Chương 7: Lão nương
Giật mình, Quách Hi lùi về sau mấy bước mắt dè chừng thân thế có phòng bị. Trước mắt nàng là một nam nhân, hắn chắc 15_16 tuổi nàng đoán. Vừa rồi hắn là từ cái cây cao phóng xuống biêta khinh công không nên khinh địch. Hắn thấy nàng dò xét mình cười haha" không cần đề phòng đến vậy, ta là bạn tâm giao với ngươi cơ mà ".
"Tâm giao" nàng nghi hoặc tiểu nữ ngốc này trước kia có được tâm giao tri kĩ sao, không khã năng. " ngươi là ai?" Nàng không cần biết hắn là bạn hay là gì chỉ cần hắn nguy hiểm nàng nhất mực đuổi đi. " ta là bạn của ngươi a, nghe ngươi mất trí nhớ liền từ phủ nhà đến đây thăm, ngươi lại đối xử với ta như vậy sao " hắn nũng nịu như nữ nhi, trong mắt lại lúc lạnh lúc khác khó dò đoán, nhưng biểu hiện bên ngoài như một tên ngốc. Nàng nghĩ chẳng lẽ là ngốc và ngốc kết thân, có khả năng.
Nàng vẫn dùng phượng mâu nghi hoặc xoáy vào người hắn. " ngươi thật là bạn ta sao, ta hoàn toàn không nhớ gì cả " vừa nói nàng vừa đi đến ngồi đối diện hắn. Thấy vậy hắn liền cười tà mị nhưng nàng không thể thấy, rất thoáng qua.
" ta quả thực là rất nhớ ngươi a, trước đây lần nào tới thăm ngươi ta cũng phải lén lút a" hắn vừa nói vừa nhảy ra sau lưng nàng vòng tay ôm lấy nàng từ sau. Ngửi mùi tóc nàng một cái trong mắt hắn có sự ngạc nhiên có hưởng thụ lại sớm tắt. Nàng đã cả kinh, bị lừa rồi ngốc nhi sẽ không có cái dạng quan hệ này. Xoay người định tát kẻ sau lưng đang ôm chầm mình. Vừa xoay má nàng đã chạm vào đôi môi mát của sắc lang. Nhíu mài, nàng vun tay lên bực bội bao nhiêu đều dồn vào mà hạ xuống. Hắn liền né ra " a ngươi vừa cố tình để ta hôn, ta không giận ngươi giận gì chứ " hắn cười giảo hoạt.
" dám lừa lão nương ngươi, ngươi chết chắc " nàng đanh giọng. Hắn còn chưa kịp cười cách xưng hô của nàng đã phải di thân né đòn liên tục. Nàng mỗi một cước đều nhằm hạ thân của hắn mà đá " tam tiểu thư ra tay thật hiểm a ". Đánh hoài vẫn không trúng hắn, nàng càng điên người hắn không đánh trả chỉ né. Nàng liền phóng một cái giơ đấm định đấm vài mặt hắn bỗng hắn né ra nàng trở tay không kịp liền mất đà xém nhào xuống hồ nhỏ. Bên eo liền có một lực đạo nắm lấy kéo về.
Mấy giây sau, nhận ra được ai vừa cứu mạng là tên sắc lang, lại nói cái tư thế hắn ôm eo nàng ngồi dưới đất cùng một chỗ, quá sức mờ ám. " tiểu thư ơi, lão gia triệu ngươi, tiểu thư " Xuân Nghi từ trong viện đi ra tìm nàng. Nàng vừa định lên tiếng, sắc lang bên cạnh liền bịt miệng kéo nàng vào bụi cây, hắn nằm lên người nàng trốn tránh Xuân Nghi.
XN không thấy chủ tử đâu liền tìm khắp nơi, trong sân hoàn toàn không thấy nàng liền đi nơi khác tìm. Nàng vừa đi, Quách Hi đã cựa động. Do hai thân thể trốn vào bụi cây lại sát nhau như vậy nàng liền đụng vào cái gì đó. Với đầy óc của kẻ 19 tuổi nàng thừa sức biết vừa chạm vào gì. Mặt người đối diện liền đen lại, mặt nàng lại đỏ bừng còn nóng nữa. Hắn thấy vậy lấn nước hai tay kìm hai tay nàng, gương mặt phóng đại về phía nàng. Hắn cũng không hiểu, trước giờ hắn chưa từng như thế, chưa từng thích mùi tóc nữ tử cũng không phải chưa từng thân mật cùng nữ nhân. Chỉ là trước đây dều không có cảm giác này, rất thú vị. Môi hắn tức khắc chạm môi nàng. Mắt nàng mở cực đại.
Cái môi nhỏ này rất thơm nha, quyến luyến hắn tới mức một chút hắn cũng không rời liên tục mút, chỉ là nàng cắn chặt răng hắn không dễ dàng chiếm tiện nghi.
Nàng dù kiếp trước 19 tuổi nhưng chưa lần nào hôn người, đây chính là lần đầu, nàng sôi máu đầu gối nàng gần hắn như vậy. Sát khí bỗng chốc hừng hực. Hắn biết nàng định làn gì dù không muốn rời hắn cũng phải rời né được đòn chí mạng lia của nàng.