Quyển 2 - Chương 1-1: The Dark Warrior: Mở đầu
Thư phòng làm việc của kẻ cai trị tối cao tại Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick cực kì xa hoa.
Từng vật trong phòng đều có thiết kế tinh xảo, bắt mắt và kỳ lạ. Tấm thảm nhung đỏ thẫm trải trên sàn êm đến nỗi bước chân lên cũng không có tiếng động phát ra. Nhiều lá cờ với vô số kiểu dáng được treo khắp trên tường trong phòng.
Một chiếc bàn gỗ đen ấn tượng được đặt trong phòng; chủ nhân của nó đang an tọa trên chiếc ghế da đen kịt từ đầu đến cuối.
Khoác chiếc áo đen dài tưởng chừng nuốt chửng mọi ánh sáng, nếu miêu tả kẻ đó bằng một câu, chỉ có thể là 「Ma Vương của Sự ch.ết」.
Chiếc đầu lộ ra là một đầu lâu không da không thịt. Những đốm hào quang tối lập lòe cùng ánh đỏ bên trong hốc mắt đen ngòm.
Cậu từng có tên là Momonga, nhưng hiện tại được gọi là Ainz Ooal Gown, lấy theo tên guild mình.
Ainz khoanh hai cánh tay chỉ toàn xương xẩu. 9 chiếc nhẫn đeo trên ngón tay cậu lấp lánh dưới 〈Continual Light〉.
“Yare yare…… Giờ ta nên làm gì đây?”
Nổi tiếng là 〈Dive Massively Multiplayer Online Role Playing Game〉, trò chơi trên mạng này cho phép player tham gia vào một thế giới ảo đồng thời trải nghiệm thế giới của 『Yggdrasil』. Vào ngày vận hành cuối cùng, nó đã dịch chuyển Ainz trong hình hài game avatar của cậu——một bộ xương——tới một thế giới khác chưa từng biết đến vì những lý do không ai hay. Đã 8 ngày trôi qua kể từ sự kiện ấy.
Lúc này, cậu đang cai quản thành trì, Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick cùng bầy tôi của mình. Phát hiện ra thế giới này tương tự như game đã gợi ý cho Ainz biết nên làm gì tiếp theo.
“Mong muốn của Ngài là mệnh lệnh của chúng thần, Ainz-sama.”
Lặng lẽ đứng kề bên Ainz, một người phụ nữ xinh đẹp đáp lại sau khi nghe cậu hỏi.
Cô, một nét đẹp tuyệt trần không tì vết trong tà váy trắng tinh tươm, nụ cười hiền dịu của cô cứ như của nữ thần. Mái tóc đen bóng của cô đối lập hẳn với chiếc váy. Đôi cánh thiên thần nhuộm đen mọc từ eo che phủ cặp chân cô.
“Thật vậy à, Albedo? Ta rất hài lòng về sự trung thành của ngươi.”
Cô là Tổng Quản Thủ Vệ của Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick, 「Albedo」. Cô chịu trách nhiệm quản lý 7 NPC, những Thủ Vệ của các tầng trong Nazarick.
Khi Ainz và các bạn bè guild cậu xây dựng Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick trong quá khứ, Albedo được thiết lập là NPC làm việc tại đây. Nhưng đến nay, cô đã có được tri giác và thề trung thành với Ainz.
Đây là một tình huống đê mê, nhưng cũng đặt một gánh nặng không nhỏ lên Ainz, một kẻ chỉ từng là công nhân viên chức.
Giữ thể diện của một chúa tể khi gặp mặt bộ hạ và bổn phận điều hành tổ chức một cách hiệu quả dưới vai trò Overlord thật áp lực.
Vấn đề lớn nhất là sự thiếu hụt thông tin trầm trọng về dị giới xa lạ này.
“……Vậy, báo cáo tiếp theo đâu?”
“Thưa đây, Ainz-sama.”
Cậu lập tức đọc lướt những chữ được ghi bằng bút sau khi nhận văn bản.
Đây là bản báo cáo được Thủ Vệ tầng 6, Aura Bella Fiora trình lên.
Nó chỉ rõ rằng chưa gặp bất cứ người chơi Yggdrasil như Ainz hay tìm thấy bất cứ dấu tích nào của họ. Còn về điều tr.a cánh rừng lớn gần Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick, họ đã vẽ lại thành công khu vực tới tận rặng núi phía đối diện của khu rừng và tìm ra một hồ nước.
Ainz gật đầu——Cậu cảm thấy thoải mái vì họ chưa tìm thấy player khác, những người nguy hiểm nhất với cậu ở đây.
“Ta hiểu rồi. Truyền lệnh của ta, Aura và đội tiếp tục nhiệm vụ.”
“Tuân lệnh Ngài——”
Một tiếng gõ cửa nhẹ. Albedo nhìn chờ phản ứng của Ainz, rồi cúi đầu và đi tới cửa. Sau khi xác nhận danh tính người bên kia, Albedo lên tiếng.
“Shalltear xin phép được diện kiến Ngài.”
“Shalltear? Được rồi, cho vào.”
Nhờ sự cho phép của Ainz, một thiếu nữ tầm 14 tuổi mặc một chiếc váy phủ lông tơ đen mịn bước vào một cách thanh lịch.
Làn da cô trắng tựa sáp và nét mặt dễ thương, quả một sắc đẹp đúng nghĩa của thế giới. Mái tóc bạc dài đong đưa theo từng nhịp bước, bộ ngực đầy đặn chẳng hợp với tuổi tác phỏng đoán cũng nảy và họa cùng.
Cô là Thủ Vệ tầng 1 đến tầng 3, 「True Vampire」 Shalltear Bloodfallen.
“Cầu mong Ngài an lạc, Ainz-sama.”
“Ngươi cũng thế, Shalltear. Ngươi có việc gì mà hôm nay muốn gặp ta?”
“Hiển nhiên thần đến để chiêm ngưỡng dung nhan điển trai của Ngài rồi.”
Cái đầu lâu Ainz chẳng cười chẳng rằng, nhưng ánh sáng đỏ bập bùng trong hốc mắt khẽ lay động trong giây lát.
Cậu định ra lệnh cô ta dừng những lời tán tụng vô ích này, nhưng rồi lại quyết định thôi. Albedo đang phóng ánh mắt hình viên đạn về Shalltear, trong khi đôi mắt màu đỏ thẫm của Shalltear từ hứng khởi hóa u ám. Nụ cười của Albedo cũng thay đổi.
Gương mặt cô vẫn còn mỉm cười, cô vẫn đẹp như mọi khi, song không thể nói là cô còn cười nữa.
Đó là khuôn mặt của quỷ dữ.
Nhưng Ainz thở phào nhẹ nhõm vì Albedo đang lườm Shalltear, không phải cậu.
“Cô hẳn là thỏa mãn rồi nhỉ. Cô đi ngay được rồi đấy, Shalltear. Bây giờ Ainz-sama và ta đang bàn luận về tương lai của Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick, cảm phiền đừng phá rối cuộc thảo luận quan trọng của chúng tôi.”
“……Chào hỏi trước khi vào câu chuyện chính là phép lịch sự tối thiểu mà…… Gái già đã qua xuân xanh thật phiền phức. Chắc là họ lo lắng vì sắp hết hạn nhỉ?”
“……Cô không thấy thức ăn có quá nhiều chất bảo quản đến nỗi không có hạn sử dụng thì chẳng khác gì độc dược à? So với nó, đồ quá hạn còn tốt chán nhỉ?”
“…………Đừng khinh thường thức ăn độc hại. Vài vi khuẩn có thể lây nhiễm đấy.”
“…………Quan trọng hơn, thứ đó có ăn được không? Trông có vẻ nó giống một đĩa đầy đồ ăn hàng mẫu[ý là hàng nhựa, hàng giả], nhưng thực ra…… nhỉ?”
“………………Đồ ăn mẫu? Ta giết cô giờ, ả khốn.”
“………………Thế ai là hàng hết hạn, hả?”
Hai mỹ nhân chì chiết nhau ngay trước mặt Ainz với những nét mặt thật khó miêu tả. Có thể nói nó khiến cả mối tình một trăm triệu năm cũng phải nhụt chí. Kiềm chế sự thôi thúc dâng lên trong đầu, Ainz lên tiếng trước khi cuộc chiến tàn phá nổ ra.
“Cả hai ngươi thôi ngay cho ta.”
Trong chớp mắt, hai người kia mở miệng cười tươi rói nhìn Ainz.
Những biểu cảm phức tạp đã đi đâu mất; chỉ còn lại hai cô gái dễ thương, trinh trắng đang yêu.
(Phụ nữ thật nguy hiểm…… Không, hai người này chắc là cá biệt……)
Sau khi biến thành Undead, bất kỳ xúc cảm mạnh nào của Ainz sẽ bị chặn đứng. Ngay cả là một kẻ như thế mà Ainz còn cảm thấy mặt họ biến đổi nhanh đến kinh ngạc.
Họ kỵ nhau vì họ là đối thủ tình trường.
Albedo và Shalltear cùng yêu Ainz. Thằng đàn ông nào cũng sẽ hạnh phúc đến cực đỉnh khi được hai tuyệt sắc giai nhân yêu mình.
Nhưng Ainz không thể toàn tâm chấp nhận.
Vì Shalltear, một người mắc chứng necrophilia[loạn ɖâʍ với xác ch.ết], thì thầm nhỏ nhẹ vào tai Ainz bằng giọng ngọt ngào,
“Ngài quả là một bộ xương tuyệt vời, một kiệt tác của tạo hóa.”
Đây có thể là lời thủ thỉ thương yêu của Shalltear——hay cũng có thể chỉ là ca ngợi hình dáng của Ainz.
Nhưng Ainz đã sốc vì lần đầu tiên bộ dạng cậu được khen, mà cho bộ xương của cậu thì đúng hơn.
Đấy là ký ức vài ngày trước.
Ainz tẩy cái điều vụn vặt ấy khỏi tâm trí và nói.
“Ta sẽ hỏi lại lần nữa. Shalltear, ngươi có chuyện gì với ta?”
“Vâng. Theo lệnh Ngài, thần dự tính sẽ gặp Cocytus sau. Có thể thần sẽ không trở về Nazarick một thời gian, nên thần đến đến chào tạm biệt Ngài.”
Ainz nhớ lại mệnh lệnh cậu đã giao cho Shalltear và gật đầu.
“Ta hiểu rồi. Shalltear, hãy cẩn thận trong nhiệm vụ và quay về an toàn.”
“Tuân lệnh!”
Shalltear đáp lại với giọng cứng rắn và trang nghiêm.
“Ngươi có thể lui được rồi, Shalltear. Khi đi, hãy bảo Narberal hay Entoma để triệu tập Demiurge đến. Bảo là ta muốn bàn kế hoạch tiếp theo với hắn ta.”
“Thần đã rõ, Ainz-sama.”