Chương 97: Bàn Thắng Đột Ngột

Pacheco đứng ở ngoài sân, nhìn vào diễn biến trận đấu, lâm vào vô tận hoài niệm. Đứng kế bên ông là Raul Jose, trợ lý huấn luyện viên, đang nhìn vào trong sân với vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.


Nhận ra sự thay đổi cảm xúc của trợ lý mình, Pacheco bĩnh tĩnh nói :”Đừng quá ngạc nhiên, cậu ta là vậy đấy. Mỗi lần ra sân là luôn đá hết mình, dù bản thân ở vị trí nào đi nữa. Với lại, cậu ta có một trái tim lớn, là cầu thủ của những trận đấu lớn. Càng áp lực, cậu ta lại càng tỏa sáng. Đó mới là nguyên nhân tôi giao trọng trách phòng ngự cho cậu ấy”.


Trợ lý đứng nhìn ông hồi lâu, cười khổ nói :”Tôi biết là thực lực cậu ấy rất tốt, nhưng cũng không hề nghĩ cậu ấy thích ứng nhanh đến như vậy. Cứ như trước giờ cậu ấy đá cho một đội chuyên nghiệp nào đấy rồi. Nhìn cách cậu ta đọc trận đấu, phán đoán điểm rơi và kèm người, tôi cứ nghĩ cậu ta phải ít nhất là 30 tuổi rồi, chứ không phải là 16 tuổi nữa”.


Pacheco cười nói :”Đó là cậu chưa thấy cậu ta chuyền bóng đâu, hệt như là Zidane vậy đó. Sự kết hợp giữa nghệ thuật và hiệu quả. Lâu lắm rồi chúng ta mới có được một cầu thủ tốt như cậu ấy”. Ông cảm khái, tiếp tục theo dõi diễn biến trận đấu.


Chỉ thấy trong sân, cục diện lâm vào giằng co, khi mà Varzim đang cố gắng tiến công nhưng đều bị phá giải, trong khi Belenenses B rất khó sử dụng các đường chuyền ngắn để thẩm thấu vào hàng phòng ngự của đối thủ, với 5 hậu vệ luôn trong tình trạng vô cùng cảnh giác và phòng thủ nghiêm mật, rất ít tham gia tấn công, khiến cho những lỗ hổng luôn luôn bị lấp kín.


Trên khán đài, đám cổ động viên Varzim vẫn đang hò reo ủng hộ đội tuyển, trong khi những cổ động viên của Belenenses lại khá là yên tĩnh, ánh mắt lơ đãng liếc nhìn về số 30. Những pha cản phá thành công của Tùng luôn mang đến cho cậu những tiếng vỗ tay từ phía các cổ động viên, như một lời khen ngợi dành cho những nỗ lực của Tùng.


available on google playdownload on app store


Nơi này cũng xuất hiện hai bóng người quen thuộc, đó là Mendes và Manuel. Với tư cách là người đại diện cho Tùng, thì trận đấu chuyên nghiệp đầu tiên của Tùng ở giải hạng Nhất là một dấu mốc quan trọng, đương nhiên phải tiến hành xem trực tiếp, như thế cũng có thể giúp Mendes định dạng lại thực lực của Tùng, thích hợp an bày cho tương lai tiếp theo.


Nhìn cái cách cậu thuần thục bẻ gãy những đường tiến công của Varzim, vô hiệu hóa hoàn toàn hai tiền đạo đối phương, Mendes cảm khái nói :”Cậu ta giống như một bảo tàng vậy, càng theo dõi thì càng thấy được nhiều điểm độc đáo. Tôi cứ nghĩ cậu ta sẽ có chút áp lực hay sai lầm khi đá trận đấu đầu tiên, không ngờ cậu ta làm tốt đến như vậy. Đến hiện giờ, Varzim vẫn chưa thể áp sát được cầu môn của Belenenses B. Haha, đúng là thú vị” Mendes vừa cười vừa nói với Manuel.


Manuel thì lại khác, ông cười khổ nói :”Phòng ngự chỉ là tạm thời thôi, thế mạnh của Tùng là ở khống chế bóng và tấn công, để cậu ấy ở vị trí này chỉ phung phí của trời. Nhưng cũng phải nói, trận đầu tiên của Tùng vẫn phải chú ý đến an toàn một chút, để cậu ấy ở vị trí phòng ngự sẽ giúp cậu ta thích nghi tốt hơn nhịp độ. Tôi nghĩ hiệp 2, chắc chắn Pacheco sẽ điều chỉnh lại thôi. Giao giữa trận cho Djurdjevic quả là phung phí, cậu ta bõ lỡ không biết bao nhiêu cơ hội rồi”


Mendes gật đầu biểu thị đồng ý, ánh mắt đột nhiên thay đổi.


Phút thứ 22, lợi dụng một lần bức tốc ở cánh phải, đoạt lại quyền khống chế bóng trước mặt Rocha, Tùng nhanh chóng đưa bóng về cho Sousa, còn mình thì nhanh chóng khởi động vượt lên trên. Hiếu ý, Sousa đưa bóng lên phía trước Tùng, còn mình thì nhanh bóng bọc lót phòng ngừa bị đoạt bóng và phản công.


Bóng nhanh chóng đi đến trước mặt Tùng. Ngay lúc hàng phòng ngự của Varzim chưa biết phải xử trí ra sao, bởi Tùng vẫn còn ở phần sân của đối thủ. Eliseu và Carlitos bất ngờ tăng tốc, thoát khỏi sự kèm cặp của hậu vệ, nhanh chóng áp sát cầu môn.


Chợt thấy, Tùng không hề dừng bóng, mà nhấc chân thực hiện một đường chuyền trực tiếp về phía vòng cấm địa của Varzim. Bóng đi bổng và nhanh, xoáy mạnh và đáp xuống ngay trước mặt của Carlitos.


Quá bất ngờ, không kịp chuẩn bị, hàng phòng ngự của Varzim nhanh chóng tan tác, mỗi người xử lý một nẻo, cố gắng phòng thủ. Nhưng mọi chuyện đã quá trễ.


Chỉ thấy Carlitos lạnh lùng tiếp bóng, nhanh chân tung cú sút cực mạnh về cầu môn của Varzim. Tuy đã cố gắng hết sức, nhưng trước cú sút quá hiểm hóc, thủ môn Nunes không kịp xử lý nhiều, chỉ đành trơ mắt nhìn bóng đi vào lưới trước sự ngỡ ngàng của tập thể cầu thủ và cổ động viên Varzim.


Tiếng hoan hô run trời phát ra từ chỉ hơn 1000 cổ động viên Belenenses. Bọn họ đều vô cùng sửng sốt trước bàn thắng không báo trước này. Chỉ từ một pha cản phá đơn giản, đến bàn thắng chớp nhoáng trong chưa đầy 30 giây, đều khiến họ vô cùng phấn khích. Đám cổ động viên hoan hô khi nhìn Carlitos chạy dọc hành lang khán đài, sau đó ôm chằm người kiến tạo cho mình. Bàn thắng quá đẹp mắt khiến các cổ động viên phấn khích mà hô lớn tên của Carlitos và Tùng.


Trên khán đài, Mendes và Manuel vẻ mặt cũng vô cùng phấn khởi. Mendes cảm khái nói :”Đúng như ông nói, cậu ấy thích hợp ở vị trí tấn công hơn. Tầm nhìn của cậu ta quả thật vô cùng biến thái. Cơ hội nhỏ nhoi như vậy mà cậu ta cũng bắt được, đúng là vô cùng khó có được”.


Manuel gật gù liên tục. Bản thân ông là xuất thân là người tuyển trạch, sau đó lại vào đoàn đội của Mendes để thẩm định năng lực cầu thủ, thuận lợi cho việc kí kết hợp đồng môi giới, chứng kiến không biết bao nhiêu thiên tài cũng như những cầu thủ thành danh, nhưng người có thể vượt trên Tùng về tầm nhìn và khả năng nắm bắt cơ hội là không nhiều, thậm chí phải nói là hiếm thấy. Điều này mới là cơ sở để ông cật lực đề xuất với Mendes ngay sau khi tự mình theo dõi Tùng trong nhiều trận đấu.


Tại khu vực của ban huấn luyện, sắc mặt của Pacheco nhanh chóng giãn ra. Quả thực, ông có chút không nhịn nổi khi thấy cách triển khai tấn công của Djurdjevic vô cùng tệ hại, luôn bị Emanuel dắt mũi. Bàn thắng vừa rồi ít nhất hóa giải được áp lực nãy giờ của Belenenses, có thể giúp cho đội bóng dễ dàng triển khai thế trận hơn. Các cầu thủ dự bị và ban huấn luyện cũng vui mừng không kém. Có trời mới biết nãy giờ họ bất an đến thế nào khi thấy sắc mặt của Pacheco càng lúc càng khó coi, hay thấy cách mà Varzim áp chế đội bóng mình. Cũng may, Tùng đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ phòng ngự, còn trợ công một bàn thắng đẹp mắt đến như vậy, nếu không, có lẽ Belenenses đã nhận phải bàn thua từ trước rồi.


Trái ngược với khung cảnh sung sướng phía bên kia, huấn luyện viên Horacio sắc mặt đột nhiên biến đổi. Ông không thể tin nhìn vào trong sân bóng, sắc mặt ông sửng sốt không khác gì các cầu thủ của Varzim phía trong lẫn bên ngoài sân. Rồi đột nhiên, ông tức giận rống lên một tiếng về phía đám cầu thủ phòng ngự, lúc này cũng đang trong trạng thái đứng máy. Quả thực, bàn thắng vừa rồi đả kích rất lớn đến sĩ khí của Varzim. Có trời mới biết được, tại sao một đường chuyền dài vượt tuyến lại có thể chính xác đến mức như thế, cứ như là vẽ ra đường vào lưới của Varzim vậy.


Đám cầu thủ Belenenses thì vô cùng cao hứng, mặc dù những đường tấn công của Varzim nãy giờ không hề uy hϊế͙p͙ được cầu môn, nhưng ai mà bị đè lên đá như vậy thì tâm trạng cũng không tốt chút nào. Bàn thắng này đến một cách đột nhiên, nhưng lại làm cho ai nấy đều thở phào. Ít nhất hiện tại, họ cũng có cơ hội để sai lầm, còn hơn là phải trả giá nếu đội mình bị dẫn trước.


Eliseu ánh mắt u oán nhìn Tùng làm cậu nổi da gà. Ngay lập tức, Tùng vô cùng thấu hiểu mà nói :”Lần này do vị trí của cậu vẫn chưa ổn, nên cơ hội thuộc về Carlitos. Lần sau, lần sau đi, nếu cậu ở vị trí tốt hơn, chắc chắn tôi sẽ chuyền cho cậu”. Nghe đến vậy, Eliseu mới tạm bỏ qua cho Tùng, quay lại bá cổ Carlitos lúc này đang cười một cách vui vẻ kế bên.


Nếu nói ai không vui nhất lúc này, ngoài đối thủ Varzim thì phải kể đến Djurdjevic. Mất gần nửa hiệp vẫn không thể triển khai được một lần tấn công, thằng nhóc kia chỉ dùng một đường chuyền đã có bàn thắng. Đổi lại là ai cũng cảm thấy không cân bằng. Djurdjevic bực mình đá đá mặt cỏ, tiếp tục vùi đầu vào công tác chuyền bóng, mong muốn chứng minh bản thân mình không hề kém.


Trận đấu tiếp tục diễn ra. Với lợi thế một bàn thắng, Belenenses bắt đầu quay về với lối đá quen thuộc: phòng ngự. Thế là tình hình diễn ra theo chiều hướng vô cùng bất lợi cho Varzim, khi mà Belenenses nổi tiếng với biệt tài phòng ngự của mình, khiến cho Varzim vô cùng khó chịu.


Hiệp 1 nhanh chóng kết thúc với lợi thế thuộc về Belenenses. Thế nhưng, sắc mặt của huấn luyện viên Pacheco vẫn vô cùng khó coi. Ông quay đầu vào phòng thay đồ, để lại đám cầu thủ ánh mắt nhìn nhau, sau đó đồng loạt nhìn về phía Djurdjevic làm cậu ta sợ hết hồn. Nếu nói trong nửa đầu hiệp, người nào biểu hiện tồi tệ nhất, thì đó chắc chắn là Djurdjevic, điều này khiến cho cậu ta bước vào phòng thay đồ giống như là đi về phía máy chém, với sắc mặt vô cùng tiều tụy và bất an.






Truyện liên quan