- Chương 1: Nhạc Cực Sinh Bi (vui quá hóa buồn)
- Chương 2: Sinh anh trai ra còn thương hơn tôi
- Chương 3: Nó là của tôi, cô tốt nhất không nên giành với tôi
- Chương 4: Rất hân hạnh được biết anh
- Chương 5: Không tôn sùng chính là chết
- Chương 6: Ảnh ký tên
- Chương 7: Tội của em hơi nặng
- Chương 8: Lão đại! Chúng tôi sai lầm rồi
- Chương 9: Cà phê pha không tệ
- Chương 10: Giải tán hội phụ huynh
- Chương 11: Vận mệnh tràn ngập bất hạnh
- Chương 12: Dùng tiền để mua sự tiện lợi, cô không muốn tốn tiền thì tùy cô thôi
- Chương 13: Người thân
- Chương 14: Hiệu trưởng thế nào?
- Chương 15: Anh cười có phần nham hiểm
- Chương 16: Ai dám có ký kiến?
- Chương 17: Lão ngài nhàn rỗi đến phát hoảng rồi phải không?
- Chương 18: Có bản lĩnh chạy tiếp đi!
- Chương 19: Xin nghe lời dạy bảo
- Chương 20: Bây giờ chuyện này là trọng điểm sao?
- Chương 21: Hiệu Trưởng, em thích thầy rồi
- Chương 22: Không phải vợ
- Chương 23: Có tính là bị ăn đậu hũ hay không?
- Chương 24: Anh không vào địa ngục thì ai vào đây?
- Chương 25: Đường tình lận đận
- Chương 26: Báo ứng thôi!
- Chương 27: Tiểu tử, ngươi thật dũng cảm!
- Chương 28: Nghe nói, thịt heo lại tăng giá???
- Chương 29: Không cần giả bộ đáng thương
- Chương 30: Rốt cuộc đứa bé là của ai?
- Chương 31: Anh trai của Hiệu Trưởng
- Chương 32: Bởi vì nó đang thất tình
- Chương 33: Nếu không bỏ đứa bé sẽ rất nguy
- Chương 34: Còn người này là hiệu trưởng của em?
- Chương 35: Tôi mới không thích em!
- Chương 36: Cái gì gọi là người sống đời thực vật
- Chương 37: Thất tình
- Chương 38: Vật nguy hiểm
- Chương 39: Vợ con
- Chương 40: Số đào hoa
- Chương 41: Lẳng lơ
- Chương 42: Tôi không muốn lại nhìn thấy gương mặt này nữa
- Chương 43: Tội lỗi tội lỗi
- Chương 44: Nhẫn nhịn
- Chương 45: Đứa bé ra đời
- Chương 46: Bộ dạng có chút xấu xí
- Chương 47: Tiểu tam tiểu tứ
- Chương 48: Cử hiền bất tị thân*!
- Chương 49: Sau này xin tránh né nhiều hơn
- Chương 50: Đồng mệnh tương liên (cùng chung cảnh ngộ)
- Chương 51: Có chuyện gì thì từ từ nói
- Chương 52: Tiến vào top một trăm người đứng đầu
- Chương 53: Ước nguyện
- Chương 54: Đầu lưỡi cảm lạnh rồi!
- Chương 55: Đông phương lỗi
- Chương 56: Nhảy sông tự tử
- Chương 57: Em là heo sao?
- Chương 58: Ví tiền bị ướt
- Chương 59: Sốt cao không lùi
- Chương 60: Trở về
- Chương 61: Mê hoặc chúng sinh
- Chương 62: Người tình cũ
- Chương 63: Anh quá nhẫn tâm rồi
- Chương 64: Ăn cướp
- Chương 65: Một cái nhấc tay
- Chương 66: Náo loạn
- Chương 67: Nằm ngang bò ra ngoài
- Chương 68: Biết vậy chẳng làm
- Chương 69: Hôn mê bất tỉnh
- Chương 70: Cô gái này cũng không tệ lắm
- Chương 71: Hành vi tiểu nhân
- Chương 72: Gan của em lớn lắm đúng không
- Chương 73: Quan hệ rất lớn
- Chương 74: Em đúng là bảo vật
- Chương 75: Bí mật vẫn là bí mật
- Chương 76: Quà tặng năm mới
- Chương 77: Thích tận xương tủy
- Chương 78: Thân bại danh liệt
- Chương 79: Làm bạn gái của tôi
- Chương 80: Chỉ cần em muốn tôi sẽ giúp em đạt được
- Chương 81: Tôi sẽ không bao giờ quản em nữa
- Chương 82: Không tim không phổi
- Chương 83: Chú ấy muốn kết hôn
- Chương 84: Mẹ bỏ được
- Chương 85: Quà tặng kết hôn
- Chương 86: Không đội trời chung
- Chương 87: Thua lỗ cá cược sinh hoạt phí
- Chương 88: Trước khi giải thích
- Chương 89: Cay đắng với ngọt ngào
- Chương 90: Đời này cũng không thấy được Tiêu Tiểu Bảo
- Chương 91: Con nên gọi ta là ba
- Chương 92: Giao dịch
- Chương 93: Khúc hát ru
- Chương 94: Đi theo chúng tôi một chuyến
- Chương 95-1: Hủy bỏ giao dịch (1)
- Chương 95-2: Hủy bỏ giao dịch (2)
- Chương 95-3: Hủy bỏ giao dịch (3)
- Chương 95-4: Hủy bỏ giao dịch (4)
- Chương 95-5: Hủy bỏ giao dịch (5)
- Chương 95-6: Hủy bỏ giao dịch (6)
Edit: Trangthao; Trần Thu Lệ; hoa hồng; june_duahau; ericaKlausee
Độ dài: 130 chương
"Người đẹp! Có rãnh ăn một bữa cơm!"
Thượng Quan Ngưng nhíu mày quan sát người đàn ông mặt tây trang ra vẻ đạo mạo trước mắt, "Thật xin lỗi, tôi giới tính nam và chỉ thích nữ!"
Tiêu Hòa Nhã dắt Tiểu Bảo đi dạo không cẩn thận bắt gặp cảnh đàn ông tỏ tình với đàn ông. Trong lòng phỉ nhổ, nhất định là đoạn tay áo (gay). Nơi nơi trêu chọc ong bướm.
Thượng Quan Ngưng, tướng mạo ưu tú hoàn cảnh gia đình tốt nhưng mà nhân phẩm có chút vấn đề.
Tiêu Hòa Nhã, tướng mạo bình thường hoàn cảnh gia đình bình thường, đồng dạng nhân phẩm cũng có chút vấn đề.
Hai người kia đều là sản phẩm không quá tốt vậy phải làm thế nào cho phải đây?
* Đoạn ngắn 1:
"Tôi có tiền có bạc nhưng tôi không biết xài thế nào. . . . . ." Mỗ nữ cầm thẻ vàng còn thiếu chút nữa là lên loại thẻ tiếp theo.
"Dè dặt dè dặt!" Một đứa bé không nhịn được phất tay ý bảo cô gái không cần mất mặt như vậy.
"Dè dặt cái lông á! Đi, mẹ dẫn con đi chơi gái!" Nhiều tiền như vậy tiêu xài cả đời cũng không hết!
"Mẹ đứa nhỏ, thật can đảm!" Sau lưng vang lên tiếng tán thưởng, "Chơi gái? Sao không mang theo đứa trẻ như anh đi?"
Ma quỷ xuyên lỗ tai ma quỷ xuyên lỗ tai! Mỗ nữ gượng cười, "Ha ha ha. . . . . . Chơi gái? Anh nghe nhầm rồi, em là một tiểu thư khuê các làm sao làm ra chuyện hoang đường như thế, em nói là mang theo con trai đi chơi đua xe nghệ thuật, mới vừa rồi anh nghe nhầm! Nghe nhầm rồi!"
"Đua xe nghệ thuật? Anh không có nói qua là không cho phép em lái xe sao? Là em mau quên hay là không để lời nói của anh trong lòng?" Người đàn ông đến gần híp mắt liếc xéo cô gái lạnh lùng mở miệng.
"Ha ha ha. . . . . . Không phải là em đua xe, mà là tài xế đua xe!" Người mẹ lải nhải, tại sao ban đầu lại chiếm phòng của anh rồi khéo thế nào lại bò lên giường của anh còn sinh cho anh một đứa con trai nữa? Làm bậy quá!
** Đoạn ngắn 2:
"Con trai, chúng ta đào hôn đi!" Đêm nguyệt hắc phong cao, mỗ nữ len lén chạy đến phòng con trai len lén nói chuyện.
(Nguyệt hắc phong cao (月黑风高) có thể hiểu đơn giản là vào thời điểm buổi tối trăng mờ thích hợp làm chuyện xấu)
"Không phải là mẹ rất thích cha sao? Vì sao phải đào hôn?" Mắt Tiểu Bảo cũng không trợn lành lạnh hỏi.
Mỗ nữ gật đầu, là thích, nhưng. . . . . . "Mẹ đột nhiên nhớ lại mấy năm trước cha con nói sẽ không thích kiểu người như mẹ!"
"Thế giới thay đổi trong nháy mắt, huống chi là lòng của đàn ông, yên tâm đi, mẹ ngày hôm qua còn thích ăn đậu hũ, hôm nay lại không thích uống sữa đậu nành, quạ trong thiên hạ đều đen!"
"Như con không thích ăn cà rốt cho đến bây giờ cũng không thử ăn nó!" Mỗ nữ rất là bi quan nói.
Tiểu Bảo mở to hai mắt, cảm thấy mẹ mình nói rất có lý, "Vậy hay là đào hôn đi!"