Chương 2: Cứu thoát

vết thương kim tiêm vừa nãy có phần nào dịu xuống, cử động nhẹ tay, cô nhìn xung quanh xem thử có thứ gì có thể giúp cô cắt đứt dây thừng này không. Bên cạnh có một miếng thuỷ tinh vỡ khá bén, cô bèn có gắn lấn tới nhặt lấy, vội vàng cắt đứt dây thừng trên tay. Sau khi tháo xong, cô vội cởi trói cho một số người rồi bảo họ cởi trói cho những người khác. May mà tất cả đã ra ngoài hết, nên có khả năng lớn để cứu mọi người.


Lại gần máy phân tích số liệu, công trình, kiến trúc lớn, cô nhanh ta số sạch tất cả các dữ liệu có trong máy tính, kể cả là các công trình cực lớn và có quy mô rộng, không chần chừ gì, nhất định xoá hết, nhưng trước đó cô sẽ chụp lại hết.


Từ một đường khác, tiếng bước chân dồn dập chạy vào, cô gấp gáp bảo mọi người chạy ra ngoài theo hướng khác, có khả năng thoát là rất lớn. Mấy tên tay sai chạy vào, cô lao đến mạnh tay đám vào mặt hắn ta, làm ngã quỵ trên thèm. Lần lượt, cô mạnh tay hạ gục từng tên một. Tất cả ngã trên thèm, tay cô có chút chầy xước, nhưng cũng cho qua, chạy lại máy tính. Nếu như cô nhớ không nhầm, nhiều công ty lớn trong một lần không hiểu lý do vì sao lại lần lượt phá sản sau một đêm, dò tìm trong máy, quả thật nhưng công ty ấy chính bang hội này thu tóm, tất cả các mối đầu tư và hợp đồng đều bị tập đoàn đinh thị mua lại với giá cao hơn mức bình thường. Lưu hết vào điện thoại. Định chạy đi, sức lực một bên cánh tay lại cạn kiệt, đau đớn vô cùng, nhưng cũng có gắng gượng dậy vội chạy đi.


Sau khi bang chủ bang bạch hổ biết, hắn ta cả không mắng chửi còn có vẻ phấn khích, không ngờ rằng có người dám đối đầu với hắn.
" tôi bảo các người điều tr.a thế nào rồi ": hắn lạnh lùng như tảng băng ngàn năm, phát ta tia sáng phức tạp.


" đã tìm,nhưng quả thật không hề có một thông tin nào, kể cả là cái tên ": chiêu đông Nghiêm túc mạnh mẽ nói.


"... Không có, thú vị lắm, chia ra tìm được cô ta, trên tay cô ta chắc chắn sẽ còn vết thuốc dễ frit, nếu không tìm được, tốt nhất đừng chở về ": hắn bá đạo nói ra những lời khó khăn cho họ.
" vâng ": nhanh chóng chạy đi thi hành nhiệm vụ.


available on google playdownload on app store


" chờ đấy cô gái, em đừng mở thoát khỏi tôi ": hắn cười lạnh, vẻ mặt đất thắng, lạnh nhạt và tàn nhẫn.


Cô chở về biệt thự, vết thương đã trải dài trên cánh tay trắng nõn của cô, đau nhói Đến từng giây, cả cánh tay như bị biết thành một nhánh cây khô, khô khóc và kinh dị, làm cô đau như muốn hét lên.
" cóc, cóc, cóc ": tiếng gõ cửa.
" có chuyện gì ": cô nhăn mặt lên tiếng.


" dạ, tiểu thư, lão gia đã chở về, lão gia muốn gặp tiểu thư ạ ": cô người làm cung kính nói.
" được rồi, lát tôi sẽ xuống ": cô ôm cánh Tay, chịu đựng.
" vâng ": nói xong, cô người làm liền đi xuống lầu.
Khoác trên người một bộ váy đen, tay dài, thả tung tóc. Mái tóc dài đen tuyền cực đẹp.


Xuống lầu,thấy cha cô đang ngồi trên sofa đọc báo, liền chạy lại, cười tươi.
" cha mới làm về ": cô cười tươi ôm lấy từ sau lưng ông.
" con gái của ta lớn rồi, đừng sổ sàng thế không hay đâu ": ông cười hiền từ với cô.


" dạ, con biết rồi, con sẽ không vậy nữa ": cô người xuống sofa gần ông, thổ thổ tay ông.
" uk, mà con này, con là con ta, tại sao con lại muốn dấu thân phận lớn lao của con vậy con gái ": ông hơi xụ mày nhìn mặt cô nói.


" cha à, cha hiểu cho con, chỉ vì con muốn được đời tư thêm một thời gian nữa, vả lại khi mà cha nói cho thế giới con là con gái của cha, tới khi đó chả phải mọi thứ Sẽ mất vui sao": cô cúi đầu nhẹ nhàng thở phào sau đó giải thích tất cả cho ông nghe.


" ý con làm sao cha chưa hiểu lắm ": ông thắc mắc không hiểu sao con gái ông lại nói vậy.


" cha đường đường là một vị tổng tài tập đoàn lục thị, còn hơn hết là bang chủ của bang sói xám, đang làm bang hội đứng đầu thế giới. cha nghĩ đi, tất cả những bang hội đang tranh nhau tìm kiếm tung tích về đứa con gái của bang chủ bang sói xám, nếu cha tung ra có khác gì là cha đang mở đường cho họ Bắt con đi đâu ": cô một mạch tóm tắt sự việc cho ông hiểu.


"... Quả thật con gái của cha đã lớn rồi, đã biết hiểu mọi chuyện rồi ": ông nhẹ nhõm, xoa đầu cô.
" đương nhiên rồi, bởi vì con là con gái của cha mà ": cô cười tươi ngọt ngào đáp.
" haha, con gái tôi ăn nói khéo chưa kìa ": ông cười sẵn sàng.


" à mà cha có điều này muốn nói với con ": ông chở lại trạng thái ban đầu, nghiêm túc nói.
" dạ, cha nói đi, con nghe ": cô nghiêm túc nghe ông.


" thật sự có chuyện này rất lâu rồi, bây giờ là lúc con nên biết,... Khi nhỏ, ba vì một người bạn thân đã cùng nhau tạo hôn ước cho con và Con của ông ấy, và mấy Hôm trước cha cùng với ông ấy gặp lại, cha và ông ấy sẽ cho hai con gặp nhau vào tuần sau ": ông một lượt kể ra cho cô nghe.


" hả, con có, có hôn Ước á, với ai ạ ": cô bất ngờ, há hốc mồm.
" cha cũng không biết nữa, cha nhớ hồi nhỏ hai con thường hay đi chơi với nhau, từng làm bạn với nhau, nên ta ta nghĩ lớn lên hai đứa sẽ rất đẹp đôi nên làm hôn ước ngầm cho hai đứa luôn ": ông vui vẻ kể lại cho cô con gái của ông nghe.


" what, không thể nào, lúc nhỏ con đã có người bạn là con trai Đâu cha ": cô nghĩ hoài cũng không nhớ ra được, lúc nhỏ đã có người bạn nào là con trai.
" được rồi, thương cha thì chấp nhận nha con, cha chỉ mong có thể cho con một cuộc sống hạnh phúc ": ông vò đầu cô, vẻ mặt Đôn hậu vô cùng.


" những gì cha nói, con sẽ luôn nghe theo, bởi vì cha luôn là người con thương nhất ": cô gượng cười nhìn ông.
" được rồi con đi nghĩ đi, khi nào đến ngày, cha sẽ bảo con ": ông cười vui lắm, vì niềm vui lớn nhất của cha mẹ là được nhìn thấy con mình đc hạnh phúc mà.


" dạ, vậy cha nghỉ sớm ": cô đứng dậy đi lên lầu.


Đối với cô, người quan trọng với cô nhất không ai khác chính là cha cô, ông lục thất tử, ông Thương cô lắm mà cô cũng vậy. Từ nhỏ mẹ cô đã bỏ cô mà đi, nên cô rất hận bà ta, và từ đó ông không hề yêu hoặc cưới thêm ai nữa, vì ông biết cô ghét nhất là mẹ kế, đó không khác gì cực hình đối với cô.


Cô có một ông anh nữa, đăng du học tại đức, học ngành kinh tế để khi chở về tiếp quản tập đoàn lục thị cho cha cô.






Truyện liên quan