Chương 82: Phương Hướng Phát Triển
Trần Thiên Nam nghe mà cau mày không thôi, hợp tác với người nổi tiếng thì trả không nổi tiền hình ảnh, còn người trung bình có thể chi trả nhưng chất lượng chỉ trung bình yếu, vậy thì tại không sao không lấy người mới, hắn có suy nghĩ của mình, chuyện Alpha Ace đã cho hắn biết một điều, qua tay con hàng JD chỉnh sửa nghiên cứu ngày đêm chất lượng game sẽ nâng lên tầm cao, lỗi trong đó sẽ rất ít, game không thể nói là xuất sắc về phương hướng, đồ họa...nhưng có một cảm giác ham muốn chinh phục, một loại truy cầu sự hoàn hảo, đó là thứ mà JD có thể làm, hắn không lo lắng về game vì thế chuyển hướng sang truyền thông.
- Chúng ta không thể mới bắt đầu đã rầm rộ, cốt lõi bên trong còn yếu kém đang trong quá trình xây dựng, vấn đề truyền thông cháu nghĩ cũng như vậy, chúng ta xây dựng từ nền móng, bắt đầu từ cái mới cô chú thấy sao?
- Cô có suy nghĩ giống với cháu, hợp tác với những người kia chi phí tầm trung hiệu quả trung bình kém, với người mới hiệu quả sẽ kém hơn một chút, ít nhất chi phí thấp sẽ đảm bảo một phần.
- Chuyện này cháu cũng cảm thấy như vậy, thế hệ trẻ bọn cháu xây dựng hình ảnh trên mạng xã hội sẽ rất nhanh, ngoại hình vẻ ngoài đã chiếm tới 70% còn tính cách vấn đề cá nhân chỉ khi nào thật sự nổi tiếng mới có ảnh hưởng tới.
Nga từ đầu tới cuối nghe mọi người nói, cuối cùng lên tiếng, dù sao cũng là một người nằm trong tay cổ phần, là cổ đông của công ty dĩ nhiên sẽ có quyền nêu lên ý kiến của mình vì sự phát triển của công ty, vì lợi ích của chính bản thân, nước lên thì thuyền dâng đạo lý này ai mà không hiểu, không có mấy kẻ ấm đầu lại nâng đá đập vào chân mình mà phát biểu ra những ý tứ kéo lợi ích đi xuống.
- Vậy chuyện này thống nhất như vậy, chúng ta sẽ bắt đầu từ cái mới, vậy ai sẽ là gương mặt tiêu biểu? Chọn ai?
- Thương Thảo và một vài người cháu với Nga quen, cô chú cũng hiểu rồi chứ, giá trị của giới trẻ là gương mặt và ngoại hình, mà Thương với Thảo cháu thấy rất thích hợp để xây dựng bước đầu.
Trần Thiên Nam nói như vậy cô Linh chú Sơn trầm mặc một hồi cả hai nhìn nhau phải gật đầu công nhận vấn đề này, họ là người sống trong hai thế hệ chuyển giao, vừa có nét cổ hủ của thời đại cũ, vừa có cảm nhận về thời đại mới, suy nghĩ của họ có thể thoáng có thể hẹp vì họ bị kẹp giữa hai thế hệ tư duy.
- Được chuyện này quyết định vậy đi, vậy thời điểm công bố sản phẩm đầu tiên của chúng ta sẽ là thời gian nào?
- Dự kiến hoàn thành vào tháng mười hai, cháu và Nga sẽ cố gắng tiến độ có thể sẽ chậm trễ...
Trần Thiên Nam nói một hồi liên tục, điều quan trọng nhất của công ty hiện tại chính là cần thêm người, nhưng cũng không vì vậy mà bỏ qua khâu chất lượng đầu vào, ưu tiên tuyển dụng những sinh viên vừa ra trường có liên quan tới mảng công nghệ thông tin, đây là tiêu chí trước mắt của công ty, cuộc họp giải tán, hắn ngồi vật ra ghế xoa xoa huyệt thái dương của mình, đúng là không làm thì thôi, một khi làm có rất nhiều chuyện phải giải quyết, trước kia hắn có tưởng mấy chủ tịch với giám đốc giống như trong phim vắt chân mà ngồi, thỉnh thoảng ký ký vài cái là xong, hiện tại mới có cảm giác nuốt không trôi là như thế nào.
"Đang làm gì đó chàng trai?"
"Ngồi ngẩn người nghĩ về ai đó."
"Nghĩ về ai?
"Về cậu."
"Bảo sao tớ hắt xì liên tục, không có ý nghĩ tốt đúng không?"
"Làm sao cậu biết?"
"Nói thật thì tớ tha cho một trận, nếu không hừ hừ."
Trần Thiên Nam lắc lắc, có không bình thường mới tin là thật.
"Đang nghĩ là có nên dùng gương mặt xinh đẹp của cậu để làm một số việc hay không."
"Nói rõ đi, nếu không cậu ch.ết với tớ."
"Lần trước cậu nói có việc cho cậu làm ké còn gì? Có hứng thú làm hình ảnh đại diện của công ty tớ không?"
"Gật gật, mà khoan đã, công ty của cậu?"
"Nhầm không hẳn là của tớ, cô chú cùng tớ và Nga góp cổ phần mở một công ty công nghệ, trước mắt là tập chung vào việc sản xuất game..."
Chuyện này Trần Thiên Nam không có giấu Loan, hắn không cần thiết phải giấu, cả hai nói chuyện một lúc Loan đồng ý không chút suy nghĩ, Trần Thiên Nam cũng vui vẻ, ít nhất là có Thương Thảo với Loan, cộng thêm nếu được hắn cũng mời Tuyết một thể, dù sao nhiều còn hơn ít, trong bốn người có người nào đó nổi bật trở thành một Idol mạng xã hội cũng tốt.
-Cô chú cũng đang tính bàn với cháu chuyện này, nhưng trước mắt còn chưa nói thì cháu đã nói trước rồi.
Hai người bàn bạc thống nhất ý kiến mua xe Mercedes, giá cả hơn hai tỷ, là tài sản của công ty, Trần Thiên Nam thở dài một hơi đúng la đụng chuyện mới thấy tiền bao nhiêu là cho đủ, trước kia không có gì cầm 7 tỷ trong tay muốn sống bình thường qua ngày là đủ một đời, nhưng mà hiện tại e là xa xa không đủ, hắn đã hiểu vì sao người giàu không bao giờ là đủ, đã giàu càng muốn giàu thêm, càng muốn tâm huyết của mình lớn mạnh hơn, đây là ý chí cầu tiến mà con người có, cũng có thể quy cho lòng tham không đáy, không bao giờ là đủ.
Nhảy lên giường đắp chăn đi ngủ, hôm nay mệt mỏi hắn chẳng có tâm trạng luyện tập bắn súng nữa, ngày hôm sau vẫn dậy đúng giờ chạy đi luyện tập, bay lượn tránh né những thân cây, di chuyển tới hang động một mình luyện Nam Sơn Quyền Pháp, sau đó lại tới ném loạn mấy viên đá trúng mục tiêu, hiện tại hắn có thể nhắm mắt ném chuẩn xác hòn đá trong tay trúng lá cây rơi xuống tự do, ở trong vòng bán kính năm mét còn vượt ra liền mất đi độ chính xác, mười lần chỉ có thể ném trúng 3 lần, trình độ vượt bậc so với trước đây một cách nhanh chóng.
Hôm nay là ngày nhà giáo 20-11 cả trường tập chung lại tham dự buổi lễ ngày nhà giáo, các thầy cô giáo lên bục phát biểu về truyền thống nhà trường...sau đó là các tiết mục văn nghệ của các lớp, tiết mục của lớp 10A1 ở gần cuối, khi cả bọn từ cánh gà ra sân khấu đám học sinh bên dưới vỗ tay rầm rộ, còn không ít người hò hét cổ vũ, hôm nay không khí vui vẻ đám học sinh cũng mạnh dạn mà thể hiện.
- Lớp thằng Nam nhiều gái xinh thế?
- Số hưởng mà, ôi cuộc đời bất công...
- Ai đó có người nhà làm thầy bà không chúng mày, cắt hộ tao duyên âm cái, đến giờ vẫn chẳng biết nắm tay gái là gì, thằng Nam đã trái ôm phải ấp kìa, ôi ông trời không có mắt.
Trần Thiên Nam múa cặp với Tuyết, nói là múa thì chỉ có đám con gái, còn con trai chỉ hỗ trợ nhảy những động tác hiện đại kết hợp với múa tạo thành một hình ảnh bắt mắt đặc sắc, bên dưới tiếng vỗ tay không ngớt. Trần Thiên Nam phụ trách chính trong việc đưa các bạn nữ bay lượn trên tay hắn, hắn một bên cầm tay một bên đẩy lưng tạo thành động tác bạn nữ phiêu phiêu lướt đi, làm bọn thằng An, Quang, Tú ở dưới hâm mộ đến nứt con mắt, ghen tị mà kêu gào không ngớt.
- Chiều qua cấp hai không chúng mày?"
Cả đám Trần Thiên Nam mười mấy người ngồi ở cổng trường uống nước, thằng Tú cận lên tiếng, cả bọn gật gù thằng Quang nói.
- Về chứ, bao nhiêu kỉ niệm, tai tao còn bị thầy hiệu phó xách cho muốn dài ra, về thăm hỏi các thầy cô mới được.
Trần Thiên Nam cũng gật đầu, hắn vốn có ý định chiều nay sẽ về trường cấp 2 thăm thầy cô giáo cũ, thế là cả đám thống nhất là chiều tập chung ở trường cũ thăm thầy cô.