Chương 71: Trận chiến của Phí Vũ
Nguyễn Long Duy và Phí Vũ nghe thấy âm thanh này liền lập tức phòng bị. Cả hai người dường như lập tức dùng át chủ bài của mình. Nguyễn Long Duy dùng Phong pháp lực tạo thành một bức tường gió làm giáp ngoài, giáp bảo hộ bên trong do Chân Khí hóa cương bọc lại, cuối cùng là Mộc linh lực tăng cường quá trình vận chuyển của cơ thể, khiến cho tế bào và các cơ, tăng lên khả năng phản ứng cùng hiệu quả hành động.
Phí Vũ thì đơn giản hơn, chỉ vỏn vẹn tạo ra một vòng lửa bao bọc xung quanh, nhằm bảo hộ bốn người khỏi công kích bất ngờ. Dù vậy, uy lực lại hơn xa so với Nguyễn Long Duy. Đây là chuyện bình thường, dù sao hiện tại Duy chỉ là Luyện khí tầng năm, trong khi giới hạn tu vi ở đây là luyện khí viên mãn.
Đáng tiếc, phản ứng nhanh là thế nhưng đối phương lại không nhằm vào hai người họ trước tiên. Bởi vì Phí Vũ ở gần với Nguyễn Long Duy hơn, cho nên trong khoảng thời gian ngắn không kịp chạm tới vị trí của Tô Ly và Thôi Trình. Xung quanh mặt biển đi chuyển, hóa thành cơn sóng khổng lồ nuốt trọn Thôi Trình cùng Tô Ly.
Nguyễn Long Duy nhìn thấy người bị nước cuốn, vội vàng nhún chân để nhảy ra ứng cứu. Phí Vũ ở bên cạnh thấy vậy, dùng tay kéo lại Nguyễn Long Duy, nghiêm túc nhắc nhở:
"Không được, nếu ra ngoài thì sẽ dính bẫy của bọn chúng. Thân mình còn chưa thể lo xong, không được vọng động. Đầu tiên cần phải biết đôi phương là ai, vị trí ở đâu, số lượng bao nhiêu."
Nguyễn Long Duy vốn luôn tỉnh táo, chỉ là nhất thời muốn cứu người, sau khi nghe được lời này thì chân đã ngừng lại, vênh tai lắng nghe xung quanh.
"Thình thịch, thình thịch." Nguyễn Long Duy cảm nhận được tiếng đập của tim mình, cũng cảm nhận được từng chấn động lớn, nhỏ của sóng biển. Duy lấy linh cung ra, dồn Phong pháp lực vào mũi tên, thả tay bắn vào một điểm. Mũi tên phóng nhanh nhưng khi vừa chạm vào một cái bong bóng bọt khí thì đã dừng lại, xung quanh nó hiện ra rất nhiều bọt khí bám vào, bắt đầu ăn mòn mũi tên.
Sau khi đã xác định xong, Nguyễn Long Duy quay sang Phí Vũ báo cáo:
"Kẻ địch tạm thời vẫn ẩn nấp, hai người Thôi Trình và Tô Ly rơi vào hôn mê, bị kéo chìm xuống đáy biển. Khắp nơi xung quanh đều bị thuật pháp của đối phương bao phủ, Thủy linh lực tản ra khắp nơi đã chặn lại đường thoát. Chỉ cần chúng ta chạm vào những bong bóng kia thì sẽ bị kẻ địch tấn công. Sát thương gây ra không lớn nhưng có vẻ như trong bong bóng có chứa lượng dịch nhầy axit ăn mòn, không cẩn thận chạm vào sẽ gặp nguy hiểm."
Phí Vũ kinh ngạc trước khả năng phân tích của Nguyễn Long Duy. Tuy nhiên tình cảnh hiện tại không cho phép lơ là, Phí Vũ lập tức đưa ra cách ứng phó. Hắn rút ra một cái linh phù truyền tin, đưa linh lực vào rồi ném nó bay ra ngoài. Không ngoài dự đoán, linh phù bay không được bao xa đã chậm rãi tiêu tán, không còn dấu vết. Phí Vũ truyền âm cho Nguyễn Long Duy, phân tích tình huống hiện tại:
"Không gian xung quanh đã bị bao quanh bởi Thủy Phao (bong bóng) kia, ngay cả linh phù truyền tin cũng không thể dùng. Kẻ địch đã có chuẩn bị trước khi đến, mục đích là muốn bắt lại chúng ta. Tuy nhiên, ta nghĩ ra một cách phá cục. Chính là dùng đòn công kích mạnh nhất để mở một con đường thoát, ngươi có thể từ điểm đó để đi ra ngoài đi truyền tin cho Hàn Lạc, yêu cầu cứu viện."
"Chử Sen, việc này rất quan trọng. Ngươi tự tin có thể thoát đi hay không?"
Nguyễn Long Duy nghe được lời này, trong lòng cảm thấy ấm áp, đây là Phí Vũ quan tâm mình hay sao?
Tuy nhiên, Phí Vũ lựa chọn như vậy bởi vì sau khi phá vây, hắn không còn đủ pháp lực để bỏ chạy. Dù cho có thể ngự kiếm phi hành nhưng không thể bì được cùng với đối phương. Nhưng Nguyễn Long Duy thì lại khác, Nguyễn Long Duy có Phong linh căn, chiến ưu thế khi di chuyển, phù hợp nhất với nhiệm vụ truyền tin.
Trong tình huống nguy cấp, Nguyễn Long Duy cảm thấy bản thân không đủ thông tin để lập kế hoạch, hơn nữa còn chưa từng trải qua trận chiến ở trình độ cao thế này, tốt nhất vẫn nên nghe theo người có kinh nghiệm hơn là Phí Vũ. Duy gật đầu đồng ý, bắt đầu vận chuyển pháp lực trên thân chờ đợi cơ hội đến, ngay lập tức sẽ phóng thẳng thoát ly ra ngoài.
Phí Vũ cảm nhận được phản hồi từ Nguyễn Long Duy, liền thu hồi đi vòng lửa bảo hộ, dồn toàn bộ Hỏa pháp lực vào trong tay phải, ngoài miệng hô to:
"Hỏa Giao Quyết."
Dòng linh khí di chuyển theo cử động của cánh tay phải, hóa thành pháp lực, xông thẳng trời cao, hóa thành hình Hỏa Giao, hướng đến nơi có ít bong bóng nhất, cũng là vị trí dễ công phá nhất.
Từng tiếng"Ầm" "ầm" "ầm" vang to, Hỏa Giao va chạm cùng Thủy Phao, tỏa ra hơi nóng lan tràn khắp nơi, nơi mà phản ứng tỏa nhiệt xảy ra, lộ ra một khe hở, Thủy Phao không kịp trám vào. Nguyễn Long Duy nhân cơ hội này, khuỵu chân xuống lấy đà bật nhảy, phóng thẳng theo hướng hỏa cầu bay đi.
Nhìn thấy Nguyễn Long Duy thoát ra ngoài thành công, Phí Vũ vừa thở phì phò, vừa cầm Hồi Linh đan ăn vào, bổ sung lại một ít linh lực đã tiêu hao cho bản thân.
Vào lúc này, giọng nói tràn đầy châm chọc kia lại vang lên: "Khặc khặc khặc. Phí phó chấp sự, ngươi quả thật làm như vậy. Lão già Mục Niên kia đoán không sai."
Đây là lần thứ hai Phí Vũ nghe thấy giọng nói này. Phí Vũ cảm thấy có chút quen tai, nhìn khắp xung quanh không thấy người, lại hỏi:
"Ngươi là người của Tiêu Thủy thương minh? Vì sao lại giăng bẫy chúng ta? Rốt cuộc các ngươi muốn làm cái gì?"
Giọng nói châm chọc lại vang lên, lúc đầu trong giọng nói chất chứa cảm xúc căm hận, về sau thì lại mang theo kính trọng:
"Khặc khặc khặc. Phí phó chấp sự, à không đúng, phải gọi là Phí đạo hữu. Thương minh chúng ta cái đầu heo nhà ngươi. Chúng ta bỏ ra cả đời vất vả cống hiến cho thương minh cũng khó mà thu thập được Trúc cơ đan. Thương minh các ngươi chỉ biết bóc lột sức lao động của những người như chúng ta mà thôi. Nhưng cũng may nhờ có Lỗ Thâm mà chúng ta rốt cuộc thấy được một chút ánh sáng le lói. Nhờ có hắn, chúng ta mới có thể gặp được chủ nhân của chúng ta."
Phí Vũ nghe xong có chút hiểu có chút không, âm thầm sợ hãi: "Chẳng lẽ nhị chấp sự thật sự bị tính kế hay sao?"
Giọng nói tiếp tục vang lên, từng giọt bong bóng bắt đầu tản ra, để lộ ra thân hình của đối phương:
"Được rồi, ta không muốn nhiều lời cùng người sắp ch.ết nữa. Ta sẽ nói cho ngươi biết điều cuối cùng, Quách Tầm ta sẽ tiễn ngươi đoạn đường cuối cùng này."
Phí Vũ nhìn thấy được hình dạng của đối phương, khắp khuôn mặt đều hiện ra dáng vẻ không thể tin nổi. Phí Vũ lắp bắp nói:
"Quách Tầm, ngươi là quản sự của Ngụy quốc, là phản tặc đã bỏ trốn? Không thể nào, mấy năm trước ngươi chỉ là một tên luyện khí viên mãn, gần đất xa trời mà thôi. Làm sao có thể cơ chứ? Làm sao có thể?"
Luyện khí viên mãn đột phá thành Trúc Cơ là lẽ bình thường. Tuy vậy, đối với tu sĩ luyện khí viên mãn tuổi già như Mục lão hay Quách quản sự mà nói thì lại là một việc khó như lên trời.
Quách quản sự nhìn về phía của Phí Vũ, thể hiện ra tư thái bề trên, chỉ tay nói:
"Hải Triều Thủy Phao, mau nổ cho ta."
Bong bóng Thủy Phao xung quanh đều di chuyển, đổ dồn về phía Phí Vũ, chỉ cần tiến lại gần phạm vị công kích liền sẽ lập tức phát nổ. Thủy Phao phát nổ, hóa thành Thủy Châm, bắn về phía của Phí Vũ, bên trong mỗi thanh phi châm đều mang theo axit ăn mòn.
Phí Vũ cũng không phải dạng người mới ra trận lần đầu. Hắn tập trung hỏa pháp lực trong cơ thể, hóa thành vòng tròn lửa nổ ra khắp nơi, tay phải lấy ra pháp khí, là một thanh rìu lớn màu đỏ rực. Lửa nóng gặp Thủy châm, không ngừng tạo ra phản ứng tỏa nhiệt, biến đa số Phi châm đều bốc hơi. Số phi châm còn lại thì bị Phí Vũ dùng kiếm chém vỡ, đẩy lùi ra xa.
Phản ứng tỏa nhiệt diễn ra rất lâu, xung quanh bị bao phủ lại bởi làn sương khí nóng, không nhìn rõ được gì. Lúc này, Phí Vũ chỉ còn đứng bằng một chân, đầu gối trái đã tựa đất, tay cầm rìu cắm xuống đất lấy thế chống đỡ. Trên mặt Phí Vũ đã không còn như lúc ban đầu, lớp da thịt đã bị axit ăn mòn hoàn toàn, để lộ ra từng đường máu, lớp thịt cùng với một ít xương trắng.
Quả thật Phí Vũ chiến đấu rất anh dũng, tuy nhiên đối phương lại có lợi thế địa hình, sớm đã giăng bẫy, hơn nữa công pháp của Phí Vũ là Hỏa thuộc tính còn bị công pháp Thủy thuộc tính của đối phương khắc chế. Trận chiến này đã có kết quả từ sớm, Phí Vũ chắc chắn phải bỏ mạng tại đây.