Chương 87: Bán Cho Đội Bóng Hoàng Gia

Đi học trở lại sau kỳ nghỉ lễ, đám học sinh chuyện trò rôm rả kể lể khắp nơi, Trần Thiên Nam không để tâm lắm đứng ở hành lang nhìn ngắm xuống sân trường, trong đầu nghĩ về chuyện bảo kê mà chú Sơn nói, chuyện này cần phải từ từ chưa thể gấp, cá lớn có cách sống của cá lớn, tôm tép có cũng cách của tôm tép, giải quyết như thế nào cần phải suy nghĩ, hắn chẳng có kinh nghiệm gì trong chuyện này.


- Cậu nghĩ gì vậy?
Nga đứng bên cạnh hắn lên tiếng, Trần Thiên Nam nhìn sang không dấu liền nói.
- Chuyện công ty, có kẻ thu tiền bảo kê phá đám trong tối, tớ đang suy nghĩ cách giải quyết.


Nga nghe chuyện này mặt cũng trầm lặng xuống cùng Trần Thiên Nam nhìn về phía sân trường, cả hai còn là học sinh giải quyết chuyện này như thế nào? Ánh mắt Nga liếc nhìn gương mặt góc cạnh đứng bên cạnh suy tư, trong lòng không biết suy nghĩ gì, đột nhiên Tuyết ở đâu nhảy ra nói.


- Nhìn người ta chảy cả nước dãi kìa.


Nga giật mình đưa tay lên miệng, sau nhận ra không có gì liền quay sang Tuyết hừ hừ lao tới muốn chọc nách nhau, Trần Thiên Nam chỉ liếc mắt nhìn hai cô gái nghịch nhau chỉ khẽ lắc đầu, tới tiết thể dục có học cùng lớp thằng An học dốt, Trần Thiên Nam gọi thằng An lại chỗ gốc xà cừ.
- Có chuyện muốn tư vấn?


Thằng An gật gù tai thì nghe nhưng ánh mắt lại chăm chú tới chỗ mấy đứa con gái lớp Trần Thiên Nam đang đá cầu, điệu bộ thèm muốn chảy cả nước dãi.
- Này cẩn thận không cái Hà nó cắt mẹ đi, tao xem kiếp này mày không thoát được khỏi nó đâu mà tơ tưởng người khác.


available on google playdownload on app store


- Haiz...bi thảm của cuộc đời, không nhắc nữa, có chuyện gì nói đê.
Trần Thiên Nam xoa xoa cằm nói.
- Làm ăn mà bị xã hội đen phá, giải quyết như nào?
Thằng An nhìn sang Trần Thiên Nam như quái vật rồi nói.
- Còn như nào, đánh lại chứ còn như nào?


- Đừng có đùa, một đánh lại một đám, chúng nó có đồ trong tay lao lên cho nó nện à.
Thằng An nghe xong cũng trầm xuống, ngồi phịch xuống rễ cây xà cử nổi lên xoa xoa cằm.


- Đánh chúng nó là dễ nhất, còn không thì tìm cơ to hơn bọn nó áp từ trên xuống, mà mày giỏi võ như vậy tao nói thật tìm đại ca chúng nó mà đánh, đảm bảo ngoan ngay.


Trần Thiên Nam liếc mắt nhìn thằng An, thằng này nói chuyện cứ như dễ như đi chơi, giải quyết cái trước mắt xong còn lâu dài như thế nào, kiểu gì cũng có chuyện, lúc đó mọi chuyện e là còn lớn hơn, tạm thời quăng chuyện này ra sau đầu đã, đợi chú Sơn tìm hiểu tình hình cặn kẽ rồi tính sau cũng chưa muộn.


- Rủ bọn lớp mày làm trận bóng kèo nước không?
- Nhưng không đủ người.
- Đá 7 người thôi.
- Chốt lên kèo.


Thằng An chạy về lớp, Trần Thiên Nam đi lại chỗ hơn chục thằng con trai lớp hắn đang ngáp ruồi ở một bên ngắm gái, rủ bọn nó đá bóng kèo nước với lớp thằng An, kèo nhẹ nhàng không mạnh mẽ bọn nó í ới nhảy ra, thằng Khánh trước không tham gia mấy cũng xung phong, Trần Thiên Nam không biết thằng này cho dở thủ đoạn khi chơi không nữa, nhưng cũng mặc kệ thắng là được thủ đoạn gì không biết.


Hai lớp chốt kèo xong chia bóng chia sân, đá một cách nhẹ nhàng chứ không có dũng sĩ diệt ống đồng, thằng An nó đảo như messi qua hàng hậu vệ rồi tung chân, nhưng đáng tiếc gặp thủ thành Lân Onana nhập bay như chim cản phá.
- Làm gì có tuổi.


Thằng Lân vô ngực bùm bụp dơ ngón tay giữa với thằng An, Trần Thiên Nam cũng phải mở mắt nhìn nhận khả năng tiềm ẩn của thằng Lân, mọi lần toàn đá tiền đạo sút như Lukaku bắn vọt tầm đại bác, nay bắt gôn lại cứ như thủ thành Onana, thằng Khánh chưa thể hiện kĩ năng bao giờ nay hóa thân thi triển kĩ năng siêu sao người Bồ Đào Nha, tung một cú ZD như trong fifa online làm một đường vòng cung từ ngoài vòng cấm địa vào khung thành, rồi ăn mừng bàn thắng.


- Siuuuuuu.


Bọn con gái lớp ở ngoài hét ầm lên sau khi thằng Khánh ghi bàn thắng, bọn con gái lớp thằng An cũng điên cuồng cổ vũ lớp mình, Trần Thiên Nam đá trung vệ chịu trách nhiệm phòng ngự không dâng lên nhiều, ngăn cản đòn tấn công của đối phương, An messi không hổ với cái tên đảo chân lừa người khiến Trần Thiên Nam không cướp nổi bóng, rồi tung người vung chân sút một quả từ ngoài vòng cấm địa tạo thành một đường cong đẹp mắt hướng về góc chữ A, tưởng chừng vào mười mươi thằng Lân bay tới như đại bàng tung cánh, quệt được đầu ngón tay vào đẩy bóng lên đập vào xà ngang bắn ra ngoài.


- A.
Bọn con gái lớp thấy bàn thắng mười mươi bị thằng Lân cản phá hét ầm lên cổ vũ, thằng Lân rơi mông xuống mặt đất đau muốn ch.ết nhưng vẫn phải giữ hình tượng đứng dậy vuốt tóc liếc nhìn đám con gái, điệu bộ như được tiêm thuốc kích thích, sau đó dơ tay về phía thằng An.


- Không có tuổi.
Thằng An ngơ ngác tiếc hận một bàn siêu phẩm bị từ chối, đi lại nói với Trần Thiên Nam.
- Mày liên hệ với đội bóng hoàng gia Tây Ban Nha đi, bán thằng Lân làm thủ thành cho Real Madrid, mẹ nó bắt kinh vãi shit.


Đám trong sân cũng dơ tay với thằng Lân, bàn đó mười phần vào rồi thế quái nào nó vấn bay tới chạm ngón tay vào đẩy bóng đập xà ngang, trận đấu tiếp tục bóng sau một cú tranh chấp rơi xuống chỗ Trần Thiên Nam, hắn không định tiếp bóng chuyền mà vung chân một cú như Venverde nã đại bác bóng bay lách qua đám người thủ môn đội bạn bay người không kịp, bóng tung lưới đội bạn.


- Wowww...được của nó.
- A a a...
Đám con gái bên ngoài hét ầm lên, thằng Khánh nhìn Trần Thiên Nam ánh mắt có chút ý vị, hắn chỉ nhún nhún vai tỏ ý kĩ năng, hắn không có chơi bẩn sử dụng niệm lực, mà thực sự là dùng bản lĩnh đôi chân, kết thúc tỉ số ấn định 3-1, lớp thằng An thua.


- Tao liên hệ với huấn luyện viên Ancelotti của Real rồi?
- Làm gì?
- Bán mày qua đấy thi đấu với vị trí thủ thành cho đội bóng hoàng gia Tây Ban Nha.
Thằng Lân mặt ngu lại, trầm mặc nói.
- Haiz...tao quyết định rồi, đi Manchester City.


Cả đám cười rũ với màn diễn xuất của thằng Lân, nhận được kèo bên kia trả liền mua một đống bim bim với nước ngọt mang về lớp liên hoan nhỏ kèo bóng, ra đầu năm nay không biết cô bán căng tin thông quan kiểu gì lại có thể bán được một số mặt hàng mới mẻ, chuyện này cũng tốt, ăn tạm giữa buổi học có thêm sức mà tiếp thu kiến thức.


Tình hình học tập dạo này căng thẳng, Trần Thiên Nam sắp đi thi giải học sinh giỏi vật lý cấp quốc gia, thầy giáo tăng cường kiến thức, kì thi học sinh giỏi cấp quốc gia là sân chơi cho học sinh lớp 12, Trần Thiên Nam mới chỉ là học sinh lớp 10, thua thiệt không ít, bất quá kiến thức của hắn không tệ, lại thêm chăm chú vào không quá khó để tiếp thu kiến thức vượt cấp.


Trần Thiên Nam tự tin với cái đầu của mình đủ tốt, hắn muốn tham gia đoạt giải để chuẩn bị thành tích cho tương lai đi du học các trường đại học hàng đầu thế giới, chỉ có ở những nơi đó hắn mới có cơ hội tiếp xúc nhiều hơn với kiến thức mới mẻ của thế giới.


Buổi chiều hắn đi học riêng lớp nâng cao do các thầy cô dạy môn Vật Lý của trường thay phiên nhau dạy, cả trường có bốn người đi thi cấp quốc gia, ba nam một nữ, ba người kia đều là học sinh lớp 12 chỉ có Trần Thiên Nam đang là học sinh lớp 10.
- Này nhóc, trong đầu nhóc chứa cái gì thế?


Chị Ánh cứ nhìn chằm chằm mình, Trần Thiên Nam cười cười nhe răng ăn xoài mà chị Ánh vừa đưa, hai anh Thắng Trường ở bên cạnh chấm muối cũng nhìn hắn chăm chú.
- Trong đầu em có một hệ thống á.
- Xùy.


Chị Ánh đẩy đẩy cái kính cận của mình cười nhạt nhìn Trần Thiên Nam, rồi mấy người bàn tán nhau về đề ôn thi trong tay, hắn ăn nốt miếng xoài xong liền chăm chú ôn thi, lần này phải vận dụng 100% nội tại, không thể lơ là được, cả giải khuyến khích không được thì còn cái gì mà gom góp thành tích cho tương lai.






Truyện liên quan