Chương 26
Thời Noãn thấy tình huống này có hơi xấu hổ.
Dù thế nào đi nữa thì Lục Chi Hằng cũng từng là thầy của cô, từng được cô thổ lộ, giờ lại để anh thấy cô ôm hôn, lăn lộn trên giường với người đàn ông khác...
Dù chỉ là diễn nhưng cô thấy rất ngại, cũng không có đường lui nữa rồi.
Cảnh quay lần nay là là lúc nam chính Tiêu Khải và nữ phụ Triệu Liễu Y say rượu mất lý trí.
Tiêu Khải cãi nhau với nữ chính Cố Mộng nên đến quán bar mượn rượu giải sầu, tình cờ gặp Triệu Liễu y. Cô ta dìu hắn vào khách sạn, sau đó tự mình lên...
Cuối cùng không có gì xảy ra nhưng cô và Thẩm Luật phải khởi động trước khi quay, mà cô còn phải chủ động nữa!
Lục Chi Hằng cau mày, lạnh giọng hỏi, "Lúc quay phải ôm nhau sao?"
Thời Noãn hơi ngạc nhiên, không nghĩ là anh sẽ hỏi vấn đề buồn cười như vậy dù nó rõ rành rành như thế.
Hai người không ôm nhau thì sao diễn cảnh say rượu mất lý trí được chứ, chẳng lẽ cả quá trình chỉ trao đổi ánh mắt rồi để người xem tự động não sao?
"Dạ." Cô gật đầu.
Nét mặt Lục Chi Hằng trầm xuống, "Hôn nữa sao?"
Thời Noãn đỏ mặt, gật đầu, "Phải như vậy nữa ạ."
"Còn có gì nữa?" Mắt anh vô cùng lạnh lẽo, giọng nói cũng không có độ ấm.
"...Dạ thì, làm những chuyện thân mật của mấy cặp đôi ấy ạ." Thời Noãn không muốn nói cho Lục Chi Hằng những việc này nhưng anh cứ hỏi cô hết lần này đến lần khác.
Cô đành đỏ mặt nói cho anh biết, "Ôm nhau rồi lăn lộn trên giường các kiểu ạ."
Vì cúi đầu nên Thời Noãn không phát hiện ra cứ mỗi chữ cô nói ra thì mắt Lục Chi Hằng càng tối lại.
Haizz...Cô cũng không muốn diễn mấy cái này nhưng đây là công việc của cô.
Hai người trầm mặc một hồi, rốt cuộc Lục Chi Hằng cũng hỏi, "Mấy cái này em có quay được không?"
Thời Noãn khẽ cắn môi dưới, chính cô cũng không biết, vì đã có kinh nghiệm đâu. Gái ế hai mươi ba năm thì làm sao biết được ôm hôn như thế nào.
Hôm qua cô còn thức trắng đêm xem phim người lớn để học hỏi, tất nhiên cái này thì không thể nói với Lục Chi Hằng rồi.
Bộ phim này do anh đầu tư nên anh cũng được coi như là một nửa ông chủ của cô, nếu cô nói quay không được thì đồng nghĩ với việc cấp dưới không hoàn thành công việc do ông chủ giao rồi.
Cho nên vừa rồi anh hỏi như vậy là sợ cô diễn không đạt sao?
"Thầy Lục, thầy yên tâm đi, em sẽ dốc hết sức diễn thật tốt." Thời Noãn thật sự không muốn bàn về chuyện này với anh nữa, vẫy tay: "Em đi tập thoại tiếp với Thẩm Luật Thông đây ạ, tạm biệt thầy Lục."
Lục Chi Hằng nhìn bóng lưng cô, hít một hơi thật sâu, hơi lạnh tràn vào khiến anh vô cùng khó chịu.
"Ba hai một, mọi người vào chỗ." Đạo diễn Lâm ngồi trên ghế, cầm loa ra lệnh, "Cảnh ba mươi lăm, lần một! Action!"
Thời Noãn đi lại quầy bar, ngồi xuống kế bên Thẩm Luật Thông, anh ta uống hết ly này đến ly khác, mặt đỏ hết cả lên.
"A Khải." Cô dịu dàng gọi.
Thẩm Luật Thông tưởng Cố Mộng đến tìm anh ra, ngạc nhiên ngẩng đầu, lúc nhìn thấy người đến thì nét mặt ảm đạm, "Là em sao, em cũng đến đây à?"
"Em lo cho anh." Thời Noãn lo lắng nhìn anh ta, lấy ly rượu trong tay anh ta, không cho anh ta uống tiếp, "A Khải, anh vì Cố Mộng mà quỷ không ra quỷ, người không ra người, như vậy có đáng không? Nói không chừng bây giờ cô ta đang hẹn hò với Tống Vũ Hiên đó!"
Tống Vũ Hiên là nam phụ của bộ phim này, là nguyên nhân gây nên mâu thuẫn giữa Tiêu Khải và Cố Mộng.
Thẩm Luật Thông nghe vậy thì nổi giận, "Em đừng có nói như vậy! Cố Mộng không phải là người như thế."
"Nếu không phải thích Tống Vũ Hiên thì sao còn đồng ý dự sinh nhật anh ta, còn..."
Lúc Thời Noãn đang châm ngòi ly gián thì Thẩm Luật Thông lạnh mặt, uống mấy ly nước sôi giả rượu.
Lời thoại hai người rất trôi chảy, nắm bắt được cảm xúc, đạo diễn Lâm hài lòng hô, "OK! Cảnh này thông qua, mọi người nghỉ ngơi tại chỗ năm phút rồi quay tiếp."
Cảnh tiếp theo là nữ phụ ôm eo nam chính đến khách sạn, xong rồi diễn cảnh...
Lần đầu tiên quay cảnh này nên Thời Noãn hơi hồi hộp, ngẩng đầu thấy Lục Chi Hằng ngồi kế bên đạo diễn Lâm, cô....cô càng căng thẳng hơn!
Vì sao anh vẫn còn ở lại đây xem chứ? Không biết như vậy sẽ khiến cô áp lực hơn sao?
Thẩm Luật Thông nhận thấy được nỗi lo lắng của cô, cười nói: "Lần đầu tiên em quay cảnh này sao?"
Thời Noãn "Ừ" một tiếng.
Thẩm Luật Thông vỗ vai Thời Noãn, truyền kinh nghiệm cho cô: "Không sao, chuyện này dù gì trước lạ sau quen. Chút nữa em cứ coi tôi là bạn trai em thì lúc diễn sẽ tự nhiên hơn nhiều."
"Nhưng tôi không có bạn trai." Thời Noãn thở dài.
Thẩm Luật Thông lại nói: "Vậy thì coi như là bạn trai cũ vậy."
Thời Noãn lắc đầu: "Bạn trai cũ cũng không có."
"Hả?!" Thẩm Luật Thông vô cùng kinh ngạc, nhịn không được mà cười, "Hahaha, đừng nói ngay cả nụ hôn đầu cũng không có đó chứ?"
Thời Noãn cúi đầu không nói.
Sau lần đó ở nhà Lục Chi Hằng, cô cũng không biết nụ hôn đầu có còn hay không.
Năm phút giải lao đã hết, Thời Noãn chưa điều chỉnh cảm xúc cho tốt thì đạo diễn đã hô diễn.
Đèn sáng lên, mọi người vào vị trí. Thời Noãn đứng dậy, đẩy Thẩm Luật Thông đang gục ở trên bàn, "A Khải, anh đứng dậy được không? Có muốn em đưa anh vào khách sạn nghỉ ngơi không?"
Thẩm Luật Thông không nói chuyện, Thời Noãn đỡ anh ta dậy, đầu anh ta tựa lên vai cô.
Phòng khách sạn là do đoàn phim dựng lên, ở ngay bên cạnh. Thời Noãn thả Thẩm Luật Thông lên giường lớn, cởi áo khoác anh ta ra. Từ từ dựa sát vào người anh ta...
Lần đầu tiên chủ động hôn một người đàn ông, cô bối rối, tim đập rất nhanh.
Không được, không được! Phải vượt qua được nỗi sợ hãi này. Cảnh hôn thì cũng chỉ là cảnh quay bình thường, đây là công việc của cô.
Thời Noãn không ngừng thôi miên mình.
Đạo diễn Lâm đang chăm chú nhìn máy quay thì đột nhiên người đàn ông bên cạnh lên tiếng---
"Hô cắt đi." Chỉ có ba chữ ngắn ngủi nhưng hoàn toàn không bình tĩnh, khiến người ta cảm nhận được cảm giác giông bão đang kéo về.
Đạo diễn Lâm không hiểu tại sao nhưng cũng không dám hỏi, vội vàng làm theo.
Thế là lúc môi Thời Noãn và Thẩm Luật Thông chỉ còn một giây nữa là chạm nhau, cô nghe thấy tiếng hô, "Cắt".
Mọi khi bị hô cắt cô thấy bị mất tinh thần nhưng hôm nay Thời Noãn lại thở phào.
Có lẽ là do cô thật sự không muốn hôn người khác trước mắt Lục Chi Hằng, dù là quay phim đi chăng nữa.
Thẩm Luật Thông nằm trên giường mở mắt ra, hỏi cô: "Sao lại cắt vậy?"
Thời Noãn lắc đầu, ý nói cô cũng không biết. Hai người cùng đi đến chỗ đạo diễn.
Cảnh quay này Thẩm Luật Thông chỉ nhắm mắt nằm trên giường, không có động tác cũng như lời thoại nào. Thời Noãn nghĩ vấn đề chắc nằm ở cô chứ không thể nào là do anh ta.
Cô hỏi đạo diễn, "Đạo diễn Lâm, vừa nãy em diễn không ổn sao ạ?"
Đạo diễn Lâm không nói gì bởi ông ta cũng không biết, chỉ có thể ném ánh mắt cầu xin về phía Lục Chi Hằng, "Lục tổng, anh nói..."
Lục Chi Hằng hờ hững nhìn Thời Noãn, bình luận một câu, "Động tác và vẻ mặt của em quá cứng."
Có sao? Đạo diễn Lâm ngờ vực, bao nhiêu năm quay phim truyền hình mà sao ông ta không nhìn ra?
Nhưng Lục Chi Hằng là tổng giám đốc nên anh nói có thì là có, ông ta gật đầu, nét mặt nghiêm túc, "Đúng, Lục tổng nói đúng. Em cứ nghe theo Lục tổng đi."
Thời Noãn không nghĩ người chỉ ra lỗi lại là Lục Chi Hằng. Cô hứa với anh, "Thầy Lục, lần quay sau em sẽ điều chỉnh lại tâm trạng ạ."
"Không cần." Lục Chi Hằng nhìn cô, "Em không đủ kinh nghiệm trong việc này thành ra kĩ năng diễn cảnh này cũng không khá lên được, tìm thế thân đi."
Anh quay đầu lại hỏi đạo diễn, "Có thể sử dụng thế thân không?"
"Được! Tất nhiên là được rồi!" Ông ta nhanh chóng trả lời.
Cũng không phải là đi tranh giải Oscar gì hết, đây chỉ là một bộ phim tình yêu bình thường. Mấy bộ phim khác cũng ít dùng thế thân nữa.
Nửa tiếng còn lại, Thời Noãn ngồi bên cạnh Lục Chi Hằng nhìn thế thân của cô diễn cảnh thân mật với Thẩm Luật Thông.
Cô nhẹ nhàng thở ra nhưng tâm trạng cũng có hơi sa sút. Lục Chi Hằng không phải là người chuyên nghiệp nhưng lại nhìn ra được vấn đề, vậy thì lúc này cô phải diễn tệ tới cỡ nào đây, mất mặt quá đi mất.
Thời Noãn than thở trong lòng. Đột nhiên một hộp socola xuất hiện trước mặt cô, là loại giống hệt như lần trước Lục Chi Hằng cho cô.
Cô ngẩng đầu, Lục Chi Hằng cười dịu dàng, có chút áy náy, "Lần trước muốn đưa cho em nhưng lại quên mất."
"Em cảm ơn ạ." Thời Noãn vui vẻ nhận lấy, tâm trạng cũng tốt hơn. Đồ ngọt luôn có thể chữa lành cho cô, huống chi còn là đồ của Lục Chi Hằng tặng.
Nhưng mà lần đó cũng lâu lắm rồi, vậy mà anh vẫn còn nhớ.
Cô mở hộp, lấy ra một viên. Cô lột vỏ màu xanh nhạt bao bọc bên ngoài nhưng không ăn mà lại hỏi, "Thầy Lục, thầy có muốn ăn thử không ạ?"
Lục Chi Hằng không bao giờ ăn đồ ngọt nhưng không hiểu vì sao lại gật đầu, hé miệng ra để cô đút cho mình ăn.
Ngón tay cô hơi lạnh, tiếp xúc với môi anh. Thời Noãn đỏ mặt rút tay về, xấu hổ cúi đầu.
"Hóa ra là ngọt như vậy." Anh cười khẽ, xúc động nói một câu.
Thời Noãn gật đầu, "Đúng vậy, em đã ăn qua rất nhiều nhãn hiệu socola khác nhau nhưng đây là loại ngọt nhất ạ."
Lục Chi Hằng cười, cũng không giải thích rằng anh nói ngọt, nhưng không phải là đang nói về socola.
Công việc kết thúc lúc bảy giờ tối, mọi người cùng nhau đi đến quán đồ nướng bên cạnh quán ăn hải sản.
Thời Noãn vốn định mời Thẩm Luật Thông một ngày nào đó đi ăn đồ hải sản đắt tiền để cảm ơn anh ta. Nhưng không ngờ Thẩm Luật Thông lại đề nghị đi ăn đồ nướng, không lẽ anh ta lo rằng cô mới quay phim đây nên không trả nổi tiền cơm sao?
Lúc gọi món, Thời Noãn vô tình hỏi thì Thẩm Luật Thông nghiêm túc giải thích---
"Tại vì em mời khách nên tôi không thể để em tiêu tiền nhiều quá được."
Một câu tỏ vẻ vô cùng quan tâm. Cả đoàn phim không hẹn mà cười, nhao nhao cả lên.
Trên mặt Lục Chi Hằng ngoài nét lạnh lùng thì không có gì.
Nhưng thân phận anh quá cao, bình thường ăn nói rất có ý tứ nên mọi người không quan tâm vẻ mặt lạnh của anh. Họ chỉ tò mò rằng vì sao anh lại đến đây.
Thời Noãn bị họ trêu chọc nên hơi xấu hổ, đỏ mặt nhìn thực đơn gọi món sau đó trả lại cho phục vụ.
Thịt nướng, bia và các loại đồ nhắm được mang lên, không khí trên bàn càng náo nhiệt.
Thẩm Luật Thông là người có tên tuổi nhưng không tự cao tự đại lại hài hước, Thời Noãn thì lại dịu dàng nên mọi người nói chuyện rất thoải mái.
Sau khi ăn không biết sao mọi người lại cùng nhau coi mật ngữ mười hai chòm sao. Cô nàng trợ lý sản xuất - Lý Đình hỏi Thời Noãn, "Chị Noãn Noãn, chị thuộc cung nào vậy? Em có biết một chủ blog tên là Ma nữ Tiểu Vu bình dị, cô ấy có tới sáu triệu fan lận."
"Mấy cái cung hoàng đạo này cô ấy nói chuẩn lắm đó ạ." Cô ấy lại nói thêm một câu.
"Mấy cái này toàn là đồ tào lao." Anh trai quay phim không thèm liếc mắt qua, "Không được mê tín, mấy cô đừng có lừa con gái nhà lành nữa."
"Không phải đâu ạ. Em cũng biết tới chủ blog mà Đình Đình nói, cô ấy đúng là bói chuẩn thật đó." Thiến Thiến nói.
"Năm ngoái, Tiểu Vu đã bói được vận xui của Trịnh Húc, cô ấy nói vợ chồng anh ta rất thích ân ái trước mặt người nhưng hôn nhân sẽ không bền lâu. Kết quả là, nửa tháng sau Trịnh Húc bị bắt gặp đi ngoại tình ở khách sạn. Bị chửi không ngớt."
Lý Đình hớn hở vì có người chung chí hướng, hào hứng nói, "Nửa năm trước chủ blog và Chu Khải Hiên cùng quay chương trình, cô ấy nói vào cuối tháng sáu trong năm, sự nghiệp của anh ta sẽ có một chút vấn đề."
Thần kỳ như vậy sao? Thời Noãn có chút hứng thú.
Trước kia lúc học trung học, mấy nữ sinh rất thích tìm tòi về mấy cái chòm sao, nhóm máu gì đó. Nhưng mà lúc đó cô không quan tâm đến, chỉ tập trung học thôi.
"Sinh nhật chị tháng mười hai." Cô nghĩ nghĩ, "Chắc là cung Ma Kết nhỉ?"
"Đúng rồi, là cung Ma Kết ạ." Lý Định vào Weibo tìm bài viết về chòm sao của chủ blog.
"Cung Ma Kết có tính kiên nhẫn, làm việc cẩn thận, tốt bụng nhưng đôi khi lại rất cố chấp nên dễ đi vào ngõ cụt. Chị Noãn Noãn, chị thấy có đúng không ạ?" Cô ấy hỏi.
"Chắc là vậy." Thời Noãn không chắc lắm, vì cô và bản thân cô giống như có một tầng sa mỏng ngăn cách ở giữa, không thể nào xác định rõ được.
Thiến Thiến lại nói chắc nịch, "Chị Noãn Noãn, em thấy Tiểu Vu nói đúng lắm đó. Tính cách chị giống y chang vậy luôn."
"À, còn có thêm nữa. Trong năm nay cung Ma Kết sẽ có rất nhiều vận may, sự nghiệp thăng tiến. Mọi ước nguyện đều đạt được, đôi khi còn vượt xa mong đợi, may mắn năm phần. Còn về phần tình cảm thì..."
Lý Đình nhìn vào bài viết cười tủm tỉm rồi nói: "Cung hợp với Ma Kết nhất là Kim Ngưu vui tính, còn đối nghịch với Ma Kết nhất là Sư Tử sĩ diện cao, có lòng chiếm hữu mạnh."
Lục Chi Hằng nghe vậy thì giật giật khóe môi, cười khẽ. Anh thấy mấy cái này đúng là nhảm nhí.
Mỗi người có một tính cách khác nhau, sao có thể dựa vào chòm sao mà chia ra thành mười hai kiểu như vậy được?
Nhưng mà...Xem qua một chút cũng không sao.
Lục Chi Hằng nhập sinh nhật mình lên Baidu, thấy kết quả là: Ngày hai mươi bảy tháng bảy, cung Sư Tử.
Haha, anh biết mấy cái này không tin được mà.
"Ngay cả người yêu thích hợp nhất cũng có thể bói được sao?" Thời Noãn nhịn không được cười rộ lên.
"Tất nhiên rồi!" Lý Đình và Thiến Thiến vô cùng tin tưởng.
Lúc đầu chỉ có mấy người con gái bọn cô nói chuyện, sau lại có Thẩm Luật Thông đột nhiên nói, "Không phải trùng hợp quá sao? Tôi là cung Kim Ngưu nè."
Câu này khiến người ta nghĩ ngợi sâu xa, cả phòng lại trở nên ồn ào.
"Nếu không thì..." Anh ta nhướng mày nhìn Thời Noãn, "Em xem thử coi tôi có ổn hay không."
Nghe anh ta nói, Thời Noãn vô thức nhìn thoáng qua Lục Chi Hằng rồi lập tức thu tầm mắt về.
Anh làm như không nhìn thấy, cô làm như vậy thì giống như đang cố tình muốn anh để ý tới.
"Anh đừng có chọc tôi nữa." Cô lắc đầu, không coi những lời đó là thật, "Tôi không dám tranh chồng với mấy ngàn vạn cô gái ngoài kia đâu. Tốt nhất anh đừng để cho fan biết nha, chứ không là tôi sẽ bị chửi từ giờ tới sang năm đó."
Thẩm Luật Thông cúi đầu cười, uống cạn bia trong chai, "Ngại quá, là lỗi của tôi rồi."
Anh ta đã nói như vậy thì Thời Noãn cũng không thấy có gì lạ, chỉ xem như là một khúc nhạc dạo ngắn để giúp mọi người trở nên vui vẻ.
Chơi bời đến tận mười một giờ. Sau khi Thời Noãn thanh toán xong thì mọi người ngồi xe của mình về nhà.
Cô ngồi xe Lục Chi Hằng về nhà, ngồi ở ghế trước bên cạnh tài xế.
Cả đoạn đường có hơi yên lặng.
Thời Noãn nghĩ rằng cô có thể cảm nhận rõ rệt được sự thay đổi trong cảm xúc của Lục Chi Hằng.
Ví dụ như bây giờ, cô có thể thấy được anh không được vui vẻ.
Tối hôm nay anh không nói lời nào. Mặc dù bình thường đúng là anh không nói nhiều nhưng tối nay anh rất trầm mặc.
Cô có chút hối hận rồi, đáng lẽ không nên mời anh đi ăn.
Chỉ cần nghĩ cũng biết kiểu người như Lục Chi Hằng sao có thể thích cái quán đồ nướng dầu mỡ, ồn ào đó được!
Khi xe đến nơi Thời Noãn chủ động nói, khẽ gọi, "Thầy Lục..."
Lục Chi Hằng nhìn cô, "Sao vậy?"
Giọng nói lạnh lùng thờ ơ, Thời Noãn càng chắc rằng anh không vui.
Không vui thì phải dỗ, nhưng mà phải dỗ làm sao thì Thời Noãn lại không biết.
Đột nhiên cô nghĩ ra được một cách, đôi mắt đẹp ngậm ý cười, "Thầy Lục, em mới học được một trò ảo thuật, để em làm cho thầy xem nhé."
Cô nhiệt tình như vậy nên Lục Chi Hằng gật đầu, "Được."
Thời Noãn rất tin tưởng vào tay nghề của mình. Cô đã biểu diễn cho Thẩm Luật Thông, Thiến Thiến, cô trợ lý sản xuất, anh trai quay phim, tất cả đều đã được xem qua, lúc nào cũng thành công.
Thời Noãn ho một tiếng, trong lòng nhắc nhở không được để lộ sơ hở, cô bắt đầu biểu diễn.
Cuối cùng lại thất bại!!
Thời Noãn trợn mắt, không thể tin được nhìn chằm chằm quả quýt nhỏ rơi ra khỏi tay, đau lòng nói, "Rõ ràng mấy lần trước làm không chê vào đâu được mà."
Rốt cuộc Lục Chi Hằng cũng bị dáng vẻ ngốc nghếch của cô chọc cười.
Ảo thuật thất bại nên vô cùng mất mặt, nhưng mà anh lại cười nên chắc là dỗ được rồi nhỉ?
Thời Noãn thở phào, nghiêm túc thả đạo cụ vào trong tay anh, "Thôi vậy, coi như em mời thầy ăn quýt nhé."
"Cảm ơn." Anh càng cười tươi hơn.
Hai người xuống xe cùng đi vào thang máy, Lục Chi Hằng đột nhiên hỏi, "Em thấy có tin được mấy cái chòm sao này được không?"
Thời Noãn sửng sốt, nhớ tới cuộc nói chuyện lúc nãy, nói, "Mấy chuyện này tin cũng được, mà không tin cũng được ạ."
"Vậy em tin sao?" Anh nhìn cô.
Thời Noãn không trả lời anh ngay mà lại nói, "Lúc trước em có một người bạn. Cô ấy lúc nào cũng nghĩ mình là cung Bạch Dương, ngày nào cũng cầm sách về chòm sao xem vận mệnh của mình, còn phân tích tính cách thông qua chòm sao nữa ạ."
"Cô ấy cứ nói với em là những điều đó vô cùng chính xác. Cho đến khi được nghỉ Tết về quê..."
Thời Noãn cười hì hì để lộ hai chiếc răng khểnh đáng yêu, "Bạn của em mới biết ngày sinh trên căn cước bị ba mẹ ghi nhầm. Thật ra, cô ấy không là một con dê trắng mà lại cung Xử Nữ cầu toàn."
Vậy ý cô là không tin rồi.
Vừa nói xong thì thang máy đến nơi, Thời Noãn cười chào tạm biệt với anh.
Mười mấy giây sau cửa thang máy đóng lại Lục Chi Hằng mới cúi xuống nhìn quả quýt màu cam ở trong tay, tâm trạng tốt hơn một chút.
Lục Chi Hằng quẹt thẻ phòng mở cửa, anh đi vào phòng tắm rửa tay sạch sẽ rồi mới ngồi xuống ghế.
Ngón tay thon dài lột vỏ quýt, vị ngọt thoang thoảng trong không khí.
Điện thoại kêu một tiếng báo có tin tức từ Weibo.
Lục Chi Hằng bỏ một múi quýt vào miệng, nhìn thoáng qua---
Tiêu đề đầu trang là: Nam chính nữ phụ bộ phim
Lục Chi Hằng vuốt nhẹ môi dưới rồi ném vỏ quýt vào thùng rác, rút giấy lau nước trên tay.
Thời Noãn vừa về phòng, chưa kịp nghỉ thì đã có điện thoại.
Ngô Lệ tò mò hỏi cô, "Noãn Noãn, em với Thẩm Luật Thông không có chuyện gì đó chứ?"
"Giữa em và anh ta không có gì hết ạ." Thời Noãn thả túi xách xuống, máng áo lên kệ, hỏi, "Sao chị lại nghĩ như vậy ạ?"
Ngô Lệ nghiêm túc nói: "Video Thẩm Luật Thông dạy em làm ảo thuật bị phóng viên quay lại, bây giờ đã tung lên mạng rồi."
Thời Noãn không biết phải nói gì. Cô đột nhiên nhận ra rằng chỉ mời cơm thì không có thành ý gì cả, không thì phát hồng bao qua Weibo cho anh ta để cảm ơn được không nhỉ?
Ngô Lệ xem sự im lặng của cô là thừa nhận, cuối cùng vẫn nói ra, "Noãn Noãn, không phải là chị can thiệp chuyện tình cảm của em. Chị chỉ muốn nói, vị thế của em vẫn chưa vững, nếu hẹn hò với Thẩm Luật Thông thì chỉ có hại chứ không có lợi."
Chị ấy tiếp tục nói đạo lý, "Mặc dù Thẩm Luật Thông đang là ngôi sao hot nhưng fan hâm mộ phần lớn là mấy cô gái trẻ tuổi, chửi rất ghê. Lúc trước có một sao nữ muốn dựa vào danh tiếng của anh ta để lăng xê trên chương trình giải trí."
"Tất nhiên là với cái loại chuyện như trên thì đoàn đội của cô ta làm không được trong sạch cho lắm. Nhưng mà fan của anh ta còn ác hơn, làm di ảnh, tặng hoa dằn mặt, văng tục phụ khoa mắng nhiếc gia đình cô ta. Cô ta bị fan hành hạ tới nỗi mắc bệnh trầm cảm."
Thời Noãn nghe mà thấy sợ, khẳng định, "Không phải, chị Lệ, em với anh ta không có quan hệ gì hết!"
Nghe thấy cô nói thế Ngộ Lệ mới miễn cưỡng mà tin, trước khi cúp máy còn không quên dặn cô mấy câu.
Chuyện này là gì đây?
Thời Noãn thấy buồn cười, nhưng cũng quyết định từ nay về sau phải giữ khoảng cách với anh ta.
Cô thay áo ngủ, cột tóc lên, ngồi vào bàn trang điểm tẩy trang.
Nhưng Wechat lại báo có tin nhắn, nghĩ rằng chị Lệ lại không yên lòng về cô. Đặt chai nước tẩy trang xuống bàn, cô cầm điện thoại lên xem.
Không phải Ngô Lệ mà là Lục Chi Hằng nhắn tin cho cô, nội dung có hơi khó hiểu.
Lục: [Quýt em tặng tôi rất chua.]
Có ý gì đây...
Thời Noãn không hiểu, nhìn đồng hồ, đã mười hai giờ rồi.
Nửa đêm anh nhắn tin cho cô chỉ để chê quýt chua thôi sao?
Quýt chua thì cũng đâu thể trách cô được, sao mà cô có thể nhìn một cái là biết quýt chua hay ngọt chứ?
Mà anh còn nói là "rất" chua, như kiểu là cô cố tình vậy. Từ khi nào mà thầy Lục lại nói chuyện như vậy vậy?
Cô đang suy nghĩ thì tin nhắn lại được gửi qua: [Tôi đang ở trước cửa phòng, có thể mở cửa không?]
Đã trễ như vậy mà anh còn tới, chắc là có chuyện quan trọng muốn nói.
Cô để điện thoại lên bàn, vội vàng chạy tới mở cửa, "Thầy Lục, thầy vào đi ạ."
Lục Chi Hằng đi vào, hơi mất tự nhiên, ánh mắt nhìn cô cũng nóng rực.
Thời Noãn cúi đầu nhìn, lúc này mới nhớ cô mặc váy ngủ thắt đai đi mở cửa.
Bên trong không mặc áo ngực, đai áo lỏng lẻo làm lộ một mảng ngực trắng nõn!
"Thầy Lục, thầy...thầy ngồi ghế đi ạ, em, em, chờ em một chút ạ." Thời Noãn ngượng đến nỗi nói năng lộn xộn, chạy như bay vào phòng, lấy đại một chiếc áo khoác mặc vào.
Cô đỏ mặt đi ra ngoài, yếu ớt nói với Lục Chi Hằng, "Thầy Lục, thầy tìm em có chuyện gì không ạ?"
"Em còn nợ tôi một thứ, bây giờ trả có được không?" Lục Chi Hằng đứng lên, ánh mắt nhìn cô trở nên sáng rực.
"Dạ?" Thời Noãn lơ mơ, ngạc nhiên hỏi, "Em có nợ thầy cái gì sao ạ?"
Lục Chi Hằng đi lại gần cô, ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, nhân lúc cô còn đang kinh ngạc hôn lên đôi môi hồng nhuận đó.
"Lúc trước em nợ tôi một nụ hôn, bây giờ tôi muốn đòi lại có được không?"