Chương 3: Lần đầu phát uy
Nhìn toàn cảnh trường học ưu nhã, khí thế mười phần trước mặt, Lãnh Tâm Nhiên hơi chớp mắt.
Lãnh Tâm Nhiên có một bí mật chỉ những người thân thuộc mới biết. Đó chính là cho dù cô đi theo con đường hắc đạo, làm cho người ta có cảm giác vô cùng đáng sợ, nhưng trên thực tế, lúc cô đi học thành tích vô cùng ưu tú, dường như mỗi cuộc thi đều đạt điểm tối đa, thậm chí sau khi học đại học còn thi đậu nghiên cứu sinh, còn là người đứng đầu.
Nhưng mà, lúc ấy Diêm môn đang trải qua giai đoạn mới bắt đầu, hơn nữa môn chủ Diêm Môn lúc đó cũng xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, vì để tránh cho Diêm môn rơi vào tình huống không người lãnh đạo, cô bỏ cơ hội được đào tạo chuyên sâu, trực tiếp ở lại giúp đỡ Diêm môn, mãi cho đến khi có danh hiệu "huyết sư".
Đã trải qua quá nhiều mưa máu gió tanh, cũng đã trả qua quá nhiều chuyện chém giết, lần nữa thấy lại cảnh ưu nhã của sân trường, tâm tình Lãnh Tâm Nhiên rất phức tạp. Từ sau khi cô sống lại, cô ở nhà đợi suốt một tuần mới quyết định tới trường học.
Cùng không phải sợ hoàn cảnh xa lạ, mà là cô phát hiện trong nhật ký của ‘Lãnh Tâm Nhiên nhỏ’ có rất nhiều bí mật, cần tốn thời gian để tiêu hóa cho tốt. Huống chi, cô còn đặc biệt đi điều tr.a tình huống hiện tại, mặc dù thời gian bây giờ và thời gian lúc cô còn sống giống nhau, cùng một thời đại. Nhưng mà, bây giờ cô đang ở thành phố C, mà Diêm môn lại ở thành phố A, hai thành phố cách xa nhau vạn dặm, muốn đi đến thành phố A ít nhất cũng phải ngồi xe lửa mười mấy giờ.
Đây không phải là nguyên nhân quan trọng nhất, mặc dù rất lo lắng tình huốn của Diêm môn và môn chủ, như trước khi đi tìm bọn họ, cô cần tr.a rõ một chuyện - đó chính là vấn đề nội gián.
Chuyện đàm phán với Thanh bang lần này, xuất hiện tin nhắn ngoài ý muốn, hơn nữa còn xảy ra vấn đề ngoài ý muốn như vậy. Cô hoài nghi, Diêm môn có nội gián. Một ngày chưa diệt trừ được nội gián, cô vẫn chưa thể an tâm. Bất quá bây giờ, cô đã có đối tượng hoài nghi, chẳng qua là cần chứng cứ để chứng minh suy đoán của mình.
Tâm trạng tốt khi nhìn thấy trường học quen thuộc, nghe được lời ra tiếng vào chung quanh liền biến mất.
"Trời ạ, mình không nhìn lầm chứ, nhỏ háo sắc đó còn dám đến trường học?"
"Nhỏ háo sắc đó chính là người bỏ thuốc vương tử Hàn sao?"
Từ khi vào trường học, cô cũng cảm giác ánh mắt khinh miệt và chán ghét của những người chung quanh nhìn về phía mình, cộng thêm chỉ chỉ chõ chõ không biết đang nói cái gì.
Sau khi xem nhật ký của ‘Lãnh Tâm Nhiên nhỏ’, Lãnh Tâm Nhiên biết, danh tiếng của cô ở trường học rất không tốt. Danh tiếng không tốt nguyên nhân chủ yếu là bởi vì ‘Lãnh Tâm Nhiên nhỏ’ rất háo sắc, thấy nam sinh liền thích, thấy nam sinh liền muốn sáp đến, hơn nữa không chỉ một lần bị người khác bắt gặp tỏ tỉnh với nam sinh. Hơn nữa, cô ấy tỏ tình rất nhiều, đều là những nhân vật siêu cấp nổi danh ở trường học, không phải hội trưởng hội học sinh, thì là đội trưởng đội thể dục, còn có vương tử trường học. Tóm lại chính là chọn những người nổi bật nhất mà tỏ tình, loại hành vi này, không chí chà đạp danh tiếng của cô ấy, cũng biến mình thành cái gai trong mắt của toàn bộ nữ sinh, trên cơ bản là người gặp người ghét. Hơn nữa tính cách của cô ấy còn đặc biệt hèn yếu, mỗi lần bị khi dễ thì luôn khóc sướt mướt, không dám phản kháng cũng không dám báo với giáo viên. Cho nên căn bản là nữ sinh cả trường, rất ít ai không biết cô ấy.
Lãnh Tâm Nhiên vẫn không hiểu suy nghĩ của cô gái nhỏ này, mặc dù cảm thấy hành động của ‘Lãnh Tâm Nhiên nhỏ’ làm cho người ta rất khó lý giải. Nhưng mà những nữ sinh khi dễ cô ấy, cũng không phải là dạng gì tốt. Thích thì dũng cảm theo đuối thôi, điểm này, ‘Lãnh Tâm Nhiên nhỏ’ tốt hơn bọn họ rất nhiều. Mặc dù cô ấy đúng là một người vô cùng háo sắc, làm cho người ta chán ghét, nhưng cô ấy lại có dũng khí đi tỏ tình, đáng được khen ngợi.
""Nhiên háo sắc", mày thật không biết xấu hổ, lại còn dám bỏ thuốc vương tử Hàn, cút ra khỏi trường học, nếu không đừng trách chúng tao không khách khí."
Mấy người mặc đồng phục học sinh váy caro cao ngạo đi tới. Cầm đầu là một nữ sinh vóc dáng rất cao, đại khác khoảng 1m7, giống Lãnh Tâm Nhiên trước kia, bất qua Lãnh Tâm Nhiên bây giờ chỉ cao hơn 1m6 một chút.
"Đúng đấy, thật không biết xấu hổ, làm mất hết mặt mũi của nữ sinh chúng tao."
"Thật đê tiện, cũng không nhìn một chút xem mình có dáng vẻ gì, lại dám có ý nghĩ không an phận đối với vương tử Hàn, tiện nhân!"
Trước sự khích lệ của nữ sinh cao lớn kia, mấy nữ sinh khác cũng bắt đầu dùng các loại ngôn từ vũ nhục Lãnh Tâm Nhiên.
Thấy rốt cuộc có người gây phiền toái cho "Nhiên háo sắc", những học sinh thích xem náo nhiệt xung quanh bắt đầu vây tới xem. Rất hiển nhiên, bọn họ đều đứng ở phía sau nữ sinh có vóc dáng cao, hơn nữa cũng không phải chỉ có nữ sinh, còn có cả nam sinh. Bất quá ánh mắt bọn hắn nhìn Lãnh Tâm Nhiên không có chỉ có sự chán ghét, còn có một chút dơ bẩn ghê tởm.
"Mặc dù thân hình của mày không ra gì, nhưng nếu như đói khát như vậy tao còn có thể đến thỏa mãn mày, cần gì phải đi bỏ thuốc chứ?" Một nam sinh mặt rỗ bước ra, nhìn Lãnh Tâm Nhiên từ trên xuống dưới, sau đó cà lơ phất phơ nói, nói xong còn cùng đám bạn cười nhạo, thoạt nhìn vô cùng đắc ý.
"Anh trai, anh nhìn cái gì vậy? Chúng ta đi thôi."
Cách đó không xa, Bắc Âu Hân thấy Bắc Âu Hàn đứng lại nhìn về phía bên kia, làm nũng để hắn không nhìn nữa.
Bắc Âu Hàn nhìn bóng lưng nữ sinh thoạt nhìn rất gầy, cũng không biết là có gì không đúng, nhưng lại cảm thấy bóng lưng của cô mang lại cảm giác rất quậc cường.
"Hân Hân, có phải em đem chuyện kia nói ra không? Không phải anh đã nói với em, không muốn bất kỳ kẻ nào nói về chuyện này hay sao?"
Đối mặt với chỉ trích của anh trai, Bắc Âu Hân có chút ủy khuyết bĩu môi nói: "Anh trai, là người kia không biết xấu hổ, lại dám làm chuyện đó với anh. Em để cho nó bị thân bại danh liệt thì có gì không tốt? Loại nữ nhân này, chính là thiếu giáo dục. Nếu sau này nó tái phạm thì làm sao bây giờ? Em nhất định đuổi nó khỏi trường này, tuyệt đối không thể để cho một người nguy hiểm như vậy ở cạnh anh. Hơn nữa nó còn học chung lớp A với anh, em càng không yên lòng."
Được cả trường học xưng tụng là "Tiểu công chúa thanh thuần" Bắc Âu Hân, biểu hiện lúc này vô cùng quyết tuyệt ác độc, không chịu cho Lãnh Tâm Nhiên bất kì đồng tình và đường lui nào.
Nhìn khuôn mặt quật cường nhỏ nhắn của em gái, lại nhìn đám người bên cạnh một chút, Bắc Âu Hàn nhẹ nhàng cau mày, cũng không nói cái gì nữa, xoay người liền chuẩn bị đi.
"Cút!"
Một tiếng quát lớn lạnh như băng từ trong miệng Lãnh Tâm Nhiên truyền ra, cũng truyền khắp cả sân trường, không chỉ những người bên cạnh cô, ngay cả những người đứng đằng xa cũng bị dọa đến.
Có chút tức giận khi bị một nữ sinh hù dọa, nam sinh mặt rỗ thẹn quá thành giận chuẩn bị mở miệng mắng to.
Nhưng mà, Lãnh Tâm Nhiên căn bản không cho hắn cơ hội để mở miệng, ánh mắt sắc lạnh quét qua nửa người dưới của hắn, khóe miệng giơ lên: "Đậu đỏ mà cũng muốn làm cho nữ nhân thỏa mãn, không biết tự rước lấy nhục!"
Lời nói mập mờ kiểu này, có rất nhiều người nghe không hiểu. Nhưng mà nam sinh kia nghe liền hiểu, lập tức nổi trận lôi đình giơ tay đánh tới.
Đối mặt với tập kích của hắn, không ngoài dự đoán của Lãnh Tâm Nhiên, cô lui về phía sau mấy bước, giữ lấy quả đấm của đối phương. Dùng một chút lực, ngay lúc đối phương lảo đảo không kịp đề phòng, đùi phải nâng lên, trực tiếp dùng đầu gối thúc mạng vào bụng của hắn. Bụng là nơi chứ ngũ tạng, bụng bị thương trên căn bản sẽ dẫn đến gan bị tổn thương, so với những vết thương mắt thường nhìn thấy còn nghiêm trọng hơn nhiều. Một cái như vậy, ít nhất hắn sẽ phải nghỉ ngơi trong bệnh viện một tuần. Đây cũng là vị trí "huyết sư" Lãnh Tâm Nhiên thích công kích nhất.
Sau khi nam sinh bị cô đánh ngã trên mặt đất, Lãnh Tâm Nhiên nhìn một đám người trợn mắt há hốc mồm, cười lạnh lần nữa: "Không nên trêu chọc đến ta, nếu không, đừng trách ta không khách khí."
Sau đó, dưới ánh mắt ngốc trệ của mọi người, ngẩng đầu rời đi.