Chương 151: Ra Giá Đi (1)



Chứng kiến một lần lại một lần Tùng ngăn chặn thế tiến công của Braga, nhất là việc khóa chặt mũi tấn công mạnh nhất, Ze Carlos, đồng thời đưa ra những đường chuyền dài tinh chuẩn lên cho Costa và Dady, Quang Minh không khỏi cảm thán


”Không thể tưởng tượng được, dù ở giải Ngoại hạng, cậu nhóc của chúng ta cũng có thể đá thành thạo và điêu luyện đến như vậy”.


Long Vũ mặc dù cũng khá vui mừng, nhưng cũng không vì thế mà xa rời thực tế, nói rõ :”Mặc dù trông có vẻ Tùng khá thành thạo đối phó với Ze Carlos, nhưng không thể không phủ nhận, phần lớn cậu ấy sử dụng sức mạnh và tốc độ là chính, thuần thực lực vẫn chưa đủ sức để áp chế hoàn toàn Carlos."


"Một phần do Carlos đã mất sức khá nhiều trong 30 phút đầu trận khi thế tấn công của Braga vô cùng mạnh bạo, phần còn lại do Tùng vừa được tung vào sân, thêm sự hỗ trợ bên dưới của Rolando nữa, nên Ze Carlos không thể không lùi sâu hơn để cầm bóng và phân phối cho hai biên. Rõ ràng, thực lực của Tùng còn có thể đề cao thêm nữa, cứ theo đà tiến bộ này, nói không chắc chúng ta sẽ có thể nhìn cậu ấy rực rỡ hào quang trên sân bóng đỉnh cao của Châu Âu, dù sao, cậu ấy mới chỉ có 16 tuổi mà thôi” Long Vũ có vẻ khá có lòng tin với Tùng, gương mặt chờ đợi, vô cùng kiên định nói.


Tùng vuốt vuốt mồ hôi trên trán, cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Mặc dù có “Thân Thể Sắt Thép” làm cho thể năng của cậu vô cùng dồi dào, nhưng áp lực trên tinh thần không phải một sớm một chiều có thể thích nghi được, đặc biệt là phải đối phó với Ze Carlos, một cầu thủ Brazil có nền tảng kĩ thuật tốt, nhiều pha đi bóng lắt léo đầy ngẫu hứng, điều này khiến tinh thần của Tùng lúc nào cũng phải tập trung cao độ.


Cậu nhận thấy rõ ràng thực lực của mình xa xa chưa đủ so với mặt bằng chung của giải Ngoại hạng, điều này khiến cậu bức thiết muốn tìm kiếm điểm thuộc tính hơn bao giờ hết, để bù đắp đi sở đoản hiện tại của mình, đối phó với tương lai cùng những đối thủ ngày một mạnh mẽ hơn bao giờ hết.


Ze Carlos cảm thấy vô cùng phiền phức, nhìn về phía gương mặt non nớt của thằng nhóc số 84 này, phiền muộn lắc lắc đầu. Từ lúc tên này vào sân, không khi nào là mình có một phút giây yên ổn. Mặc dù tên kia vẫn vô cùng dính bóng, hễ bóng ở đâu là hắn chạy đến đó, nhưng cứ mỗi khi bóng về phía chân mình là y như rằng thằng nhóc này có mặt ngay, mắt lom lom nhìn, làm cho Ze Carlos một trận phát hoảng.


Đồng thời, thằng nhóc này còn có một chân chuyền vô cùng lợi hại, bàn thắng thứ hai cũng bắt nguồn từ pha phản kích nhanh như vũ bão, đồng thời không hề có một dấu hiệu báo trước. Bất đắc dĩ, Ze Carlos không thấy cơ hội lên bóng, bèn chuyền ngược lại cho Maciel, trừng mắt nhìn Tùng. Cậu cũng không thèm để ý, cấp tốc theo hướng bóng, khóa chặt đường tiến công của đối thủ.


Tình huống giằng co này kéo dài đến phút 85, khi không còn gì để mất, các cầu thủ Braga lấy lại được tinh thần, điên cuồng tràn lên tấn công, thậm chí kể cả thủ môn Santos cũng ào lên giữa trận. Trước sức ép này, cả đội Belenenses lui về phòng ngự, chống trả quyết liệt.


Thời gian từng phút đi qua, người hâm mộ trên khán đài của Belenenses thót tim từng cơn trước những cú sút bất lực của Braga, lo sợ thần may mắn lại hiện về phù hộ cho họ, lấy đi bàn thắng quý giá trên chấm phạt đền của Pedro. Jorge Jesus cũng hồi hộp đứng ở đường biên, hô hào cổ vũ sĩ khí cho các cầu thủ.


Đến khi trọng tài Sousa thổi còi chấm dứt trận đấu, cả khán đài đột ngột bùng lên tiếng hoan hô dậy sóng, lấn át cả tiếng la hét phẫn nộ của những cổ động viên Braga. Các cầu thủ ùa vào ăn mừng thắng lợi không mấy dễ dàng này, hầu hết những cầu thủ trong sân đều mệt mỏi nằm rạp xuống, nhưng môi vẫn nở nụ cười.


Cuối cùng cũng làm được, Belenenses chính thức bước vào trận chung kết cùng với Sporting Lisbon, và đồng thời chắc chắn có một suất tham dự Europa League mùa giải năm sau.


Tùng cũng mệt bở hơi tai, nằm rạp xuống đất, thầm than tác dụng phụ lại đến rồi. Cũng do cậu, 45 phút vừa rồi chạy quá ác, hầu như gần bằng quãng đường mà cậu chạy trong cả một trận đấu, đủ hiểu Tùng liều mạng như thế nào rồi. Dady đi lại gần Tùng, đưa tay bắt lấy cậu, lôi kéo dậy ăn mừng cùng đồng đội.


Các chiến hữu nhìn về Tùng với ánh mắt nhiệt tình hơn, kể cả hai người cạnh tranh trực tiếp là Pedro và Silas, đều có hảo cảm hơn đối với cậu. Dù sao, biểu hiện điên cuồng của Tùng ở hiệp thứ hai này tất cả mọi người đều thấy, không cảm phục cũng ít nhiều phải tán đồng chút ít. Jorge Jesus mỉm cười, cảm khái liên tục. Lựa chọn át chủ bài này quả nhiên là chính xác, phòng ngự có một tay, chuyền bóng có một cước. Chỉ tiếc là ông không phát hiện sớm, nếu không Belenenses đã có thể diễn luyện chiến thuật vừa rồi thêm một quãng thời gian, giờ này thành tích của đội cũng đã được nâng cao một bước. Ông quyết tâm sẽ tìm cách nâng cao sự ăn ý của Tùng với hai tiền đạo thêm một bước, thuận lợi đối phó với những tên khó nhằn vào giai đoạn cuối của mùa giải.


Im lặng nhắc nhở trợ lý bố trí cho các cầu thủ, Jorge Jesus không chờ đợi mà đi vào buổi họp báo cuối trận. Lần này, ông được một phen nở mày nở mặt. Mặc dù tổng thể chiến thuật vẫn là phòng ngự phản công, nhưng thế phản công sắc bén như vậy, thử hỏi toàn bộ Bồ Đào Nha, ai có thể dễ dàng làm được?


Trái lại, ở bên kia, Jorge Costa gương mặt sầu muộn đi vào buổi họp báo. Chứng kiến các ký giả ánh mắt sáng rực nhìn mình, lòng đau đớn không nói nên lời. Vừa thua trận, vừa thua người, Costa như muốn phát điên, còn phải ứng phó với đám truyền thông ăn người không nhả xương này nữa, làm ông vô cùng căm tức.


Qua loa nói một vài điều, ông tiếp tục một tràng ca ngợi, đặc biệt là vị trí của Tùng, quả thực là khen không dứt miệng, thỉnh thoảng lại cảm thán liên tục ràng SC Braga không có được một thiên tài như vậy, quả là điều đáng tiếc.


Cuối cùng, nhấn mạnh rằng ông sẽ đệ trình lên ban quản lý tiến hành khởi động mua Tùng về Braga, với lời lẽ đanh thép :”Có cậu ấy, Braga có thể nâng cao một bước ở đấu trường trong nước và quốc tế”


Jorge Jesus đến sau khi Costa đã kết thúc bài diễn văn của mình, thỏa mãn rời khỏi sân khấu, đồng thời nở nụ cười bí hiểm khiến Jorge Jesus khó chịu lắc lắc đầu, thầm nghĩ không rõ tên này thua trận mà cười cái nỗi gì.


Bắt đầu bằng việc khẳng định chiến thắng của toàn đội, đề cao sức ảnh hưởng tập thể và tinh thần chấp hành tốt chiến thuật, Jorge Jesus không để ý đến ánh mắt quỷ dị của đám kí giả, vẫn ngồi đó nói liên tục.


Cho đến khi có một người giơ tay lên, ông mới khó chịu im lặng lại, ra dấu đặt câu hỏi. Vị kí giả này nén cười nói ra :”Costa vừa rồi nói sẽ khởi động quá trình mua số 84, Tung Nguyen bên phía Belenenses, ông nhận định sao về điều này?”


Lúc này, Jorge Jesus đâu không biết được, tên kia chơi một tay điệu hổ ly sơn, gán chiến thắng của Belenenses nhờ vào một tiểu tướng nhỏ tuổi, hạ thấp ảnh hưởng của thất bại, chứ chưa chắc có ý định mua Tùng thật sự.


Ông híp mắt lại nói :”Chiến thắng này là của tập thể, Tùng chỉ là một mắt xích trong đó, không thể chỉ vì khẳng định khả năng của cậu nhóc này mà lãng quên đi nỗ lực của cả đội. Còn riêng Tùng, cậu ấy hiện tại vẫn hạnh phúc ở Belenenses, chúng tôi cũng không nghĩ rằng mình cần phải bán đi ngôi sao hi vọng của câu lạc bộ chỉ vì một lời của ai đó”.


Nói rồi, ông đứng dậy, kết thúc buổi họp báo, về trở lại phòng thay đồ. Ông phải mau một chút liên hệ Carlos, để chắc chắn rằng ông ta có thể nắm chắc việc giữ Tùng ở lại, bởi ông tin chắc, qua những trận đấu cuối này, mùa giải năm sau, Tùng sẽ có thể tiến thêm một bước, trở nên mạnh mẽ và khó bề tưởng tượng hơn bây giờ nhiều.






Truyện liên quan