- Chương 1: Người đàn ông đeo mặt nạ bạc
- Chương 2: Coi tôi là công cụ
- Chương 3: Thoát thân
- Chương 4: Cùng diệp gia từ bỏ quan hệ
- Chương 5: Anh ơi xin anh hãy cứu tôi
- Chương 6: Giúp em xem vết thương
- Chương 7: Trách nhiệm
- Chương 8: Vết thương không hề nhẹ
- Chương 9: Anh rể tương lai
- Chương 10: Ở lại bên cạnh anh ấy
- Chương 11: Vết tích màu đỏ
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
/4
Cô bị chính người mẹ yêu quý của mình đem mình gả bán cho một lão già. Vì muốn được hủy hôn mà cô đã tìm đến một quán trai bao,rồi lại tiện tay vớ đại một người đàn ông xa lạ. Không ngờ trai bao lại biến thành đại tổng tài yếu sinh lý, coi có như thuõc bất cô về nhà dùng mỗi đêm. tối nào cũng ăn vài lần, còn xem cô như thuốc bôi và thuốc uống.
“Mộ Thương Nam! Quỷ tha ma bắt anh cái này mà gọi là yếu sinh lý à?" Diệp Phi xoa xoa cái lưng đau nhức, tức giận lên tiếng, đã mệt tới mức không bước nối xuống giường nữa. Cánh tay thon dài của anh ôm cô gái nhỏ vào lòng. giọng nói hùng hậu kéo theo mị lực nam tỉnh của anh. “Trừ em ra, anh yếu sinh lý với tất cả phụ nữ khác. Bệnh này phải chữa. em phải chiu trách nhiêm chữa khỏi cho anh không?“
“Mộ Thương Nam! Quỷ tha ma bắt anh cái này mà gọi là yếu sinh lý à?" Diệp Phi xoa xoa cái lưng đau nhức, tức giận lên tiếng, đã mệt tới mức không bước nối xuống giường nữa. Cánh tay thon dài của anh ôm cô gái nhỏ vào lòng. giọng nói hùng hậu kéo theo mị lực nam tỉnh của anh. “Trừ em ra, anh yếu sinh lý với tất cả phụ nữ khác. Bệnh này phải chữa. em phải chiu trách nhiêm chữa khỏi cho anh không?“