiều người sụp đổ thậm chí còn tự sát, trước mặt cô chú vẫn mạnh mẽ chống đỡ, dĩ nhiên tâm trạng không thể nào tốt được.


- Chú bên đó trước kia làm công việc gì vậy?
- Cháu biết Singapore phát triển mạnh mẽ về mảng công nghệ thông tin chứ?
- Hình như là đã có hơn 80 công ty công nghệ trong 100 công ty hàng đầu thế giới có trụ ở tại Singapore, là một trong những nước phát triển trở thành cường quốc công nghệ.


- Kiến thức không tệ, cô chú ở bên đó có một công ty nhỏ về công nghệ, phát triển phần mềm, cô chú vừa rồi dẫn thân vào chíp bán dẫn, cuối cùng haiz...mất trắng trở về.


Trần Thiên Nam nghe xong lông mày hơi nhếch nhếch, tuy cô chú có thất bại nhưng mà chính hãng dân chuyên ngành, Trần Thiên Nam muốn học hỏi kiến thức trực quan, so ra tốt hơn với kiến thức máy móc, hắn liền nói.
- Chú xem cháu đang học tập một ít mảng công nghệ, chú bổ sung dạy dỗ cháu một phen nhá chú?


Trần Thiên Nam dơ dơ cái Macbook trong tay, chú Sơn liếc nhìn qua thấy Trần Thiên Nam vừa ẩn đi bảng thống kê, ánh mắt đột nhiên mở ra mà nói.
- Cháu mở lại chú xem bảng thống kê vừa nãy.
- Hả? À vâng chú.
- Cháu là người tạo ra Alpha Ace.
- À vâng chú.
- Trời ơi cháu tôi.


Sơn sững người nhìn đứa cháu bên vợ, tựa game Alpha Ace không phải thể loại mới mẻ, nhưng nó là một kiệt tác tốt, rất nhiều người muốn fix bug tựa game tìm ra những lỗi bung trong game, nhưng làm nhiều chuyên gia công nghệ khiếp sợ phát hiện game không có chỗ bug, chuyện này khiến nhiều người ngẩn người, dù là lớn hay nhỏ vẫn luôn tồn tại một vài vết sạn nhỏ lỗi, vậy mà tựa game này gần như hoàn hảo làm người ta cảm thán không thôi, vì thế tranh cãi thảo luận mổ xẻ nổ ra trong nhiều nền tảng xã hội, đẩy tựa game này lên cao trào, Trần Thiên Nam không biết những chuyện đó, cho dù có biết hắn cũng chỉ ngạc nhiên xong thôi.


- Chú rất ngạc nhiên không ngờ tới tựa game đang được đẩy lên cao lại từ cháu mà ra, cháu đừng có lộ diện, công nghệ là một con dao hai lưỡi, ảnh hưởng tới cuộc sống thường ngày không tốt cho cháu.
Nghe chú Sơn nói Trần Thiên Nam cũng gật gật đầu, hắn hiểu ý của chú Sơn.


- Cháu biết tự bảo vệ mình.






Truyện liên quan