Chương 117: Water Seven

-Yaki, cậu làm gì sau đuôi thuyền thế?
Nami nãy giờ không thấy Yaki ở trước boong thuyền thì gọi lớn.
-Không có gì! Tớ giải quyết chút việc riêng thôi.
Nghe tiếng gọi, Yaki trở lại boong thuyền nhìn Nami cười nói.
-Bọn họ đang tranh luận chuyện gì thế?


Yaki khó hiểu hỏi nhìn Usopp và Luffy đang tranh luận với nhau về một bức hình gì đó.
-Là Luffy!! Hắn vẻ một bức hình của thuyền viên mới mà nó quá xấu. Thế là cả đám đang tranh nhau nói xấu bức hình của hắn.
Nami lắc đầu cười nói.
-Các cậu ấy rãnh việc quá nhỉ?


Đại Hải Trình, kinh đô Water Seven,
-Có phải chỗ kia không?
Luffy nhìn hòn đảo lấp loáng phía xa hỏi.
-Có hòn đảo kia, mọi người.
Usopp chỉ về hòn đảo phía trước hét lên.


Càng tiến lại gần, mọi người đều ngẩng người há hốc mồm nhìn hòn đảo hùng vĩ trước mắt. Đây không giống hòn đảo bình thường, nó chỉ có một bãi biển nhỏ phía trước, sau đó chính là một thành phố lớn được xây theo tầng cấp bật cao. Giống như một cái bánh Gato hai tần vậy.


Nếu nhìn từ xa, nó không khác gì một pháo đài, ở chính giữa đảo, tại đỉnh lại là một đài phun nước ba tầng rất lớn, có thể thấy rất xa từ ngoài biển, nhìn rất đẹp mắt. Đây cũng là điều nổi bật nhất của hòn đảo Water Seven này.
-Vô cùng hùng vĩ.


Yaki nhìn hòn đảo phía trước có chút kinh hãi nói. Nó không khác gì một thành phố nổi trên biển hơn là một hòn đảo. Vì thế hắn mới kinh ngạc đến như vậy.
-Đài phun nước lớn ghê.
Luffy cũng cười lớn nói.


available on google playdownload on app store


-Hoành tráng thật đấy. Đúng là một đô thị công nghiệp….Hèn chi tàu lửa trên biển được thiết kế ở đây.
Usopp nhìn hòn đảo phía trước há hốc mồm nói.
-Nhìn kìa mọi người, đó là nhà ga của tàu lửa đấy. Thế nhưng bến cảng ở đâu nhỉ?


Nami phát hiện nhà ga trên biển thì nói, chỉ là nhìn quanh, nàng lại không tìm thấy bến cảng ở đâu cả.
-Lái thuyền vào bên trong tìm ai đó hỏi thì biết?


Yaki cười nói. Đảo Water Seven được thiết kế rất độc đáo, ở xung quanh hòn đảo tầng bên dưới lại có những con rạch rất lớn có thể lái thẳng thuyền tiến vào thành phố.
Vừa đi được một lúc thì bọn họ gặp phải một ông lão đánh cá, Luffy định tiến lên hỏi thì đã nghe ông lão nói lớn.


-Ê!! Mấy người kia!!! Hải Tặc sao lại đàng hoàng tiến vào đây được thế. Cổng ra ở chỗ phía sau thành phố đằng kia. Bến cảng cũng ở bên kia. À!! Mà các người là hải tặc không đậu lại được ở đó đâu. Phía xa xa có một cái vịnh nhỏ, các ngươi đậu thuyền ở đó đi.


Lão già kia thấy hải tặc thì không chút kinh ngạc, chỉ dẫn bọn mọi người hướng đến nơi neo tàu. Yaki nhìn hình ảnh lão già thì có chút kỳ quái. Nếu người bình thường, gặp phải hải tặc bọn hắn thì đã chạy từ lâu. Làm còn ngồi đó lớn giọng chỉ đường. Thật khó hiểu.


-Hiểu rồi! Cám ơn ông nhé!!
Luffy cười cảm ơn, rồi lái thuyền theo hướng ông lão vừa chỉ. Đi được một lúc thì trên bờ có một phục vụ bàn tuổi trung niên nhìn thuyền bọn họ hỏi.
-Ê…Thuyền hải tặc, đi đâu đấy? Ở đây không được neo thuyền. Các cậu đến đây cướp hả?


-Không! Chúng tôi đến để sửa thuyền. Luôn tiện, vịnh nhỏ ở đâu thế?


Luffy cười nói trong sự kinh ngạc của mọi người. Lúc này, không chỉ còn Yaki mà tất cả mọi người đều cảm thấy kỳ quái, làm gì có người nào hỏi hải tặc đến cướp phải không? Bọn họ cảm thấy người dân trên đảo này rất kỳ quái.
-Bên kia, nơi đó có thể đậu thuyền đó.
-Cám ơn!!


Thuyền Going Merry xuyên qua thành phố đến một cổng ra khác của rạch nước. Vừa xuất hiện ở cổng ra này thì bọn hắn liền thấy một cái vịnh nhỏ cách đó không xa. Mọi người nhanh chóng đưa thuyền đến đó.
-Được rồi! Hạ Buồm.
Nami hét lớn về phía Zoro đang chuẩn bị kéo buồm. Chỉ là đúng lúc này…


-Crack…
Zoro vừa kéo, buồm chính đã gãy ngang từ các vết chắp vá lần trước.
-Zoro, cậu làm gì thế hả?
Usopp thấy thế thì giận giữ hét lên, vội vàng chạy tới hỗ trợ.
-Tớ chỉ kéo sợi dây thôi mà.
Zoro nhìn cột buồm gãy đôi có chút hoảng hồn nói.


-Haizz… Cậu ấy đã đến giới hạn rồi sao?
Yaki nhìn cột buồm gãy đôi trầm giọng lẩm bẩm.
-Cậu nói gì cơ?
Nami nữa nghe nữa không nghe lời lẩm bẩm của Yaki thì hỏi.
-Không có gì!!
Yaki phất phất tay nói rồi quay người rời đi trong ánh mắt khó hiểu, kinh ngạc của Nami.


-À này! Tại sao người trên đảo này đều không sợ Hải Tặc thế? Thật kỳ quái.
Nami lúc này không để ý nữa mà quay hỏi sang chuyện khác. Câu hỏi của nàng cũng đúng vào điều khó hiểu của mọi người.


-Tớ nghe nói ở đây còn có bảo kê đấy, thế nên người trên đảo không ngán hải tặc!!
Robin trầm ngâm nói.
-Thành phố này lớn quá! Có lẽ có bảo kê là sự thật.


Sanji khoanh tay nói. Hắn cảm thấy việc này cũng rất bình thường. Lúc ở cửa hàng trên biển, không thiếu bảo kê muốn làm ăn với bọn hắn.
-Không phải chứ? Thế thì nguy hiểm lắm!
Usopp sợ hãi nói.
-Không sao! Chúng ta là khách hàng của hòn đảo này, họ sẽ không làm khó chúng ta.
Robin cười nói.


-Vậy được rồi! Chúng ta nhanh đi thôi.
Luffy hưng phấn nói, định nhảy xuống đảo chạy vào trong thành phố thì bị Nami gọi lại nói.


-Không được! Các cậu phải đi theo tôi. Chúng ta phải cầm thư giới thiệu của bà Cocoro đi tìm người tên là Keberg!!! Sau đó còn đi tìm chỗ đổi vàng ra tiền. Lúc đó mới có tiền trả cho việc sửa thuyền chứ.


Nghe Nami nói có lý, Usopp và Luffy gật gật đầu đồng ý. Hai việc này đều cần chính thuyền trưởng đi làm, còn có Usopp, hắn là người quan tâm thuyền Going Merry nhất. Hắn sẽ không an tâm nếu giao việc này cho người khác.
-Được rồi!! Đi thôi!






Truyện liên quan