Chương 150: Giải Quyết Mọi Chuyện
Thấy ba bố con bắt đầu căng thẳng, Nguyễn Hằng mẹ Sơn không thể không ngăn cản, kéo người ngồi xuống ghế, vẻ mặt khó nhìn nói.
- Hay là như thế này đi, con xem cứ để em con vào làm việc ở đây, trước tiên cứ ổn định một thời gian còn sau này như thế nào là do năng lực của nó, con xem như vậy có được không?
Đối mặt mới lời cầu khẩn của mẹ, Sơn không thể không lưỡng lự, chuyện cho em trai vào làm việc trong công ty không phải chuyện gì khó, không ngồi vào vị trí giám đốc anh có thể tự mình nhận người, nghĩ đi nghĩ lại chỉ biết thở dài nói.
- Vâng mẹ, nếu chú Hữu muốn vào công ty làm việc có thể thông qua thủ tục tuyển dụng của công ty, còn về phần chức vụ con xin lỗi, năng lực của con không có lớn như bố mẹ tưởng tượng.
Hoàng Hữu trong lòng khó chịu vì anh trai thái độ với mình, không phải có tí thành công liền lên mặt, tuy vậy vẻ mặt vẫn vui mừng nói.
- Vậy cũng được anh, em không muốn vì em mà anh chị khó xử.
Sơn nhìn thoáng qua bố thấy vẻ mặt ông hiện rõ không hài lòng nhưng không mở miệng nói gì, anh cũng không để ý nhiều, nếu không phải vì mẹ anh thậm chí đã trở mặt, có đối tác tới Sơn liền chào bố mẹ đi tiếp đối tác.
Hoàng Hữu nhìn theo anh trai bộ dạng tay bắt mặt mừng với người khác, con mắt lộ rõ vẻ ghen ghét, nói chuyện với mình thì giả vẻ ta đây lên mặt, gặp mặt người khác như một con chó vui vẻ đón tiếp.
______
"Cạch."
Cửa phòng bệnh được mở ra, đi vào là một người đàn ông hơn bốn mươi, dáng vẻ béo tròn, gương mặt tròn treo trên khóe miệng mộ nụ cười hiền hậu, nhìn bề ngoài dáng vẻ tựa như một người hiền lành tốt bụng.
- Nghe nói ông của cháu xảy ra chuyện, chú tới thăm hỏi sức khỏe.
Người ta nói đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, đối phương mang theo giỏ quà tới thăm người bệnh, gia đình bác bá Nga nói lời cảm ơn xã giao, cũng không biết người tới là ai.
Trần Thiên Nam nheo mắt lại, tên Nguyễn Gia Huy này đúng là biết dùng thủ đoạn, vừa mới bước chân trước có chuyện, chân sau đã ân cần mang quà cáp tới hỏi thăm.
- Trên người tên mập này có mùi giống trên người ông của Nga, tiếp xúc chung một người.
Lê Huyên Huyên thì thầm vào tai Trần Thiên Nam, hắn nhìn Lê Huyên Huyên tựa như đang nhìn một con cún vậy, mũi lại thính như vậy? Quả nhiên không hổ danh nữ quỷ ngàn năm.
Nghe Lê Huyên Huyên nói hắn dám khẳng định thủ đoạn này là của tên mập Nguyễn Gia Huy này, đối phương trò chuyện một lúc thì đứng dậy cùng trợ lý phía sau rời đi, trước khi đi còn không quên nhấn mạnh chuyện muốn mua lại cổ phần của công ty công nghệ JN trong tay Nga.
- Phó giám đốc Huy, có phải đi hơi vội hay không?
Trần Thiên Nam đuổi theo đối phương cười cười lên tiếng.
- Ha ha cậu biết tôi? Sao tôi không nhớ mình có quen cậu nhỉ, cậu là?
- Chủ tịch hội đồng quản trị của công ty công nghệ JN, là người đồng sáng lập, bất quá còn chỉ có chức danh treo ở đó chưa thể đưa ra quyết định của công ty.
Nguyễn Gia Huy giả vờ kinh ngạc, thật sự đã biết rõ ràng thân phận của Trần Thiên Nam, phía trên đã phân tích rõ ràng ba người Trần Thiên Nam, Trần Khánh Linh, Nguyễn Hoàng Sơn, ba người này có liên quan thân thích, là người một nhà, tạm thời bên trên không có ý định ra tay với họ, trong bốn cổ đông thì chỉ có Nguyễn Thúy Nga là dễ dàng xuống tay nhất.
Bắt tay Trần Thiên Nam nụ cười của Nguyễn Gia Huy càng tươi.
- Tuổi trẻ tài cao, không ngờ tới lại có thể gặp cậu ở đây, thật làm tôi bất ngờ cùng vinh hạnh.
Trần Thiên Nam cũng cười ha ha nói.
- Phó giám đốc Huy cứ nói quá, thật ra là đã vô tình thấy phó giám đốc trước đó, nhưng lại thấy hai người nói chuyện công việc, bí mật nên không tiện ra mặt, lúc đó chạy tới hỏi thăm sự phó giám đốc Huy khó xử.
Ý vị sâu xa trên khóe miệng Trần Thiên Nam cùng ánh mắt thâm thúy là cho Nguyễn Gia Huy giật mình trong lòng, nụ cười trên môi ngược lại không giảm còn tăng thêm.
- Thật là vô ý, lại không để ý tới cậu, lúc đó mà tôi biết cậu chắc chắn sẽ chạy tới thăm hỏi một phen.
- Ha ha phó giám đốc Huy thật nhiệt tình như vậy liền có chuyện này muốn nói ra, suýt nữa quên mất chuyện này.
- Ồ, có chuyện gì?
- Không có quan trọng lắm, chỉ là nhắc nhở phó giám đốc Huy làm chuyện gì cũng cần phải gọn gàng sạch sẽ, đừng để tìm được sơ hở.
- Ha ha cậu nói làm tôi hơi giật mình vì không biết mình đã làm chuyện gì.
- Thành phố này là trụ sở của công ty công nghệ JN đặt chân, phó giám đốc Huy làm gì tự nhiên biết ha ha, mọi chuyện đều sẽ nhanh thôi, không làm phó giám đốc Huy mất thời gian vàng bạc của mình nữa, tạm biệt hi vọng chúng ta sẽ sớm gặp lại.
Trần Thiên Nam buông một câu rồi ngông nghênh rời đi, nhìn theo bóng dáng hai người Trần Thiên Nam rời đi, Nguyễn Gia Huy nheo mắt híp lại nói.
- Tên nhóc này còn trẻ nhưng không tầm thường đâu, nơi này là địa bàn của nó các mối quan hệ rất rộng, nói thằng Đạt ma trốn nhanh đi đừng để bị tóm.
Nguyễn Gia Huy thì thào nói với trợ lý bên cạnh, người kia gật đầu sau đó cả hai người cùng rời đi, lên một chiếc xe Toyota, Lê Huyên Huyên đã yên vị ở một ghế ngồi mà cả hai người trong xe không hề hay biết.
- Hi vọng chị Huyên Huyên còn không có làm quá.
Trần Thiên Nam đã dặn dò Lê Huyên Huyên làm theo kế hoạch, trước tiên hắn ra mặt nói mấy lời hù dọa đối phương, muốn đối phương bứt dây động rừng lộ ra cái đuôi cáo của mình, tóm được tên kia với thủ đoạn của Lê Huyên Huyên không tin đối phương không khai, chuyện sau đó liền dễ dàng.
Không có lo lắng Lê Huyên Huyên sẽ xảy ra chuyện, Trần Thiên Nam đi về phòng bệnh của ông Ân, đã thấy hai người của phòng an ninh ở phòng bệnh, hai người nhận biết Trần Thiên Nam cùng hắn chào hỏi mấy câu xong thực hiện công việc của mình.
Phòng an ninh công ty người được tuyển vào hầu như đều học qua võ thuật, hoặc là lính đặc công, tinh nhuệ của quân đội xuất ngũ, không khó để chiêu thu được những người vừa xuất ngũ này, trên cơ bản họ đều là con em gia đình bình thường, xuất ngũ về còn chưa biết làm gì, đối mặt với công việc lương được gọi là khá cao nhiều người chấp nhận, ngoài giờ hành chính làm việc họ còn được huấn luyện đặc biệt các nghiệp vụ chuyên ngành hướng tới đội ngũ chuyên nghiệp, văn ôn võ luyện không thể đứt đoạn.
- Nhận tiền xong lặn một thời gian đi, phía bên kia quan hệ không tầm thường đâu, đừng để người ta túm được, cẩn thận cái mồm.
Ném cục tiền cho đối phương, trợ lý của Nguyễn Gia Huy quay người rời đi, được vài bước ra cửa bị một quyền vào gáy lăn ra ngất xỉu, Lê Huyên Huyên thu lại điện thoại đi vào nhìn tên gầy gò đang cầm cục tiền sững sờ.
- Mất cả buổi ngủ chiều của mình.
Lê Huyên Huyên nặn nặn cổ tay, xương khớp nổ lên bôm bốp, tên gầy gò rút dao bấm trong người ra nhìn dáng vẻ xinh đẹp của Lê Huyên Huyên, con mắt dục vọng không che dấu.
- Muốn phản kháng?
Lê Huyên Huyên nói xong đã lao tới đối phương còn không kịp phản ứng đã ăn một đạp vào thẳng mặt văng về sau, dao trong tay rơi xuống đất, sau đó ở bên trong nhà hoang kim tiêm rơi đầy mặt đất, có thêm một tiếng kêu thảm thiết tựa như gặp phải chuyện đau đớn tột độ.
- Alo, xong rồi nhóc, tìm được người bằng chứng rõ ràng nhanh chị còn về ngủ, đói meo cả bụng rồi.
- Dạ, vâng chị, đợi em gọi người.
Trần Thiên Nam tắt điện thoại gọi điện cho chú Sơn, nói mọi chuyện đã giải quyết xong bằng chứng rõ ràng. Sơn gọi điện cho Long bên công an tỉnh, bố của Diễm Quỳnh sau lần đó hai người khá thân với nhau, thỉnh thoảng đều sang nhà làm trận rượu anh em vui vẻ nói chuyện.
Tự thân dẫn đội đến bắt người, phần thành tích này tự nhiên rơi xuống đầu không nhận thì chỉ có bị bệnh, túm cổ cả hai người về trụ sở công an tỉnh, đợi hai người kia tỉnh lại thì đã thấy ngồi trong phòng kín, công an đang nhìn mình cười cười liền biết chuyện này bị người ta sờ tới mặt xám xịt khai hết toàn bộ, chỉ có chuyện Đạt ma như sốc ma túy con mắt trợn trắng sợ hãi như gặp phải cái gì kinh khủng lắm.
Khai không dấu một câu, thậm chí còn tự động đưa điện thoại ra ở trong đó có video, ghi âm cuộc trò chuyện của Nguyễn Gia Huy cùng trợ lý ở trên xe.