Nông Viên Tự Cẩm
✍ Quỹ Họa Tình Vũ
Hoàn thành
Ngôn TìnhHuyền HuyễnXuyên Không
732 chương
58,776 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Huyết án từ nửa chiếc màn thầu
- Chương 2: Bà nội kế cực phẩm
- Chương 3: Đá màu kì lạ
- Chương 4: Lão cha không tính là cặn bã
- Chương 5: Trợn mắt nói dối
- Chương 6: Đi biển
- Chương 7: Cứu được một tiểu mỹ nam
- Chương 8: Lai lịch bất phàm
- Chương 9: Thắng lợi trở về
- Chương 10: Chút lòng riêng
- Chương 11: Cửa hàng khinh người quá đáng
- Chương 12: Tam thiếu gia trân tu lâu
- Chương 13: Vô cùng lộn xộn
- Chương 14: Dê béo
- Chương 15: Gia vị cực phẩm
- Chương 16: Đi dạo phố
- Chương 17: Cha thương mẹ yêu
- Chương 18: Tiểu soái ca sơn dã
- Chương 19: Đi theo hàm ca có thịt ăn
- Chương 20: Bổ thiên thần thạch lại xuất hiện
- Chương 21: Người biết nướng thịt đẹp trai nhất
- Chương 22: Cản đường
- Chương 23: Tiểu thúc trở về nhà
- Chương 24: Nịnh hót
- Chương 25: Tán thưởng
- Chương 26: Danh tiếng
- Chương 27: Học nghề
- Chương 28: Tích lũy tiền
- Chương 29: Đặt bẫy
- Chương 30: Bảng hiệu
- Chương 31: Lại một tiểu mỹ nam nữa
- Chương 32: Đồ Tham ăn
- Chương 33: Bị đánh
- Chương 34: Học y
- Chương 35: Sủng vật đáng yêu
- Chương 36: Thiên phú
- Chương 37: Bến tàu
- Chương 38: Tiểu quận vương
- Chương 39: Tạ lễ
- Chương 40: Sản lượng cao
- Chương 41: Bệnh khẩn
- Chương 42: Nạn tuyết
- Chương 43: Lạnh lòng
- Chương 44: Đau lòng
- Chương 45: Phát tài
- Chương 46: Lý do
- Chương 47: Trừng phạt
- Chương 48: Chuyển biến
- Chương 49: Tâm tư
- Chương 50: Đưa tiền
- Chương 51: Làm ăn
- Chương 52: Tới nhà
- Chương 53: Đầu tư
- Chương 54: Tuyên truyền
- Chương 55: Ăn tết
- Chương 56: Năm tai họa
- Chương 57: Đại họa
- Chương 58: Cắt chân
- Chương 59: Chuyện cũ
- Chương 60: Hôn mê
- Chương 61: Tỉnh lại
- Chương 62: Bán người
- Chương 63: Ở riêng (thượng)
- Chương 64: Ở riêng (hạ)
- Chương 65: Nhà cũ
- Chương 66: Nhà mẹ đẻ
- Chương 67: Dựng nhà
- Chương 68: Dọn nhà
- Chương 69: Tìm nguồn thu
- Chương 70: Trồng rau
- Chương 71: Chàng trai
- Chương 72: Bánh bao
- Chương 73: Nhẫn nhịn
- Chương 74: Hợp tác
- Chương 75: Hỗ trợ
- Chương 76: Khen ngợi!
- Chương 77: Món kho
- Chương 78: Khai trương
- Chương 79: Đầu heo
- Chương 80: Gây chuyện
- Chương 81: Công thức bí truyền
- Chương 82: Tuyệt vị
- Chương 83: Danh nho(1)
- Chương 84: Lão tham ăn
- Chương 85: Nhận học trò
- Chương 86: Dụ cá
- Chương 87: Cá nấu rượu kho mục
- Chương 88: Đàn bà
- Chương 89: Học phí
- Chương 90: Lục ca
- Chương 91: Tiền đặt cọc
- Chương 92: Gạo nếp
- Chương 93: Khách quý
- Chương 94: Xe lừa
- Chương 95: Nhập học
- Chương 96: Tiều tụy
- Chương 97: Lừa bệnh
- Chương 98: Chia hoa hồng
- Chương 99: Vô tình gặp mặt
- Chương 100: Đến cửa
/8
Từ khi nhận thức được, Lâm Tiểu Uyển luôn biết rằng trách nhiệm của mình thật sự rất nặng nề.
Cô phải lo cho các em nhỏ, để các em được ăn học tử tế, nhưng vì gánh nặng quá lớn, nên cô cũng đành từ bỏ ước mơ của bản thân, chăm chăm nuôi các em trường thành.
Vừa siêng năng, chịu khó, lại có tấm lòng nhân hậu, cô được một bà chủ nhà hàng yêu quý, cầm tay truyền thụ món kho đặc biệt cho cô.
Cứ ngỡ những năm tháng khốn khó đã qua, các em đã khôn lớn, cuộc sống đã trở nên tốt đẹp thoải mái hơn, cô có thể thả lỏng và hưởng thụ, ai ngờ thế mà lại xuyên không.
Cô xuyên về thời cổ đại, trong cơ thể một cô bé ốm yếu chưa được mười tuổi tên là Dư Tiểu Thảo.
Dư Tiểu Thảo sinh ra và lớn lên ở làng chài Mặc Thành, cha thật thà, ngu hiếu, mẹ ốm yếu nhu nhược, huynh tỷ đệ đệ đều còn nhỏ tuổi. Lúc cha bị thương nặng suýt mất mạng, cả nhà nàng bị ông bà nội và bác cả nhẫn tâm đuổi ra ngoài, đói khổ lạnh lẽo, bơ vơ lạc lõng, căn nhà đơn sơ chỉ có bốn bức tường... Nhưng nàng không sợ!
Xuyên qua từ thời hiện đại, lại có đá thần ngũ sắc có thể nâng cao chất lượng hoa màu, còn nắm trong tay kỹ năng kho tuyệt hảo của kiếp trước. Cô bé tám tuổi không ngừng khiêu chiến vị giác của người thời cổ đại, khiến hoa màu trở thành giống cho năng suất cao, trở thành thiếu nữ gây giống cây trồng nổi danh khắp thiên hạ.
Cô phải lo cho các em nhỏ, để các em được ăn học tử tế, nhưng vì gánh nặng quá lớn, nên cô cũng đành từ bỏ ước mơ của bản thân, chăm chăm nuôi các em trường thành.
Vừa siêng năng, chịu khó, lại có tấm lòng nhân hậu, cô được một bà chủ nhà hàng yêu quý, cầm tay truyền thụ món kho đặc biệt cho cô.
Cứ ngỡ những năm tháng khốn khó đã qua, các em đã khôn lớn, cuộc sống đã trở nên tốt đẹp thoải mái hơn, cô có thể thả lỏng và hưởng thụ, ai ngờ thế mà lại xuyên không.
Cô xuyên về thời cổ đại, trong cơ thể một cô bé ốm yếu chưa được mười tuổi tên là Dư Tiểu Thảo.
Dư Tiểu Thảo sinh ra và lớn lên ở làng chài Mặc Thành, cha thật thà, ngu hiếu, mẹ ốm yếu nhu nhược, huynh tỷ đệ đệ đều còn nhỏ tuổi. Lúc cha bị thương nặng suýt mất mạng, cả nhà nàng bị ông bà nội và bác cả nhẫn tâm đuổi ra ngoài, đói khổ lạnh lẽo, bơ vơ lạc lõng, căn nhà đơn sơ chỉ có bốn bức tường... Nhưng nàng không sợ!
Xuyên qua từ thời hiện đại, lại có đá thần ngũ sắc có thể nâng cao chất lượng hoa màu, còn nắm trong tay kỹ năng kho tuyệt hảo của kiếp trước. Cô bé tám tuổi không ngừng khiêu chiến vị giác của người thời cổ đại, khiến hoa màu trở thành giống cho năng suất cao, trở thành thiếu nữ gây giống cây trồng nổi danh khắp thiên hạ.