Chương 123
“Tôi… tôi đã khiến Rin bị như vậy…”
Tại sân sau của Vatican.
Isabel đang gục mặt xuống đầu gối và khóc. Cô cảm thấy có lỗi vì đã đưa Rin đến đây.
“Tôi đã không muốn tuân lệnh của Đức Giáo Hoàng … Nhưng tôi rất sợ … Tôi biết hiện tại Rin ghét Vatican đến mức nào … Nhưng chỉ vì tôi … Rin quay lại là vì tôi …”
Cassus cố gắng an ủi cô ấy, “Nếu cô từ chối mệnh lệnh của Ngài, Rin cũng sẽ bị một người khác mang về thôi. Rin sẽ biết ơn cô vì đã được một người bạn đưa về một cách lịch sự thay vì bị người khác lôi kéo. Đừng tự dằn vặt mình nữa.”
“….”
Isabel từ từ ngẩng đầu lên. Cô nhìn anh bằng đôi mắt long lanh. Cô cẩn thận vuốt những sợi tóc bạch kim dài ra khỏi mắt và hỏi nhẹ nhàng.
“Rin … Chuyện gì sẽ xảy ra với cô ấy?”
Giáo Hoàng đã triệu tập các thành viên cấp cao của Giáo Hội để quyết định số phận Rin. Isabel muốn tới xem nhưng Giáo Hoàng không cho phép cô, khiến cô trở nên lo lắng hơn. Cô không muốn Rin bị đối xử bất công.
Cassus không thể nói bất cứ điều gì.
‘Có lẽ Rin sẽ … Cô ấy sẽ bị tước danh vị hoặc trong trường hợp xấu nhất, cô ấy có thể mất mạng.”
Bề ngoài, các Nữ Tu Rebecca được đối xử như những sinh vật thiêng liêng và được mọi người tôn trọng, họ chỉ đứng thứ hai sau Giáo Hoàng. Tuy nhiên, các thành viên cao cấp của Giáo Hội chỉ coi các Nữ Tu Rebecca như những thứ vũ khí mạnh mẽ, có thể mất đi được. Chừng nào ba cổ vật thần thánh còn được bảo tồn, các Nữ Tu Rebecca sẽ có thể được thay thế bất cứ lúc nào.
“Các Nữ Tu Rebecca là những người phục vụ Giáo Hoàng. Nhưng họ lại là cái gai trong mắt của Giáo Hoàng hiện tại. Giáo Hoàng rất muốn có những Nữ Tu mới sẽ trung thành vô điều kiện với hắn.”
Giáo Hoàng sẽ tìm cách truyền lại ba cổ vật thiêng liêng cho những người mới.
‘Rin không phải là người duy nhất gặp nguy hiểm. Có thể sớm hay muộn, Isabel …”
Trái tim Cassus thắt lại. Nữ Tu Rebecca vốn được nuôi dưỡng trong Giáo Đường. Họ chỉ biết cách tồn tại duy nhất là làm những người thực thi của giáo hội!
‘… Một khi họ trở nên vô dụng, họ sẽ bị bỏ rơi.”
Tại sao điều khủng khiếp này xảy ra?
“Số phận trớ trêu.”
Isabel chỉ mới 17 tuổi năm nay và Rin 19 tuổi.
Họ sinh ra với sức mạnh thần thánh mạnh mẽ có sẵn và được dạy cách chiến đấu và trung thành với Giáo Hội từ nhỏ. Nếu họ bị Giáo Hội bỏ rơi, liệu họ có thể thích nghi với cuộc sống bình thường không? Sẽ còn đáng tiếc hơn nữa nếu họ bị giết. Thật quá khắc nghiệt khi họ sẽ ch.ết mà chưa từng được cảm nhận sự ấm áp của gia đình, bạn bè hay thậm chí là người yêu.
‘Hơn nữa…’
Khi những Nữ Tu Rebecca mới được sinh ra, những người đó sẽ tuyệt đối trung thành với Giáo Hoàng. Không ai còn có thể ngăn chặn Giáo Hoàng được nữa. Từ đó trở đi, Giáo hội Rebecca sẽ đi trên con đường biến chất hoàn toàn. Mọi việc đang bắt đầu ra khỏi tầm tay.
“Có ai đó…”
Cassus là người vốn điềm tĩnh và vô cảm đã không thể che giấu những gì anh ta đang nghĩ. Anh rơi nước mắt lần đầu tiên trong đời.
“Ai đó, làm ơn … Hãy cứu chúng tôi …”
“Cassus …?” Isabel bối rối vì dáng vẻ khác thường của Cassus. Cô không biết phải làm gì. “T-Tại sao anh đột nhiên khóc? Hả? Tôi-có phải vì tôi không? Có phải tôi khóc vì quá chán nản nên khiến anh cũng khóc sao? Tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi nên anh đừng khóc nữa. Mọi thứ sẽ ổn. Rin sẽ ổn thôi và một ngày nào đó Nữ thần Rebecca sẽ dẫn dắt Đức Giáo Hoàng đi đúng đường.”
Isabel có ý chí tự do. Mặc dù được Giáo Hội nuôi dưỡng một cách khắc nghiệt nhưng cô có một tính cách mạnh mẽ. Đã nhiều lần cô khiến mọi người mệt mỏi, nhưng cô có một trái tim ấm áp như ánh mặt trời vậy. Cô ấy đang trải qua một thời điểm khó khăn nhất nhưng cô ấy lại có thể mỉm cười và an ủi cấp dưới của mình?
Cassus trở nên buồn bã hơn khi nghĩ đến sự sống của con người thiêng liêng, đẹp đẽ và ấm áp này sẽ kết thúc. Khoảnh khắc anh sắp bật khóc nức nở.
“Tại sao một người đàn ông trưởng thành lại khóc? Hả? Đặc biệt là trước mặt một cô gái. Thật xấu hổ.”
“…!”
Giọng nói này sao rất quen thuộc? Cassus ngạc nhiên trước sự xuất hiện của một nhân vật bất ngờ và vội vàng nhìn lại. Một thanh niên tóc đen đang đứng đó với một nụ cười.
“Đã lâu rồi nhỉ, Cassus.”
“Grid …!”
Lâu đài Winston từng yêu cầu sự hỗ trợ của một linh mục để tạo ra Khiên thần thánh và Cassus đã được phái đi. Vào thời điểm đó, Cassus đã giúp Grid trong việc chế tạo hai chiếc khiên thần thánh. Nhưng anh không bao giờ nghĩ rằng mối quan hệ này sẽ tiếp tục một lần nữa.
Tại sao Grid đến Vatican?
“Tại sao cậu lại ở đây … Hả?”
Đôi mắt Cassus bỗng mở to trong khi đang hỏi. Đó là do sức mạnh ma thuật tà ác và mùi máu của trinh nữ đến từ chiếc áo choàng mà Grid đang mặc.
“Cái áo choàng đó …!”
Isabel nói, “Nó là áo choàng của Malacus.”
“Áo choàng của Malacus … Thật sao?”
“Đúng.”
Isabel đã vài lần chạm trán với Malacus. Đó là khi cô đột kích vào một số địa điểm nơi Malacus đang hiến tế các trinh nữ. Cô luôn bị cản trở mỗi lần như vậy nên cô cứ mất dấu hắn ta mãi. Nhưng rồi cô nghe tin đồn rằng những người lính hùng mạnh của Winston đã tiêu diệt Malacus. Một trong những người hùng mạnh đó hình như là chàng trai trẻ có tên Grid.
“Thật vinh dự khi được gặp một chiến binh vĩ đại như anh.”
“Ah! Cô!” Grid liếc nhìn Isabel và giật mình. Rồi cậu trở nên kích động khi nhận ra cô. “Ăn Trộm Khiên! Không, Cô Gái Trộm Khiên! À, hình như … À! Đúng rồi! Có phải Nữ Tu Rebecca không? Ê! Nữ Tu Rebecca! Trả cái khiên của tôi đây!”
“Hả?”
Isabel đã gặp Grid tại Lâu đài Winston. Nhưng cô ấy không nhớ đã gặp cậu ta vì lúc đó cô ấy không thấy Grid. Cassus giải thích cho Isabel đang bối rối vì những lời khó hiểu. “Anh ta là thợ rèn của Winston. Anh ta là người tạo ra chiếc Khiên thần thánh mà cô đang giữ.”
“Ồ, thật sao? Chàng trai trẻ này có kỹ năng thợ rèn? Hả? Nhưng làm thế nào mà một thợ rèn có thể giết Malacus?”
Grid sải bước về phía Isabel trong khi cô đang bối rối và ngưỡng mộ Grid. Sau đó, cậu ta nói một cách không nao núng, “Trả khiên cho tôi.”
Isabel bối rối. “Tôi đánh giá cao việc anh đã đánh bại Malacus. Nhưng tôi không thể giúp anh được. Khiên thần thánh là một vũ khí nguy hiểm nên chúng tôi đã quyết định thu hồi tất cả lại. Cái khiên còn lại do anh tạo ra, anh có thể vui lòng đưa cho tôi không?”
“C-Gì cơ?” Grid mất kiểm soát. “Có biết tôi đã bỏ ra bao nhiêu tiền để làm những chiếc khiên đó không? Cô có biết giá trị của chiếc khiên lớn đến mức nào không? Tôi có thể giàu có nếu tôi bán nó!”
“Tôi hiểu nhưng tôi xin lỗi. Không thể khác được. Quy định đã được đưa ra rồi.”
“D-Duma!”
Grid gắt gỏng khi nghĩ đến việc mất Khiên Thần Thánh huyền thoại của mình. Làm sao cậu ta có thể bình tĩnh khi sắp bị cướp đi món đồ trị giá vài trăm triệu đồng? Cuối cùng, mặt Grid đỏ lên và cậu chuẩn bị chiến đấu.
“Máu sẽ đổ nếu cô không trả tôi chiếc khiên ngay lập tức.”
Grid hiện đang ở cấp 150. Cậu đã khác so với khi Khiên Thần Thánh bị tín đồ Yatan đánh cắp. Sự tự tin của cậu vẫn tràn đầy mặc dù phải đối mặt với kỵ sĩ thánh mạnh nhất của Giáo Hội Rebecca.
Cassus cố gắng nói chuyện với Grid khi cậu ta rút ra thanh đại kiếm. “Grid, xin hãy bình tĩnh. Hãy nói chuyện trước đã. Tại sao cậu lại đến đây?””
“Ah, Cassus! Anh đang nói gì vậy Trông tôi có giống như đang muốn nói chuyện không? Hở?”
“Grid, làm ơn. Xin hãy bình tĩnh.”
Cassus cúi đầu thật thấp. Grid bỗng nhớ về lúc anh ta giúp cậu chế tạo các vật phẩm và đã phần nào bình tĩnh lại. Rồi cậu giải thích, “Tôi đến gặp Giáo Hoàng.”
“Đức Giáo Hoàng?””
“Tôi có vài thứ muốn được ông ấy ban phước … Tôi cũng muốn lấy lại chiếc khiên thần thánh.”
“À…”
Cassus cảm thấy có điều gì bí ẩn. Thật ngạc nhiên khi được hội ngộ với một người mà anh nghĩ chỉ đơn thuần là một mối quan hệ thoáng qua.
“Tất cả là nhờ Nữ thần Rebecca sắp đặt …”
Mối quan hệ của anh ta với Grid có ý nghĩa gì? Khoảnh khắc mà Cassus vô cùng quan tâm.
Bùmmmm!
“…?!”
Một vụ nổ ầm ĩ vang lên từ bên trong Vatican. Mặt Isabel trắng bệch.
“Sức mạnh thần thánh này … Đó là Đức Giáo Hoàng!”
Có chuyện gì đó chắc chắn đã xảy ra với Rin. Có phải Giáo Hoàng đã làm điều gì đó khủng khiếp với Rin trong khi cô ấy đang ở đây? Isabel lo ngại về tình huống tồi tệ nhất và lao về phía Vatican ngay lập tức. Cassus chặn đường cô.
“Không phải mệnh lệnh của Ngài là cô không được phép vào? Đừng đi nữa. Nếu cô bất tuân mệnh lệnh của mình, Đức Giáo Hoàng sẽ trừng phạt cả cô và Rin.”
Cassus tin chắc rằng Rin đang bị trừng phạt.
Isabel nghiến răng.
“Đúng vậy … tôi phải cứu Rin khỏi Đức Giáo Hoàng!”
Một vòng tròn vàng được vẽ ra trong không gian. Rồi một cây thương trắng hiện ra từ đó. Đó là một trong ba cổ vật thần thánh của Giáo Hội Rebecca, Thương Lifael. Grid ngắm cây thương với sự ngưỡng mộ.
“Mình chưa nhận ra nó trước đây, nhưng nó chẳng phải là một vũ khí vĩ đại sao? Nó mạnh hơn nhiều so với Thương Gale mà mình đã tạo ra. Không, có lẽ nó còn mạnh hơn cả Dainsleif. ‘
Chỉ có một người có thể sản xuất một vũ khí như thế này.
“Pagma …!”
Cậu đã tìm thấy manh mối của Pagma ở một nơi như thế này. Grid hào hứng nắm lấy cây thương Lifael.
“Ê! Cho tôi xem tí!”
“Hả?”
Isabel trở nên giận dữ với hành động của Grid và vung mạnh cây thương của mình. Cậu ta dám đặt tay lên một vũ khí thiêng liêng. Cô muốn găm cơ thể Grid vào một cái cây cách đó 100m. Tuy nhiên…
“Hả?”
Cây thương không thể di chuyển tự do. Đó là bởi vì sức mạnh của Grid, anh ta nắm cây thương với một sức mạnh vượt qua giới hạn con người.
“Yaaa!”
Isabel vung cây thương với tất cả sức mạnh của mình. Sau đó, Grid bị văng xa ra 30m và cậu ta lăn trên mặt đất.
Bình bịch bịch bịch!
“Hự…”
Grid cảm thấy mắt mình mờ đi. Cậu gần như không thể đứng dậy.
“Hả? Sức mạnh của cô gái này là gì vậy?”
Grid đã ngừng tăng điểm vào Trí Tuệ sau khi đã đạt tới một lượng mana nhất định. Sau đó, cậu đầu tư tất cả các điểm của mình vào Sức Mạnh. Với cấp 150 kết hợp với các Danh Hiệu, Grid đang có hơn 1.500 Sức mạnh. Cậu ta có thừa sức mạnh để vung nắm đấm làm vỡ một tảng đá.
Sức mạnh của Grid đã tăng lên đến mức mà Toon không thể cạnh tranh được nữa. Tuy nhiên, sức mạnh đó không sánh được với Isabel.
“Nữ Tu Rebecca không chỉ là một cái tên.”
Cô ấy là một cô gái mảnh khảnh nhưng cô ấy đã phát huy sức mạnh thể chất vượt qua giới hạn của con người! Trong khi Grid đang ngưỡng mộ cô, Isabel đã đi tới cửa trước của Vatican.
“Isabel! Làm ơn dừng lại!
“Đợi thêm chút nữa, Rin, em sẽ cứu chị!”
Cassus không thể ngăn cô ấy lại. Isabel tràn đầy mong muốn cứu Rin và mở cửa Vatican ra. Đúng lúc đó.
Kaang!
Một cô gái với mái tóc màu tím nhảy xuống từ mái giáo đường Vatican và tấn công Isabel.
“Là em à!”
Isabel rất ngạc nhiên khi cô suýt không đỡ được cuộc tấn công đó. Một cô gái bất ngờ xuất hiện ở lối vào Vatican! Cô là Nữ Tu cuối cùng của Rebecca, và là chủ sở hữu của Khiên Everiel, Luna.
“Chị… không thể vào đây.”
Isabel hét lên với cô ấy, “Luna, tránh ra cho chị! Rin đang gặp nguy hiểm!”
Luna lắc đầu. “Mệnh lệnh của Đức Giáo Hoàng là tuyệt đối … Em phải tuân theo chúng.”
“Thật sự sao… Em không thể à? Chị cầu xin đó.”
Isabel năn nỉ. Nhưng Luna vẫn kiên quyết.
“Em rất tiếc … Em không thể.”
Luna trẻ hơn nhiều so với Isabel và Rin. Cô ấy mới 14 tuổi nên sự tẩy não vẫn còn mạnh. Không như Isabel và Rin có thể nghĩ cho bản thân, Luna chỉ tuân theo mệnh lệnh. Cô ấy là người có nhiều thành tích nhất khi đàn áp cuộc nổi loạn ba tháng trước, và cô ấy là người được Giáo Hoàng ưa thích nhất.
“Không thể nào phá vỡ Khiên Everiel … Không thể rồi … Rin …!”
Isabel nhận thức rõ rằng cô không thể thuyết phục Luna và cảm thấy tuyệt vọng. Lúc này, Rin đang chịu khổ một mình. Isabel là người duy nhất có thể giúp Rin, tại sao Nữ Thần lại ban cho cô một thử thách như vậy?
“Nữ thần, Ngài đang từ bỏ Rin sao …?”
Khoảnh khắc mà Isabel cảm thấy tuyệt vọng … Một cửa sổ thông báo lóe lên trước mặt Grid.
*[Giúp đỡ Giáo Hội Rebecca!]*
*Độ khó: *Nhiệm vụ Nghề
Giáo Hội Rebecca là một tôn giáo có mối quan hệ sâu sắc với Pagma. Tình bạn giữa Giáo hoàng thứ 5 Franz và Pagma vẫn được nhắc tới sau hàng trăm năm.
Là Hậu duệ của Pagma, bạn có nghĩa vụ phải giúp đỡ Giáo Hội Rebecca đang bị Giáo Hoàng thứ 13 Drevigo làm tha hóa.
Giết Giáo Hoàng Drevigo!
Giúp Giáo Hội Rebecca!
Điều kiện hoàn thành: Cái ch.ết của Drevigo.
Phần thưởng: Nữ thần Rebecca ban phước.
* Đây là một nhiệm vụ phụ thuộc nhiệm vụ nghề thứ 2. Nếu bạn thất bại nhiệm vụ này, bạn sẽ không đủ điều kiện thực hiện nhiệm vụ nghề thứ 2.
“Điên à?”
Đọc thông tin nhiệm vụ kìa! Nếu thất bại nhiệm vụ này, cậu ta sẽ thất bại nhiệm vụ nghề của mình! Grid không thể hiểu được điều đó.
“ch.ết tiệt, sao lại điên như vậy?” Đó là một nhiệm vụ làm cậu ta run rẩy. “Ah, đúng là … Nếu mình thất bại … Hả?”
Grid vừa phàn nàn vừa ngắm nhìn cây thương trong tay Isabel. Một mũi tên mờ ảo chỉ có thể nhìn thấy bằng mắt của Grid đang chỉ thẳng vào cây thương của Isabel.