Chương 3: Tầm Thế Liêm
Sau bữa ăn, cô chở lại phòng, giữ tất cả dữ liệu từ điện thoại lại vào mấy tính cho căn cứ, từ căn cứ gửi cho cô một nhiệm vụ, vào ngày mai lập tức đem hồ sơ mật tới căn cứ mĩ, cô cũng chấp nhận và thi hành nhiệm vụ ngay tức khắc.
Ngày hôm sau khi xuống máy bay, cô đang chờ người trong căn cứ tới đón. Nhìn về phía trước thấy có một cô gái đang bị một đám giang hồ bao quanh chọc ghẹo, không chầm chừ liền đi Lại. Một cú đá từ phía sau làm tên kia ngã nhào xuống đất, tức giận không biết ai gan như vậy dám cả gan đá ông, quay qua nhìn nhì đập vào mắt Là một cô nàng cực kỳ xinh đẹp và cực kỳ Phong cách. Hắn nhìn cô với ánh mắt háo sắc nhưng cô ghét nhất là bị đàn ông nhìn chằm chằm bằng ánh mắt đó. Tên đó định chạm vào cô nhưng cô không kiên nể mà cho hắn một cú đau đớn tột cùng và lần lần từng người ngã nhào trong mặt đất.
" có chuyện gì thế ": bác bảo vệ từ xa chạy lại hỏi.
" dạ, lúc nãy con thấy chị này bị mấy bắt nạt nên con tôi giúp ạ ": cô vờ ngây thơ vô số tội nhìn bác bảo vệ nói.
" không sao rồi. Hai đứa đi đi còn lại cứ để bác lộ ": ông cười dịu dàng nói.
" dạ cảm ơn bác ạ ": cô cười tươi sau đó kéo cô gái phía sau Đi.
" cảm ơn cậu vì chuyện lúc nãy ": khi chạy xa rồi, họ ngừng lại. cô gái nhẹ cúi đầu cảm ơn.
" không có gì đâu, lần sau nhớ cẩn thận ": cô nói xông lập tức bỏ đi.
Nói thật khi lúc nãy, khi đánh mấy tên đó cô có đánh rơi sợi dây chuyền trên cổ, được một người nhặt được, anh ta nhìn theo lúc cô chạy đi và cả dây chuyền cười mỉm chi, hưng phấn vô cùng, bảo một số người đi điều tr.a về cô.
Đến căn cứ cô đưa hồ sơ mật cho họ xem sao. Quả thật trong căn cứ có rất nhiều người nể cô nha, tài năng suất chúng, nhiệm vụ gì cũng hoàn thành xông trước thời hạn, với khuôn mặt sắc sảo như tượng điêu khắc tỉ mỉ, tính cách khá táo bạo, đối với mọi người cực kỳ tốt, cô là sát thủ được tín nhiệm nhất trong hội. Tính ra trong căn cứ chỉ có 5- người là girls, còn lại đều là boy.
" Lục Thất vũ, cậu hai muốn gặp cô, cậu bảo lên phòng cậu ": tên lính từ phía sau đi lại nói.
"... Được, tôi biết rồi ": cô có chút chầm chừ nhưng rồi cũng gật đầu đi lên.
Nguyên nhân lớn nhất mà cô không muốn về đây chính là con trai của Bang chủ đại nhân. Tầm thế Liêm, với thân hình cực vạm vỡ, to cao. Sợ hữu cả khuôn mặt cực kỳ điển trai, cả người luôn có Phong thái uy nghiêm được thừa kế từ bang chủ,anh ta là một người cực đào hoa, thay tình mỗi đêm như thay áo. Và đương nhiên trong tương lai người thừa kế chức bang chủ sẽ là anh ta.
" cậu gọi tôi ": cô cúi mặt nói.
" nét mặt căng quá đấy, thả lỏng chút đi ": anh ta thảnh thơi ngồi trên giường, trên người mặc đồ ngủ trắng muốt.
" nếu không có chuyện gì tôi xin đi trước ": cô gấp gáp định bỏ đi.
" bước qua đây ": anh ta bá đạo kêu cô, trên tay bưng ly rượu vang đỏ lắc lư.
Cô đi lại cạnh giường, anh ta liền nắm tay cô kéo ngã trên giường, cô có chút lo lắng nhưng cũng dáng giữ Phong thái bình tĩnh, quay qua nhìn, thấy anh ta đang rót một Ly rượu rồi đưa cho cô, cô quả thật chả muốn uống chút nào. Từng nhớ cái một lần, anh cho cô uống rượu trong rượu còn bỏ thêm thuốc kích tình, nếu không phải lúc đó hắn ra người thì cô ch.ết mất. Nhưng cũng đành nghe lời anh ta nóc cạn, sau vài phút người cô có cảm giác vô cùng khó chịu, thật là trong rượu không hề có thuốc, chỉ vì đây là một loại rượu cực mạnh. Đàn ông có lẽ sẽ chịu đựng được những phụ nữ thì phải ngủ một chút mới tỉnh được.
Hắn nhìn thân hình thon gọn của cô mà mê mẩn, cô như định nói gì đó, thì bị anh ta hôn ngay, ngọt ngào mà cắn lấy chiếc lưỡi thơm tho của cô, sau khi tách khỏi anh, cô ho khan, môi đã sưng húp lên.anh cởi từng cúp áo của cô, bỏ tung cái áo sơ mi, chỉ còn lại là chiếc áo hai dây ôm sát người thôi, anh kéo vai áo cô xuống, mạnh mẽ mà cắn lấy từng thớt thịt trong người cô, cô ứa nhẹ làm anh ta càng hưng phấn hơn, ngậm nhắm cái cổ trắng mịn của cô không thôi. Tay kia không yên phận mà sờ mó trên lưng cô, làm cô run lên từng đợt.
" cậu hai... Tôi xin lỗi ": tên lính vào Định nói gì đó, đập vào mắt cái cảnh khó tả không khỏi đỏ bừng mặt.
" chuyện gì ": anh ta nhăn mặt nhìn tên lính, ôm cô tựa vào lòng anh, cô mệt mỏi đến không cử động nổi.
" lúc nãy có người gọi đến bảo muốn gặp cậu, cô ấy tên Tiêu Vĩ ": tên lính cúi đầu nói, nào dám ngẩn mặt lên.
" được rồi, ra ngoài Đi ": anh ta lạnh lùng nói,tên lính kia gấp rút đi.
" cậu hai, cậu có thể tha cho tôi không, tôi còn phải làm nhiệm vụ ": cô có hết sức lấy giọng lại nói.
" vậy em nói đi, em định ở lại đây Bao lâu ": anh ta kề đầu vào cổ cô, hôn nhẹ lên vai cô.
" mai tôi phải về pháp làm nhiệm vụ ": cô gục đầu vào tay anh ta mệt mỏi nói.
"... Vậy tôi chắc chắn với em, hôm nay sẽ là ngày hai ta bên nhau ": chỉ vừa mới nghe cô nói mau sẽ phải về nước, máu dồn lên não ngay tức khắc, bực tức ôm thật chặt cô.
" cậu hai, đau, cậu buông tôi ra ": cô đau dát la lên.
" không có chuyện đó, thất vũ, làm vợ ta được không, ta lỡ yêu em rồi ": anh ta nguyên đầu cô về phía anh ta, dịu dàng, tha thiết nói.
"... ": cô như câm nín trả biết nói gì cả, lập tức quay đi nơi khác, nhưng anh mạnh bạo lại một lần nữa hôn cô đến lạnh lùng, lần này không chỉ vậy, anh ta sờ soạn trên cơ thể cô, làn da mịn màng làm anh không thể nào buông được mà ôm ấp cô mãi.
" không, buông tôi ra ": cô sợ hãi đẩy anh ta ra.
" em nghĩ tôi sẽ nghe em sao ": anh ta cười lạnh nhìn cô.
" nếu em không thành tâm thành ý làm vợ anh, thì anh sẽ dùng biện pháp mạnh để có được em ": anh ta vuốt nhẹ mặt cô, hôn nhẹ lên môi cô.
" không, đừng... ": cô hoảng loạn vô cùng, hét lớn trong vô vọng.
Lâu rồi không gặp lại anh ta, thay đổi quá nhiều đến chóng mặt. Khi 3 năm trước anh ta không như vậy, anh ta chỉ bảo yêu cô và hôn lấy cô nhưng cô không chấp nhận anh cũng chả làm gì, đều tuỳ thuộc vào cô cả, còn bây giờ, dù cô không đồng ý anh cũng quyết có cho bằng được, có lẽ bao nhiêu năm nay đã làm thay đổi con người anh, Hằng đêm đều có nữ nhân bên cạnh nên anh thay đổi là phải thôi.