Chương 73: Tổ Chức Sát Thủ Huyết Thần Lâu

Trong một tòa cao ốc của New York người đàn ông với cái tên Avis, thủ lĩnh tổ chức Nhện Đen đang cầm trên tay ly rượu vang đỏ, đứng ở bên khung cửa kính nhìn về phía xa xa, từ phía bên ngoài mở cửa phòng đi vào là một cô gái nóng bỏng xinh đẹp, điều làm người ta chú ý là một hình xăm con nhện ở bên trái cổ như ẩn như hiện càng tăng thêm vẻ hấp dẫn khi người khác nhìn vào.


- Ngài Avis tôi có tin tức không vui dành cho ngài.
- Kane nữ chiến binh của tôi, mỗi lần cô đến chẳng bao giờ nói chuyện tốt.
Người phụ nữ đi lại ôm trầm lấy người đàn ông từ phía sau lưng, cái miệng nói nhỏ vào tai Avis.
- Eudora Ác Ma Thì Thầm đã thất bại, bặt vô âm tín biến mất không một gợn sóng.


- Ồ, thứ gì có thể khiến hắn biến mất không một gợn sóng, tổ chức đặc biệt của Việt Nam? Hay đụng độ tổ Đại của chúng?
- Chúng ta đã dùng lực lượng điều tra, vận dụng cả tình báo của Hoa Kỳ, chỉ dò ra được chút dấu vết.


Người đàn ông Avis ngửa cổ uống một hơi hết sạch ly rượu vang trong tay, quay người lại hôn lên môi Kane một nụ hôn nồng cháy, ánh mắt Avis nhìn chăm chú vào Kane.
- Mẫu thí nghiệm 881 không cần bắt sống, giết rồi mang về, cậu ta khiến tôi mất hai dị nhân.


- Hiện tại điều động tiếp dị nhân đi, sợ rằng bên kia đã có chuẩn bị, không có lực lượng đặc biệt nhúng tay vào, một dị năng vừa thức tỉnh không thể nào làm Eudora biến mất.
Avis bàn tay đã hoạt động trên người Kane.
- Vậy lực lượng khủng bố.
- Thủ lĩnh, Việt Nam không tồn tại khủng bố.


Quần áo đã rơi xuống mặt sàn, Avis vẻ mặt căng cứng lim dim hưởng thụ hành động từ Kane, khóe miệng lộ ra nụ cười tà ác.
- Đem tên cậu ta treo lên danh sách sát thủ thế giới, tôi nghĩ có rất nhiều kẻ vì tiền mà tiến đến lấy mạng cậu ta, sau đó lấy cái xác thì sẽ đơn giản hơn một người sống...


available on google playdownload on app store


Trần Thiên Nam vẫy vẫy tay tạm biệt Loan, bắt xe trở về, tâm trạng vui vẻ ngắm nhìn khung cảnh Hà Nội về đêm vọt qua bên ô cửa sổ, hắn không biết rằng tên của mình đã được treo lên danh sách của tổ chức sát thủ Huyết Thần Lâu, một tổ chức khét tiếng bao trùm lên cả Châu Á, tổ chức có tiền thân từ Trung Quốc sau đó phát triển thu thập đủ loại người, dần dần lớn mạnh hầu như đều có dấu chân ở các nước Châu Á.


Khi cái tên của Trần Thiên Nam vừa xuất hiện trên danh sách ở một căn phòng nào đó thuộc Bắc Kinh, ngồi vắt vẻo trên chiếc sofa Lê Khải nhướn lông mày nhìn máy tính bảng mà một cô gái đưa tới.
- Tiền bối, người ngài nói để ý đã xuất hiện tên trên danh sách sát thủ của Huyết Thần Lâu.


- tr.a được kẻ phía sau không?
- Việc này e là Huyết Thần Lâu sẽ không để lộ, bảo mật của các tổ chức sát thủ tuyệt sẽ không để lộ tín chủ.
Lê Khải cười nhếch miệng một cái, nhìn người đàn ông cụt tay ngồi ở đối diện lạnh nhạt nói.


- Nhờ nói với chúng là Lê Lão Ma của Nam Sơn muốn biết, bảo chúng nể mặt lão già ta một chút.
- Vâng tiền bối.
Ở cục tình báo ông Vương nhìn cái máy tính bảng do đồng chí Chung đưa sang cau chặt lông mày, miệng nhếch nhếch nói.


- Mười năm trước sự biến mất của ba tổ chức sát thủ hàng đầu Châu Âu là do cái ch.ết của con trai con dâu lão Hùng, mười năm sau lại có kẻ nhắm vào cháu nội lão, ha ha bọn chúng tưởng lão sát thần này chuyển qua ăn chay rồi sao?


Trưởng phòng Chung của phòng tình báo số 5 đứng ở bên cạnh gương mặt cũng nghiêm túc lại, sự kiện hơn mười năm trước lúc đó còn chỉ là một tình báo viên, không biết nhiều thông tin, đến khi ngồi vào vị trí trưởng phòng 5 mới biết nhiều chuyện kinh thiên.


Một mình một ngựa Trần Bá Hùng khuấy đảo trời Âu, cảnh tượng đó chỉ cần xuất hiện trong chí tưởng tượng thôi cũng khiến người ta nổi da gà, diệt ba tổ chức sát thủ, người ch.ết toàn là thành viên của ba tổ chức, là tinh anh, dị năng giả, luyện thể giả...ch.ết đến mấy nghìn người, sự kiện đó trấn động toàn bộ thế giới ngầm, chính phủ các nước đều có tài liệu liên quan đến sự kiện diệt vong của ba tổ chức, tên tuổi sát thần phương Nam Trần Bá Hùng như một con thủy triều cuốn ra toàn bộ hành tinh.


- Có thể là tàn dư của ba tổ chức xuất đầu trả thù.
Trưởng phòng Chung nói, ông Vương lắc đầu nói.


- Lão Hùng ở ẩn tình báo trong nước cũng không nắm rõ hành tung, đừng nói tới mấy kẻ ngoại bang, cả mạng lưới tình báo của chúng ta còn không nắm được cái lông của lão Hùng thì đám kia hừ hừ, ngay cả hít rắm của lão cũng không được.


Trưởng phòng Chung hít một hơi khí lạnh, ngồi ở cương vị trưởng phòng tình báo, dĩ nhiên biết mạng lưới tình báo mạnh như thế nào, vậy mà hành tung của một người ngay dưới mắt mình biến mất, những tội phạm trốn truy nã mười mấy hai mươi năm kia không thuộc vào phạm trù tình báo quan trọng, chẳng ai điều động tài nguyên tình báo tinh anh để truy tr.a mấy người bình thường cả, mọi chuyện đều nằm trong sự tính toán sắp xếp của các bên liên quan.


- Mấy năm gần đây lão Hùng mới trồi lên mặt nước, chỉ có chúng ta nắm rõ tình hình, cậu ngồi ở vị trí trưởng phòng tình báo 5 là cấp bậc thấp nhất biết chuyện rồi.
- Thủ trưởng vậy chuyện này có cần cử người đi?
Ông Vương trầm mặc uống nước chè rồi xua xua tay nói.


- Không cần, tăng cường tình báo là được, có chuyện gì đích thân lão ấy động thủ, còn lớn hơn nữa cũng không cần chúng ta nhọc lòng, có người còn trâu bò hơn gánh.


Trong đầu ông Vương nhớ tới hình bóng một người, lưng chảy ra mồ hôi, thật sự là dây khoai dễ má nhà đó khủng bố đến mức kinh khủng, trưởng phòng Chung nhận lệnh quay người rời đi.


Ở một xó xỉnh của ven thành phố Thượng Hải Trung Quốc, một ông lão độ bảy mươi lụm khụm mưu sinh bằng việc bán xiên nướng vỉa hè, có rất nhiều người đến ăn, một cô gái dáng vẻ xinh đẹp bước ra từ chiếc xe audi đi lại phía ông lão bán xiên nướng.
- Ba xiên thịt nướng, cay bảy phần, chua hai, mặn một.


- Được.
Ánh mắt ông lão lóe lên trong chốc lát sau khi nghe cô gái xinh đẹp gọi đồ, cô gái không quản bộ quần áo đắt tiền của mình tìm một chỗ bàn ghế trống ngồi xuống, ông lão hoàn thành đồ ăn liền tự mình mang ra.
- Lâu chủ, có người muốn phá vỡ quy củ muốn biết tín chủ.


Cô gái không mở miệng đang ăn uống xiên thịt mà ông lão mang ra, giọng nói lại vang lên bên tai ông lão, ánh mắt ông lão đã trở về giáng vẻ trầm đục nói.
- Của cô ba tệ.
Cô gái móc tiền trả, vừa ăn vừa nhìn ngắm khung cảnh xung quanh.
- Lê Lão Ma của Nam Sơn.


Ông lão đã bước về quầy hàng bước chân chậm lại một nhịp, giọng nói liền vang bên tai cô gái.
- Cường giả Khí Cảnh đã hơn hai mươi năm trước, không đụng được, bán một phần mặt mũi.
- Vâng lâu chủ.


Cô gái đứng dậy định rời đi, từ đâu có ba người đi tới, dáng vẻ côn đồ, tên đi đầu nói.
- Người đẹp sao lại ăn uống ở nơi bẩn thỉu này, đi cùng bọn anh, dẫn em đi ăn uống ở nhà hàng sang trọng.
- Cút.
Cô gái không thèm nhìn ba người mở miệng nói quay người tiếp tục rời đi.


- Em gái tính...


Lời còn chưa dứt đã ăn ngay một giày vào mặt ngã văng về sau, máu mũi máu mồm phun ra xối xả, hai người kia sững sờ nhìn đại ca bị đánh muốn gầm lên lao tới lại sợ hãi nhìn về đằng sau có bốn năm tên vệ sĩ to cao đang chạy lại bên này, hiển nhiên là người của cô gái, hai người vội vàng mang đại ca dưới đất bỏ chạy thật nhanh.


- Tiểu thư không sao chứ?
- Không sao, đi thôi.






Truyện liên quan