Chương 97: Tể Tướng Đại Nhân, Quản Phu Nhân Của Ngài Đi (38)
Nhưng là Từ Thụy Khanh đã đánh giá cao kiên nhẫn của lão đại.
Lão đại đã bị dạy không dưới mười lần, nói tư thế cầm bút không đúng. Nhưng cô cũng chỉ biết tay nhỏ nắm bút, tư thế cầm khác cô phản ứng không kịp.
Nhắc nhở một lần rồi hai lần, hô hấp nóng nực của Từ Thụy Khanh đều phả vào tai cô.
Càng khién lão đại càng khó chịu hơn.
Hung hăng đập bút xuống bàn:"Không luyện, phiền!"
Bút lông gãy thành ba đoạn.
Còn khiến mặt của Từ Thụy Khanh dính đầy mực viết.
Ai bảo hắn cao hơn Phồn Tinh nhiều như vậy, mặt đều lộ ra hết bên ngoài, trên đó lấm tấm là mực.
Từ Thụy Khanh: ". . ."
Quả nhiên hắn không nên yêu cầu cao quá.
Bên trong phủ tướng quân.
Lại là một phen mưa to gió lớn giống như vừa trải qua giông bão, hạ nhân đứng tronh sân sợ hãi như chim cút, không ai dám phát ra bất cứ âm thanh nào.
Tính tình của đại tiểu thư càng ngày càng nóng nảy.
Vậy nhưng nàng ta ở trước mặt người ngoài biểu hiện hòa nhã ôn nhu, nhưng kỳ thật bên trong nóng nảy lại rất dễ tức giận. Thật không biết là làm thế nào biểu hiện trong ngoài đồng nhất như vậy.
"ch.ết đi! Tất cả đều ch.ết hết cho ta!"
Giản Hân Hân đem thứ trên tay ném mạnh xuống đất, lửa giận trong lồng ngực cho dù là làm cái gì cũng không thể dập tắt được.
Đây là lần đầu tiên nàng ta trọng sinh trở lại, nghe thấy được tin tức của Từ Thụy Khanh.
Nàng ta làm sao lại không nổi giận?
Nàng ta vĩnh viễn đều không thể quên được, tên chó săn khốn kiếp này là làm thế nào giúp đỡ Thiệu Huyền Viễn tiêu diệt phủ tướng quân.
Sau khi sống lại, đầu tiên loại trừ Tần Phồn Nhi sau đó tìm cơ hội tráo đổi thành kẻ giả mạo cho Tần quốc công phủ là thành công khiến nàng ta thỏa mãn nhất.
Bây giờ lại muốn khẩn trương nhổ cỏ tận gốc tể tướng đại nhân Từ Thụy Khanh, không ai biết trong lòng nàng ta rốt cuộc là có bao nhiêu khao khát mãnh liệt!
Súc sinh!
Tay sai của Thiệu Huyền Viễn!
Nàng ta cũng muốn nhìn xem, bây giờ Ngũ hoàng tử Thiệu Huyền Viễn bị nàng ta nắm trong lòng bàn tay, Từ Thụy Khanh còn có thể làm thế nào xuất hiện!
Mà Giản Hân Hân không để ý đến một chuyện ——
Nàng ta bằng lòng cho rằng Từ Thụy Khanh đời trước có thể trở thành tể tướng trẻ nhất trong lịch sử là bởi vì hắn có vận khí tốt, lúc Thiệu Huyền Viễn chưa nổi bật đã gia nhập làm thủ hạ của hắn. Sau khi Thiệu Huyền Viễn đăng cơ, gà chó hưởng phúc, hắn cũng nhanh chóng được trong dụng.
Mà thực tế là,
Nàng ta đã sai lệch quan hệ nhân qua.
Không phải là bởi vì Thiệu Huyền Viễn đăng cơ, cho nên Từ Thụy Khanh mới có vận khí tốt thành danh nhanh như vậy.
Mà là bởi vì có Từ Thụy Khanh sớm phụ tá, Thiệu Huyền Viễn năng lực tại không được yêu thích, tứ phía tranh đấu trở thành kẻ chiến thắng có được ngôi báu.
Từ Thụy Khanh cưới một tên ngốc?
Sau khi Giản Hân Hân tỉnh táo lại, liều mạng suy nghĩ sự kiện có liên quan đến Từ Thụy Khanh đời trước ——
Kiếp trước Từ Thụy Khanh cưới ai?
Nàng ta kiếp trước tiến cung quá sớm, lại đem một bụng tâm tư tất cả đều đặt ở trên người Thiệu Huyền Viễn, nghĩ làm sao để đối phó với Tần Phồn Nhi, căn bản không có dư thừa tâm tư đặt ở trên những kẻ khác.
Cho dù Từ Thụy Khanh là tể tướng trẻ nhất lịch sử nàng ta cũng không có bận tâm
Cho nên đối với chuyện kiếp trước của Từ Thụy Khanh nàng ta thật sự là không nhớ nổi bao nhiêu.
Nàng ta vẫn phải suy nghĩ thật kỹ, chờ sau khi Từ Thụy Khanh vào Kinh, phải làm thế nào để có thể chặt đứt hết tất cả đường sống của hắn ——
Nang ta muốn hắn ch.ết không được, sống không xong!
Từ Thụy Khanh ấn xoa xoa mi tâm một chút, không biết vì sao, càng đến gần Kinh Thành, hắn lại càng có loại cảm giác thấp thỏm bất an.
Đây là loại dự cảm không dễ để diễn đạt thành lời.
Chính là kiểu như từ nhỏ hắn đã có loại dự cảm nếu như cứ tiếp tục ở lại Từ gia, vậy hắn cả đời hắn cũng chỉ có thể cong lưng làm áo cưới cho người ta, tầm thường vô vị, sống một đời chẳng khác gì con sâu con kiến.
Mà bây giờ hắn lại có loại dự cảm, cứ cảm thấy Kinh Thành có chuyện không hay sắp sảy ra, khiến cho hắn...
Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn.
Ngoại trừ đến Kinh Thành đối mặt, còn có thể như thế nào?
Dọc đường dừng lại đồng hành với một vài sĩ tử khác, cuối cùng còn hai tháng cuối cùng cũng đã đến được Kinh Thành——