Chương 92: TG5: Gặp Thi Hồng Khấu

Từ ngày ấy trở đi, Lê Sân lại chăm chỉ xoát độ hảo cảm nhật. Hiện giờ độ hảo cảm của Mạnh Trường Khác đã tới 54 rồi, kỹ năng nhất trụ kình thiên đã được nàng thắp sáng. Liền bắt đầu giai đoạn sinh hoạt thanh tâm quả “dục”.


Mạnh Trường Khác tuy có vài phần bất mãn nhưng vẫn nhẫn được.
Chỉ là không thể thiếu “Chà đạp” Lê Sân xong vui sướng khi người gặp họa một phen, đáng tiếc mỗi khi đến bước cuối cùng, luôn là hắn tự giải quyết.
Tự mình đốt lửa, không phải tự hắn phải dập sao?


Trong lòng Lê Sân cũng có vài phần sốt ruột nhưng nàng vẫn không quên nhiệm vụ. Nhưng biện pháp nâng đỡ Mạnh Trường Khác thành quan nhất phẩm, nàng vẫn còn chưa nghĩ ra.


Rốt cuộc lúc này nàng vẫn chỉ là một nha hoàn thông phòng bình thường, nếu tính đến thân phận thì vẫn rất thấp hèn, nàng làm sao có thể tiếp xúc đến những vụ việc này được.


Lê Sân suy nghĩ một đêm, vẫn không nghĩ ra biện pháp giải quyết, nàng chỉ đành tạm thời áp chuyện này xuống. Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, nàng chỉ có thể chờ đợi một cơ hội.


Tuy nhiên, Lê Sân không dự đoán được , nàng còn chưa chờ được cái nàng muốn, ngược lại đã phả tiếp xúc với nữ chủ của thế giới này.


available on google playdownload on app store


Một ngày , Mạnh phu nhân mở tiệc đón nữ khách, Thi Hồng Khấu tự nhiên lại ở trong danh sách được mời. Tuy nói người hai nhà bởi vì chuyện hôn ước mà nháo đến ồn ào huyên náo nhưng Khả Thi Hồng là được quý nhân coi trọng dẫ tới, Mạnh phu nhân lại không tình nguyện, cũng chỉ có thể nén giận.


Mặc cho ai đều nhìn ra sắc mặt Mạnh phu nhân rất khó coi, Thi Hồng Khấu đi theo ngũ công chúa một chút cũng không để bụng. Công chúa vốn được sủng ái lại cùng mẹ đẻ với Tam hoàng tử, hiện giờ nàng mang theo Thi Hồng Khấu đến, cùng thị uy không có gì khác biệt.


Mạnh phu nhân cơ hồ muốn vò nát khăn tay, chỉ có thể miễn cưỡng cười vui chiêu đãi nữ khách. Lê Sân ở hậu viện nghe xong tin tức này, yên lặng quay đầu lại nhìn Mạnh Trường Khác , mang theo một trạng thái thật cẩn thận.


Mạnh Trường Khác nhận thấy được tầm mắt nàng, hơi mỉm cười, quả nhiên là mặt mày như họa, chiếm hết phong lưu.
“Ta là người có lòng dạ hẹp hòi như vậy sao?”
Hắn nói duỗi tay, nhéo cằm Lê Sân, khẽ kéo đến trước mặt mình.
Lê Sân không nói chuyện, chỉ yên lặng liếc liếc hắn.


Lê Sân: Ta mới không thèm tin ngươi đâu(′_)
Đương nhiên, nàng không dám nói ra lời này.
Mạnh Trường Khác nhìn không ra suy nghĩ của nàng, hừ một tiếng, ở trên môi phấn nộn của nàng cắn một ngụm, nhéo chóp mũi nàng nói:
“Ta đói bụng, ngươi đi chuẩn bị chút thức ăn đi.”


Mắt Lê Sân trợn trắng, bỏ tay hắn ra, đi ra ngoài.
Mạnh Trường Khác bị động tác không hề tôn kính này của nàng làm cho dở khóc dở cười, lập tức ngơ ngác nhìn tay mình, như tự chỉ trích mình sủng hư nha đầu này.


Lê Sân chuẩn bị xong thức ăn, bỏ vào trong hộp đồ ăn liền trở về. Mạnh Trường Khác vốn có một phòng bếp nhỏ, nhưng hôm nay mấy thứ nguyên liệu nấu ăn nàng muốn tìm còn chưa đưa tới nên nàng liền phải đi phòng bếp lớn làm.


Từ phòng bếp lớn trở về phải qua hoa uyển, lúc trước cũng chỉ có vài người. Hôm nay nữ khách tới, có người yêu thích phong nhã thích hoa hoa thảo thảo nên người đến đây nhiều hơn, vừa lúc đụng phải Lê Sân.
Lê Sân trong lòng hiểu rõ kiều khách này khó hầu hạ, liền cúi đầu, đi nhanh qua.


Người bình thường nhìn một cái cũng liền mặc kệ nhưng luôn có người không biết tốt xấu, làm thế nào cũng thấy không thoải mái. Công chúa là vị kia, nàng cách Lê Sân rất gần, trùng hợp ngửi được hương ngọc lan, lại thấy thân hình Lê Sân cân đối, mặt bên cũng tú mĩ ngọc nghiên, liền nổi lên tâm tư.


Nàng nghĩ nghĩ liền nói với Thi Hồng Khấu bên người:
“Ngươi nhìn nha hoàn kia đi, bộ dáng thật đẹp.”


Bộ dáng ngũ công chúa kiều tiếu, mang theo vài phần tính trẻ con của thiếu nữ. Thi Hồng Khấu bên cạnh nàng thật ra dung mạo cũng xuất sắc, không chỉ có khí chất hơn người, còn có phong thái đoan chính thanh nhã có một không hai, dáng vẻ thục nhàn.
Thi Hồng Khấu nhìn lướt qua, thấy mơ mơ hồ hồ, liền không yên tâm.






Truyện liên quan