Chương 76: Gián Tiếp Giết Người
Lý Mã không hề biết rằng bản thân nằm trong tầm ngắm của lực lượng đặc biệt, cứ ung dung xuống xe tìm một nhà nghỉ ở gần chỗ mục tiêu nghỉ ngơi tiến hành quan sát thăm dò, trong lòng Lý Mã cảm thấy nhiệm vụ lần này có lẽ là đơn giản nhất trong các nhiệm vụ hắn nhận, giết một thằng nhóc còn đang ngồi trên ghế nhà trường, cảm giác rất dễ dàng, tìm hiểu địa hình, vạch ra phương án giết người rồi rút lui, tất tần tật trong một buổi chiều, buổi tối Lý Ma liền đi lượn quanh quanh, có mấy bà bán cá, bán hàng ngoài chợ xã nhìn chằm chằm người lạ mặt.
- Nhìn cái thằng kia thấy gian lắm, mắt cứ đảo đông đảo tây, bà Thắm tối về nói chuyện với con trai bà, bảo nó để ý vào không khéo nó giết người chứ chẳng chơi, nhìn cái mắt tam bạch kìa, tôi cứ thấy giống mấy cái vụ ở Bắc Giang, toàn người như thế thôi.
Mấy camera men chạy bằng cơm cứ thế mà to nhỏ lên tiếng, bà Thắm có con trai là trưởng công an xã ở đây được mấy bà bạn nói đông nói tây cũng gật đầu bảo.
- Tôi cũng thấy nó gian gian, cứ như mấy thằng trộm chó, lát về tôi nói với con trai, chứ mà để thế mai không khéo mất mẹ con chó.
- ...
Trần Thiên Nam thấy chó sủa ông ổng ngoài cổng thì quát nó.
- Lem vào ngay.
Một con chó con lon ta lon ton chạy từ ngoài cổng trở vào chạy lại quấn lấy chân của Trần Thiên Nam, con chó này được chị em Thương Thảo hôm đi chợ thấy mấy bà bán chó liền mua về nuôi, toàn thân lông đen từ đầu đến chân, có mỗi cái răng là trắng lưỡi cũng đốm nốt, được cái còn nhỏ nhưng rất thông minh, rất biết nghe lời, mặt nhìn có chút đáng yêu, hai cái tai vẫy vẫy như tai thỏ nhìn rất buồn cười.
Trần Thiên Nam nhìn ra ngoài cổng không thấy ai nghi ngờ không thôi, con Lem này không đến mức sủa không chứ? Trần Thiên Nam cũng không có bận rộn niệm lực liền thả ra, đột nhiên hắn nhíu nhíu mày, ở một khóc khuất có một đôi mắt sắc bén đang chăm chú nhìn mình, hắn thậm chí còn cảm giác được ánh mắt ch.ết chóc mà người nọ phát ra.
"Kẻ đến không thiện."
Trần Thiên Nam cau chặt lông mày, lại là tổ chức ch.ết tiệt kia phái người đến, lần này lại mò tới tận cổng nhà Trần Thiên Nam lo lắng sẽ ảnh hưởng tới Thương Thảo, dù sao hai người chỉ là người thường biết chút võ nghệ, nhưng hắn biết những kẻ tìm tới mình không phải người thường, hắn cau chặt lông mày, nếu đã tới hắn phải chủ động xuất chiêu không thể để dao kề vào cổ rồi mới động, như vậy rất dễ xảy ra chuyện.
Trần Thiên Nam cảnh giác đi ra bên ngoài sợ đối phương dùng súng, niệm lực đã len lỏi bao trùm khóa chặt người kia, thấy mục tiêu đi ra nấp ở góc tối Lý Mã con mắt híp lại, muốn tìm hiểu tình hình chờ cơ hội ra tay, không ngờ đối phương chủ động xuất hiện tạo cho hắn cơ hội, ánh mắt Lý Mã xuất hiện tia lạnh lẽo.
- Làm gì có ai mà con Lem lại sủa nhỉ?
Trần Thiên Nam đứng quay lưng lại góc khuất ngó nghiêng không thấy ai, lẩm bẩm muốn quay lưng đi vào, đột nhiên gió ập tới, Trần Thiên Nam vốn giả vờ lộ ra sơ hở trong lòng trầm xuống, đối phương rốt cuộc đã ra tay.
Lý Mã muốn bẻ gãy cổ đối phương từ phía sau, đột nhiên cả người nổi lông tơ dựng đứng, phần bụng dính một quyền mạnh mẽ cơ thể văng về sau, trong lòng Lý Mã dâng lên sự kinh hãi cảm nhận được lực lượng tàn phá bên trong.
- Mày là cổ võ giả?
Trần Thiên Nam lao tới không cho đối phương cơ hội thở dốc, thấy đối phương nói tiếng Anh hắn liền nhận định là cái đám ch.ết tiệt của tổ chức kia lại đến, ánh mắt lóe lên dâng lên ý nghĩ giết người, đã bước lên con đường siêu phàm giả khác biệt với người thường, chém giết là chuyện không thể tránh được, đã làm thì phải giải quyết gọn gàng sạch sẽ, hắn còn chưa biết hậu quả sẽ ra sao trước mắt cứ diệt kẻ này, ở đây ngay cổng nhà giải quyết xong nói với ông nội một tiếng, hẳn là ông sẽ có cách giải quyết hậu quả.
"Hự."
Bị tấn công liên tục trong lòng Lý Mã chỉ còn ý nghĩ chạy trốn, không ngờ tới nhiệm vụ tưởng chừng dễ dàng trong mắt hắn lại đột nhiên biến đổi, trở thành nhiệm vụ có thể muốn cái mạng, hiện tại trong cơ thể nội lực của đối phương đang tàn phá khắp cơ thể của hắn, đối phương tu vi còn mạnh hơn bản thân, hiện tại hắn đã hiểu, cái giá 30 nghìn đô la không dễ nuốt như vậy, lúc nhận được nhiệm vụ sớm nhất hắn còn vui vẻ vì tự nhiên có được số tiền đó một cách dễ dàng, không ngờ tới lại thất bại thảm hại.
- Nói ngươi rốt cuộc là người của tổ chức nào?
Cổ Nguyệt đã xuất hiện trong tay Trần Thiên Nam, lưỡi đao nhọn đã hướng về phía cổ đối phương trầm giọng nói, niệm lực đã bao phủ kín xung quanh đây tạo thành một vùng kín, đảm bảo âm thanh không thể thoát khỏi đây, niệm lực có thể phong tỏa cả một khu vực ngăn cản không khí, âm thanh rất khó truyền ra khi không có môi trường không khí.
Nhìn lưỡi đao lạnh lẽo trước mặt, Lý Mã đã bị tuyệt vọng hoàn toàn bao trùm, đối phương không phải kẻ mà một sát thủ hạng C như gã có thể giết được, cho dù đám sát thủ hạng A tới đây cũng khó mà còn sống trở về, Lý Mã biết bản thân hôm nay nhất định phải ch.ết, không thể rời đi liền cười thảm một cái miệng chào máu đen trợn mắt ch.ết tốt.
"Mẹ nó cắn thuốc độc như trong phim luôn."
Trần Thiên Nam nhìn xung quanh cảnh giác xem có ai nhìn thấy không, người không phải hắn giết nhưng đói phương bị hắn đánh, công an mà túm được là phiền lớn, đột nhiên mắt hắn mở to rồi thở phào.
- Ông nội.
- Ừm.
Trần Bá Hùng đi tới nhìn xác ch.ết nằm trên đất gương mặt không chút cảm xúc vạch áo nhìn hình xăm ở cổ tay trái đối phương, Trần Thiên Nam cũng nhìn thấy, là một hình xăm lầu các, bên trên còn có một cái đầu lâu người, toàn bộ hình xăm đều là màu đỏ.
- Cháu vào nhà đi.
- Dạ vâng ông.
Trần Thiên Nam rời đi cũng không hỏi nhiều, ông nội sẽ giải quyết, Trần Thiên Nam thở phào một hơi, đối mặt với chuyện giết người trong lòng vấn có rào cản khó có thể vượt qua, không tự tay giết nhưng trong lòng vẫn biết đối phương vì sao ch.ết, là một tay hắn đẩy, trong lòng vẫn có ám ảnh. Trần Bá Hùng lấy ra Hóa Thi Cốt nhỏ lên thi thể, trong chốc lát thi thể xèo xèo hóa thành nước từ từ bốc hơi, ngay cả quần áo cũng bị ăn mòn trở thành đám bụi đen, Trần Bá Hùng phất tay mặt đất bị một loại lực lượng như một cơn gió cuốn phăng bụi đất bay đi tứ tung, sau đó quay vào trong nhà.
- Có ám ảnh trong lòng?
Thấy Trần Thiên Nam vẫn đang đợi mình ở ngoài sân Trần Bá Hùng lên tiếng, hắn gật gật đầu nói.
- Vâng ông, sợ hãi bị công an bắt.
- Không sao, chúng là sát thủ của Huyết Thần Lâu, cũng đã ám sát vài vụ trước đây, những năm 79 chúng ám sát sĩ quan cao cấp của ta, là kẻ thù nếu chúng giám tới thì chúng ta dám giết, có người khác bảo đảm cho cháu yên tâm.
Trần Thiên Nam trong lòng đã yên tâm hơn không ít, sau đó mới trở về phòng nằm chằn chọc trên giường, âm thanh của JD vang lên trong đầu.
"Đại ca đang cảm thấy ám ảnh?"
"Hỏi thừa, là con người như nhau ch.ết trong tay ta ám ảnh là chuyện đương nhiên."
"Không khuyên nhủ đại ca làm gì mất công, thay vào đó tiểu đệ thông báo tiến độ liên kết Nam Thiên Chiến Giáp đã đạt 10% có được lưu trữ lại bên trong, đại ca có muốn nhìn hay không? Tâm lý phải vững chắc không là sụp đổ, ký chủ mà ngỏm là đệ cũng đi luôn, dù sao vấn phải nhắc nhở, tiểu đệ cũng sợ ch.ết."
Trần Thiên Nam cảm thấy con chó JD này dạo này nhân tính hóa lên, chẳng thèm để ý nó nói liên thiên, hứng thú đã chuyển rời đến lưu trữ kia hơn.
"Mở ra lưu trữ đi."