- Chương 1: 1: Hôn
- Chương 2: 2: Hoa Hồng
- Chương 3: 3: Hôn
- Chương 4: 4: Hoa Hồng
- Chương 5: 5: Nụ Hôn
- Chương 6: 6: Hoa Hồng
- Chương 7: 7: Nụ Hôn
- Chương 8: 8: Hoa Hồng
- Chương 9: 9: Nụ Hôn
- Chương 10: 10: Hoa Hồng
- Chương 11: 11: Nụ Hôn
- Chương 12: 12: Hoa Hồng
- Chương 13: 13: Nụ Hôn
- Chương 14: 14: Hoa Hồng
- Chương 15-16
- Chương 17: 17: Hoa Hồng
- Chương 18: 18: Hoa Hồng
- Chương 19: 19: Nụ Hôn
- Chương 20: 20: Hoa Hồng
- Chương 21: 21: Nụ Hôn
- Chương 22: 22: Hoa Hồng
- Chương 23: 23: Nụ Hôn
- Chương 24: 24: Hoa Hồng
- Chương 25: 25: Nụ Hôn
- Chương 26: 26: Hoa Hồng
- Chương 27: 27: Nụ Hôn
- Chương 28: 28: Hoa Hồng
- Chương 29: 29: Nụ Hôn
- Chương 30: 30: Hoa Hồng
- Chương 31: 31: Nụ Hôn
- Chương 32: 32: Hoa Hồng
- Chương 33: 33: Nụ Hôn
- Chương 34: 34: Hoa Hồng
- Chương 35: 35: Nụ Hôn
- Chương 36: 36: Hoa Hồng
- Chương 37: 37: Nụ Hôn
- Chương 38: 38: Hoa Hồng
- Chương 39: 39: Nụ Hôn
- Chương 40: Hoa Hồng
- Chương 41: Nụ Hôn
- Chương 42: Hoa Hồng
- Chương 43: Nụ Hôn
- Chương 44: Hoa Hồng
- Chương 45: Nụ Hôn
- Chương 46: Hoa Hồng
- Chương 47: Nụ Hôn
- Chương 48: Hoa Hồng
- Chương 49: Nụ Hôn
- Chương 50: Hoa Hồng
- Chương 51: Hoàn toàn văn
Bạn đang đọc truyện Ngôn Ngữ Hoa Hồng của tác giả Tam Nguyệt Ngư. Sau khi về lại cố hương, bác sĩ Lâm Khinh thành bác sĩ điều trị đặc biệt cho Chủ tịch Lạc Dĩ Hành.
Lần đầu tiên gặp mặt, nhìn thấy nam nhân kia dù đang ngồi xe lăn, nhưng thái độ hờ hững, lạnh nhạt, cộng thêm khuôn mặt với ngũ quan tinh xảo kia, chẳng khác gì một vị tiên mắc đoạ không dính chút khói lửa nhân gian.
Mọi người thầm hâm mộ và ghen tị vì Lâm Khinh có thể thường xuyên gặp một người đàn ông vừa có quyền thế lại có tướng mạo xinh đẹp đến cỡ này.
Đối mặt như thế tuyệt sắc, vô số nam nữ đối Lâm Khinh tỏ vẻ hâm mộ ghen ghét.
Lạc Dĩ Hành, một vị tổng tài với vẻ đẹp hơn xa vô số bá tổng, dù cho tính cách lạnh như băng cũng không cản được có rất nhiều người hâm mộ nhan sắc (thường gọi là “nhan phấn”) này của anh. Mà cô đã nổi nóng không biết tới bao nhiêu lần khi thấy thạch cao vỡ vụn trên đùi anh, không hề có một chút ý thức nào.
Về sau, một chiếc siêu xe luôn đỗ trước cổng bệnh viện, mà bác sĩ Lâm - một cỗ máy tăng ca lại thường xuyên gặp mặt Lạc tổng.
Lần đầu tiên gặp mặt, nhìn thấy nam nhân kia dù đang ngồi xe lăn, nhưng thái độ hờ hững, lạnh nhạt, cộng thêm khuôn mặt với ngũ quan tinh xảo kia, chẳng khác gì một vị tiên mắc đoạ không dính chút khói lửa nhân gian.
Mọi người thầm hâm mộ và ghen tị vì Lâm Khinh có thể thường xuyên gặp một người đàn ông vừa có quyền thế lại có tướng mạo xinh đẹp đến cỡ này.
Đối mặt như thế tuyệt sắc, vô số nam nữ đối Lâm Khinh tỏ vẻ hâm mộ ghen ghét.
Lạc Dĩ Hành, một vị tổng tài với vẻ đẹp hơn xa vô số bá tổng, dù cho tính cách lạnh như băng cũng không cản được có rất nhiều người hâm mộ nhan sắc (thường gọi là “nhan phấn”) này của anh. Mà cô đã nổi nóng không biết tới bao nhiêu lần khi thấy thạch cao vỡ vụn trên đùi anh, không hề có một chút ý thức nào.
Về sau, một chiếc siêu xe luôn đỗ trước cổng bệnh viện, mà bác sĩ Lâm - một cỗ máy tăng ca lại thường xuyên gặp mặt Lạc tổng.