
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75: Hoàn chính văn
Vào ngày sinh nhật tuổi trưởng thành của Lẫm Trĩ Thuỷ, cô bất ngờ biết được rằng mình có hôn ước từ trên trời rơi xuống, đối phương chính là người cầm quyền gia tộc danh giá bậc nhất Tứ Thành.
Trước khi bàn bạc về điều kiện liên hôn, hai người chỉ chính thức gặp mặt đúng một lần.
Lần đầu gặp gỡ, ngăn cách bởi rèm đèn mạ vàng, anh mặc một bộ âu phục sẫm màu, ngồi ngay ngắn phía đối diện, dưới đôi mày tuấn tú là đôi mắt tựa màu hổ phách.
Ánh mắt nhìn ấy rơi thẳng lên người cô, khiến tim Lẫm Trĩ Thuỷ bất giác run lên, nhưng cô vẫn nhớ rõ thân phận giữa hai người, cố làm ra vẻ tự nhiên mà hỏi: “Vậy sau khi kết hôn, có cần phải…tiếp xúc thân mật không?”.
“Ừm.”
“Thỉnh thoảng chứ?”.
“Không…” Mỗi ngày.
–
Lẫm Trĩ Thuỷ nhẹ nhàng thở ra, cô vẫn luôn nghĩ rằng Ninh Thương Vũ là kiểu người dù gần hay xa đều toát ra sự lạnh lùng xa cách, cứ ngỡ rằng anh không hề có hứng thú với cuộc hôn nhân này.
Thế nhưng trên thực tế, ngay từ đêm tân hôn, Lẫm Trĩ Thuỷ đã chẳng thể ngủ đúng giờ. Cô không kìm được mà nhấn mạnh: “Chúng ta kết hôn theo thỏa thuận, mỗi người đều có mục đích riêng, loại thân mật như vậy chắc chắn sẽ không có lần thứ hai nữa đúng không?”.
Ninh Thương Vũ nghiêng người, cúi xuống ngang tầm mắt cô. Ngay khi Lẫm Trĩ Thuỷ đột nhiên cảm thấy nguy hiểm và định né tránh.
Thù trong khoảnh khắc tiếp theo, cổ chân đã ửng đỏ của cô liền bị những ngón tay thon dài của người đàn ông giữ lấy, khiến cô giẫm thẳng lên anh. Giọng nói anh khàn khàn vang lên giữa bóng tối:
“Thiện Thiện.” Anh gọi tên thân mật của cô, như một bậc quân vương bá đạo chiếm cứ thành trì.
“Ai dạy em kiểu dùng xong chồng mới cưới rồi thì có thể bỏ mặc như thế được?”.
Ninh Thương Vũ sống cao ngạo trên đỉnh tháp quyền lực, không ai có thể tiếp cận, cho đến năm mười tuổi, có người dẫn Lẫm Trĩ Thuỷ đến trước mặt anh.
Cô lúc ấy giống hệt một búp bê sứ tinh xảo ngồi ngay ngắn trong hộp quà cao cấp, thân hình nhỏ nhắn, ngoan ngoãn, lễ phép. Đã lọt vào mắt anh thì từ đó, chỉ nhận định một mình cô.
Sau đó, hơn mười năm sau….
Khát vọng anh dành cho cô, chưa từng nguôi ngoai.
— Lẫm Trĩ Thuỷ, đêm ngày nhớ em
[Kim chỉ nam đọc truyện]
Nữ chính cách dịu dàng × Nam chính dã tâm.
Sạch! Hào môn, cưới trước yêu sau, ngọt ngào nhẹ nhàng, nam lớn hơn nữ 7 tuổi, chênh lệch hình thể rõ rệt. Nam chính là kẻ si tình chính hiệu, vừa quyền thế vừa giàu có, đứng trên đỉnh cao của danh lợi, mắc chứng sạch nghiêm trọng, sau khi kết hôn chỉ yêu duy nhất nữ chính.
Nội dung: Hào môn thế gia, Con cưng trời ban, Ngọt sủng, Cưới trước yêu sau, Cứu rỗi.