Chương 140: Ta Có Một Viên Tấn Công Trái Tim, Ngươi Cho Ta Đi Đá Phòng Ngự ? (2)
Khi tiếng còi của huấn luyện viên Monteiro cất lên, đội hình chính ồ ạt tràn lên, áp đảo hoàn toàn đội dự bị. Điều này cũng không có gì quá bất ngờ, dù sao yêu cầu diễn luyện chiến thuật là như vậy. Hệ thống phòng ngự của Belenenses đã khá vững chắc rồi, chỉ có khâu tấn công là vô cùng thê thảm. Do đó, tỷ số thắng của Belenenses không được ổn định cho lắm, thường xuyên vấp ngã ở những đội bóng có sức phòng thủ ngoan cường. Do đó, Jorge Jesus trọng điểm diễn luyện đội bóng ở thiên hướng tấn công, mà quan trọng là phải kích hoạt được Candido Costa. Bởi chỉ có mỗi Dady ghi bàn sẽ là một điểm yếu chí mạng của Belenenses, đối thủ chỉ cần nhìn chằm chằm vào đây, thì Belenenses rất có thể sẽ phải tịt ngòi tấn công. Không tính những trận đội ông phòng thủ tích cực để giữ thế hoà, như gặp Sporting Lisbon hoặc Boavista, thì những trận thế hoà hoặc thua, hầu hết đều nằm ở vấn đề tấn công của hàng tiền đạo, khi Dady bị vô hiệu hoá còn Candido Costa thì mơ màng không tìm được khung thành ở đâu, mới để cho các đội khác đánh lén thành công.
Tùng chăm chú nhìn diễn biến trên sân, trong đầu, hình ảnh của các cầu thủ hiển thị rõ ràng trên sơ đồ rada. Bất chợt, cậu ngoặt về cánh trái, bọc lót sau lưng của Alvim. Hoá ra, hiểu được chân thuận của Alvim là chân phải, tốc độ xoay sang trái sẽ chậm hơn khá nhiều. Amorim vô cùng vô sỉ, lật bóng tăng tốc về bên trái của Alvim, khiến cậu ta xém chút nữa vặn gãy eo, vội vàng đuổi theo. Thế nhưng, không chờ Alvim đuổi kịp tới, một thân ảnh từ phía sau hắn vừa vặn đến nơi, ngay lập tức khống chế bóng, sau đó chuyền về cho hậu vệ Faisca, đồng thời tiếp tục nhìn chằm chằm Amorim. Điều này khiến Amorim dở khóc dở cười, vỗ tay đồng thời giơ ngón cái biểu thị tán đồng. Alvim cũng vô cùng cảm kích nhìn về phía Tùng, trong lòng chợt cảm thấy, tên nhóc mới này cũng không tồi, ít nhất cũng hiểu được bọc lót cho đồng đội.
Mắt của Jorge Jesus sáng lên, quay đầu sang trợ lý huấn luyện viên, hai người đều cười cười. Biểu hiện của Tùng trong pha vừa rồi rất tốt, vừa có thể nhanh chóng hòa nhập vào đội hình phòng ngự của đội dự bị, vừa sức phán đoán tốt để nhanh chóng bọc lót thành công.
Hai phút sau, Gaucho đột phá từ cánh phải, một đường chạy nước rút, vượt qua Costinha, vừa dự định ngoặt vào trung lộ. Một thân ảnh màu xanh nước rút chạy đến, chắn ngang trước mắt Gaucho. Gaucho vừa mới khựng lại, Costinha cùng Tùng một trước một sau chặn ngang đường tiến công. Tùng nhanh chóng đưa chân đoạt lấy bóng, chuyền ngay cho Alvim, mở ra một đường phản công mới.
Gaucho nhìn về phía Tùng, lần đầu tiên chú ý đến thằng nhóc này. Không phải ai ở giải ngoại hạng cũng bắt kịp tốc độ của hắn, và cũng không phải ai cũng có thể cướp được bóng từ trong chân của hắn. Ngoài tốc độ và khả năng qua người, thì kỹ thuật dưới chân của hắn cũng không phải hạng vừa. Mới gặp mặt đã có thể tinh chuẩn bắt được thói quen của hắn để ra chân đoạt bóng, thằng nhóc này không hổ danh thiên tài. Gaucho mặc dù hơi khó chịu một chút, nhưng cũng không nói gì thêm, quay đầu lại lao vào tranh cướp bóng.
Phía ngoài sân, Jorge Jesus ánh mắt lóe lên một lần nữa. Lại một pha phòng thủ đúng chỗ. Hướng ánh mắt của ông hoàn toàn thấy rõ tình huống này. Ngay lúc Gaucho tăng tốc vượt lên, cậu nhóc kia cũng vừa lúc tăng tốc, đón đầu ngay kịp lúc khi Gaucho vượt qua Costinha, ngăn cản được một pha ngoặt vào trung lộ vô cùng nguy hiểm. Trợ lý Luis Costa cũng gật gật đầu, công nhận khả năng bọc lót của thằng nhóc này không phải là dạng vừa. Mặc dù cũng đã biết rõ tư liệu về thằng nhóc này, nhưng qua 6 trận đấu vừa qua với đội B, thằng nhóc này chỉ thể hiện khá tốt ở vai trò tấn công. Mười ba pha kiến tạo ở giải hạng Nhất cũng không phải là một con số ít ỏi, nhất là với một cầu thủ chỉ 16 tuổi, đồng thời còn chỉ đá có 6 trận. Bây giờ lại có thể thấy được một mặt khác của thằng nhóc này, phòng ngự đánh chặn và bọc lót vô cùng tốt. Jorge Jesus và trợ lý liếc mắt nhìn nhau, nở nụ cười vô cùng hiểu ý : Lần này quả thật nhặt được bảo rồi, quả thực quá cảm tạ Pacheco!!!
Phút thứ 10, Pedro dẫn bóng từ giữa sân, không đợi có người tiến lên bức cướp bóng, nhanh chóng treo bóng trực tiếp vào trung lộ. Dady tức tốc đuổi theo, bật cao đánh đầu, nhưng không phải là một pha ghi bàn, mà là một cú đánh đầu chuyền bóng. Bóng bị đưa lại về cánh trái. Tại đây, Candido Costa đang tăng tốc chạy về phía bóng. Bỗng nhiên, Dady căng thẳng la lớn :”Cẩn thận bên trái”.
Costa không kịp nhìn, đón bóng, tung cú sút. Nhưng một đường thân ảnh áo vàng nhanh chóng lướt ngang qua, dùng lưng chắn bóng, bóng bay trực tiếp thẳng ra đường biên ngang, cũng làm cho cả hàng phòng ngự của đội dự bị chịu một phen hoảng sợ.
Dadu và Candido Costa nhìn nhau, rồi đột nhiên cùng nhìn chằm chằm về phía thân ảnh đó. Một gương mặt non nớt châu Á đang vô cùng nghiêm túc nhìn về phía đường biên dọc, nơi mà Amorim đã nhận được bóng, chuẩn bị ném biên. Hai người thở dài một hơi, lắc lắc đầu, hơi tiếc nuối, tiếp tục vùi đầu vào thi đấu.
Trận đấu tập tiếp tục diễn ra với lợi thế vẫn thuộc về đội một. Càng nhìn diễn biến trong sân, Jorge Jesus ánh mắt lại càng rực sáng. Ông loay hoay cùng trợ lý ghi chép thật kĩ, đôi lúc nhìn vào trong sân, ánh mắt như muốn toát ra lửa. Đúng vậy, đây chính là thứ mà ông đang tìm. Một tiền vệ phòng ngự có sức phán đoán và đánh chặn tuyệt hảo. Tấn công đã có Pedro, phòng ngự thì Silas, Figas, giờ lại thêm cậu nhóc này nữa, như thế hàng tiền vệ của Belenenses đã có thể tạm ổn mà độ qua được chín vòng đấu cuối cùng với một trận tranh cúp Liên Đoàn quan trọng rồi.
Các cầu thủ đội hình chính thì càng lúc càng khó chịu. Rõ ràng là áp chế rất triệt để, rõ ràng là tất cả các tuyến đều hoạt động một cách vô cùng suôn sẻ. Nhưng hết lần này đến lần khác, đội dự bị như một tảng đá ngoan cường, hết lần này đến lần khác chịu vô số cơn sóng xung kích, vẫn lù lù bất động. Đặc biệt là tên nhóc châu Á kia. Có trời mới biết tại sao một tên tiền vệ giữa trận giờ lại xuất hiện ở vòng cấm địa, lại còn vừa bật tranh cướp thành công bóng trên đầu của Dady. Phải biết với tư cách là cầu thủ ghi bàn số một Belenenses, không chiến là sở trường của hắn, hầu như rất ít có đối thủ có thể hạn chế lại khả năng bật cao của trung phong bên phía Belenenses, trừ khi giữa trận bị hạn chế gắt gao, không cách nào chuyền bóng cho hắn. Thế nhưng nhìn cái cách mà Pedro nhìn hắn nãy giờ, như muốn nói :”Đã là lần thứ mấy?”. Đúng vậy, đã là lần thứ mấy hắn bị hạn chế lại, không bị quấy rầy khi bật lên, cũng bị nhanh chân cướp điểm rơi mà phá bóng. Trời ạ, ngươi là tiền vệ, hiểu không? Không phải hậu vệ. Vậy ngươi nhìn chằm chằm tiền đạo đối phương làm gì cơ chứ? Dady nhìn Tùng ánh mắt tràn ngập u oán.
Jorge Jesus cười cười nhìn thế cục trên sân, cảm khái lần này rõ ràng là có thể an tâm chút ít rồi. Chín vòng cuối vừa đối đầu với SC Braga ở bán kết cúp Liên Đoàn, lại còn phải tiếp đón cả Porto và Sporting Lisbon, Jorge Jesus đều lòng tin chưa đủ lắm. Dù sao, thực trạng hiện tại của Belenenses, có thể đáp cánh ở vị trí thứ 7 như hiện nay, cũng đã là cám ơn trời đất rồi. Ông quyết tâm, đánh ch.ết cũng không bao giờ chịu tiếp quản một đội bóng nghèo nàn đến như vậy nữa.