Nụ Hôn Ngọt Ngào - Hà Tằng Hữu Hạnh
✍ Hà Tằng Hữu Hạnh
Hoàn thành
Ngôn TìnhSủng
73 chương
482 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72: Phiên ngoại 1
- Chương 73: Phiên ngoại 2
Tên gốc: Hôn em còn ngọt hơn cả mật.
Thể loại: Sư đồ luyến, ngọt, sủng.
Đây là lần đầu tiên mình edit truyện một mình, trình độ Ngữ Văn không giỏi lắm, có sai sót gì mong mọi người chỉ ra và giúp mình sửa chữa nhé, cảm ơn mọi người. Từng bình luận góp ý và nhận xét của mọi người chính là niềm động lực to bự đối với mình đó, hehe.
Văn án 1:
Thầy giáo mới đến khiến cả ban ngoại ngữ đều náo nhiệt hẳn lên, bởi vì đây chính là mỹ nam trong truyền thuyết nhaaaaa~
Trong lúc mọi người đều kích động, trầm trồ, Thời Noãn lại không có cơ hội được tận mắt ngắm nghía như thế.
Bởi vì cô đang bận rộn với sự nghiệp diễn viên của bản thân, dù chỉ là diễn viên mới toanh, chưa có danh tiếng, nhưng có thể nhận được vai nữ phụ phản diện, cô vẫn phải cố hết sức hoàn thành
Vì xin nghỉ mà cô gửi cho vị thầy giáo đó tận 32 tin nhắn trên Wechat.
Còn điềm đạm đáng yêu gửi ảnh chụp chân bó thạch cao của mình.
Tại tiệc mừng công.
Thời Noãn bưng ly rượu, lấy hết dũng khí đến mời rượu người đàn ông có địa vị phi phàm.
Trong lúc bốn mắt nhìn nhau, người đàn ông lạnh nhạt mở miệng hỏi, "Thời Noãn, chân bó thạch cao của em đâu rồi?"
Thời Noãn trừng lớn mắt: "Thầy..Thầy Lục?"
Văn án 2:
Lúc Thời Noãn theo đuổi Lục Chi Hằng, anh liền từ chối: "Tôi không muốn nói chuyện yêu đương với học trò."
Thời Noãn kiên trì: "Nhưng mà em đã tốt nghiệp rồi mà."
Lục Chi Hằng nâng nhẹ mí mắt, giọng điệu ông cụ non nói, "Một ngày cũng là thầy, suốt đời mới là cha."
....
Sau này vào một đêm nào đó.
Đuôi mắt người con gái ửng đỏ, giọng nói mềm nhũn, hơi thở dồn dập hỏi:"Thầy Lục, không phải đã nói cả đời là cha sao?"
Lục Chi Hằng nhếch khóe môi, hôn cô, "Ừ, cho phép em gọi anh là cha đó."
Thể loại: Sư đồ luyến, ngọt, sủng.
Đây là lần đầu tiên mình edit truyện một mình, trình độ Ngữ Văn không giỏi lắm, có sai sót gì mong mọi người chỉ ra và giúp mình sửa chữa nhé, cảm ơn mọi người. Từng bình luận góp ý và nhận xét của mọi người chính là niềm động lực to bự đối với mình đó, hehe.
Văn án 1:
Thầy giáo mới đến khiến cả ban ngoại ngữ đều náo nhiệt hẳn lên, bởi vì đây chính là mỹ nam trong truyền thuyết nhaaaaa~
Trong lúc mọi người đều kích động, trầm trồ, Thời Noãn lại không có cơ hội được tận mắt ngắm nghía như thế.
Bởi vì cô đang bận rộn với sự nghiệp diễn viên của bản thân, dù chỉ là diễn viên mới toanh, chưa có danh tiếng, nhưng có thể nhận được vai nữ phụ phản diện, cô vẫn phải cố hết sức hoàn thành
Vì xin nghỉ mà cô gửi cho vị thầy giáo đó tận 32 tin nhắn trên Wechat.
Còn điềm đạm đáng yêu gửi ảnh chụp chân bó thạch cao của mình.
Tại tiệc mừng công.
Thời Noãn bưng ly rượu, lấy hết dũng khí đến mời rượu người đàn ông có địa vị phi phàm.
Trong lúc bốn mắt nhìn nhau, người đàn ông lạnh nhạt mở miệng hỏi, "Thời Noãn, chân bó thạch cao của em đâu rồi?"
Thời Noãn trừng lớn mắt: "Thầy..Thầy Lục?"
Văn án 2:
Lúc Thời Noãn theo đuổi Lục Chi Hằng, anh liền từ chối: "Tôi không muốn nói chuyện yêu đương với học trò."
Thời Noãn kiên trì: "Nhưng mà em đã tốt nghiệp rồi mà."
Lục Chi Hằng nâng nhẹ mí mắt, giọng điệu ông cụ non nói, "Một ngày cũng là thầy, suốt đời mới là cha."
....
Sau này vào một đêm nào đó.
Đuôi mắt người con gái ửng đỏ, giọng nói mềm nhũn, hơi thở dồn dập hỏi:"Thầy Lục, không phải đã nói cả đời là cha sao?"
Lục Chi Hằng nhếch khóe môi, hôn cô, "Ừ, cho phép em gọi anh là cha đó."