Chương 153: Phục Thù Porto (1)
“Tân Tinh Tỏa Sáng, Belenenses Vào Chung Kết Cúp Liên Đoàn”
Từ từ gấp lại tờ báo, Domingos Jose tâm tình phi thường tốt, thỉnh thoảng ngâm nga vài khúc, vui vẻ nhấp từng ngụm cà phê. Thời gian cuối mùa giải này của đội B Porto phi thường thoải mái, bởi vì không có áp lực thi đấu quá cao, một số chủ lực còn bị trưng dụng lên đội một để đáp ứng xoay vòng cầu thủ, vừa đào tạo các tài năng trẻ thích ứng với tiết tấu nhanh của giải ngoại hạng.
Đương nhiên, chỉ có thể an bày các cầu thủ trẻ thi đấu ở những trận không quan trọng, dễ dàng thắng trận, bởi hiện tại, Sporting Lisbon và Benfica ở phía sau cũng truy đuổi vô cùng gắt gao, chỉ cần một sơ hở là sẽ gánh hậu quả ngay.
Dù sao, vị trí thứ nhất và thứ hai giải Ngoại hạng Bồ Đào Nha đạt được hai suất vào thẳng vòng bảng Champion League mùa giải sau, trong khi hạng ba phải tham gia vòng loại thứ ba, xác suất vấp ngã là vô cùng lớn. Chỉ cần có thể thuận lợi đá 6 trận vòng bảng Champion League, lợi nhuận có được cũng là vô cùng hấp dẫn.
Domingos nhìn lại hình ảnh của cậu nhóc năm nào, bên cạnh những cái tên sừng sỏ ở giải Ngoại hạng Bồ Đào Nha như Dady, Pedro, Silas, tâm lý tự hào không thể che giấu được.
Ai mà có thể đoán được, một cậu nhóc 14 tuổi gầy gò năm nào ở một đất nước thậm chí chưa hề được biết tên trên bản đồ bóng đá Thế giới, lại trưởng thành đến mức độ bây giờ, là một viên tân tinh của một trong những đội bóng khó nhằn nhất ở Bồ Đào Nha, thậm chí hiện tại, có rất nhiều đội bóng khác đang để mắt đến cậu nhóc này, kể cả Porto cũng không ngoại lệ.
Nhắc đến chuyện này, tâm lý của Domingos Jose vô cùng thoải mái, thậm chí còn muốn cười to thể hiện sự hả hê. Bởi không dưới năm lần, chuyện không cho Tùng một suất thử huấn ở Porto, tên Henrique Oliveira không thiếu bị Reinaldo Teles, giám đốc điều hành của Porto, mắng máu chó đầy đầu.
Cũng không trách được, tính tình của Reinaldo vốn đã vô cùng lớn, nay lại bị Henrique Oliveira bỏ lở mất một tài năng. À mà không, trong mắt của Reinaldo, đó là thuần thuần là Euro, là Bảng anh. Một cầu thủ như Tùng, nếu có thể vận dụng tốt, thậm chí có thể bán với giá cả chục triệu Euro, ấy là chưa tính thị trường Việt Nam phía sau lưng cậu.
Đừng không tin Reinaldo không thể làm được, nhất là thực lực của Tùng đầy đủ thỏa mãn cho thao tác của Porto. Nếu không, tại sao lại nói Porto, Benfica và Sporting Lisbon nổi danh là chợ đen trong làng chuyển nhượng, tương tự như PSV, Ajax, hay thậm chí là Udineses, Lazio.
Chợ đen, bản thân có một bộ quy hoạch thổi giá cầu thủ riêng biệt, thậm chí để cố chủ dù biết mình bỏ ra giá cao, nhưng vẫn cam tâm tình nguyện chi tiền. Đó cũng là đạo sống còn của Porto. Henrique Oliveira đoạn tài lộ của Reinaldo, Domingos Jose còn thắc mắc một điều là sao lão già này chưa bị sa thải. Có lẽ, lão già này phải đánh đổi một cái giá khá lớn mới có thể giữ được chức vụ hiện tại.
Domingos Jose ánh mắt lóe lên, toát ra một nụ cười nham hiểm. Hai ngày sau, Porto sẽ gặp Belenenses trong vòng 26 giải Ngoại hạng. Với tác phong hiện tại của Jorge Jesus, sau trận đấu mệt mỏi cùng Braga, chắc chắn lão già này sẽ xuất trận hình phòng ngự cực hạn, đúng với phong cách của lão.
Khi đó, hầu như Domingos Jose có thể khẳng định, cậu nhóc Tung Nguyen sẽ xuất hiện trong đội hình thi đấu, thậm chí là đội hình xuất phát, căn cứ vào việc Silas đã tích lũy đủ thẻ vàng để vắng mặt trong trận này, một trong trận gặp CD Aves, một trong trận gặp Est. Amadora. Tình báo mà ông thu thập được cho thấy, hiện tại giữa trận của Belenenses chỉ còn mỗi Tùng và Figas, thậm chí dù mới bổ sung thêm Ivan Djurdjevic từ đội B lên, giữa trận của Belenenses vẫn vô cùng mỏng.
Họa may chỉ có thể trông chờ Mancuso mau lành chấn thương, nhưng tin tức thu thập được cho thấy ít nhất là hết mùa giải năm nay, Mancuso vẫn không thể thi đấu cho Belenenses được. Domingos có thể hiểu được hiện tại Jorge Jesus đang đau đầu như thế nào.
Ta là đường phân cách
Đúng vậy, hiện tại Jorge Jesus vô cùng đau đầu vì hàng tiền vệ của Belenenses, hầu như nhìn quanh chỉ toàn thương bệnh binh, không ngừng thi đấu thì cũng không đủ thể lực, đủ thể lực thì không đủ thực lực. Không lẽ phải sử dụng thằng nhóc này trong một trận cầu khó nhằn như thế?
Điều này làm ông vô cùng băn khoăn, một phần vì bản thân Tùng hiện vẫn chỉ mới 16 tuổi, đặt nặng áp lực lên cậu nhóc này, ông lo sợ cậu không chịu nổi, phần còn lại cũng lo lắng kinh nghiệm đối đầu với đội bóng lớn của Tùng không đủ, rất có thể sẽ mắc sai lầm, mà sai lầm trong những trận cầu quan trong như thế này có thể bị vô hạn phóng đại, bị bọn kí giả dùng ngòi bút mắng cái máu chó đầy đầu, từ ngữ khó nghe nào cũng có thể xuất hiện.
Lúc đó, ông sợ Tùng không chịu nổi áp lực lớn lao cả trong lẫn ngoài như thế này, sẽ phá hủy sự nghiệp mới chớm nở của cậu. Lấn cấn không thể giải đáp, Jesus đành tìm đến Pacheco, lúc này cũng đang đau đầu với đội B, trong bụng thì đang mắng Jesus làm người không biết liêm sỉ, chỉ biết lấy người của ông để bù đắp cho mình.
Khi thấy Jorge Jesus đến, Pacheco đều không cho sắc mặt tốt, hừ lạnh không nói chuyện. Jorge Jesus cười khổ, cũng đành chịu. Dù sao mình làm cũng hơi không chính cống một chút, dẫn đến hiện tại Belenenses B bị rớt xuống hạng Tư, mục tiêu giành quán quân giải hạng Nhất xem như đi toong, Pacheco có sắc mặt tốt mới là lạ.
Ông cũng không dài dòng, đi thẳng vào vấn đề chính :”Trận đấu với Porto, tôi dự định để Tùng xuất ra đầu tiên, nhưng tôi sợ cậu ấy chịu áp lực không nổi. Ông nghĩ sao?” nói rồi, Jorge Jesus nhìn về phía Pacheco, lần đầu tiên toát ra vẻ mặt dò hỏi.
Pacheco ngạc nhiên nhìn Jorge Jesus, sau đó chợt suy nghĩ đến điều gì, lắc đầu cười khổ.
Tình huống của lão già này cũng y chang như mình hiện tại, không thể không dùng phương án dự bị để thi đấu. Khác ở chỗ, dù có sử dụng phương án dự bị, ông cũng có thể không lo lắng gì mà thoải mái vận dụng, còn Jorge Jesus thì khác. Lòng ái tài ai cũng có, vừa có tài năng lại đạo đức tốt như Tùng, huấn luyện viên nào mà không ưa thích.
Pacheco trầm ngâm một chút, nói lại với Jorge Jesus :”Tôi kể ông nghe một câu chuyện nhé"
"Chuyện kể về một cậu nhóc 13 tuổi, ở một đất nước xa xôi, nơi mà mỗi lần mong muốn được thi đấu với những đội tuyển bóng đá mạnh mẽ hơn, đều phải chi ra một số tiền rất lớn, bởi quê hương cậu ấy gần như chưa hề có tên trên bản đồ bóng đá châu Á nữa, chứ đừng nói chi là Thế giới"
"Cậu ấy trong một lần tình cờ, gặp một huấn luyện viên người Bồ Đào Nha, làm quen và thể hiện mong muốn được sang đất nước của ông để học tập và huấn luyện. Cậu nhóc một mình học ngoại ngữ, một mình suy nghĩ cách kiếm tiền để làm bảo đảm tài chính, vì cậu ta ở một quốc gia nghèo, không có bảo đảm tài chính, cậu ta không thể nào xin visa sang Bồ Đào Nha được.
Giọng của Pacheco hơi hơi xúc động, nói tiếp :"Thế là cậu nhóc suy nghĩ cách kiếm tiền, trong vòng 2 năm kiếm được 200.000 Euro, một thân một mình lên đường sang Lisbon. Thậm chí trước đó, cậu nhóc còn bị từ chối cơ hội thử huấn ở Porto, cũng may một câu lạc bộ nhỏ chịu cho cậu ấy thử huấn, cậu ta mới có cơ hội rèn luyện và phát triển một cách cấp tốc."
"Hằng ngày, từ sáng đến tối, mỗi ngày cậu ta đều huấn luyện một cách khắc nghiệt, sử dụng đồng lương ít ỏi của mình thuê huấn luyện viên tư nhân, mục đích để đảm bảo có thể nhanh nhất thích ứng với cường độ đào tạo của câu lạc bộ. Cậu ta mang trên vai sứ mệnh phát triển bóng đá quê hương, mỗi một ngày hận không thể tách thành 48 giờ để luyện tập”
Pacheco ngữ khí trở lại bình tĩnh dị thường, nhưng mỗi câu mỗi chữ đều khiến cho Jorge Jesus động dung, không thể tưởng tượng nổi sự khúc chiết chập trùng này lại diễn ra trên người một cậu nhóc chỉ mới 16 tuổi.