Chương 89: Hướng về tương lai
- "Cái... cái gì? Kiếm tâm? Chẳng phải ngươi nói hắn mới đột phá Trúc cơ kỳ thôi sao? Làm sao có thể?"
- "Đúng vậy, Trúc cơ sơ kỳ có thể lĩnh ngộ Kiếm tâm sao? Hắn mới có bao nhiêu tuổi, tâm có thể vững được bao nhiêu?"
"Ta cũng không rõ. Mặc dù là Kiếm tâm, nhưng cũng không phải Kiếm tâm chân chính. Uy lực chỉ dừng lại ở Luyện khí kỳ viên mãn, còn chưa đến Trúc cơ kỳ.
Tuy nhiên, khả năng kiểm soát lại rất nhuâng nhuyễn, giống như là luyện tập đã lâu."
- "Ý ngươi là người này ở Luyện khí kỳ đã định ra đạo tâm của mình, từ đó tự lĩnh ngộ kiếm tâm hay sao?"
"Ừm, chính là như vậy. Theo như ghi chép của Tổ sư, luyện thành kiếm tâm càng sớm, uy lực của Kiếm ý, Kiếm cảnh sẽ càng cao. Thanh Diệp khi trước cũng giống vậy."
- "Ai, Thanh Diệp khi xưa vừa đột phá Trúc cơ trung kỳ liền lĩnh ngộ Kiếm tâm. Lại tự mình sáng tạo Cửu Biến Diệp. Là kì tài ngàn năm có một. Chỉ đáng tiếc, chỉ đáng tiếc..."
"Được rồi, chuyện đã qua. Thanh Diệp dù mang theo chấp niệm nhưng vẫn không phụ kỳ vọng. Một mình chèo chống tông môn suốt trăm năm, đến ch.ết vẫn suy nghĩ vì tông môn.
Tiếp theo chúng ta cần nhìn về tương lai. Chử Sen, Thẩm Bình An, Cao Bá Thành, Thiều Hồng Linh đều là hạt giống tốt, cần tận lực bồi dưỡng.
Nhất là Chử Sen, người này ngộ tính rất cao, mang biến dị Phong linh căn không tầm thường, nên dốc túi chỉ dạy."
- "Đúng, chúng ta nghe theo Nhị trưởng lão."
Ngoại môn. Động phủ nơi Cao Bá Thành đang ở.
Trên người của Cao Bá Thành tỏa ra ánh sáng màu vàng kim, tựa như một ngôi tượng đang ngồi. Khắp người hắn đã biến thành kim loại, sau đó dần dần bong tróc ra. Từng mảng, từng mảng lá mỏng kim loại rơi xuống. Để lộ ra da thịt, tuy gần bề ngoài nhìn vẫn như cũ, nhưng khi Nguyễn Long Duy dùng thần thức cảm nhận thì cảm giác được bên trong từng lỗ chân lông đều có Kim thuộc tính.
"Đây là Kim Hành chi thể sao?" Nguyễn Long Duy thắc mắc.
Tiếp đến, Cao Bá Thành giơ tay về phía. Kim linh lực tụ hội về trên tay hắn, hóa thành hình một thanh kiếm vàng óng. Cao Bá Thành mở cổ tay ra, khiến phi kiếm bay lơ lửng trên không. Phi kiếm lại hấp thu Kim linh khí xung quanh, hóa thành 100 kiếm ảnh.
Kiếm ảnh toàn bộ hướng về phía cơ thể Cao Bá Thành, đâm xuyên vào bên trong, chạm đến từng vị trí của cơ thể. Đem gọt bỏ toàn bộ phần thịt, cơ còn chưa được Kim thuộc tính chuyển hóa, lại từ đó tạo ra phần thịt, cơ mới. Làm xong nhiệm vụ, kiếm ảnh lại tụ tập về vị trí linh hồn. Kiếm bay vừa đủ khoảng cách, lực chạm cũng vô cùng yếu, vừa đủ để kích thích đến linh hồn. Linh hồn bị tác động, từ hình dạng sương khí mờ mờ ảo ảo dần dần xích lại gần nhau, sau đó cô đọng thành thần hồn.
Lại một ngày trôi qua, toàn bộ quá trình đều đã xong. Linh khí đầy ắp trong người của Cao Bá Thành đều được chuyển hóa thành linh lực, toàn bộ đều được đẩy thẳng ea bên ngoài.
"Bùm". Một tiếng nổ lớn vang lên, động phủ như muốn sụp đổ. Lốc xoáy linh khí cũng tiêu tán. Cao Bá Thành mở mắt ra, tay cầm kiếm chỉ thẳng lên trời, ngưng tụ ra hàng trăm kiếm ảnh. Dị tượng hiện ra trên trời, xung quanh bị chiếu rọi một màu vàng.
Phong thái vô cùng bá đạo, đúng với cái tên Diệt Thiên Kiếm Kỹ.
Nguyễn Long Duy nhìn thấy cảnh này lắc đầu lẩm bẩm, lại mỉm cười, cưỡi kiếm rời đi:
"Rốt cục Trúc cơ rồi. Còn là tự tạo ra kiếm nữa chứ. Ta không cẩn thận cũng phải nằm dưới kiếm của hắn mất thôi.
Đến Kiếm Sơn, ở lại nguy hiểm lắm."
Kiếm Sơn không cao bằng Thiên Sơn, diện tích cũng không lớn. Nơi đây giống như một cái nghĩa trang kiếm vậy. Mỗi thanh kiếm đều có địa bàn riêng của mình, chiếm dụng diện tích mấy ngàn mét vuông.
Cũng giống như Thiên Sơn, vị trí nơi ở của Kiếm cũng phân chia theo thực lực. Từ dưới đi lên thì uy lực của Kiếm ý sẽ càng mạnh.
Nguyễn Long Duy không dám cưỡi kiếm phi hành, dù sao đây cũng coi như là mộ, làm sao có thể đạp lên đầu tiền bối mà bay? Hắn chỉ có thể chậm rãi đi bộ lên núi mà thôi.
Ở chân núi, đều là kiếm cấp bậc linh khí, là của các đệ tử Luyện khí kỳ. Nguyễn Long Duy leo hết 1 ngày mới đến khu vực tiếp theo, là khu vực của pháp khí, nơi các tu sĩ Trúc cơ để lại kiếm.
Trên đường đi lên, Nguyễn Long Duy cũng thả ra một ít pháp lực của mình, tản mát ra xung quanh. Đáng tiếc, không có thanh kiếm nào đáp lại. Thậm chí, có vài thanh kiếm nhìn như còn mới nhưng thật ra đã quá cũ, vừa bị pháp lực của hắn chạm vào liền gãy nát.
Nguyễn Long Duy cũng nhìn thấy không ít thanh kiếm làm bằng gỗ, cảm giác có thể chịu đựng Mộc linh khí trong người mình. Nhưng hắn cũng không muốn, hiện tại đang để lộ ra Phong linh căn, tốt nhất vẫn nên dùng kiếm bằng kim loại.
Ngày thứ 2 lại trôi qua, Nguyễn Long Duy vẫn chưa tìm được kiếm phù hợp. Hắn hiện tại đi khắp khu vực của pháp khí thử vận may, vô tình làm gãy hơn chục thanh phi kiếm. Quá trình này làm kinh động đến nhiều vị tu sĩ khác đang tham ngộ bên trong. Những người này đều cảm thấy tò mò, thay nhau truyền âm:
"Đây là ai? Vì sao lại vào đây phá kiếm? Là đệ tử vị trưởng lão nào?"
"Ta không rõ. Hắn không mặc trang phục đệ tử nội môn, cũng không mặc trang phục đệ tử ngoại môn nhưng trên người lại có lệnh bài thân phận."
"Có lẽ là đệ tử mới tấn thăng Trúc cơ, còn chưa kịp nhận trang phục."
Ở Thiên Kiếm Sơn Trang, đệ tử ngoại môn, nội môn, thủ tịch thường sẽ mặc áo bào một màu cụ thể. Lần lượt là đen, xanh dương, trắng.
Chỉ riêng Nguyễn Long Duy không mặc áo bào. Đây không phải là do Nguyễn Long Duy không làm theo môn quy, mà là do môn quy không có. Mặc theo màu là do mọi người tự đưa ra để nhìn đồng nhất mà thôi. Nguyễn Long Duy quanh năm suốt tháng tu luyện nên không biết được vấn đề này.
Lúc này, một vị đệ tử nội môn mặc áo bào xanh, tiến lên bắt chuyện:
"Sư đệ mới tới này, không biết ngươi tên là gì? Vì sao ta nhìn ngươi rất lạ lẫm?"
Nguyễn Long Duy đang đi xung quanh lựa kiếm, bỗng bị bắt chuyện cũng hơi ngạc nhiên. Hắn nhìn tu vi cũng đối phương một chút, vị tu sĩ hơi ốm này là Trúc cơ trung kỳ, liền lễ phép nói:
"Chào sư huynh. Sư đệ là Chử Sen, ba năm trước bái nhập làm đệ tử ngoại môn, chỉ tập trung tu luyện ở động phủ, không ra ngoài nhiều."
Sư huynh hơi ốm ngạc nhiên khi nghe được câu trả lời, hỏi lại: "Ra là Chử sư đệ. Sư huynh tên Lữ Minh, là đệ tử nội môn... Khoan đã, ngươi nói 3 năm trước ngươi bái nhập vào bản trang. Lúc đó ngươi là tu vi gì?"
Nguyễn Long Duy không giấu giếm, trả lời thành thật"Luyện khí 5 tầng."
Lữ Minh nghe thấy câu này, liền cảm thấy choáng đầu, lẩm bẩm: "5 tầng? 5 tầng liền chỉ cần 3 năm tu luyện liền đột phá Trúc cơ sao?"
Mấy vị tu sĩ khác ở nơi xa trước đó cũng để ý động tĩnh bên này, đang chú ý lắng nghe. Bọn họ lúc này cũng đều sững sờ. Thiên Kiếm Sơn Trang lại có thêm một thiên tài rồi?