Chương 27
Thương Ngôn im lặng nhìn tiêu đề bắt mắt trong điện thoại Chu Sổ, vươn tay nhấn hẳn vào bài viết này.
Bài viết không dài, khoảng hơn một nghìn từ, trong một phút cô liền đọc xong. Bài viết này cố tình nhấn mạnh cô và người đàn ông ra khỏi nhà mình có quan hệ mờ ám nhưng không có tấm hình nào gây sốc cả. Bọn họ chỉ chụp được hình ảnh người đàn ông dáng người cao lớn, mang mũ lưỡi trai, ngũ quan bị che kín bởi khẩu trang và kính râm. Dù có phóng to ra cũng không phát hiện được là ai.
Bởi vì không biết nhân vật chính là ai nên cư dân mạng càng thêm phấn khích giống như ngày Tết được thả đèn lồng. Bọn họ điên cuồng bình luận phía dưới bài viết:
“Người đàn ông này cao khoảng một mét tám, hơn nữa dáng người anh ta cực kỳ chuẩn. Tôi đoán là người trong giới giải trí.”
“Cao khoảng một mét tám trở lên, lại còn ở thành phố B. Vậy thì có hẳn hai người thân thiết với Thương Ngôn có đặc điểm này. Tôi đoán một là Giang Thừa, hai là Cố Tinh Hà. Mọi người ơi! Cùng tôi tổ chức vote xem sẽ là ai nào!”
“Cố Tinh Hà là chồng tôi, anh ấy sẽ không đi lăng nhăng. Tôi xin cược một trăm que gà cay đối tượng đi ra từ nhà Thương Ngôn là Giang Thừa.”
“Tôi cũng cảm thấy hình như là Giang Thừa. Anh ấy học chung một trường với Thương Ngôn thời Đại Học, quan hệ mấy năm nay giữa họ cùng không tệ. Mỗi năm đến sinh nhật Giang Thừa, Thương Ngôn thường lên Weibo gửi lời chúc đến anh ấy. Theo quan điểm cá nhân của tôi, từ tình bạn phát triển đến tình yêu, chuyện này rất bình thường.”
“Riêng tôi thì thấy khả năng cao là Cố Tinh Hà, bọn họ cùng nhau đóng bộ phim《 Cạm Bẫy Tình Yêu 》tới tận bây giờ vẫn giữ liên lạc. Không phải lần trước Thương Ngôn tham gia chương trình có gọi điện Cố Tinh Hà hay sao? Lúc hai người họ nói chuyện với nhau tôi đã cảm nhận được quan hệ giữa họ rất tốt rồi.”
Nhìn đống bình luận này khiến Thương Ngôn thấy hơi nhức đầu. Cô gọi tên Chu Sổ muốn nói rồi lại thôi.
Bầu không khí đóng băng một lúc, Chu Sổ nhanh nhạy biết được ở đây còn có nhà tạo mẫu nên bảo cô ấy rời đi. Đợi tới khi nhà tạo mẫu ra ngoài, khép chặt cánh cửa lại. Chu Sổ mới nhìn chằm chằm Thương Ngôn nghiêm túc hỏi: “Em nói rõ cho anh biết, người đàn ông trong ảnh là ai?”
“Là …” Thương Ngôn do dự một hồi, cuối cùng quyết định khai báo đúng sự thật, “Là thầy Tần.”
“Thầy Tần?” Chu Sổ nhướng mày nghi hoặc, đem này hai chữ này lặp lại trong miệng. Chờ tới khi nhận ra đây là ai, mới bất ngờ, đè nén âm thanh xuống mức thấp nhất, “Người em nói đến là ảnh đế Tần Mục? Hai người đang hẹn hò?”
Ánh mắt Chu Sổ đảo một vòng trên gương mặt Thương Ngôn, mang theo ý chỉ điều tr.a rõ ràng.
Anh ta vốn dĩ cho rằng tối qua Thương Ngôn đã bí mật hẹn hò với một nghệ sĩ nam nào đó hoặc là một tên phú nhị đại chơi bời không ngờ lại là ảnh đế Tần Mục.
Chuyện này khiến anh ta thật sự lo lắng. Tuy nói rằng nữ minh tinh bị khui tin đồn hẹn hò sẽ ảnh hưởng tới sự nghiệp nhưng cũng phải tùy đối tượng hẹn hò.
Tần Mục từ khi ra mắt đến nay không có nhiều tai tiếng, năng lực làm việc của đoàn đội rất mạnh. Cho dù dính phải bê bối nhưng chỉ cần tùy ý lấy vài giải thưởng diễn xuất ra mọi bê bối sẽ vĩnh viễn tan biến. Nếu Thương Ngôn và Tần Mục hẹn hò thì không tệ lắm.
Tâm trạng khi nãy còn căng như dây đàn của Chu Sổ giờ thả lỏng không ít, trong ánh mắt còn lộ rõ vài phần tán thưởng.
“Anh Chu, không phải đâu.” Thương Ngôn nhìn thấy vẻ mặt của anh ta liền biết rằng Chu Sổ đang hiểu lầm, vội vàng giải thích: “Em cùng thầy Tần không có hẹn hò.”
Chu Sổ nhíu mày, vẻ mặt nghi hoặc: “Nếu không hẹn hò thì vì sao đêm khuya Tần Mục mới ra khỏi nhà em? Cả một buổi tối hai người làm gì với nhau? Đừng nói với anh là thảo luận kịch bản?”
Thương Ngôn thở dài, “Anh Chu, nói ra có thể anh không tin nhưng thầy Tần đến đưa cháo thịt nạc trứng bắc thảo cho em.”
Mặc dù cái này là sự thật nhưng cô cảm thấy nó còn không đáng tin bằng lý do Chu Sổ nói phía trên.
Đúng như dự đoán, Chu Sổ im lặng vài giây sau đó bày ra bộ mặt ‘nếu tin thì tôi chính là thằng ngốc’.
“Anh Chu, anh cũng biết mấy hôm trước em bị ốm sốt, khẩu vị không được tốt. Có một buổi tối trò chuyện với thầy Tần, thuận miệng nói cho anh ấy biết. Không ngờ đúng lúc anh ấy vừa mới nấu cháo xong, nghe thế liền đưa tới cho em. Dù sao nhà em cùng nhà anh ấy khá gần, lái xe khoảng mười phút là tới.”
“Thầy Tần đến đưa cháo xong liền rời đi. Em đoán rằng hẳn là lúc anh ấy rời đi thì bị paparazzi vô tình chụp được.”
Chu Sổ trầm ngâm, trong giọng nói của anh ta vẫn còn vài phần không thể tin nổi cùng với sự mất mát, “Vậy nên hai người không có hẹn hò?”
“Chính xác hoàn toàn không hẹn hò.” Thương Ngôn giống như con búp bê làm bằng lò xo gật đầu liên túc, thậm chí còn bổ sung, “Nếu em mà nói dối sẽ mập lên hai mươi cân!”
Ngón tay Chu Sổ theo nhịp gõ lên mặt bàn. Qua một lúc mới lên tiếng, “Anh vẫn không tin lời nói của em đâu, có ai nửa đêm còn đi đưa cháo. Hơn nữa Tần Mục còn là ảnh đế, anh ta đâu nhàn rỗi đến thế.”
Chu Sổ thà tin rằng giữa hai người họ yêu đương còn hơn là tin vào lý do này. Bây giờ anh ta lên Weibo phân trần nói ảnh đế Tần Mục nửa đêm không ngủ được lái xe tới đưa cháo cho Thương Ngôn. Mặc kệ nó là sự thật hay không nhưng cư dân mạng ắt hẳn không tin, thà cứ nói rằng bọn họ cùng nhau trao đổi kịch bản còn có nhiều người tin hơn.
Nhưng vẻ mặt của Thương Ngôn chân thật đến như vậy, một chút cũng không có dấu vết nói dối khiến anh ta không tin không được.
“Aida …” Chu Sổ bất đắc dĩ thở dài một hơi: “Trước hết chúng ta cứ xem phía bên Tần Mục định giải quyết thế nào rồi mới đưa tin đính chính.”
Mà lúc này, Lâm Tín đang ở trong phòng họp trình bày lịch trình sắp tới cho Tần Mục nghe. Làm trợ lý cho ảnh đế yêu cầu cậu ta phải thường xuyên quan sát các tin đồn của giới giải trí cho nên cậu ta có theo dõi tài khoản Văn Phòng Thám Tử Weibo Tung Tin Nóng. Đây là tài khoản paparazzi nổi tiếng trong việc săn tin.
Thấy thông báo Weibo trong điện thoại rung lên một tiếng, cậu ta liếc mắt nhìn qua liền ngẩn người. Thương Ngôn bị tung tin đồn yêu đương?
Lâm Tín áp chế kinh ngạc trong lòng tiếp tục báo cáo. Xong xuôi thuận miệng nói với Tần Mục, “Mục ca, tin đồn hẹn hò của Thương Ngôn nằm top một hot search.”
“Cái gì?” Tần Mục nhíu mày, sắc mặt kì lạ nhìn cậu ta.
“Tài khoản này đã đăng thông tin Thương Ngôn hẹn hò.” Lâm Tín cầm điện thoại di động lên, phấn khích chia sẻ tin bát quái với anh, “Người đàn ông thần bí ra khỏi nhà Thương Ngôn trong đêm khuya này hẳn là bạn trai chị ấy đi.”
“Tôi rất tò mò không biết là ai. Mục ca, anh mau xem dân tình bên dưới suy đoán rất nhiều này. Có Giang Thừa còn cả Cố Tinh Hà, thậm chí có người đoán là Chu Địch.”
Sợ Tần Mục không biết, Lâm Tín phổ cập thêm kiến thức cho anh, “Chu Địch chính là phú nhị đại ăn chơi trác táng rất thích theo đuổi ngôi sao nữ. Nhưng mà anh ta chỉ dám theo đuổi nghệ sĩ tuyến ba thôi.”
Tần Mục không hứng thú nghe cậu ta lải nhải, trực tiếp mở điện thoại của mình ra xem. Lâm Tín ngồi bên cạnh anh rảnh rỗi ăn dưa không biết mệt. Sau đó cậu ta mới chậm rãi nhấn vào ảnh chụp, chỉ nhìn thoáng qua cảm giác thân thuộc đã nổi lên trong lòng.
Cậu ta cẩn thận nhìn chằm chằm ảnh chụp, lại ngẩng đầu nhìn người trước mặt, kinh ngạc hô lên: “Mục ca ! Người trong ảnh là anh?”
Tuy rằng người trong ảnh đeo kính râm, khẩu trang, đội mũ kín mít nhưng cậu ta đi theo Tần Mục năm năm đối với ngoại hình tổng thể của anh cực kỳ quen thuộc.
“Không phải như cậu nghĩ.”
Lâm Tín khó mà nén nổi phấn khích, trên mặt lộ rõ dòng chữ ‘tuy rằng anh nói không nhưng tôi chắc chắn là như tôi nghĩ.”
Tần Mục lười giải thích với cậu ta, Lâm Tín không đành lòng nói: “Mục ca, hiện tại ảnh đã bị tuồn ra, quần chúng bên dưới cũng không phát hiện ra anh. Nhưng đừng coi thường khả năng của cư dân mạng, bọn họ sẽ rất nhanh tìm ra được đấy. Tháng trước có người dựa vào cái nhẫn trên tay của nghệ sĩ họ Triệu mà tr.a ra ông xã phú hào của cô ấy.”
Phân tích rõ ràng cho anh nghe nhưng nhận thấy ánh mắt của Tần Mục một chút cũng không dao động cậu ta liền tiếp tục lắm lời: “Mục ca, chúng ta nên làm rõ mọi chuyện hay đem nó nhấn xuống?”
Tần Mục trầm ngâm suy nghĩ, sau đó mới chậm rãi lên tiếng: “Trước hết cậu cứ ngồi im ở đấy, để tôi nghĩ thêm.”
Dứt lời anh nhanh chóng đi tới ban công gọi một cuộc điện thoại, một lúc sau giọng nói ngọt ngào từ đầu dây bên kia truyền tới.
“Thầy Tần, anh gọi cho tôi vì tin tức kia sao?”
Tần Mục nhàn nhạt “Ừ” một tiếng, hỏi lại cô: “Em định thế nào?”
Đầu dây bên kia im lặng một hồi, “Quản lý của em nói xem bên anh giải quyết thế nào rồi mới đưa ra tin đính chính.”
“Nhưng mà hiện tại có làm sáng tỏ mọi chuyện thì cũng không ai tin.” Giọng cô tràn đầy vẻ buồn rầu: “Nếu không tôi sẽ phủ nhận đó là tin giả, rồi áp chế tin này xuống.”
“Tôi cũng định xử lí như vậy. Em yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho bên tôi.”
Kết thúc cuộc nói chuyện, Tần Mục trở lại ghế ngồi phân phó nhiệm vụ cho Lâm Tín, “Cậu đi đến bộ phận xã hội bảo họ đính chính đây là tin giả, mặc kệ phải chi trả bao nhiêu tiền cũng phải áp chế tin này xuống.”
“Vâng.” Lâm Tín gật đầu nghe lời, tuy nhiên vẫn bát quái hỏi: “Anh Mục, không phải anh nói nếu hẹn hò sẽ công khai à?”
Tần Mục liếc nhìn cậu ta, ngữ khí bình tĩnh, “Chưa có hẹn hò thì công khai cái gì?”
Muốn công khai cũng không phải bây giờ, phải chờ khi cô và anh chính thức xác nhận quan hệ giữa đôi bên. Hiện tại bị người khác chụp lén khiến anh cảm thấy không thoải mái.
Ở phía bên kia, ngay khi kết thúc cuộc nói chuyện với Tần Mục, Thương Ngôn truyền đạt rõ ràng lời của anh với Chu Sổ. Nghe xong, cục đá mắc nghẹn trong cổ anh ta liền biến mất. Quả nhiên là đoàn đội của ảnh đế, không phải chỉ có mỗi cái danh.
“Hai người thật sự không có gì?” Chu Sổ vẫn luôn nghi ngờ hỏi cô.
Đối với chuyện nam nữ anh ta cũng biết chút ít, thậm chí chính mắt anh ta chứng kiến quan hệ không hề tầm thường giữa Thương Ngôn và Tần Mục.
“Trước mắt thật sự không có gì.” Thương Ngôn lắc đầu, không muốn dấu diếm tình cảm của bản thân, thẳng thắn nói: “Về sau thì em chưa chắc nhưng hiện tại giữa em và thầy Tần không có gì. Muốn tiến thêm một bước với anh ấy là suy nghĩ của riêng em thôi.”
“Nếu đối tượng hẹn hò của em là anh ta, anh không hề phản đối.” Chu Sổ đứng dậy vỗ vỗ vai cô: “Để anh liên lạc với đoàn đội của Tần Mục, xem họ xử trí thế nào rồi.”
Hot search ‘Thương Ngôn đêm khuya bí mật hẹn hò với người đàn ông thần bí’ trụ trên Weibo khoảng một giờ sau đó từ từ biến mất. Bình luận trên mạng cũng bị xóa đi không ít.
Cùng lúc đó, tài khoản Weibo kia tung lên một tin cực sốc: Trịnh Văn Húc mặc kệ bà xã vừa mới sinh con qua đêm với hai cô gái tại khách sạn.
Trịnh Văn Húc này nổi tiếng với biệt danh ‘tôn sùng bà xã’, luôn có hình tượng người đàn ông tốt trước mặt công chúng. Nay bị tung tin ngoại tình khiến quần chúng ăn dưa phẫn nộ xông vào Weibo anh ta chửi bới.
Weibo Bí Mật Showbiz cũng tham gia, nhắm vào lời thanh minh ngu ngốc của Trịnh Văn Húc tạo ra chủ đề bàn tán. Hiện tại nơi nào cũng mắng chửi anh ta là một tên bội bạc khốn khiếp.
Qua đêm với hẳn hai cô gái, tin này tung ra nóng gấp vạn lần tin đồn của Thương Ngôn. Chu Sổ mở Weibo ra xem cảm thán “Chiêu này của đoàn đội Tần Mục thật khôn ngoan.”
Thương Ngôn gật đầu đồng tình, sau đó quay sang hỏi Chu Sổ, “Lần trước chúng ta đấu với Ân Mi, cũng từng chi tiền để xóa hot search hình như là hai triệu nhân dân tệ đúng không? Anh Chu, anh thử nói xem bên thầy Tần sẽ mất bao nhiêu tiền cho việc này?”
“Gấp năm sáu lần số tiền chúng ta chi đợt trước.”
“Nhiều như vậy!” Thương Ngôn kinh ngạc một hồi, có chút không đành lòng mà kiến nghị với Chu Sổ, “Chúng ta chia nửa số tiền với bên thầy Tần được không? Để thầy Tần chi nhiều tiền như vậy em rất ngại.”
Chu Sổ khẽ cười trấn an cô: “Yên tâm đi, Tần Mục quay phim nhiều năm như thế. Chút tiền này đối với anh ta không đáng là bao đâu.”
Thương Ngôn bĩu môi, không thèm nói chuyện với Chu Sổ nữa. Chờ anh ta đi cô liền gửi cho Tần Mục một tin nhắn Wechat: Thầy Tần, tôi nghe nói để xử lí việc này anh mất rất nhiều tiền. Nếu anh muốn chúng ta có thể chia nửa số tiền.
Một phút đồng hồ sau, tiếng chuông điện thoại của Thương Ngôn vang lên.
Đầu dây bên kia, Tần Mục bật cười nói: “Em đang lo lắng tôi sẽ phá sản sao? Yên tâm đi chút tiền ấy không là gì đối với tôi đâu.”
“Thầy Tần, tương lai anh còn phải tiêu xài tiền vào rất nhiều việc.” Thương Ngôn nhỏ giọng thở dài, có chút nuối tiếc: “Xem ra bát cháo kia thật sự xa xỉ, chỉ vì nó mà mất nhiều tiền đến vậy. Đáng ra khi đó tôi phải cẩn thận chậm rãi thưởng thức.”
“Không sao đâu.” Tần Mục sử dụng chất giọng trầm ấm: “Tôi lại cảm thấy rất đáng giá.”
Gương mặt Thương Ngôn đỏ ửng lên, cô cảm thấy nhịp tim mình đập loạn nhịp. Cố gắng ngăn lại cảm nhộn nhạo của bản thân, cô chủ động xuất kích: “Thầy Tần, tháng sau là sinh nhật anh, liệu tôi có thể tham dự không?”
“Đương nhiên có thể, bữa tiệc sinh nhật của tôi chỉ mời vài người bạn thân thiết tới. Nếu em tới, bữa tiệc sinh nhật sẽ càng thêm ý nghĩa.”