Chương 144: Nhận Rõ Thực Tế (2)
Đám đông cầu thủ vui vẻ chúc mừng bàn thắng không hề dễ dàng này. Đối thủ hôm nay phòng ngự vô cùng ngoan cường, và bàn thắng này rõ ràng cũng có thành phần may mắn ở trong đó. Nhưng cũng không thể không thừa nhận, sự chăm chú trong tấn công của Belenenses cũng là một phần lý do khiến cho đối thủ Pacos de Ferreira luống cuống trong những pha bóng bất ngờ như thế này. Cũng một phần là do vấn đề từ chiến thuật đặt xe buýt, đám đông cầu thủ đối phương trong vòng cấm địa sẽ vô hạn gia tăng những pha bóng bất ngờ từ những cú sút xa như thế này.
Tùng cũng vui vẻ nhìn về các đồng đội, nhưng tâm lý lại thở dài một hơi. Đội Ngoại hạng không hổ là đội Ngoại hạng, không tính những đội bóng mới thăng hạng, nếu không bổ sung các cầu thủ có chất lượng, thì cũng tương đương với bồi luyện mà thôi. Còn đối với những đội bóng tầm trung như Pacos de Ferreira, phòng ngự quả nhiên cường hãn. Chính Tùng cũng tự cảm nhận, kể cả bản thân có thể vào sân đi nữa, cũng không thể nào dễ dàng trợ công như ở giải hạng Nhất nữa.
Cũng không thể trách, nếu tính toán về mặt thực lực, thì cậu hiện tại chỉ tương đương với một cầu thủ giải Ngoại hạng Bồ Đào Nha mà thôi. Chỉ ở phương diện khống chế giữa trận là đột xuất tài hoa, ở giải hạng Nhất còn có thể hoành hành không kiêng nể ai, nhưng khi đến giải Ngoại hạng, rõ ràng cũng phải cụp đuôi mà sống. Ít nhất hiện tại, so sánh với các siêu sao ở giải Ngoại hạng như Dady, Liedson, hoặc Quaresma, Nani, cậu vẫn chưa đủ sức áp chế được họ, đương nhiên không tính đến solo một một. Bởi sao ư? Bị động "Siêu Cấp Dự Phán" có thể để cho Tùng vô hạn cất cao khả năng phòng ngự của mình.
“Có lẽ là chia năm năm đi” Tùng khá tự tin nghĩ đến, nhưng nhìn lại tình cảnh hiện tại, không biết lúc nào cậu mới có thể vào sân được, ánh mắt u oán liếc nhìn huấn luyện viên, tâm lý oán thầm :”Sớm không gọi, muộn không gọi, giờ gọi tôi lên đội một chỉ để cho một ghế dự bị, xem thường ai chứ ?”.
Trong giờ nghỉ, Jorge Jesus tổng kết lại hiệp một, trọng điểm là ở một câu :”Tiếp tục áp chế, tận dụng những cú sút xa, phải để cho Pacos de Ferreira chịu áp lực lớn hơn, dẫn đến mắc thêm tiếp các sai lầm”
Hiệp hai, Pacos de Ferreira rõ ràng tỏ ra thận trọng hơn, nhưng lại cũng cấp tiến hơn, liên tiếp tiến hành cướp đoạn giữa sân và gây áp lực lên hàng tiền vệ của Belenenses. Cả hai bên đá có đi có về, không còn một bên áp chế như Belenenses thực hiện được lúc đầu. Tình huống trên sân diễn ra khá nhanh, kể cả phòng ngự lẫn phản công đều rất quyết liệt, không ai chịu nhường ai. Dù sao, với những đội hạng trung như Belenenses và Pacos de Ferreira, mỗi một điểm kiếm được đều vô cùng quý giá, có thể là nhánh cỏ cứu mạng lúc trượt dài về cuối bảng xếp hạng.
Jose Mota vô cùng bất mãn trước biểu hiện của các cầu thủ Pacos de Ferreira, liên tục ra đường biên, đưa tín hiệu tấn công mạnh. Đội hình của Pacos de Ferreira được đầu tư rất tốt, thành tích hạng 6 hiện tại đã minh chứng hết thảy, bàn thắng vô lý vừa rồi làm cả đội đều không hề cam tâm. Thế nên sau khi nhận được chỉ đạo của huấn luyện viên, các cầu thủ Pacos de Ferreira liên tiếp tiến hành đột phá hòng mang lại lợi thế khi tấn công.
Phút thứ 77, Cristiano dẫn bóng từ giữa sân, lại gặp phải Rolando và Alvim tiến hành thiếp thân cướp đoạt. Không ngăn cản nổi bị mất bóng, Cristiano nhanh chóng đứng dậy, liên tục di chuyển nhanh chóng về hàng phòng ngự.
Alvim lúc đầu dự tính sẽ chuyền về lại cho Pedro, nhưng sau khi thấy Dady nhanh chóng di chuyển, Alvim không do dự nữa, bất ngờ chuyền bóng thẳng về phía vòng cấm của Pacos de Ferreira. Dady đã lui về trước vùng cấm, mặc dù đã đóng được bóng, nhung liên tiếp bị các cầu thủ đối phương ngăn cản, tuy nhiên với thể hình và tốc độ vượt trội, anh nhanh chóng thoát khỏi sự vây ráp, đưa chân giữ bóng, tung cú sút cực hiểm về góc trên khung thành. Bóng đi mạnh và xoáy, khiến cho thủ thành Pecanha thúc thủ vô sách, nâng tỉ số lên 2 – 0 cho Belenenses, kết thúc sự nỗ lực từ đầu hiệp hai đến giờ của Pacos de Ferreira.
Jorge Jesus đấm liên tiếp vào không khí thể hiện sự kích động, rồi ôm chằm trợ lý của mình và gầm thét về phía ghế dự bị. Dady gầm thét phát tiết sự hưng phấn vì dẫn bóng, bảo trì được trạng thái tốt nhất của mình hòng tranh đoạt đôi giày vàng với Liedson. Cả đám cầu thủ cũng vô cùng hưng phấn, lớn tiếng hò reo cùng các cổ động viên đang ăn mừng trên khán đài, trước những tràn bất mãn vang lên từ bốn phương tám hướng của những cổ động viên đội nhà. Thậm chí, những lời nhục mạ cầu thủ cũng vang lên từ khu vực cạnh sân thi đấu.
Các cầu thủ Pacos de Ferreira thì thất hồn lạc phách, vô cùng ảo não. Phòng ngự phản công vốn là trò hay của Belenenses, nay được vận dụng một cách triệt để, sao họ lại không để ý đến cơ chứ? Nhất là Cristiano, nếu có thể ngay lập tức quấy rầy Alvim, thì có lẽ đồng đội đã có thể có thêm thời gian xử lý Dady rồi.
Jorge Jesus nhìn về phía ghế dự bị, hơi có chút suy nghĩ, liếc nhìn Luis Costa, hỏi nhỏ :”Cậu cảm thấy có thể cho tên nhóc kia vào sân 10 phút cuối này không?”. Rõ ràng, Jorge Jesus cũng không muốn mạo hiểm sử dụng Tùng trong giờ chính thức, thậm chí cả những thời gian cuối giờ thế này, ông cũng không yên tâm để một thằng nhóc 16 tuổi thi đấu. Dù sao, đây cũng chưa từng có tiền lệ ở Belenenses.
Nhận ra sự phân vân của huấn luyện viên chính, Luis Costa mỉm cười nói :”Khả năng phòng ngự của cậu ta khá tốt, nên tôi nghĩ, có thể cho cậu ta cảm thụ không khí thi đấu của giải Ngoại hạng. Dù sao, Pacos de Ferreira cũng không thể nào đá vào hai quả bóng trong 10 phút, đúng chứ?” nói rồi, Luis Costa cười cười lắc đầu, rõ ràng ý tưởng vừa mới nói ra đến cùng tức cười cỡ nào.
Jorge Jesus cũng gật gật đầu, chợt ra hiệu cho Tùng tiến hành khởi động. Mặc dù có hơi bất ngờ, nhưng Tùng cũng nhanh chóng thực hiện, âm thầm vui vẻ. Ít ra vẫn còn có cơ hội ra sân, còn đỡ hơn là vẫn tiếp tục mài ghế dự bị.
Jorge Jesus nhìn thẳng vào mắt Tùng, nói nhỏ :”Vào sân, nhiệm vụ của cậu chỉ là không để bóng vào đến vòng cấm địa, hết sức có thể hạn chế phạm vi hoạt động của Edson và Queiros, rõ chứ?”
Tùng gật gật đầu, biểu thị biết rõ, tâm lý thầm nghĩ không tốt. Không lẽ, huấn luyện viên chỉ xem mình là cầu thủ phòng ngự thôi sao? Nhưng rõ ràng tấn công mới là sở trường của mình mà. Tùng thầm nghĩ đến, nhưng cũng không nói gì nhiều. Dù sao, người nhỏ tiếng nói thấp, dự bị mà, không hề có nhân quyền chút nào.
Quang Minh cũng chợt lưu ý đến vị trí đường biên, âm thanh có chút nâng cao, tràn đầy hưng phấn nói :”Chúng ta đang thấy Tùng ra đường biên khởi động, đúng vậy, tôi nhìn không hề sai. Vậy là qua 80 phút ngồi dự bị, cầu thủ 16 tuổi của chúng ta đã có thể thi đấu ở giải Ngoại hạng Bồ Đào Nha trong trận đấu này. Vâng, và cầu thủ ra sân là Silas, Tùng vào sân thay thế, đang di chuyển về phần sân của Belenenses. Có lẽ nhiệm vụ của cậu ấy vào sân là tăng cường hệ thống phòng ngự của Belenenses, nhằm giảm thiểu khả năng tấn công của Pacos de Ferreira.”
Đặt chân lên sân bóng, vốn tưởng cậu sẽ kích động khôn cùng. Dù sao đây cũng là giải Ngoại Hạng, ít nhất đến thời điểm hiện tại, cậu vẫn là cầu thủ Việt Nam đầu tiên đặt chân thi đấu ở đây, nói không kích động là giả. Nhưng với 91 điểm tinh thần không phải chuyện đùa, ngay lập tức, Tùng nhanh chóng thu hồi cảm xúc, vùi đầu vào trận đấu. Trận mở màn mà, không thể khiến chính mình mất mặt được.
Vốn cảm xúc của cổ động viên theo dõi trận này tại Việt Nam cũng không quá vui vẻ, đơn giản chỉ vì từ đầu đến giờ, vẫn chưa thấy được thân ảnh mà họ mong muốn xuất hiện trên sân. Nhưng mãi đến phút 80, niềm vui của mọi người đều vỡ òa, bởi họ chứng kiến được lịch sử xuất hiện, ghi tên người Việt Nam đầu tiên bước chân lên sàn đấu của một trong những giải đấu cao cấp nhất châu Âu.