Chương 62: Diệt Thiên Kiếm Kỹ!
Lúc này, giọng nói của Thẩm Bình An vang lên giữa sảnh đường, bình thản mà uy nghiêm: "Sái sư đệ ỷ lớn hϊế͙p͙ nhỏ, hành vi phách lối không tuân theo trang quy, sau này dễ dưỡng thành thói hư. Phạt Sái sư đệ diện bích bế quan tự hối lỗi ba năm, không được bước chân ra khỏi nơi ở nửa bước. Bất tuân mệnh lệnh chiếu theo môn quy mà xử."
Sái sư huynh lúc này định lên tiếng bào chữa nhưng lại bị Thẩm Bình An tăng mạnh pháp lực, đè ép đầu hắn xuống thấp trở lại.
"Ý ta đã quyết. Chuyện ở đây xem như xong, các sư đệ, sư muội nên giải tán đi thôi."
Những sư đệ, sư muội này đều chỉ là Luyện khí sơ kỳ, trung kỳ mà thôi, dù cho luận về tu vi hay bối phận đều thấp hơn Thẩm Bình An. Tất cả tất cung tất kính, không dám hé miệng phun ra nửa lời nói giúp cho Sái sư huynh, cúi đầu hành lễ sau đó lặng lẽ rời đi.
"Vâng, Thẩm thủ tịch. Sư đệ (sư muội) xin phép cáo lui."
Cao Bá Thành lộ rõ vẻ phấn khích, nhìn theo bóng lưng Sái sư huynh, người lúc này đang bị áp giải đi nhận phạt, truy hô: "Sái sư huynh, lễ mà ngươi tặng cho Cao mỗ ngày hôm nay, ta chắc chắn nhớ kỹ. Ngày sau có dịp lại hoàn lễ gấp bội."
Thẩm Bình An thấy Cao Bá Thành hành sự không hợp lễ nghi, vội lấy tay che miệng ho "khục khục". Một vị sư đệ hiểu ý, vội vàng kéo tay áo Bá Thành, ghé miệng sát vào tai hắn nói nhỏ: "Cao sư đệ, chuyện cũng đã xong, không nên nói nhiều. Thẩm sư huynh còn đang ở bên kia chờ ngươi kia kìa. Mau qua đó."
Cao Bá Thành giờ mới nhớ ra khi nãy nhờ có thủ tịch sư huynh giúp đỡ chính mình, vội vàng chạy tới hành lễ: "Đa tạ Thẩm thủ tịch sư huynh ra tay giúp đỡ. Tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo. Sư đệ sau này tu luyện có thành tựu tất không quên sư huynh. Tuyệt đối sẽ không."
Thẩm Bình An nghe vậy liền thấy không ổn, hắn sợ Chử đạo hữu hiểu lầm bèn phất tay nói không cần rồi hướng về phía Nguyễn Long Duy giới thiệu:
"Cao sư đệ, ngươi không cần cảm ơn sư huynh ta đây. Việc này vốn không phải chủ ý của Thẩm mỗ. Là do Chử đạo hữu thấy chuyện bất bình nên muốn ra tay giúp đỡ nhưng vì lí do thân phận người ngoài nên không tiện xuất thủ, đành phải để ta ra tay. Nếu ngươi thật sự muốn cảm ơn thì nên hướng về phía hắn nói ra."
Cao Bá Thanh ngạc nhiên. Không ngạc nhiên là không được a. Trước giờ toàn là người khác bỏ đá xuống giếng mà thôi, không bao giờ lại có chuyện xuất thủ tương trợ. Người này là ai? Vì sao lại cứu ta?
Tuy hắn suy nghĩ như vậy, nhưng vẫn hành lễ cảm tạ.
"Cảm tạ Chử tiền bối giúp đỡ. Tại hạ là Cao Bá Thành, ngày sau nhất định báo ân."
Nguyễn Long Duy nghe như vậy, cảm thấy rất vui vẻ. Càng nhìn Cao Bá Thành càng thấy cảm thấy vừa mắt. Tuy vậy, hắn còn muốn rèn giũa tên này thêm một chút. Đối phương dù sao cũng là bitcoin của mình nha, tính cách quá nóng nảy nhỏ nhen như vậy thì dễ ch.ết yểu giữa đường lắm.
Duy mỉm cười, đưa tay nâng đỡ Thành, lại nói:
"Cao đạo hữu à, ngươi và ta, tu vi cùng ở luyện khí kỳ. Cứ thoải mái gọi ta một tiếng Chử Sen hay Chử huynh là được."
Cao Bá Thành cảm thấy không ổn, hơi ấp úng: "Nhưng, nhưng ngài và Thẩm sư huynh cùng là..."
Nguyễn Long Duy cắt ngang, lại thân mật khoát vai như bằng hữu lâu năm: "Cao đệ, ta nhìn ngươi rất vừa mắt, thật là hữu duyên nha. Cảm thấy tương lai của ngươi không thể nào đoán trước được, cho nên muốn kết bạn cùng ngươi mà thôi. Như thế nào, ngươi chê Chử mỗ không được? Tuy Chử mỗ nhìn có chút gà mờ nhưng chiến lực vẫn không tệ đâu nha."
Cao Bá Thành suy ngẫm một chút, cảm thấy việc này không tệ, người này có lòng giúp mình, bây giờ lại còn hạ mình kết giao, quả thật là một người tốt. Hắn thả lỏng thân thể, cười nói:
"Nếu Chử huynh đã nói đến vậy thì Cao mỗ chỉ biết nghe theo."
Khi nãy Nguyễn Long Duy khoát vai Cao Bá Thành, mục đích chính là muốn thăm dò thân thể của hắn. Theo motip thiên kiêu thì bọn họ dừng lại ở Luyện khí kỳ bởi vì hai lí do chính. Một là do căn cơ thiếu sót, hai là do căn cơ dư thừa. Lúc này, Mộc linh khí của Nguyễn Long Duy đã lén thu hồi trở về trên người hắn. Nguyễn Long Duy thoáng cảm giác sợ hãi, đôi mắt nhíu lại, trong đầu suy tư.
Linh khí ổn thỏa, linh lực hài hòa, căn cơ không thừa không thiếu. Nhưng vì sao khi Mộc linh khí vòng qua linh căn của người này lại xuất hiện hoảng sợ. Ừm, giống như gặp phải khắc tinh vậy? Ta hơn hắn bốn tầng tiểu cảnh giới, đáng ra hắn không thể nào phát hiện ra ta đang thăm dò. Như vậy chẳng lẽ là do cơ thể hắn có thứ gì đó có khả năng uy hϊế͙p͙ Thiên linh căn hay sao?
Ghê gớm, thật quá ghê gớm. Thế mà thật đào được bitcoin? Vận khí của ta dạo này có phải quá tốt rồi không?
Nguyễn Long Duy vô cùng nghi hoặc, muốn tìm ra nguyên nhân. Hắn lại hỏi: "Cao hiền đệ, ta cảm thấy ngươi là thiên tài tu luyện nhưng vì sao ta lại nghe nói đã mấy năm rồi mà ngươi vẫn chưa thể đột phá luyện khí tầng hai? Chẳng lẽ tu luyện gặp phải khúc mắc? Nếu thật thì cứ nói thẳng ra, Chử mỗ có thể cùng ngươi truy rõ ngọn nguồn."
Thẩm Bình An ở một bên cũng chen vào phụ họa: "Cao sư đệ, ngươi thật may mắn. Chử huynh sở hữu Phong linh căn, rất được Ngưng Đan chân nhân xem trọng. Nếu ngươi có vấn đề tu luyện gì cứ hỏi hắn. Biết đâu có thể may mắn đạt được chỉ điểm của huynh ấy."
Trải qua một phen mệt mỏi dùng miệng lưỡi thuyết phục của họ Chử cùng họ Thẩm, Cao Bá Thành rốt cục đồng ý thi triển ra kiếm pháp.
Linh lực trong cơ thể Cao Bá Thành bắt đầu vận chuyển, trên thân hiện ra Kim linh khí vờn quanh. Hắn tuốt kiếm ra khỏi vỏ, trên tay được Kim linh lực nhuộm thành một màu vàng, đem toàn bộ truyền vào lưỡi kiếm. Thanh kiếm đổi thành màu hoàng kim chém thẳng một đường về phía Nguyễn Long Duy. Xung quanh không khí như im lặng, lưỡi kiếm toát lên vẻ cứng rắn, mạnh mẽ vô cùng.
Trong khoảnh khắc này, Nguyễn Long Duy chợt cảm thấy sống lưng lạnh buốt. Đây là từ Mộc linh căn đem đến cảnh báo cho hắn.
Tuyệt đối không được tiếp kiếm! Ngũ Hành tương sinh, Kim khắc Mộc!
Nguyễn Long Duy bên ngoài vẫn điềm tĩnh thong dong. Nhẹ nhàng giơ lên năm ngón tay, Duy tung ra một chưởng tràn ngập Phong linh lực, gió thổi tán loạn, tà áo dài màu xanh theo đó mà đung đưa, toàn bộ sảnh đường đều vì thế mà rung chuyển.
Cao Bá Thành ngã về phía sau, kiếm trên tay cắm xuống đất, miệng thở hồng hộc, ánh mắt mang theo vẻ chấn kinh. Chấn kinh cũng đúng, bởi vì một kiếm vừa rồi là át chủ bài của hắn, vậy mà lại bị Chử Sen dễ dàng hóa giải đến như vậy.
Một chưởng vừa rồi là biến thể cho Nguyễn Long Duy suy diễn ra từ Phong công pháp mà Mục lão đưa cho. Tên là [Kình Phong Chưởng] đặt theo tên của công pháp [Kình Phong Thần Công] kia.
Lúc này, quần chúng ở trong sảnh đường chỉ còn có đoàn tham quan của Tiêu Thủy Thương Minh cùng vài vị sư đệ đi theo Thẩm Bình An. Bọn họ cũng bị một màn vừa rồi làm cho ngạc nhiên. Dù cho là luyện khí viên mãn hay là luyện khí trung kỳ, tất cả đều âm thầm tự hỏi nếu như bản thân nhận phải một kiếm, một chưởng vừa rồi thì sẽ như thế nào.
Thẩm Bình An ở cạnh bên nhìn thấy được một màn này, mở ra hai mắt tròn xoe, vô cùng kinh ngạc. Cũng không phải là bị kinh ngạc bởi một chưởng Kình Phong kia, mà là kinh ngạc với kiếm pháp của Cao Bá Thành. Hắn chạy đến bên cạnh Cao Bá Thành, nâng lên đối phương rồi hỏi, giọng điệu vô cùng cao hứng, giống như cao hứng vì tông môn tìm được thiên kiêu:
"Cao sư đệ, vừa rồi ngươi thi triển kiếm pháp gì, nhìn không hề giống Thiên Kim kiếm kỹ a? Chẳng lẽ là kiếm pháp khác? Còn nữa, kiếm linh của ngươi không giống bình thường, chẳng lẽ bắt đầu tiến triển rồi?"
Nguyễn Long Duy không rõ ràng cả giới của kiếm tu, không hiểu kiếm linh là cái gì, hắn vừa đi đến bên cạnh Cao Bá Thành, vừa hỏi Thẩm Bình An: "Thẩm huynh, Cao hiền đệ sở hữu loại linh căn gì? Vì sao trong kiếm chiêu vừa nãy Kim thuộc tính lại mạnh mẽ như vậy? Chẳng lẽ Luyện khí tầng một nào cũng có thể chém một kiếm như thế sao?"
Thẩm Bình An cũng không rõ Cao Bá Thành sở hữu linh căn gì, dù đệ tử ngoại môn có mấy trăm tên, không thể biết hết được. Hắn nhìn sang một tên đệ tử khác. Người sư đệ này hiểu ý nên tiến lên trả lời: "Chử đạo hữu. Cao sư đệ là ngũ linh căn, vì vậy nên tốc độ tu luyện mới chậm chạp không tiến. Về phần uy lực của kiếm chiêu kia, cái này có phần bất thường."
Nguyễn Long Duy khẽ cười thầm. Ngụy linh căn sao? Hắn vừa rồi suýt nữa chém đứt đạo hạnh của ta. Người bình thường nào có thể một kiếm chém đứt linh căn của người đồng cấp chứ?
Thẩm Bình An nghe được ba chữ ngũ linh căn thì chợt nhớ tới một chuyện, xoay người lại hỏi:
"Cao sư đệ, chẳng lẽ ngươi là người sử dụng Thiên Kiếm lệnh tám năm trước?"
Cao Bá Thành: "Đúng vậy sư huynh. Ta là người dùng Thiên Kiếm Lệnh tám năm trước. Lúc đó..."
Hóa ra, Cao Bá Thành vốn chỉ là Ngũ Hành linh căn, không có tư cách để gia nhập vào Địa cấp tông môn như Thiên Kiếm Sơn Trang. Nhưng may mắn thay, hắn có được một lệnh bài để đạt được tư cách gia nhập, trở thành ngoại môn đệ tử. Còn nữa, gia tộc của Cao Bá Thành trước đó bị diệt không lâu, Cao Bá Thành vì sinh tồn mới phải rời bỏ quê hương, lặn lội đường xa đến đây bái nhập vào tông môn.
Nguyễn Long Duy nghe xong liền trầm mặc. Cao Bá Thành thấy thế còn tưởng rằng đối phương đang bị cảm động vì hoàn cảnh của mình, độ thiện cảm đối với Nguyễn Long Duy càng tăng lên một bậc. Thiếu niên cất kiếm lại vào vỏ, sau đó hướng về phía Nguyễn Long Duy hỏi:
"Chử huynh, một kiếm vừa rồi là do ta tự lĩnh ngộ ra. Ta gọi nó là Diệt Thiên kiếm kỹ. Không biết ngươi có đánh giá thế nào?"
Nguyễn Long Duy cùng mọi người đều ngây ngẩn: "..."
Hắn bị lời này của Cao Bá Thành cắt ngang suy nghĩ trong đầu.
Thanh thiếu niên bây giờ đều lớn lối vậy sao? Luyện khí kỳ tầng một đã muốn diệt thiên? Nhưng biết đâu người này lại có thể làm được thì sao? Một kiếm vừa rồi vô cùng mạnh mẽ, uy lực kinh khủng vô cùng. Sáo lộ càng là chuẩn mực. Nếu tu vi của họ Cao tăng lên về sau, thật sự có thể có một ngày trời bị trảm a.
Nếu như đem ra so sánh thì Phong thuộc tính của Nguyễn Long Duy nghiêng về tính tốc độ, sắc bén có thể bất ngờ lấy mạng đối phương. Còn Kim thuộc tính của Cao Bá Thành mang vẻ cứng cáp, xu hướng hủy diệt, cho dù có thấy được cũng khó mà đỡ được.
Sau một hồi lâu phân tích, Duy đi đến một kết luận.
Cao Bá Thành không phải không tu luyện được, mà là do thời gian qua hắn chỉ đang cải thiện linh căn. Đừng vội nói rằng linh căn không thể cải thiện. Tiêu chuẩn này chỉ có thể đối chiếu ở các trường hợp bình thường mà thôi. Riêng Cao Bá Thành là trường hợp cá biệt, không thể xét theo lẽ thường.
Chất lượng Kim Hành trong cơ thể hắn có vẻ đã chạm đỉnh của Hậu Thiên linh căn, hoặc hơn, tiến về gần đến cấp bậc của Tiên Thiên linh căn. Về phần lí do, Nguyễn Long Duy không muốn đi tìm hiểu. Mỗi người đều có cơ duyên của chính mình, hắn không phải loại người đi cướp đoạt cơ duyên của người khác. Vạn sự tùy duyên.