Chương 66: Truyền tống trận kỳ
Trong bảy ngày qua, Nguyễn Long Duy khi thì lướt sóng, khi thì lặn xuống biển cắm cờ, một đường di chuyển không hề ngừng nghỉ. Trận kỳ vốn là loại tốt, chỉ cần tới gần mục tiêu là sẽ tự động cắm vào, sau đó tự động giăng lên trận pháp, Nguyễn Long Duy thử nhiều lần, không cách nào đưa tay vào rút ra được nên yên tâm rời đi.
Lúc này chỉ còn lại một lá cờ chưa cắm, nhiệm vụ chuẩn bị được hoàn thành. Hắn vừa lướt sóng vừa lẩm bẩm:
"Đi khắp nơi vẫn không gặp được Mục lão. Hắn trốn ở nơi nào rồi? Chẳng lẽ lại vì tham lam cơ duyên mà bị mắc kẹt ở nơi nào đó chăng? Có lẽ nên để Lỗ chấp sự đi cứu hắn, ta đây thực lực yếu như vậy không nên xông bậy xông bạ. Vẫn như Thanh Diệp chân nhân nói, làm xong liền sủi."
"Lại nói, những ngày nay làm việc vô cùng thuận lợi, đệ tử của các thế lực khác chỉ tập trung đi tầm bảo, không có rảnh quan tâm đến ta."
Đúng lúc Nguyễn Long Duy nói đến đây, lại có một thanh âm truyền vào tai hắn.
"Đạo hữu, xin dừng bước."
Nguyễn Long Duy nheo mắt nhìn về nơi xa, phát hiện được 2 tên Luyện khí kỳ tầng 7 và 8, người mặc quần áo của tông môn, nhưng chất lượng vô cùng cũ nát, lại còn có nhiều vết rách do giao chiến. Nguyễn Long Duy khẽ cười lạnh, mở miệng hỏi:
"Tán tu đạo hữu, vì sao ngươi chặn ta lại?"
Đối diện ngạc nhiên với loại câu trả lời này, đây còn là lần đầu hắn bị hỏi như vậy: "A? Đạo hữu, ngươi lầm rồi. Chúng ta đến từ Bạch Vân Tông, là ngoại môn đệ tử ra ngoài chấp hành nhiệm vụ."
Nguyễn Long Duy vừa hỏi, vừa vận chuyển linh lực trên người: "Ý ngươi là Bạch Vân Tông, Thiên cấp tông môn hay sao?"
-"Đúng vậy. Đạo hữu trước tiên qua một bên nói chuyện, chúng ta có việc muốn nhờ. Yên tâm, chúng ta sẽ không quấy rầy ngươi lâu." Tu sĩ luyện khí 8 tầng thân thiện, mỉm cười trả lời.
Nguyễn Long Duy mỉm cười hỏi: "Nếu ta không muốn thì sao?"
- "Ha ha, rác rưởi Luyện khí kỳ tầng năm, ngươi nghĩ bọn ta đến mà không có chuẩn bị hay sao?" Tên Luyện khí kỳ tầng tám nói ra, sắc mặt tràn đầy vẻ độc ác, như muốn ăn tươi nuốt sống Nguyễn Long Duy
Nguyễn Long Duy vẫn mỉm cười, chậm rãi nói: "Đạo hữu, ta cho các ngươi một cơ hội. Thỉnh hai vị đạo hữu nghĩ lại một lần."
Hai người kia nghe vậy, trong mắt lộ tàn ác, lao thẳng một đường về phía Nguyễn Long Duy.
Nguyễn Long Duy nhìn thấy vậy, không tiếp tục nói. Hắn lấy ra linh cung từ trong nhẫn trữ vật, giơ cao lên trời, kéo căng cung tên, miệng lẩm bẩm: "Bắn vào mi tâm."
Ngay lập tức, hai mũi tên rời khỏi cung, mang theo Phong linh lực hướng thẳng đến vị trí hai tên Luyện khí kỳ. Nguyễn Long Duy không dừng lại ở đây, sau lưng hình thành cuồng phong, cưỡi ván lướt sóng phóng thẳng về phía trước. Trên tay tuôn ra từng sợi Chân khí xoay chuyển với cường độ dao động cực lớn, kèm theo một số nhỏ hạo nhiên chính khí, hòa hợp hóa thành hình cầu, sau đó lại thêm vào Phong pháp lực để tăng cường sức công kích. Không phải cái gì khác, đây là tuyệt kỹ La Toàn Hoàn.
Hai tên Luyện khí kỳ cũng không phải đồ ngốc, bọn chúng phát hiện mũi tên bay với vận tốc kinh khủng về phía mình liền lấy ra linh khí là một cái dù làm bằng da yêu thú để phòng thủ, đồng thời lách mình né sang một bên. Tiếp đến, trong miệng niệm lên pháp quyết, pháp lực cuồn cuồn dâng lên khắp người, chuẩn bị hoàn thủ.
Nhưng Nguyễn Long Duy không để cho bọn hắn kịp làm điều như vậy. Tay phải đưa lên trước, lập tức tung La Toàn Hoàn đánh về phía tên Luyện khí kỳ tầng tám. Chân khí cùng phong pháp lực điên cuồng xuyên thủng thân thể, phá hủy từng sợi kinh mạch, tế bào. Chỉ chốc lát, tu vi của người này từ Luyện khí kỳ tầng 8 đã biến thành phế nhân.
Nguyễn Long Duy vừa chưởng về phía tên kia thì thuận theo thế ngã người để nghiêng về một bên, phóng ván lướt đến tên còn lại. Bởi vì toàn bộ gió ở nơi này đều nằm dưới quyền kiểm soát của Long Duy nên việc bẻ hướng này không hề gặp phải bất kỳ lực cản nào, ngược lại còn thuận theo mà gia tốc. Duy lại tiếp tục vỗ ra một chưởng bằng tay trái, nện thẳng La Toàn Hoàn vào ngực của tên Luyện khí tầng bảy. Kết quả tương tự như lần trước, từ Luyện khí kỳ biến thành phế nhân.
Nguyễn Long Duy làm xong hết thảy, nhìn về phía hai tên tu sĩ đang chầm chậm chìm xuống đáy biển, lại thở dài: "Cần gì phải như thế? Ta vốn đã muốn tha cho các ngươi rồi."
Nói xong lời này, Nguyễn Long Duy tiếp tục lướt sóng mà đi, chuẩn bị hoàn thành nhiệm vụ.
Vẫn như những lần trước, khi đã tìm đến mục tiêu, Nguyễn Long Duy hít một hơi thật sâu, nén lại dưỡng khí trong cơ thể, nín thở lặn sâu xuống nước, mượn nhờ Phong linh khí đưa mình di chuyển. Sau khi đã đến đáy biển, Duy lấy ra một thanh trận kỳ, đặt nó lơ lửng trong nước. Sau khi trận kỳ cảm ứng được vị trí đã được thiết lập, liền bay thẳng về phía đó, cắm sâu vào trong. Kết giới được mở ra, linh khí xung quanh không ngừng quay tròn, sau đó cuồn cuộn tiến về phía trận kỳ. Trận kỳ thu thập toàn bộ linh khí, chuyển hóa thành linh lực phóng thẳng ra một vệt sáng thẳng lên trời.
Nhiệm vụ đã xong, Nguyễn Long Duy bơi lên mặt biển. Lúc này, Nguyễn Long Duy nhìn thấy trên bầu trời xuất hiện một điểm sáng chói lóa mắt, được tạo thành từ 32 đường sáng chiếu từ 32 nơi khác nhau dưới đáy biển tạo thành. Dị tượng này kéo dài suốt một ngày, tu sĩ của các thế lực khác cũng chú ý đến điều này nên liên tục có tu sĩ rời khỏi bí cảnh truyền tin về cho trưởng bối, cũng có người dùng truyền tin linh phù, ngọc giản để thông báo. Cả một vùng biển bởi vì vậy mà náo động.
Trên phi chu, vòng tròn truyền tống trận đang thắp sáng, không ngừng phát ra thanh âm báo động. Lỗ Thâm đứng ở kế bên, đưa hai ngón tay giữa miệng, tay còn lại truyền ra pháp lực về phía vòng tròn. Sau khi Lỗ Thâm làm xong, vòng tròn bắt đầu an ổn lại.
Lỗ Thâm nhìn về phía Thanh Diệp chân nhân, nói: "Ta đã khóa lại tọa độ không gian, đã có thể đi vào rồi. Xin Thanh Diệp đạo hữu tin tưởng, thông tin của ta là thật. Bên trong bí cảnh chắc chắn có người đang âm thầm giở trò, trợ giúp cho tu sĩ Luyện khí đột phá Trúc cơ. Làm được việc này, chỉ có thể là..."
Thanh Diệp chân nhân nhìn lên trời, thở dài gật đầu, không có để cho Lỗ Thâm nói tiếp: "Lỗ đạo hữu nói không sai. Vừa rồi vòng xoáy truyền tống xuất hiện một chút không gian ba động, để lộ ra một chút khí tức bên trong. Bản tọa phát hiện ra được bên trong chắc chắn có dấu vết để lại của Hải Triều Kiếm Kinh."
Lỗ Thâm cẩn thận nhắc nhở: "Tốt. Nhưng ta có điều phải nhắc nhở lại Thanh Diệp đạo hữu, bên trong bí cảnh hạn chế tu vi của chúng ta nhưng cũng chỉ đến vậy. Về phần thần thông lẫn thuật pháp đều không nhận hạn chế, đều có thể dùng được, cho nên khi vào vẫn cần phải cẩn thận, không nên chủ quan."
Thanh Diệp chân nhân bình thản trả lời:
"Bản tọa rõ ràng. Bí cảnh này thuộc Thủy hành, sẽ chỉ làm trợ lực cho ta. Đạo hữu không cần lo.
Ngược lại, ta hi vọng Lỗ đạo hữu giữ vững lời hứa. Không làm cho ta thất vọng."
Lỗ Thâm gật đầu, híp mắt lại cười, để lộ ra hai má xệ mỡ: "Yên tâm, ta đến đây là vì Dưỡng Hồn Mộc, đạo hữu xin tin tưởng ta. Chúng ta cũng đã ký kết hồn thệ, đừng nên đa nghi như vậy."
Thanh Diệp chân nhân đáp ứng: "Tốt, đi vào thôi."
Lỗ Thâm cùng Thanh Diệp chân nhân cùng tiến vào vòng tròn truyền tống, biến mất tại trên phi chu. Theo sau là Hàn Lạc cùng Phí Vũ.
Bên trong Hải Triều bí cảnh.
Dị tượng lúc này chợt sinh biến cố, điểm sáng trên bầu trời vốn yên tĩnh cả ngày bỗng bắt đầu lớn dần, lan rộng ra xung quanh, hóa thành một vòng tròn phát sáng, xung quanh hiện ra vô số phù văn. Nguyễn Long Duy nheo mắt nhìn kỹ thì nhận ra đây là phù văn mà hắn thấy ở trên phi chu.
"Lỗ chấp sự đến a."
Vòng tròn bắt đầu xoay chuyển không ngừng, sau đó bốn bóng người từ bên trong bước ra, chầm chậm rơi xuống mặt biển.
Lỗ chấp sự và Thanh Diệp chân nhân rốt cục đã tới.