Oan Gia Dễ Dàng Hóa Giải
✍ Tiêu Diêu Hồng Trần
53 chương
547 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Nghiệt duyên hai mươi năm trước
- Chương 2: Nữ nhân thô bạo
- Chương 3: Khúc nhạc dạo cuộc sống ở chung
- Chương 4: Ký ức nghĩ lại mà kinh
- Chương 5: Một quả đào phát động chiến tranh
- Chương 6: Nam nam ân ái quỷ dị
- Chương 7: Nha đầu đáng chết, ngươi dám cường thượng Chân Lãng?
- Chương 8: Lòng tốt của kẻ thù không thể nhận
- Chương 9: Kẻ thù đỏ mắt nhìn nhau
- Chương 10: Con nhất định phải lắc ngực lớn đến cho anh ta nhìn!
- Chương 11: Mười vạn tệ, rời khỏi anh ta
- Chương 12: Công tác hoành tráng chuẩn bị xem mắt
- Chương 13: Lần đầu xem mặt của Cổ Thược 1
- Chương 14: Lần đầu xem mặt của Cổ Thược 2
- Chương 15: Lần thứ hai xem mặt của Cổ Thược 1
- Chương 16: Lần thứ hai xem mặt của Cổ Thược 2
- Chương 17: Cổ Thược lấy long
- Chương 18: Bụi trần giữa lời hứa của hai người
- Chương 19: Anh ấy, là anh trai của tôi
- Chương 20: Xem mặt trở thành ác chiến
- Chương 21: Mập mờ, quỷ dị mập mờ
- Chương 22: Tớ phải nâng ngực!
- Chương 23: Bác sĩ của cô là anh ta?
- Chương 24: Đầu tiên phải để cô thích ứng với bộ ngực cô muốn nâng đã
- Chương 25: Cô bị Chân Lãng hôn
- Chương 26: Chân Lãng đuổi theo vợ, Cổ Thược “nhảy sông”
- Chương 27: Oan oan tương báo, đồng sàng cộng chẩm
- Chương 28: Ngủ cùng tôi, gả cho tôi
- Chương 29: Hình như Chân Lãng rất vui vẻ
- Chương 30: Cổ Thược báo thù
- Chương 31: Ở chung lần nữa
- Chương 32: Giở trò với Chân Lãng
- Chương 33: Cô làm cơm, hầu hạ anh ta
- Chương 34: Thăm Chân Lãng
- Chương 35: Là tại trúc mã nhiễu thanh mai
- Chương 36: Vì sao anh ta cũng trở về?
- Chương 37: Thù mới cộng hận cũ
- Chương 38: Kết hôn rồi…
- Chương 39: Sau này sẽ sống những ngày thật tốt, bà xã
- Chương 40: Nghĩa vụ vợ chồng làm thế nào bây giờ?
- Chương 41: Suýt chút nữa bắt gian tại giường
- Chương 42: Cổ Thược trốn nhà
- Chương 43: Ai bảo vệ ai?
- Chương 44: Kinh thiên động địa trong bệnh viện
- Chương 45: Giúp đỡ nhau, đút cơm, tắm rửa
- Chương 46: Thược Thược, làm nô lệ đi
- Chương 47: Phiên ngoại thứ nhất: Không thích không mua
- Chương 48: Phiên ngoại 2: Thử nhà mới
- Chương 49: Phiên ngoại 3: Khi hai đứa bé ở độ tuổi không đoán trước được
- Chương 50: Phiên ngoại 4: Niên thiếu
- Chương 51: Phiên ngoại 5: Nhà họ Cổ có con gái mới trưởng thành
- Chương 52: Phiên ngoại 6: Nhà họ Cổ có con gái mới trưởng thành (2)
- Chương 53: Ngoại truyện 7: Cuộc sống sau hôn nhân
Nguồn convert: lue tỷ_2T
Editor: Sâu
Hồi nhỏ ngây thơ không hiểu chuyện, hai đứa trẻ trần truồng "hẹn ước" với nhau bằng "miệng"
Mụ mụ của đồng chí Chân Lãng cũng quá tích cực đi, khiến đoạn nhạc đệm trong những kỉ niệm lúc nhỏ của hai người càng trở nên khó quên
Chưa kể đó cũng là một trong những căn nguyên khiến hai người trở thành oan gia gần chục năm trời
Có thể nói, sự đời khó đoán a
Cô bé Cổ Thược mũm mĩm khả ái ngày xưa cứ đòi lấy cho bằng được tiểu kê kê của Chân Lãng, dùng nụ hôn non nớt mà dụ dỗ anh
Bé con Chân Lãng đáng thương, bị nhóc tì túm "đệ đệ" lôi xềnh xệch ra khỏi phòng tắm hạch họe sao mẹ sao mình không có đồ chơi vui như vậy, cuối cùng dù nước mắt rơi lã chã, khóc đến tội nghiệp vẫn phải chu môi đáp trả, dưới sự dẫn dắt khéo léo của mẹ ruột, đầu óc ngây thơ chẳng biết mẹ mình dường như đã âm mưu sẵn mà đồng ý cho cô tiểu kê kê của mình =]]
Aiii sự đời ngang trái
Lớn lên rồi hai đứa chẳng ai chịu thua ai, quyết tranh hơn thua cho bằng được, giống như để đòi lại bằng được sự thoải mái từ sự việc mất mặt lúc nhỏ vậy
Nhưng mà, số trời đã đành, oan gia phải thành thân gia thôi, hahaha
------
Chân Lãng: "Phật viết, kiếp trước năm trăm lần ngoái đầu nhìn lại mới đổi được kiếp này một lần gặp thoáng qua, nếu như sớm biết gặp phải cô, ở lần ngoái đầu thứ bốn trăm chín chín, tôi đã đem tròng mắt của mình móc ra!"
Cổ Thược: "Cũng nói nam nữ ban đầu một thể lưng tựa lưng, sau khi bị chia tách trong biển người tìm lẫn nhau, nếu như tôi nhất định phải tìm đến anh, tôi đây thà không bao giờ phải chia tách, ít nhất tôi có thể dùng cái mông để đối diện anh mà không phải nhìn cái mặt của anh."
Chân Lãng: "Cũng nói con gái là tình nhân kiếp trước của cha, tôi đây đời này nhất định phải yêu cô thật tốt, như vậy đời sau có thể làm ba ba của cô."
Cổ Thược: "Qua cùng thuyền phải tu mười năm, nếu người tôi tu đến là anh, tôi đây thà nhảy sông tự vẫn!"
Bọn họ một đôi lấy hãm hại đối phương làm nhiệm vụ, lấy hạ gục đối phương làm mục tiêu, lấy bôi nhọ danh dự đối phương làm cội nguồn hạnh phúc, một trận chiến này kéo dài đã hai mươi năm, rồi đây sẽ phải lấy thắng lợi của người nào để chấm dứt?