Chương 139: Ta Có Một Viên Tấn Công Trái Tim, Ngươi Cho Ta Đi Đá Phòng Ngự ? (1)
Đúng như lời của Aurelio nói, ở đội một, không có chỗ dành cho những sai lầm. Kể cả trong tập luyện lẫn thi đấu đối kháng, mọi người đều sử dụng 120% sức lực, không ai chịu nhường ai.
Điều này ngay từ những phút đầu tiên trong bài khởi động đã được thể hiện vô cùng rõ rệt. Dù chỉ là những bài tập cơ bản, nhưng tất cả đều thực hiện một cách vô cùng nghiêm túc, kể cả người có tinh thần vui vẻ nhất là Amorim cũng đều mặt mũi nghiêm túc, tiến hành một cách vô cùng cẩn thận và chính xác.
Tùng cũng được nhân viên tiến hành hướng dẫn các bài tập. Hầu hết các bài tập khởi động đều không tính là nhiều, ít nhất là so sánh với đội B, cộng với việc thường xuyên luyện tập thêm tại nhà mỗi buổi sáng và chiều tối, do đó, Tùng không có gì bất ngờ vô cùng dễ dàng thích nghi với cơ cấu luyện tập mới.
Để bồi dưỡng độ ăn ý, Jorge Jesus còn đặc cách Tùng cùng luyện tập chung với Amorim, từng bước tìm hiểu về lối chơi và thói quen của từng đồng đội. Ông không hi vọng cậu nhóc này sẽ có thể thích nghi nhanh được, bởi đơn giản đây là việc không thể. Ông chỉ mong có thêm một sự lựa chọn nữa cho băng ghế dự bị vốn mỏng manh nay lại còn chật vật khi Mancuso bị dính chấn thương lần nữa, phải nghỉ cho đến hết mùa giải.
Không thể không thừa nhận rằng, đội một về mặt thực lực rõ ràng hơn hẳn so với đội B, cứ nhìn cách mà họ hoàn thành các bài tập về kỹ thuật tiếp theo là đủ hiểu. Mỗi bước an bày đều vô cùng khó khăn, dẫn đến mỗi người phải tập trung một cách tối đa để có thể theo kịp yêu cầu của huấn luyện viên. Bên cạnh đó, sự cạnh tranh đến từ chính những cầu thủ tại vị trí trùng lặp nhau khiến bầu không khí luyện tập trở nên vô cùng kềm chế.
Jorge Jesus vẫn không lấy gì làm khó chịu với bầu không khí này, do có lẽ đã quá quen với kiểu cách khi làm việc cùng những câu lạc bộ vừa và nhỏ như Belenenses, nơi mà không có những ngôi sao trấn thủ phòng thay đồ, hoặc huấn luyện viên có bàn tay sắt thép. Bầu không khí cạnh tranh ở Belenenses là điều thường thấy nhất ở các đội bóng nhỏ, khốc liệt và trần trụi hơn rất nhiều.
Ông cũng chú ý đến biểu hiện của Tùng, đồng thời cũng khá ngạc nhiên trước sự thích nghi nhanh chóng của cậu nhóc. Ông quay sang hỏi trợ lý Luis Costa :”Không lẽ cường độ huấn luyện của đội B lại lên đến gần cả đội A rồi sao?”
Luis Costa lắc lắc đầu :”Vẫn còn chênh lệch một khoảng. Pacheco vẫn còn phải chú ý đến tuổi tác của đám cầu thủ. Đều đã gần 30 cả rồi, không thể nào chịu dằn vặt như đám cầu thủ này được?”
“Cậu nhóc kia lại là tình huống như thế nào ?” Jesus hỏi lại
“Nghe đồn bình thường mỗi sáng và mỗi tối cậu ta đều tự an bày huấn luyện thêm về thể lực, nên có lẽ cường độ như thế này chưa thấm vào đâu với cậu ta” Costa cũng gật gù nói, vẻ bội phục hiện rõ trên mặt. Theo tình báo mà cậu thu thập được, thằng nhóc nhóc này mỗi ngày như một đều vô cùng chịu khó luyện tập thêm. Ước tính cường độ huấn luyện của cậu ta cũng tương đương gấp đôi đội B hiện tại, muốn không thành thạo như thế này cũng khó. Hiếm khi anh thấy được, có cầu thủ chịu được cực khổ và nhàm chán để tự mình luyện tập nhiều đến như vậy.
Jorge Mendes gật gật đầu, không nói gì thêm. Ít ra, ông cũng không đưa lên một kẻ ăn không ngồi rồi. Dù mang mác thiên tài, nhưng trong mắt ông, thiên tài ông đã thấy nhiều rồi, còn chân chính thành danh được lại ít càng thêm ít. Nếu không vì cảm thấy băng ghế quá mỏng, ông cũng không muốn đắc tội với Pacheco khi đưa đi ái tướng của hắn ta đi đâu.
Amorim liếc nhìn tên nhóc kế bên, tâm lý buồn bực vô cùng. Thằng nhóc này vừa mới lên độ một, biểu hiện lại có thể bắt kịp được cường độ huấn luyện như vậy, quả là ghê gớm. Không hổ mang danh thiên tài của Belenenses. Thậm chí cả phân đoạn đá bóng ma, dù trong phe đuổi bóng, thằng nhóc này cũng vô cùng thành thạo, thậm chí mấy lần còn cướp được hướng bóng từ chân của Gaucho và Silas, khiến hai tên này cũng trợn mắt ngoác mồm.
Xoa xoa mồ hôi trán, Tùng hơi thở dốc nhìn lên bầu trời, vô cùng thoải mái cười cười một tiếng. Đã lâu rồi chưa được huấn luyện với cường độ cao thế này, lại có nhiều công cụ xoát kinh nghiệm phụ trợ nữa. Tùng cảm giác, chỉ cần có thể ở cường độ như thế này huấn luyện đến hết mùa giải, cậu có thể đột phá đến cấp độ tiếp theo, chân chính có thực lực đá vị trí chủ lực ở năm giải đấu lớn.
Jorge Jesus liếc nhìn đồng hồ, hét lớn cho toàn đội tập trung lại, bắt đầu thời gian giảng giải chiến thuật.
Quá trình này hơi nhàm chán đối với Tùng. Lão già này đương nhiên sẽ không ưu tiên cho Tùng, ngồi giảng giải kĩ lại xu hướng chiến thuật hiện tại của Belenenses hoặc cố gắng chỉ dẫn vị trí cho Tùng hiểu được định vị của mình trong đội là như thế nào. Đương nhiên, cậu cũng không hề bất ngờ vì chuyện này. Nếu Mancuso không bị chấn thương trong giai đoạn nước rút này, chắc chắn cậu sẽ không được ngồi ở đây nghe giảng như vầy đâu. Đã là công cụ thì phải có giác ngộ của công cụ, điều này Tùng vô cùng hiểu. Bên cạnh đó, chiến thuật hiện tại của Belenenses cũng không hề quá khó hiểu. Đội hình hiện tại của Belenenses đang đá sơ đồ 4 – 4 – 2 truyền thống, trong đó sử dụng một trung phong cao 190cm là Dady, cùng một tiền đạo có tốc độ nhanh là Candido Costa. Belenenses vô cùng chú trọng vào phòng ngự, do đó hầu như phương án tấn công cơ bản là phòng ngự phản công, lợi dụng những đường chuyền dài hoặc tạt cánh để đưa vào trung lộ cho Dady, hoặc phá bẫy việt vị đến từ Candido Costa. Tuy nhiên, phong độ hiện tại của Costa có phần khá kém, dẫn đến trọng trách ghi bàn hầu như đặt nặng lên vai của Dady. Biểu hiện của Dady cũng không hề tồi, tính đến vòng thứ 21, anh đã có 10 bàn thắng ở giải Ngoại hạng, xếp vị trí thứ hai trong bảng xếp hạng vua phá lưới mùa giải này. Cũng vì vậy mà Dady đang thu hút được sự quan tâm của khá nhiều câu lạc bộ, nhất là anh còn có quốc tịch thứ hai là Bồ Đào Nha.
Điểm yếu hiện tại của Belenenses đến từ hai tiền vệ trung tâm là Pedro và Silas. Tính đến thời điểm hiện tại, cả hai người đều đang thi đấu hết công suất, do sự trồi sụt phong độ của Figas, cũng như chấn thương từ Mancuso cứ tái đi tái lại từ đầu mùa giải đến giờ. Trong giai đoạn cuối này, Jorge Jesus thật rất lo lắng nếu có bất kì vấn đề gì đến từ hai người, do đó, ông đặc biệt cường điệu việc thay phiên ở tuyến tiền vệ, yêu cầu Tùng phải nhanh chóng thích ứng với lối chơi của toàn đội. Tùng cũng không chối cãi gì, gật gật đầu biểu thị minh bạch.
Jorge Jesus khá hài lòng với thái độ của Tùng, tiếp tục phân chia đội để tiến hành đấu đối kháng. Tùng được đặt sang đội dự bị, thi đấu cùng đội hình chính. Đội hình hai bên đều sắp xếp là 4 – 4 – 2, Candido Costa và Dady được đặt ở đội hình chính, còn ở đội dự bị, Manoel và Garces, hai dự bị chính được xếp ở vị trí tiền đạo. Tùng được sắp xếp chơi giữa trận, nhưng lùi về sau một chút, đá vị trí tiền vệ phòng ngự, xếp trên cậu là Alvim, vốn là tiền vệ cánh, lại đành đá tiền vệ trung tâm. Không còn cách nào khác, Jorge Jesus cũng vô cùng bất đắc dĩ, băng ghế vốn đã mỏng còn bị chấn thương, quả thực là chó cắn áo rách mà.