Chương 83: Cao Bồi Miền Tây
Chiếc xe đen đỗ kịch trước sân nhà, chú Sơn mở cửa xe bước xuống, đám Trần Thiên Nam, Thương Thảo đã chuẩn bị sẵn chào ông bà rồi mở cửa xe ngồi lên, Trần Thiên Nam ngồi ở đầu còn chị em Thương Thảo ngồi ghế sau, chú Sơn chào ông bà một tiếng rồi nổ máy lái xe rời đi.
- Haiz đáng tiếc bố mẹ thằng bé Nam không nhìn thấy ngày này, tất cả lớn rồi đều tài giỏi hơn chúng ta.
Nghe vợ than thở Trần Bá Hùng trầm mặc không nói gì, trong lòng vô cùng đau khổ nhưng không nói gì chỉ thở dài cùng vợ nhìn chiếc xe khuất bóng, qua chỗ nhà Tuyết đã thấy Tuyết chờ sẵn ở cổng, mẹ Tuyết cũng đứng đó, dù sao con gái đi xa là người làm bố mẹ cũng không yên tâm, muốn nhìn một chút. Chú Sơn là người hiểu chuyện liền kéo con gái cùng Trần Thiên Nam vào trong nhà Tuyết ngồi uống nước nói chuyện một lúc, bố Tuyết đang ngồi đọc báo vừa ngẩng đầu lên liền đứng dậy bắt tay với chú Sơn.
- Chào mọi người, ngồi xuống uống nước, Tuyết đi pha cho bố ấm chè.
- Vâng.
Trần Thiên Nam cùng chị em Thương Thảo chào hỏi bố mẹ Tuyết xong thì ngồi đực mặt ra chứ không biết nói gì, người lớn ngồi đây đám trẻ cũng không thể linh tinh nghịch ngợm, Tuyết pha nước xong rót cho chú Sơn, cho bố mình rồi các bạn, xong cũng ngồi xuống bên cạnh Thương Thảo.
Chú Sơn cùng bố Tuyết đều là người có học nói chuyện với nhau có vẻ rất hợp, chả mấy câu đã anh anh em em tựa như chiến hữu nhậu nhẹt lâu ngày mới gặp, chưa gì đã hẹn nhau đi uống bia rượu khiến cho mẹ Tuyết ngồi ở một bên cũng lườm chồng đến muốn cháy cả người, đám Trần Thiên Nam tựa như không thấy nhanh chóng xin phép chuồn trước, người lớn nói chuyện bọn họ ngồi đấy nghe cũng không lọt tai vì thế ra ngoài chơi bời một lúc, nhà Tuyết có nuôi một con chó trắng chân ngắn cũn, lông dài Trần Thiên Nam không biết là giống chó gì chỉ nghi hoặc hỏi.
- Nó không phải tên Thối đấy chứ?
- A cậu muốn ch.ết.
Tuyết lườm lườm dơ dơ nắm đấm muốn liều mạng với Trần Thiên Nam, hắn liền kéo chị em Thương Thảo chặn lại.
- Mau hộ giá anh.
- Con chó tên Thối à? Em thấy có thối đâu.
Thảo bế con chó mà xoa xoa, chị em Thương Thảo rất thích mấy thứ có lông, hôm nọ lại không biết lại mua đâu về nhà một con mèo ba khoang nhìn rất bố láo, Tuyết lườm Trần Thiên Nam một cái mới cùng chị em Thương Thảo nghịch ngợm.
- Nó tên LyLy.
- A LyLy lại đây chị ôm...
Một lúc sau chú Sơn đi ra, bố mẹ dặn Tuyết đi chơi với bạn vui vẻ, sau đó cả đám lên xe rời đi, ba cô gái líu díu với nhau ở ghế sau, Trần Thiên Nam nói vài câu với chú Sơn rồi nhắm mắt im lặng để chú Sơn tập chung lái xe, đến trưa cũng xuống đến Hà Nội, ăn uống nghỉ ngơi đầu giờ chiều liền bắt đầu.
- Hello Nam, chào mọi người.
Thảo giật mình nhìn người xuất hiện, rồi lại nhìn phản ứng của Trần Thiên Nam một cái, như nhận ra điều gì đó liền vui vẻ chạy lại đã ôm ôm kéo kéo Loan.
- Chị dâu, em là em gái anh Nam, em tên Thảo, đây là chị gái em tên Thương còn kia là Tuyết bạn học anh Nam.
Trần Thiên Nam: !!!
Nhìn con bé Thảo tích cực như vậy hắn cảm giác có gì đó sai sai, đúng rồi chị dâu, tiếng chị dâu này gọi cũng quá thuận miệng đi, khiến hắn có chút ngần ngại mà gãi đầu cười trừ với Loan.
- Nói bậy bạ gì đấy?
Trần Thiên Nam trợn mắt nhìn con bé Thảo, Loan gật đầu cười ánh mắt chăm chú nhìn Tuyết đang thẫn thờ đứng ở một bên chủ động đi lại dơ tay.
- Chào Tuyết, mình là Loan, Nam đã kể với tớ về cậu.
- Chào cậu.
Thương đứng ở một bên nhìn Loan rồi lại nhìn Tuyết, ánh mắt như lóe lên cái gì đó miệng khẽ nhếch nhếch cười, đi lại phía sau Trần Thiên Nam nói nhỏ chỉ hắn có thể nghe thấy.
- Lần va chạm đầu tiên giữa hai thế lực hậu cung, anh không đứng ra ngăn cản à?
Trần Thiên Nam trợn mắt mắt đưa tay lên dí dí vào chán Thương đẩy đẩy ra, con bé Thảo đã đành bây giờ lại đến cả Thương, hai chị em nhà này chí tưởng tượng thật phong phú.
- Em theo phe chị Loan.
Thảo nhảy vào nói một câu, hai chị em Thương Thảo đứng ở phía sau hai bên trái phải mà nhìn Loan và Tuyết.
- Nam có nói xấu mình không?
Tuyết đối mặt với Loan nở một nụ cười lên tiếng, Loan lắc đầu cười đáp lại.
- Không có, cậu ấy khen cậu rất xinh.
Trần Thiên Nam : Hắn có nói như vậy sao?
Qua màn chào hỏi của đôi bên rồi cũng bắt đầu vào việc, trước tiên là đi makeup trang điểm lại theo kiểu nhân vật nổi bật trong game sắp tới mà Nga đã vẽ, sẽ là bốn phong cách riêng biệt, lạnh lùng cho Thương, nhí nhảnh cho Thảo, thánh khiết cho Loan, dễ thương cho Tuyết, cũng đã hẹn trước với bên thợ trang điểm có tiếng, quần áo đã được chú Sơn đặt trước, chú đang đi lấy về, sau khi trang điểm, thay quần áo rồi cả đám người tới địa điểm, tiến hành quay video, chụp ảnh, việc này Trần Thiên Nam tạm thời đảm nhận, hắn có trang bị một khóa chụp ảnh quay video cấp tốc, với thiên phú của mình Trần Thiên Nam nhanh chóng nắm được phương hướng, cũng tính là nghiệp dư...
Mở cửa sổ nhìn cơn mưa lớn bên ngoài, Trần Thiên Nam vươn vai một cái, tiếng xương cốt nổ lên răng rắc, thoải mái hưởng thụ sau cả tháng tập chung làm việc, thành phẩm đầu tiên đã hoàn thành, ngày mai sẽ là ngày đăng tải game. Trần Thiên Nam tiến vào không gian mô phỏng không thấy JD chơi game nữa, giống như lần trước sau khi chơi chán Alpha Ace liền ném cho Trần Thiên Nam, lần này cùng vậy đã xong JD liền chuyển mục tiêu sang chỗ khác.
"Pằng."
Trần Thiên Nam vừa tiến vào không gian chiến trường mô phỏng trên chán đã xoẹt qua một đường đạn, khiến cho đầu hắn bốc cháy thành một đường, Trần Thiên Nam đưa tay dập lửa trên đầu ánh mắt dữ tợn nhìn về phía trước, JD trong trang phục cao bồi miền Tây ( cao bồi nước ngoài nhé không phải miền Tây của mình) mũ rộng vành áo choàng bay bay thủng lỗ chỗ, đang thu súng thổi phù phù làn khói trắng bốc lên từ họng súng.
"Đại ca muốn phục thù?"
"Hừ, có gì phải sợ, hôm nay đại ca thịt mày."
Trần Thiên Nam gương mặt dữ tợn, bên hông xuất hiện những con số sau đó ngưng tụ tạo thành trang bị súng ống dây đeo quần áo, mũ rộng đều có, giống như một chàng cao bồi thực sự, cả hai người đứng đối diện nhau gườm gườm, sau một khắc đọ mắt cả hai thò tay rút súng.
"Pằng..."
"Pằng..."
Trần Thiên Nam sau khi nổ súng lộn ra một bên dơ súng tiếp tục nổ, JD hành động cũng tương tự, cả hai vừa né vừa bắn.
"Cạch...cạch...cạch."
Súng Trần Thiên Nam hết đạn hắn cũng nghĩ súng trong tay JD tương tự, nhưng ai ngờ JD nhếch miệng cười tà nói.
"Trong ở súng của đệ còn một viên."
Trần Thiên Nam: (T0T!!))
"Pằng."
Viên đạn bắn ra Trần Thiên Nam nghiêng đầu né tránh viên đạn bay sượt qua mặt trong gang tấc, hắn trái tim muốn nhảy cả ra ngoài, nơi này là thế giới mô phỏng nhưng mà trúng đạn cảm giác đau đến ê cả răng, hắn đứng dậy cười cười nhìn JD nói.
"Trượt rồi."
JD mặt đầu dấu chấm hỏi nhếch miệng chó, nhe hàm răng trắng tinh của mình ra hỏi
"Đại ca chắc chứ?"
Trần Thiên Nam đột nhiên quay lại sợ hết hồn, viên đạn kia bay theo đường vòng cung tựa như tên lửa định vị ba ngược lại ghim thẳng vào chán Trần Thiên Nam, hắn nhe răng trợn mắt ngã xuống đất ch.ết tốt.
"Đại ca đạn của đệ có công nghệ định vị dẫn đường, hắc hắc."
"Con chó khốn kiếp..."