Chương 9: Hư hư thực thực Dẫn Khí hậu kỳ

Ngay khi Diệp Huyền tìm thấy được vị trí của Phương Thiền Nguyệt, cái thân ảnh kia lúc nào cũng châm chọc hắn lúc còn bé, lúc nào mồm cũng kêu hắn là phê vật.
Vĩnh Trường Hành, đích hệ trong Vĩnh Gia, một trong tam đại gia tộc trong Nguyên Lộc Thành này, gia tộc hắn ở vào một cái thế 2 phe.


Nghe đâu, trong Vĩnh Gia, vì phân chia truyền thừa lấy được từ lão tổ tông mới ch.ết mà phân thành hai phe đối lập, một phe thì không mong không sử dụng truyền thừa dấy để giữ lại căn cơ cho gia tộc, một phe thì mong muốn liều lĩnh sử dụng, đánh cược vào đời con cháu.


Cũng chính vì thế mà Vĩnh Trường Hành được xem như hậu bối có thể tiếp nhận truyền thừa lấy, hiện nay hắn đã mười sáu tuổi, tu vi càng là đạt đến Dẫn Khí cảnh đệ lục tầng, sắp sửa lấy bước vào Dẫn Khí hậu kỳ.


Diệp Huyền cũng không ngay lập tức mà tới gần, thu liễm toàn bộ khí tức, hắn đứng ở xa đó nghe lén.
...
"Không biết quý tính danh của vị cô nương này, có thể hay không để tại hạ mời cô nương một bữa thưởng trà".
"Cút".


Phương Thiền Nguyệt nghe đến Vĩnh Trường Hành nói muốn hướng bản thân mình đi, ngay lập tức nàng làm ra động thái cao nhất.
Một kẻ chẳng biết từ đâu, hướng nàng hỏi danh tính, cũng khiến nàng cảm thấy khó chịu.


Trước khi ra khỏi nhà, trưởng bối trong nhà đã dặn nàng rất kĩ càng, giao hảo thật tốt đối với Diệp Gia cũng như là Diệp Huyền.
Nàng không biết vì sao trưởng bối lại nói như vậy nhưng nàng cũng thuận theo đó nghe theo.
Vĩnh Trường Hành nghe vậy, gương mặt càng là đen lại.


available on google playdownload on app store


Đây là lần đầu tiên có người nói với hắn từ cút ngay trước mặt hắn, chỉ có hắn hướng người khác nói từ cút chứ không tồn tại người khác nói từ đó đối với hắn.


Một cỗ khí thế bộc phát từ trên người Vĩnh Trường Hành toát ra, khí thế tu vi Dẫn Khí lục tầng bày ra ngay trước mặt Phương Thiền Nguyệt.
Hắn muốn dùng khí thế đến chấn nhiếp đến Phương Thiền Nguyệt, muốn nàng biết ai mới là người nói chuyện ở đây.


Nhưng một thân khí thế của Vĩnh Trường Hành không ảnh hưởng đến một tí nào Phương Thiền Nguyệt.


Xung quanh càng là không còn một ai cả, lê dân bách tính xung quanh tự nhiên nhận ra được dung mạo của Vĩnh Trường Hành, ai ai cũng chạy thật nhanh, họ chỉ muốn không dây dưa đến cái bất thành khí gia tộc tử đệ này.
Oành.
Một cước từ Phương Thiền Nguyệt đá thẳng vào đệ ngũ chi của Vĩnh Trường Hành.


"A".
Vĩnh Trường Hành gục xuống mặt đất, ôm lấy đệ ngũ chi, gào thét trong đau đớn.
Mà bên cạnh tên hộ vệ cũng chỉ có thể đứng im tại đó mà không thể làm được cái gì cả, hắn cũng không thể xông lên trực tiếp ra tay với cô nương trước mắt.


Từ việc chủ tử mình thể hiện thực lực ra sau đó, hắn nghĩ đến sẽ như mọi khi đắc thủ thành công.
Nhưng không, lần này bọn hắn đá phải thiết bản, gặp phải người có thể không trêu trọc tự nhiên không thể trêu chọc.
"Các bản cô nương cút càng xa càng tốt".


Phương Thiền Nguyệt bỏ đi, cũng không có đứng tại đó mà tìm chỗ khác chờ lấy Diệp Huyền.
Mà hai người Vĩnh Trường Hành cùng với tên hộ vệ nhưng là uấn ức trong lòng, càng là nổi lên sát ý đối với Phương Thiền Nguyệt.


Hắn hận không thể đạp Phương Thiền Nguyệt dưới chân, cho nàng nếm thử lấy thứ mà không ai có thể chịu đựng nổi.
"A, vậy mà nổi sát ý đối với ta, đã ngươi có gan như vậy, ta cũng không nhiều lời nữa, Phúc bá".
Phương Thiền Nguyệt hướng về hư không nói.


Theo đó, một thân hắc y từ đâu tới xuất hiện, thực lực không thể nghi ngờ là vô cùng kinh khủng.
"Tiểu thư".
Lão giả xuất hiện, theo đó hành lễ hướng Phương Thiền Nguyệt.
"Ta muốn trong ngày hôm nay, kẻ này không còn tồn tại nữa".
"Tuân mệnh".


Nghe xong mệnh lệnh, lão giả đem Vĩnh Trường Hành đi, cũng không biết hắn sẽ bị đưa đi đâu, nhưng chắc chắn là sẽ một đi không quay trở lại.


Mà Diệp Huyền ở gần đó cũng mồ hôi hột hiện ra, khoảng thời gian này hắn luôn bênh cạnh lấy cái vị hôn thê này, nhưng vậy mà không cảm nhận đến cái lão giả này ẩn nấp ở gần đó.


"Ít nhất cũng phải hơn Linh Hải, cũng có thể là Hóa Đan, dựa vào Phương Thiền Nguyệt chống lấy khí thế từ Vĩnh Trường Hành, rất có thể nàng thực lực là Dẫn Khí hậu kỳ hoặc chỉ dơn giản là nàng người bảo hộ che chắn lấy".


Những ngày này, ngoài bồi tiếp lấy Phương Thiền Nguyệt, hắn cũng cật lực tăng cao lấy tu vi hiện tại, nhưng dù hắn làm cách gì đi chăng nữa, cũng kẹt tại Dẫn Khí cửu tầng đỉnh phong, không có cách nào bước vào viên mãn.


Ngoài tốn hơn hai trăm viên trung phẩm linh thạch ra, hắn cũng tích lũy lấy kiến thức trận pháp, luyện đan, luyện khí sơ bộ, cũng coi như đánh một cái cơ sở trước, cũng coi như là chuẩn bị cho việc chống lại thiên kiếp.


Ổn định lấy bản thân, Diệp Huyền giả vờ đi lại xung quanh như đang tìm kiếm ai đó, hắn cố ý làm vậy để qua mặt Phương Thiền Nguyệt, đã biết nàng hư thực thực lực cũng như kinh khủng người hộ đạo, hắn không muốn bản thân vì đắc tội nàng mà làm ra hành động ngu xuẩn.


"A, thì ra Phương tiểu thư ở đây à, làm ta cứ mải đi tìm, lúc nãy ta có tí việc nên mới phải tách ra, mong Phương cô nương thứ lỗi".
Diệp Huyền hướng về Phương Thiền Nguyệt thứ lỗi, một bộ có lỗi đi ra.


Hắn diễn kỹ không cách nào trước mặt mẫu thân hắn trang, nhưng ở trước mặt những dân bản thổ ở đay, tự nhiên rất khó có người nhận ra được.
"A, không sao, ta cũng không thấy phiền gì cả".


Phương Thiền Nguyệt tiếp nhận lấy lời xin lỗi của Diệp Huyền, cả hai cứ thế mà đi dạo trong thành nửa ngày, sau đó là quay lại tộc địa Diệp Gia.
Vừa về đến Diệp Gia, Diệp Huyền lấy có việc mà không tiện dẫn Phương Thiền Nguyệt đi tiếp.
...
Vừa vào đình viện, Diệp Huyền cấp tốc thẳng hướng phòng mình.


Khóa trái cửa lại, mở ra không gian tu luyện, lần này số lần coi như khởi động lại nên hắn mới dám sử dụng tiếp.
Ngồi xuống, Diệp Huyền bước vào trạng thái tu luyện.


Tình thế cấp bách, hắn chỉ có thể cố hết sức tăng cao thực lực của bản thân, chỉ còn lại một năm nữa là đến thời điểm tuyển chọn danh ngạch của Vân Hải Tông.
Thông qua phụ thân, Diệp Huyền biết dược hai người trước tuổi còn trẻ mà đã có một thân tu vi cường đại là ai.


Người đầu tiên chính là gia gia hắn, Diệp Thanh Tu, hiện giờ có thể coi như là nội tình hiện tại của Diệp Gia.


Vị thứ hai chính là Diệp Minh Uyên, là chị họ hắn, trước kia gia nhập vào một cái tông môn là Bích Ngọc Tông, nhưng vì tông môn duyên cớ, nên vị chị họ chưa biết mặt này vẫn không có thường xuyên liên lạc lấy Diệp Gia.
Có thể nói, hắn chính là vị thứ ba trong miệng vị tộc lão kia.


"Theo thiết lập, gia gia Diệp Thanh Tu có thể là một đời thiên kiêu trước kia trong thành nhưng vì dựa vào gia tộc nên không có gia nhập tông môn, dừng lại hoàn toàn tại Linh Hải đỉnh phong, tiến mãi không ngừng,


còn cái vị chị họ thần bí kia thì chắc do tông môn cấm đệ tử tiếp xúc thế tục gia tộc đến mới ít khi liên lạc gia tộc, trong tương lai ắt hẳn cũng sẽ có trường hợp bị ép gả cho một thằng thiếu chủ ất ơ nào đó tại một cái tông môn cao cấp hơn nào đó cũng nên".


Diệp Huyền nhận thấy hắn cũng không có số khí vận chi tử, khí vận chi tử bắt buộc phải từ hiểm cảnh bên trong quật khởi, chứ không thể nào như hắn lúc này, ngoài cái hệ thống với đỉnh cấp công pháp ra, chẳng có cái gì có ích cả.


Đan dược thì cần thiên kiếp độ kiếp, hệ thống không khai phóng vô hạn, thể chất phản nghịch lấy linh căn, tuy có thể coi là hiểm cảnh nhưng cũng chỉ là tiểu tiết, hắn vẫn có thể tu luyện, chưa đến mức bị coi là phế thải, không thể tu luyện.


"Nửa năm, bắt buộc nửa năm bước lên viên mãn Dẫn Khí, sau đó là ra Vạn Yêu Sơn Mạch để lịch luyện, nếu không một thân tu vi chỉ có thể coi là phù phiếm".


Tự nhủ cho bản thân, Diệp Huyền lấy ra hơn ba trăm viên linh thạch, một lần xuất huyết coi như cố thử lên Dẫn Khí viên mãn, còn nếu không được, chỉ có thể đi Vạn Yêu Sơn Mạch để lịch luyện, tìm đến phương pháp đột phá bình cảnh này.






Truyện liên quan