- Chương 1: Tiết tử
- Chương 1-2: Cậu giống như sao kim, sinh động sáng ngời. Ngay cả khi đứng ở xa xa cũng chỉ cần nhìn một cái thôi đã có thể nhìn t
- Chương 2: Cậu giống như sao kim, sinh động sáng ngời. Ngay cả khi đứng ở xa xa cũng chỉ cần nhìn một cái thôi đã có thể nhìn t
- Chương 3: Cậu giống như sao kim, sinh động sáng ngời. Ngay cả khi đứng ở xa xa cũng chỉ cần nhìn một cái thôi đã có thể nhìn t
- Chương 4: Bởi vì tuổi trẻ khí thịnh, cho nên có rất nhiều huyễn tưởng đối với tình yêu và tương lai. 1
- Chương 5: Bởi vì tuổi trẻ khí thịnh, cho nên có rất nhiều huyễn tưởng đối với tình yêu và tương lai. 2
- Chương 6: Bởi vì tuổi trẻ khí thịnh, cho nên có rất nhiều huyễn tưởng đối với tình yêu và tương lai. 3
- Chương 7: Mình yêu cậu, không có mục đích gì. Cho dù đã bao năm qua đi rồi gặp lại, cậu vẫn là làm mình rung động không ngớt.
- Chương 8: Mình yêu cậu, không có mục đích gì. Cho dù đã bao năm qua đi rồi gặp lại, cậu vẫn là làm mình rung động không ngớt.
- Chương 9: Mình yêu cậu, không có mục đích gì. Cho dù đã bao năm qua đi rồi gặp lại, cậu vẫn là làm mình rung động không ngớt.
- Chương 10: Cuối thư, là dùng chữ viết hoa kí tên, Vincent Z. Bộc trực mà lãng mạn. 1
- Chương 11: Cuối thư, là dùng chữ viết hoa kí tên, Vincent Z. Bộc trực mà lãng mạn. 2
- Chương 12: Cuối thư, là dùng chữ viết hoa kí tên, Vincent Z. Bộc trực mà lãng mạn. 3
- Chương 13: Nếu như không biết nên đi đâu, vậy thì hãy đến bên cạnh mình. Nếu như không biết nên làm gì bây giờ, hãy đưa tay c
- Chương 14: Nếu như không biết nên đi đâu, vậy thì hãy đến bên cạnh mình. Nếu như không biết nên làm gì bây giờ, hãy đưa tay c
- Chương 15: Nếu như không biết nên đi đâu, vậy thì hãy đến bên cạnh mình. Nếu như không biết nên làm gì bây giờ, hãy đưa tay c
- Chương 16: Mình sẽ không quên cậu nói muốn đi rửa đĩa ba tháng, góp tiền mua cho mình một chiếc Nikon. 1
- Chương 17: Mình sẽ không quên cậu nói muốn đi rửa đĩa ba tháng, góp tiền mua cho mình một chiếc Nikon. 2
- Chương 18: Mình sẽ không quên cậu nói muốn đi rửa đĩa ba tháng, góp tiền mua cho mình một chiếc Nikon. 3
- Chương 19: Năm ấy cậu dắt mình đi qua đám đông vô số người, trời giá rét, nhưng lòng bàn tay cậu lại ấm áp. 1
- Chương 20: Năm ấy cậu dắt mình đi qua đám đông vô số người, trời giá rét, nhưng lòng bàn tay cậu lại ấm áp. 2
- Chương 21: Năm ấy cậu dắt mình đi qua đám đông vô số người, trời giá rét, nhưng lòng bàn tay cậu lại ấm áp. 2
- Chương 22: Ý nghĩa của sinh mệnh không hề phức tạp… Đừng nên chết đi khi 29 tuổi, chúng ta có thể chầm chậm già đi, sống đ
- Chương 23: Ý nghĩa của sinh mệnh không hề phức tạp… Đừng nên chết đi khi 29 tuổi, chúng ta có thể chầm chậm già đi, sống đ
- Chương 24: Ý nghĩa của sinh mệnh không hề phức tạp… Đừng nên chết đi khi 29 tuổi, chúng ta có thể chầm chậm già đi, sống đ
- Chương 25: Mình vẫn luôn cảm thấy may mắn, may mắn từng có người rủ mình xuân khê vớt nòng nọc; từng có người vì mình ngày h
- Chương 26: Mình vẫn luôn cảm thấy may mắn, may mắn từng có người rủ mình xuân khê vớt nòng nọc; từng có người vì mình ngày h
- Chương 27: Mình vẫn luôn cảm thấy may mắn, may mắn từng có người rủ mình xuân khê vớt nòng nọc; từng có người vì mình ngày h
- Chương 28: Mình còn cho rằng thế gian chung quy có hoan tình có thể vạn dặm, vô luận sơn trường thủy viễn, có cậu, thì có thiên t
- Chương 29: Thì ra khi thực sự nặng lòng với một người rồi, nội tâm chua xót, cái gì cũng nói không nên lời. 1
- Chương 30: Thì ra khi thực sự nặng lòng với một người rồi, nội tâm chua xót, cái gì cũng nói không nên lời. 2
- Chương 31: Thì ra khi thực sự nặng lòng với một người rồi, nội tâm chua xót, cái gì cũng nói không nên lời. 3
- Chương 32: Nếu như cuối cùng mình ở đây, vậy mình sẽ ở chỗ này chờ cậu về. Paris có thể có bao xa, cũng chỉ chừng ấy mà th
- Chương 33: Nếu như cuối cùng mình ở đây, vậy mình sẽ ở chỗ này chờ cậu về. Paris có thể có bao xa, cũng chỉ chừng ấy mà th
- Chương 34: Nếu như cuối cùng mình ở đây, vậy mình sẽ ở chỗ này chờ cậu về. Paris có thể có bao xa, cũng chỉ chừng ấy mà th
- Chương 35: Châu Tử Bùi, mình không quên cậu nói muốn cùng mình một đời một kiếp. 1
- Chương 36: Châu Tử Bùi, mình không quên cậu nói muốn cùng mình một đời một kiếp. 2
- Chương 37: Châu Tử Bùi, mình không quên cậu nói muốn cùng mình một đời một kiếp. 3
- Chương 38: Nơi có cậu, mới là nhà
- Chương 39: Vì sao cậu muốn nắm tay mình? Bởi vì ở bên cậu, mình cảm thấy rất ấm áp. 1
- Chương 40: Vì sao cậu muốn nắm tay mình? Bởi vì ở bên cậu, mình cảm thấy rất ấm áp. 2
- Chương 41: Vì sao cậu muốn nắm tay mình? Bởi vì ở bên cậu, mình cảm thấy rất ấm áp. 3
- Chương 42: Hiểu lầm không hề đáng sợ, đáng sợ chính là mỗi bên đều tự giữ khư khư cái tôi mặc kệ hiểu lầm thành lớn cũ
- Chương 43: Hiểu lầm không hề đáng sợ, đáng sợ chính là mỗi bên đều tự giữ khư khư cái tôi mặc kệ hiểu lầm thành lớn cũ
- Chương 44: Hiểu lầm không hề đáng sợ, đáng sợ chính là mỗi bên đều tự giữ khư khư cái tôi mặc kệ hiểu lầm thành lớn cũ
- Chương 45: Bởi vì sông Neva cũng đủ mênh mông, cho nên mới không bị bão tuyết đánh bại. Năm năm tháng tháng, sống mãi không thôi.
- Chương 46: Bởi vì sông Neva cũng đủ mênh mông, cho nên mới không bị bão tuyết đánh bại. Năm năm tháng tháng, sống mãi không thôi.
- Chương 47: Bởi vì sông Neva cũng đủ mênh mông, cho nên mới không bị bão tuyết đánh bại. Năm năm tháng tháng, sống mãi không thôi.
- Chương 48: Cậu là một người khiến cho người ta cảm thấy yêu thích, cái ly của cậu không nên vì tớ mà trống rỗng. 1
- Chương 49: Cậu là một người khiến cho người ta cảm thấy yêu thích, cái ly của cậu không nên vì tớ mà trống rỗng. 2
- Chương 50: Cậu là một người khiến cho người ta cảm thấy yêu thích, cái ly của cậu không nên vì tớ mà trống rỗng. 3
- Chương 51: Ngủ ngon, Châu Tử Bùi. Ngủ ngon, Paris. 1
- Chương 52: Ngủ ngon, Châu Tử Bùi. Ngủ ngon, Paris. 2
- Chương 53: Ngủ ngon, Châu Tử Bùi. Ngủ ngon, Paris. 3
- Chương 54: Phiên ngoại 1. Thiếu niên xứ tuyết
- Chương 55: PN2 Tuyển chọn các đoạn bút ký của đầu gỗ từ 2001-2010
- Chương 56: PN3 Mười ba năm
- Chương 57: Lời cuối truyện “Ngủ ngon, Paris”
Tên gốc: Vãn an, Ba Lê
Thể loại: đam mỹ tiểu thuyết, hiện đại, ấm áp văn, nhẹ nhõm hướng, 1v1, HE.
Độ dài: 53 chương và 3 phiên ngoại, kịch truyền thanh
Dịch: Tiểu Diệp Thảo
Đây là một câu chuyện về hỗn huyết mỹ công x đại học giảng viên thụ.
Trong đó sẽ nghịch thuật cuộc sống thời đại học của hai người, cho nên một bộ phận trong đó sẽ là vườn trường hướng.
Đây có lẽ xem như là ít được hoan nghênh rồi, bởi vì có vẻ mọi người đều khá cảm thấy hứng thú đối với tình yêu công sở các loại. >_
Chẳng qua vẫn là muốn hoàn thành tác phẩm này thật tốt, bởi vì mong muốn một câu chuyện khá là chân thực.
Ta chính là văn án vô năng…
Nói xàm không nói nhiều nữa, xem văn đi.
Ngủ ngon, Paris.
Không phải là lời tạm biệt, mà là khẽ khàng nói với người thương mến đang ở nơi xa, một câu, ngủ ngon nhé. Nói thêm một lần nữa, ngày gặp lại sẽ càng gần.
Không phải là sự tiếc nuối, mà là mang theo nỗi tương tư tính bằng ngày ngày tháng tháng năm năm đi vào từng giấc ngủ, mỗi đêm, đều nhung nhớ. Nói thêm một lần nữa, tình yêu sẽ càng đầy.
Vũ trụ có bao la hơn nữa, ta dù dừng chân ở ngôi sao nào, đều là hoang vắng, chỉ nơi có người, mới là nhà.
Một thiên tiểu tình ca du dương, sâu lắng…
Tiểu Diệp Thảo