Chương 98: Trở Lại Vị Trí, Tiến Công

Cánh cửa phòng thay đồ đội khách vừa đóng cửa lại.
Thế nhưng, tiếng gầm thét trong phòng vang lên làm cho cả dọc hành lang đều chấn động.


Ai cũng biết, hiện tại, Belenenses B hiện đang dẫn trước Varzim 1 – 0, thế nhưng tiếng gầm thét ấy tưởng chừng như Belenenses đang bị dẫn trước mấy bàn thắng rồi, mặc dù tình huống trong trận rõ ràng lợi thế tấn công đều thuộc về Varzim


“Cậu đang làm gì hả, Ivan Djurdjevic. Chẳng lẽ cậu đã đến tuổi nghỉ hưu rồi đúng không? Để cho thằng nhóc bên kia vờn như thế, có xứng đáng với một chân sút từng đá giải ngoại hạng hay không? Người ta càng lớn càng dẻo dai, còn cậu càng lớn càng tệ hại hay sao? Trả lời tôi !!!!”


Tiếng gầm gừ của Pacheco trong phòng thay đồ làm đám cầu thủ run như cầy sấy. Thế nhưng một số cầu thủ vẫn có vẻ bình chân như vại, như Tùng, hoặc Aurelio.


Nhưng người đứng mũi chịu sào cho đòn công kích này, Djurdjevic, thì sắc mặt lúc này đang trắng bệch, hay tay bấu chặt vào nhau, che kín trán, như muốn giấu đi sự tức giận và bất lực của mình trước câu hỏi của huấn luyện viên. Mặc dù chính xác là trận này cậu thể hiện vô cùng tệ hại, nhưng cũng đâu thể trách được. Bộ ba bên Varzim hoạt động quá tốt, trong khi 5 cầu thủ hậu vệ đối phương canh phòng Eliseu và Carlitos quá chặt, khiến cho những đường làm bóng của Djurdjevic vô cùng khó khăn khi triển khai, bởi gần như cậu không có một điểm trung chuyển nào để đưa bóng lên cho tiền đạo cả.


Pacheco nhìn Djurdjevic với ánh mặt nguy hiểm. Không nói thêm lời nào, ông quát lớn :”Tùng, hiệp sau, cậu lên vị trí tiền vệ tấn công, Djurdjevic lùi về hỗ trợ, Moura và Pinheiro nhận bóng ưu tiên chuyền cho Tùng để dẫn dắt lối chơi. Hiệp sau, chúng ta sẽ toàn lực tấn công, đánh đòn phủ đầu khiến Varzim không kịp điều chỉnh. Tất cả rõ chưa?”


available on google playdownload on app store


“Dạ rõ, thưa boss” cả đám đồng loạt la lớn. Sắc mặt của Djurdjevic cũng giảm bớt phần nào. Mặc dù bị chuyển từ ưu tiên thứ nhất sang ưu tiên thứ 2, nhưng chuyện này cũng không còn cách nào khác. Ai bảo hiện tại ưu tiên hàng đầu là giảm sự tức giận của huấn luyện viên về phía mình chứ. Còn những chuyện khác, sau này hãy tính tiếp, anh thầm nghĩ.


Pacheco gật gật đầu với các cầu thủ, dẫn đầu ban huấn luyện rời khỏi hiện trường. Trong lúc đi, Raul Jose đi sát lại gần, nói nhỏ :”Ông ra chiêu này quả là cao tay, vừa gõ cho Djurdjevic một cái, thuận tiện đưa Tùng lên vị trí nguy hiểm nhất, giảm bớt tầm ảnh hưởng của cầu thủ cũ, trọng dụng cầu thủ mới, lại là ngôi sao hàng đầu của đội bóng, lại không làm suy yếu uy tín của mình trong phòng thay đồ. Haha” cuối cùng, Raul Jose cười với một nụ cười bí hiểm.


Pacheco liếc nhìn vị trợ lý của mình, lắc lắc đầu, đi thẳng ra ngoài, làm cho vị trợ lý này không hiểu gì cả, vẫn cứ đang suy nghĩ xem còn có dụng ý gì khác qua cách xử lý của Pacheco không.


Tình trạng tương tự cũng diễn ra trong phòng thay đồ của Varzim. Horacio bực tức quát tháo dàn phòng ngự đã quá sơ suất khi để cho Carlitos vượt qua mặt một cách dễ dàng. Đương nhiên, với tư cách là giáo phụ có quyền lực tuyệt đối tại Varzim, những lời nói của ông cũng không hề khách khí một chút nào, có thể hình dung là mắng tới mức không cầu thủ nào ngóc đầu lên được.


“Hiệp 2, chúng ta phải gỡ hòa, mỗi điểm hiện tại đều rất quan trọng. Tôi không biết các cậu dùng cách nào, phải thực hiện bằng được cho tôi. Lưu ý số 30 bên kia, rõ ràng thằng nhóc này không dễ đối phó chút nào. Mendoca và Souza, lưu ý thằng nhóc này, bằng mọi giá phải xử lý được nó. Tôi không cần biết các cậu dùng cách nào, rõ chưa?”


Cả đám đồng loạt la lớn, sắc mặt vô cùng hung bạo. Rõ ràng, bàn thua đầu tiên mà Tùng, với tư cách người kiến tạo, đã làm cho Varzim bị đánh một bạt tai đau điếng, và đương nhiên, với đám cầu thủ tuổi trung bình chưa đến 25 như Varzim hiện nay, cộng thêm một vị huấn luyện viên luôn luôn như một thùng thuốc súng chuẩn bị nổ, thì không ai coi trọng việc họ sẽ giữ được bình tĩnh trên sân bóng.


Nhưng đến khi hiệp 2 bắt đầu, Varzim được một phen trợn tròn mắt. Djurdjevic đá lùi về sau, và người thay vị trí của cậu ta, là thằng nhóc vừa khiến Varzim bị một phen mất mặt, thằng nhóc số 30 người châu Á.


Lúc này đến lượt Emanuel, Rocha và Claudio một phen đau đầu. Rõ ràng, thằng nhóc này tiến lên trước không hề để làm màu. Belenenses B rõ ràng đã điều chỉnh chiến thuật. Emanuel, với tư cách đội trưởng hiện tại, quay sang huấn luyện viên của mình dò hỏi, nhưng bị đáp lại bằng một gương mặt mộng bức cũng không kém gì đám cầu thủ của mình.


Thế nhưng, trọng tài sẽ không để cho Varzim có quá nhiều thời gian. Hiệp 2 chính thức bắt đầu. Belenenses B bắt đầu tràn lên tấn công ồ ạt, nhưng Djurdjevic lại không dâng lên cao mà đá như một tiền vệ phòng ngự, trong khi đó, Pinheiro và Moura tuân thủ chính xác lời của huấn luyện viên, bóng được đưa đến chân của Tùng thường xuyên để điều tiết lối chơi.


Quả thực, ngay lúc này, kể cả những cổ động viên kĩ tính nhất đều cũng phải phát hiện rằng, Belenenses B đá trôi chảy hơn hẳn lúc trước, mặc dù chưa hề có tình huống nào uy hϊế͙p͙ khung thành, nhưng trong 5 phút vừa qua, bóng cũng chỉ trao đổi qua lại giữa hai đội, chưa từng có hình ảnh như hiệp 1, Belenenses B bị đá như một cái sàn, bóng thường xuyên bị đối thủ đẩy lên cao về phần sân của mình.


Điều này phải quy công cho việc đánh chặn trước của Tùng ngay khi vừa mất bóng. Với sự tiên tri từ rada trong đầu, Tùng nắm rõ từng đường đi nước bước của đối thủ, và ngay lập tức có phương án xử lý ngay. Cộng với năng lực phòng ngự “Siêu Cấp Dự Phán” của mình, hầu như đơn đấu không ai trên sân là đối thủ của cậu cả.


Việc giằng co này khiến cho Varzim bị bất an hẳn đi. Rõ ràng ai cũng có thể nhìn thấy, Varzim đang lâm vào bế tắc, vì không thể giải quyết được bài toán tấn công.


Và người ta thường hay có câu “Bần cùng sinh đạo tặc” việc bế tắc này khiến các cầu thủ Varzim trở nên nóng nảy hơn bao giờ hết. Và người đầu tiên đó chính là Emanuel.


Rõ ràng, với tư cách là đội trưởng của đội bóng, Emanuel phải tỏ ra bình tĩnh hơn bao giờ hết. Thế nhưng, trong một lần bị Tùng đoạt bóng, lập tức tăng tốc bỏ qua một bên, cậu ta đã mất khống chế.


Chỉ thấy Emanuel hai mắt đỏ lên, không để ý đến hình tượng, nhanh chóng đuổi theo Tùng, sau đó phi thân đạp vào cẳng chân của số 30 bên phía Belenenses, làm Tùng mất khống chế, lăn vài vòng trên sân, tay ôm chân vô cùng thống khổ.


Đám cổ động viên trên sân ồ lên, riêng những cổ động viên của Belenenses ánh mắt rất sắc bén, rõ ràng đây là một tình huống chơi xấu. Đám đông tiến hành la ó rất lớn trên khán đài, biểu lộ rõ sự bất mãn.


Pacheco và dàn huấn luyện viên sửng sốt nhìn vào trong trận, vô cùng lo lắng gọi ngay đội y tế ra sân. Sắc mặt Pacheco vô cùng khó coi nhìn vào sân, nhanh chóng chạy sang ghế trọng tài phàn nàn với giọng vô cùng lớn.


“Thằng nhóc đó rõ ràng chơi xấu, đá sau lưng cầu thủ của tôi, ông nói tôi bình tĩnh như thế nào được?”
Mặc cho lời khuyên răn của trọng tài phụ, Pacheco vẫn vô cùng tức tối chỉ vào bên trong sân, giọng câm hận nói.


Lúc này, đội y tế vừa đến vị trí của Tùng, cũng là lúc trọng tài vừa gạt đám đông đang chen lấn, một bên trấn an cảm xúc của những cầu thủ Belenenses B đang vô cùng tức tối trừng mắt về phía đối phương, trong khi Sousa đang lôi kéo Aurelio ra khỏi đám đông, khi vị đội trưởng đáng kính của chúng ta đang chuẩn bị tháo gang để solo tay đôi với tiền vệ đối phương.


Đội y tế kiểm tr.a vết thương của Tùng :”Ơn trời, chỉ bị xay xát nhẹ, cậu yên tâm, không hề gãy xương hay bị hư dây chằng. Cơ thể cậu thật tốt, bị chơi xấu như vậy mà vẫn ổn. Có lẽ cậu té ngã đúng lúc, nên vết thương mới không bị nghiêm trọng như bình thường”


Đội y tế ra hiệu cho Pacheco rằng Tùng vô cùng ổn đinh. Cả Pacheco và dàn huấn luyện viên bên ngoài đều thở phào nhẹ nhõm, trong lòng lại cảm thấy ung dung trở lại. Tùng đứng dây bập bễnh, nhưng khởi động một tí thì đã không sao.


Thấy Tùng ổn định lại, đám đông cầu thủ bây giờ lại chuyển sang vây quanh trọng tài yêu cầu xử lý. Vị trọng tài không lưu tình nhìn về phía Emanuel, rút ngay tấm thẻ đỏ trực tiếp, trước sự phản ứng của các cầu thủ Varzim.


Emanuel thất thểu ra sân, gương mặt đồi bại. Chỉ một phút nóng giận, cậu đã chấp tay nhường một người cho Belenenses B. Tình cảnh của Varzim đã gian nan, nay lại còn như chó cắn áo rách.


Quả nhiên, mất đi vị nhạc trưởng giữa sân, tiết tấu của Varzim bị ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng. Và nghiêm trọng nhất là không ai hạn chế lại Tùng nữa. Cậu như một con ngựa hoang mất cương, liên tục xuyên thấu hàng phòng ngự của Varzim bằng những đường chọc khe vô cùng tinh tế.


Phút thứ 52, nhận được bóng chuyền lên từ hàng hậu vệ, Tùng ngay lập tức ngước nhìn về cầu môn. Bỗng nhiên, cậu chuyền ngược lại cho Pinheiro đang tiến lên, còn mình thì nhanh chóng phóng về phía trước.


Pinheiro vô cùng hiểu ý, đưa ra một đường chuyển ngược lên với khoảng cách khá xa. Tùng nhanh chóng tăng tốc, khống chế bóng ngay trước mặt trung vệ đối phương. Bỗng nhiên, cậu ngã người một bên, tì đè lên người trung vệ Ribeiro, nhanh chóng thực hiện một cú sút nghiêng người.


Bóng đi một đường vòng cung tuyệt đẹp, bay thẳng lên góc xa khung thành. Thủ môn Nunes bất lực nhìn bóng đi vào lưới trước sự ngỡ ngàng của hơn 5000 cổ động viên Varzim phía sau khung thành.


Tùng nhanh chóng đứng dậy, chạy một mạch về phía những người hâm mộ Belenenses, lúc này cũng đang hò reo vô cùng phấn khởi. Vừa chạy, cậu vừa chỉ vào đội huy của câu lạc bộ, gương mặt mỉm cười đầy tự hào. Đám đông lại hò reo lớn hơn bao giờ hết.


Đứng trong đó, Mendes và Manuel, gương mặt vô cùng phấn khích trước màn trình diễn vừa rồi của Tùng. Quả thật, cậu làm cho hai người vô cùng lo lắng về tình huống phạm lỗi trước đó, may mắn là cậu không có vấn đề gì. Mendes cười cười nói :”Cậu ta đúng là một bảo tàng. Cứ mỗi lần thấy cậu ta là như thấy được sự tiến bộ vô cùng lớn. Điều này tôi chỉ thấy được ở Ronaldo mà thôi. Hahaha”


Manuel cười cười nói :”Biết đâu chừng, cậu ấy sẽ có thể uy hϊế͙p͙ vị trí số 1 của Ronaldo hiện tại trong những đối tác của ông thì sao? Hahaha”
Mendes cười cười không nói gì, ánh mắt thâm thúy nhìn vào trong sân.


Pacheco ngay lập tức thực hiện thay đổi người, để Pedro vào thay thế Tùng ra sân, để phòng ngừa có vấn đề gì nguy hiểm xảy ra kế tiếp. Cục diện bắt đầu giằng co khi Belenenses B trở về đội hình cơ bản 5 – 4 – 1, phòng thủ tới mức tận cùng, đúng như sở trường của câu lạc bộ. Trong khi Varzim bắt buộc phải tràn lên tấn công để tìm kiếm hai bàn gỡ hòa.


Khi tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên, đám cổ động viên Varzim tuông ra hàng loạt tiếng xuỵt dành cho chính câu lạc bộ của mình, cũng như đối thủ. Bảng điểm vẫn giữ nguyên 2 – 0 dành cho Belenenses B, khi Varzim bị thua một người và không thể tìm kiếm được bàn gỡ hòa danh dự.






Truyện liên quan