Chương 92: Bối Bối
Mạc Yến im lặng một lúc khá lâu.
- Lo cho anh
Bắc Tân Khởi mím môi cười, ánh mắt đầy nét hứng thú.
Mạc Yến bị câu nói của hắn làm cho bừng tỉnh, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt yêu nghiệt của Bắc Tân Khởi, bình thản đáp lại:
- Em vẫn lo lắng, quan tâm cho rất nhiều người mà, như ba mẹ em, như chú Bắc, thím Hạ Lan, Mi Na, Quân Phát.....
Cô kể ra một loạt tên của những người thân quen bên cạnh, khẽ ngừng một chút rồi bổ sung thêm một câu:
- A đúng rồi, nếu như Bối Bối mà xảy ra chuyện thì em cũng sẽ rất lo lắng ý...
- Bối Bối?
Bắc Tân Khởi nghiến răng nghiến lợi mà nhả ra hai từ đó, gương mặt tuấn tú lập tức đen xì lại, nha đầu thối này dám mang hắn ra so sánh với một chú tàng ngao?
Bối Bối là tên chú chó ngao của Bắc gia, từ nhỏ Mạc Yến đã rất yêu quý và hay chơi cùng, vô cùng thân thiết....
-....Bối Bối cũng là một thành viên của Bắc gia mà!
Thấy nét mặt hắn biến sắc, cô vội nói thêm một câu, tay thì khẽ lần mò ra vị trí tay nắm cửa, định mở cửa chạy thoát ra ngoài , một chân vừa thò ra ngoài thì đã bị hắn tóm eo lôi lại vào trong xe...
Mạc Yến phản ứng cũng không chậm, thân hình vừa bị kéo ngồi lại xuống ghế thì trong đầu đã nghĩ ngay ra cách để phản kháng.
Một tay túm lấy cổ áo của hắn, vốn định nhấc gối đá vào người đối phương một cái....nhưng Bắc Tân Khởi còn phản ứng nhanh hơn, đưa tay tóm chặt lấy đôi bàn tay của cô rồi giơ lên trên đỉnh đầu rồi cả thân hình cao lớn nằm ép lên trên....
Với thân hình nhỏ xinh của Mạc Yến thì cái thân hình 1m88 của Bắc Tân Khởi quả là quá mức cao lớn, không gian trong xe lại quá chật hẹp, giờ hắn ép vào người cô như vậy, cô không còn chỗ nào mà tránh được...
Dùng ngón tay nâng cằm cô lên, Bắc Tân Khởi cất giọng lành lạnh:
- Vòng vo tam quốc mà mắng người sao?
- Đâu có ?
Nét mặt không chút đổi sắc, trả lời chắc như đinh đóng cột.
- Là anh hiểu sai ý em rồi đấy!
- Địa vị của anh và Bối Bối là ngang nhau?
Bắc Tân Khởi quyết không tha cho cô.
- Đâu mà! Anh có sức hút hơn Bối Bối nhiều mà!
Mạc Yến lúc này quả thật chỉ muốn nhanh chóng thoát được ra khỏi nanh vuốt của Bắc Tân Khởi, nên hắn nói gì thì cô cũng đều thuận theo.
Nghe cô nói vậy, khóe môi hắn không khỏi giật giật vài cái , nha đầu này thật hiểu thời thế.
Rồi lại nghĩ tới hành vi của mình lúc này mà không khỏi thầm chửi bản thân là kẻ vô sỉ.
Trời ạ, tại sao hắn lại có thể trẻ con tới mức đi tính toán với cả một con vật cưng thế này cơ chứ?
Mạc Yến, sắc mặt đỏ bừng, thầm dõi theo mọi thay đổi trên khuôn mặt hắn....lại nghĩ tới tư thế của cả hai lúc này ...
Cái tình cảnh này càng nhìn càng giống như đang....
Mạc Yến không tự tại mà giằng co đôi tay mình rồi khẽ lên tiếng:
- Anh dậy trước đi!
Giọng nói của cô mềm mềm, yếu ớt.... rõ ràng là đầy lo lắng, hoảng hốt... Nhưng truyền đến tai hắn thì lại đầy yêu kiều quyến rũ....
Tâm trạng hắn tốt dần lên theo từng câu từng chữ mà cô nói....hơi nheo mắt lại, ngắm nhìn cô...
Cô gái đang nằm bên dưới,có mái tóc dài, đen nháy, xõa xuống bờ vai ,hai má ửng hồng , chiếc cổ thon thả... càng nhìn càng thấy đẹp và có chút... khêu gợi.
Vốn dĩ, Bắc Tân Khởi ở trước Mạc Yến, khả năng tự khắc chế luôn là số 0.... giờ cô với dáng vẻ yêu kiều như này mà nằm dưới thân mình hắn....thì sao hắn có thể kháng cự lại được cảm xúc chân thật của mình?
Thần sai quỷ khiến, hắn nghiêng hơn chút nữa về phía cô....