Chương 83
Thời gian còn lại của nhiệm vụ là hai giờ! Sau đó, tôi đã hoàn thành việc mạ vàng cho một chiếc khiên. Thông tin của trang bị vừa hoàn thành hiện lên.
[Khiên Thần Thánh]
Xếp hạng: Hiếm
Độ bền: 360/360 | Phòng thủ: 189 | Kháng phép: 150
* Có tỉ lệ nhỏ kháng hoàn toàn các phép thuật bóng tối.
Một tấm khiên được làm bởi thợ chế tạo có kỹ năng và tiềm năng tuyệt vời, nhưng kinh nghiệm và danh tiếng của anh ta vẫn còn thiếu một chút.
Nhờ sức mạnh của Cassus, một linh mục của Giáo hội Rebecca, chiếc khiên tỏa ra sức mạnh thần thánh của nữ Thần ánh sáng. Nhờ vào sức mạnh chế ngự ma thuật hắc ám, tất cả các tín đồ của quỷ và Giáo hội Yatan sẽ phải chịu đau đớn khi đối mặt với chiếc khiên này.
Điều kiện sử dụng: Cấp 190 trở lên. Hơn 500 Sức mạnh.
Hơn 1.000 Sức mạnh Thần thánh. Là một thành viên của Giáo hội Rebecca.
Trọng lượng: 800
[Một trang bị hạng hiếm đã được tạo ra, tất cả các chỉ số tăng vĩnh viễn +2 và danh tiếng trên khắp lục địa tăng +30.]
” Đù…móa.”
Sản phẩm đầu tiên là một chiếc khiên hạng hiếm. Tôi đã hy vọng nó ít nhất đạt hạng sử thi, vậy nên tôi rất thất vọng.
” … Một trong những hy vọng của mình đã biến mất.”
Tôi đã đầu tư gần như toàn bộ tài sản của mình vào việc chế tạo hai chiếc khiên này. Nếu chiếc khiên tiếp theo cũng hạng hiếm và nhiệm vụ này thất bại, tôi sẽ khó có thể hòa vốn. Khi tôi run lên vì nỗi tức giận mà tôi không thể chịu đựng được, Cassus nói.
“Cái còn lại sẽ có kết quả tốt thôi.”
Tôi kêu lên. “Anh đã nói việc cầu nguyện sẽ có tác dụng! Nhưng đây là gì? Thần có thực sự tồn tại không vậy?
“…”
Cassus không nói bất cứ điều gì mặc dù là anh ta đối tượng trút giận của tôi. Không có sự thay đổi trong biểu hiện của anh ta cả, nhưng dường như anh ta đang nghĩ rằng tôi thật vô lý. Tôi đã ở cùng với anh ta trong hai ngày qua vì vậy tôi có thể hiểu được khuôn mặt vô cảm của anh ta ở một mức độ nhất định.
” Ah … tôi xin lỗi.”
Tôi không nên đổ lỗi cho anh chàng Cassus vô tội. Đó là do may mắn bẩn thỉu của tôi chứ. Tôi xin lỗi và cẩn thận hoàn thành việc mạ tấm khiên còn lại. Sau đó…
[Khiên Thần Thánh Hoàn hảo]
Xếp hạng: Huyền thoại
Độ bền: 680/680 | Phòng thủ: 370 | Kháng phép: 280
* Có tỉ lệ cao kháng hoàn toàn các phép thuật bóng tối.
* Có thể sử dụng kỹ năng ‘Ánh sáng Thần thánh’.
* Có thể sử dụng kỹ năng “Đặc ân Thần thánh’.
Một tấm khiên được làm bởi thợ chế tạo có kỹ năng và tiềm năng tuyệt vời, nhưng kinh nghiệm và danh tiếng của anh ta vẫn còn thiếu một chút.
Nhờ sức mạnh của Cassus, một linh mục của Giáo hội Rebecca, chiếc khiên tỏa ra sức mạnh thần thánh của nữ Thần ánh sáng. Nhờ vào sức mạnh chế ngự ma thuật hắc ám, tất cả các tín đồ của quỷ và Giáo hội Yatan sẽ phải chịu đau đớn khi đối mặt với chiếc khiên này.
Điều kiện sử dụng: Cấp 190 trở lên. Hơn 500 Sức mạnh.
Hơn 1.000 Sức mạnh Thần thánh. Là một thành viên của Giáo hội Rebecca.
Trọng lượng: 800
[Một trang bị hạng huyền thoại đã được tạo ra, tất cả các chỉ số tăng vĩnh viễn +25 và danh tiếng trên khắp lục địa tăng +1.000.]
“Ặc ặc..”
Tôi đã ngạc nhiên đến mức hơi thở của tôi bị ngừng lại trong giây lát. Khuôn mặt xanh xao của Cassus lần đầu tiên mỉm cười khi anh ta nhìn kỹ chiếc khiên.
“Xin chúc mừng.”
“…”
Làn da và đôi mắt nhợt nhạt của anh ta gây ra ấn tượng xấu khi anh ta không biểu hiện cảm xúc, nhưng anh ta trông ổn khi như thế này. Tôi chợt thấy có một chút thiện cảm đối với Cassus lần đầu tiên.
“Tất cả nhờ vào những lời cầu nguyện của anh!”
“Đó là nhờ đặc ân thần thánh của nữ Thần Rebecca.”
“Chính xác! Đúng rồi! Nữ Thần Rebecca, hoan hô! Hoan hô! Hoan hô!”
“Nữ Thần Rebecca là vĩnh cửu. Đừng cổ cổ vũ ngài như thế.”
“… À, ừ.”
“Giờ thì ta hãy quay lại gặp viên quản lý.”
“Ừ!”
Tôi cất những chiếc khiên vào hòm đồ của mình và nhanh chóng chạy đi, với mong muốn trưng ra những chiếc khiên cho viên quản lý nhanh nhất có thể. Tuy nhiên, Cassus cũng không chậm hơn tốc độ của tôi, mặc dù trông anh ta như đang đi bộ.
” Có phải anh ta đi rất nhanh vì chân anh ta dài không?
Chúng tôi đã đến văn phòng quản lý khi tôi đang nghĩ.
“Cậu đã tới.”
Người quản lý mà luôn chào đón tôi một cách hăng hái như thể đã biến mất.
“Khuôn mặt của ông ta không khỏe. Có phải ông ta đánh nhau với vợ không? Nhưng tâm trạng chán nản của ông ta sẽ biến mất ngay lúc ông ta nhìn thấy nó thôi!”
Tôi trao chiếc khiên huyền thoại cho quản lý.
“Thế nào? Ngài có ấn tượng không? Nó tuyệt vời chứ?”
“…”
Quản lý không nói bất cứ điều gì. Ông ta chỉ nhìn kỹ vào chiếc Khiên thiêng. Hehe, ông ta không nói nên lời. Lần trước tôi đã tạo ra một thanh kiếm huyền thoại, và giờ là một chiếc khiên huyền thoại! Ông ta chắc đang tự hỏi tại sao một thợ rèn vĩ đại như vậy có thể tồn tại trên thế giới này, trong khi cũng bối rối không biết đây có phải là một giấc mơ hay không.
“Ngay cả mình cũng tự hỏi liệu đây có phải là một giấc mơ không nữa.”
Với số lượng vật phẩm mà tôi tạo ra tăng lên, tôi không thể không cảm thấy một điều gì đó. Để tạo ra các trang bị hạng cao, cần phải có may mắn, vật liệu tốt, thời gian và nỗ lực.
Sản phẩm đầu tiên tôi tạo ra ở làng Bairan là Mũi tên Jaffa Đặc biệt có hạng sử thi, vì vậy tôi đã nghĩ rằng thật dễ dàng để tạo ra một vật phẩm được xếp hạng sử thi.
Nhưng sự thật là gì? Tôi đã lầm.
Vì tôi đã tạo ra một con dao găm hạng cực phẩm trong một khoảng thời gian ngắn trong cuộc thi chế tạo vật phẩm với Euphemina nên tôi đã nghĩ rằng thật dễ dàng để tạo ra các trang bị hạng cưc phẩm.
Nhưng sự thật là gì? Tôi lại một lần nữa nhầm.
“Chế tạo một món đồ huyền thoại cũng giống như trúng xổ số vậy.”
Khi tôi kết luận điều đó, tôi đột nhiên nhớ đến lời cầu nguyện của Cassus.
“Có lẽ lời cầu nguyện thực sự có ảnh hưởng.”
Tôi chân thành biết ơn về công việc khó khăn của anh ấy khi phải cầu nguyện trong hai ngày tôi chế tạo trang bị. Tôi hướng ánh mắt về phía Cassus. Anh ta lại một lần nữa vô cảm, nhưng tôi không cảm thấy khó chịu nữa.
Tôi mỉm cười với Cassus. Rồi vẻ mặt anh ta cứng lại: “Cậu có phàn nàn gì về tôi à?”
” …”
Khuôn mặt tươi cười của tôi có lạ sao? Một ngày nào đó, tôi sẽ phải tập cười trước gương mới được. Tôi đang nghiêm túc xem xét điều ấy thì viên quản lý mở miệng.
“Làm tốt lắm.”
Huh? Phản ứng nhạt nhẽo này là gì? Thông thường anh ta sẽ làm ầm ĩ lên cơ mà? Ông ta là người đã gây ồn ào khi lần đầu tiên tôi đến với thanh Tự Siêu Kiếm, vậy tại sao lần này ông ta lại bình tĩnh như vậy?
Trong khi tôi đang bất ngờ trước phản ứng của ông ta, quản lý nói với tôi. “Tôi sẽ xác định giá trị của nó càng sớm càng tốt. Cậu nên quay về đi đã.”
“Không phải ngài đã định giá thanh Tự Siêu Kiếm ngay lập tức à? Tại sao hôm nay tôi phải trở về tay không?”
“Có một cuộc khủng hoảng tài chính xảy ra do cuộc chiến gần đây. Tôi sẽ định giá nó sau khi gặp công nương.”
“… Hrmm, okay.”
Tôi đã bị thuyết phục và giơ tay mình về phía quản lý. Viên quản lý hỏi lại với sự bối rối, “Tay này?”
Không? Tôi chỉ vào chiếc Khiên Thần thánh trong tay viên quản lý.
“Cái đó, trả nó cho tôi.”
Quản lý nhíu mày. “Tại sao tôi phải trả lại?”
“Hở?”
Có chuyện gì với ông già này hôm nay vậy? Có phải ông ấy đã uống nhầm thuốc không?
“Ông có thể trả lại vật phẩm cho chủ sở hữu không?”
“Chủ sở hữu? Cậu đâu phải là chủ sở hữu của chiếc khiên này?”
“Vậy thì nó là của ai nếu nó không phải là của tôi?”
“Cậu… đang nói gì vậy? Chủ nhân của chiếc khiên này là người mà chúng ta không thể chống lại …!”
Viên quản lý đỏ mặt. Ông ta có vẻ thực sự giận dữ.
“Người mà chúng ta không thể chống lại? Có phải ông ta đang nói về Lady Irene? Dù sao thì tiền vẫn chưa được thanh toán, vậy không phải chiếc khiên này vẫn của tôi à? Tôi chỉ đòi hỏi quyền sở hữu đối với tài sản của mình, vậy tại sao ông ta lại tức giận như vậy?”
Khi tôi đang cảm thấy lạ lùng thì,
“Lính đâu! Đến và bắt tên này!”
Các binh lính bên ngoài văn phòng quản lý được triệu tập. Bốn lính canh được trang bị áo giáp và giáo lao vào văn phòng. Rồi họ ngập ngừng khi thấy tôi là mục tiêu, nhưng cuối cùng họ cũng tuân theo mệnh lệnh và bắt giữ tôi.
Tôi rất thất vọng và bị xúc phạm. “Ông đang làm gì vậy? Tại sao ông lại bắt người vô tội? Đây là một việc sai trái đó?
Viên quản lý giữ chặt tấm khiên và kêu lên. “Im đi! Ta đã đối xử tốt với cậu do những thành tích của cậu trong quá khứ, nhưng cậu lại dám vượt qua giới hạn của mình!
“Gì cơ? Đó là chuyện bình thường cơ mà. Ai mới là người sai ngay cơ chứ?
Nhưng quản lý đã không nói chuyện với tôi nữa. “Nhốt anh ta trong hầm ngục lâu đài ngay lập tức.”
“Hả? Ông-Ông điên rồi!”
Khoảnh khắc mà viên quản lý chuẩn bị rời khỏi văn phòng với chiếc khiên thần thánh …
“Đợi đã.”
Cassus chặn quản lý lại. Sau đó, anh ấy vẽ một cây thánh giá trên đầu ông ta.
“Ánh sáng Thanh tẩy.”
Chwaaaaak!
Một ánh sáng rực rỡ chớp qua văn phòng. Ánh sáng này không đủ mạnh để làm đau mắt tôi. Thay vào đó, ánh sáng tỏa ra một cảm giác yên tĩnh. Sau đó, quản lý nhìn xung quanh với sự ngạc nhiên.
“Hở? Chuyện gì đây? Sao mọi người lại ở đây vậy? Grid, tại sao binh lính lại bắt giữ cậu? Hở? Cái khiên này là gì? Tại sao tôi lại cầm thứ này?”
“…?”
Có phải quản lý đã bị mất trí nhớ, mặc dù ông ta mới tuổi trung niên? Viên quản lý đã bật khóc vì bối rối. Rồi ông ta bất giác lảo đảo và ngã xuống.
“Quản… quản lý?”
Khi những người lính vội vàng chạy lại giúp ông ta, Cassus đến gần tôi và nói. “Đúng vậy, quản lý đã bị Giáo hội Yatan tẩy não.”
“Tẩy não?”
“Chẳng phải ban đầu đã rõ sao? Chỉ các thành viên của Giáo hội Rebecca mới có thể sử dụng khiên thần thánh. Không có ai trong Winston có thể sử dụng khiên thần thánh. Kể cả nếu có sử dụng khiên thần thánh, Winston cũng không thể chống lại Giáo hội Yatan. Vậy tại sao quản lý lại yêu cầu cậu chế tạo khiên thần thánh?
“Nghĩ kĩ thì…”
“Tôi đã nghi ngờ từ lúc quản lý yêu cầu Giáo hội Rebecca cử một linh mục hỗ trợ chế tạo khiên thần thánh. Nếu quản lý thực sự cố gắng bảo vệ Winston bằng khiên thần thánh, ông ta sẽ yêu cầu không chỉ sự giúp đỡ để tạo ra nó mà còn cả sự hỗ trợ của một thánh sĩ để sử dụng khiên.”
“Ta hiểu rồi. Ta đã phạm một lỗi nhỏ. Vì vậy, ta đã bị nghi ngờ.”
Một trong bốn binh lính hỗ trợ viên quản lý vừa ngã xuống lẩm bẩm. Ánh mắt Cassus nhìn anh ta trong khi một năng lượng đen tối phun ra từ cơ thể tên lính. Rồi sau một lúc, bóng tối biến mất và binh lính trẻ tuổi trở thành một ông già.
“Hở?”
Tôi hoảng loạn và những binh lính còn lại bị sốc.
“Ông …ông là ai? Roy đâu rồi?”
Người đồng đội của họ đột nhiên biến thành một ông già. Ông lão xua tay như thể hội lính canh khiến ông khó chịu. Sau đó, những chiếc móng tay màu đen đột nhiên xuất hiện trong không khí, giết ch.ết các binh lính.
Cassus nhìn ông ta.
“Tên ngoại đạo bẩn thỉu, ngươi dám giết người trước mặt một linh mục Rebecca sao?
Ông già cười với Cassus trong khi nhặt Khiên thần thánh mà quản trị viên đã đánh rơi lên. “Từ góc nhìn của ta, ngươi mới là người ngoại đạo bẩn thỉu.”
Bùm!
Trước khi ông già nói xong! Một vụ nổ xảy ra và bức tường của văn phòng bị phá vỡ. Một cô gái xuất hiện giữa đám bụi. ‘Isabel’ là cái tên được viết màu xanh lá cây trên đầu cô ấy. Và đó là một cô gái xinh đẹp trong chiếc váy thêu màu xanh, gợi nhớ đến những nữ anh hùng trong truyện tranh.
Sau đó, Cassus quở trách Isabel. “Tại sao cô lại đi qua tường trong khi có cửa?”
Isabel cười tươi. “Như này không phải ngầu hơn sao?”
‘ …’
Chuyện gì vậy? Cái quái gì đang xảy ra vậy? Tôi không thể hiểu được tình hình hiện tại. Rồi Isabel giơ một tay lên. Một vòng tròn vàng xuất hiện trong không trung và một ngọn giáo trắng hiện ra từ đó. Ông già đã sốc khi nhìn thấy nó.
“Ngon giáo Lifael …? Chẳng lẽ là!
“Giáo hội Yatan muốn gì với Khiên thần thánh?’
Isabel mỉm cười trong khi cầm cây giáo trắng.
“Không thể tin được! Tại sao Nữ tu của Rebecca lại ở đây …?
Ông già đã buộc phải chạy trốn khỏi Isabel.
“Ta bắt đầu chứ?”
Isabel ɭϊếʍƈ ngọn giáo trước khi đuổi theo ông già với Cassus đi theo cô ta. Tôi bị bỏ lại một mình trong văn phòng.
“Gì vậy? Hả, đợi đã …’
Một cái gì đó lóe lên trong đầu tôi.
“Này, ông điên kia! Khiên của tôi!”
Tôi muộn màng nhận ra rằng ông già đã lấy chiếc khiên thiêng liêng của tôi và lao ra khỏi văn phòng.
Isabel và Cassus đang ở cuối hành lang. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ có thể bắt được ông già nếu tôi đuổi theo họ, nhưng tôi không thể theo kịp. Tốc độ chạy của họ ở một mức độ khác hẳn bình thường.
“Mình lạc họ mất!’
Tôi dốc hết sức lực và chạy. Nhưng cuối cùng, tôi đã lạc mất hoàn toàn Isabel và Cassus.
“Hộc… hộc.. đâu rồi? Họ đi đâu rồi?
Lâu đài Winston rất rộng lớn. Có tới hàng trăm phòng. Tôi đã đến một nơi mà không thể đoán ra Isabel và Cassus đi theo hướng nào.
“Ugh …! Sẽ thật tốt nếu có ai nhìn thấy!”
Tôi lang thang khắp tầng ba của lâu đài Winston. Khi tôi bước xuống hành lang, tôi chờ đợi một cửa sổ thông báo mới xuất hiện. Cửa sổ thông báo nào tôi đang chờ đợi? Tất nhiên, đó là cửa sổ thông báo nhiệm vụ mới!
Tôi đã đầu tư một lượng lớn vật liệu vào chiếc khiên.thần.thánh, nên sẽ phải có một nhiệm vụ để lấy lại khiên từ ông già đó! Nhưng…
“…”
Năm phút sau,
“…”
10 phút sau,
“…”
30 phút trôi qua và không một cửa sổ thông tin nhiệm vụ nào bật lên.
“Thôi xong con ong.”
Các nhiệm vụ luôn xuất hiện bất thình lình với tôi, vậy tại sao cái nhiệm vụ tôi mong lại không xuất hiện trong tình huống này?
“ch.ết tiệt! ch.ết tiệt! Đây có phải là mơ không? Hở?”
Chẳng lẽ tôi lại mất món đồ huyền thoại dễ như vậy? Không phải nó có thể bán được vài trăm triệu sao?
“Không đời nào…”
Tôi đã bị cướp một món đồ huyền thoại! Cơn giận dữ không thể kiểm soát nổi lên.
“Uwaaaaaah! trả khiên cho ta, ch.ết tiệtttttttt! Ta có thể trả hết nợ nếu bán nó đi đó, con chóooooo!”
Tiếng hét của tôi chứa đựng tất cả nỗi đau lòng tôi. Nhưng tiếng khóc của tôi chỉ vang vọng trong khoảng không chật hẹp này.