Quyển 13 Chương 2-1
Có bốn người ngồi trong phòng .
Gồm hai thánh kỵ sĩ, họ đã trở về sau trận chiến đấu và được bao bọc bởi bộ giáp nhuốm đầy máu,đó là Remedios Custodio và Gustav Montagnes. Còn có một người phụ trách như một priests(linh mục) còn sống sót, một người đàn ông trung niên có thể dùng ma pháp cấp ba tên là Siliaco Naranho. Và cuối cùng là hoàng tử Caspond Bessarez.
Hai trong số họ đến từ chiến trường và một người thì chịu trách nhiệm việc chữa trị những người bị thương. Điều đó làm cho căn phòng của hoàng tử Caspond bị tràn đầy mùi tanh của máu .
Tại thời điểm này Remedious cũng không tháo mũ sắt của mình ra. Bình thường sẽ xem đó không phải là một nghi thức thích hợp khi đến căn phòng của một hoàng tử, điều đó thậm chí có thể được coi là bất kính nhưng Caspond không có vẻ bực tức gì về điều đó và ông tỏ ra hoàn toàn bình tĩnh.
Cùng lúc đó, không khí trong phòng thật tồi tệ , mặc dù không phải vì các vấn đề nêu trên. Thật sự thì căn phòng đầy mùi hôi tanh của máu nhưng lí do thật sự là đó là tâm trạng của họ . Nó nặng nề đến nổi dường như nó có thể dập tắt những tia mặt trời xuyên qua cửa sổ.
Đây không phải trạng thái của những con người đã đánh bại một khó khăn áp đảo và tiến đến chiến thắng nên có.
Caspond là người đầu tiên phá vỡ bầu không khí im lặng ấy. Thật ra ai khác có quyền nói trước ngoài ông ấy chứ ?
“Cho ta biết về thiệt hại quân số của chúng ta’’
“4000 trong số 6000 quân nhân chúng ta mang ra chiến trường đều đã ch.ết hoặc bị thương“
“Tôi có thể bổ sung lời của phó đội trưởng, còn có khoảng một nghìn người bị thương đang được chữa trị bởi các priests. Nhưng một nữa trong số họ đã ch.ết vì chúng tôi không tới kịp“
“….Có khoảng một nữa số Thánh kỵ sĩ sống sót, và tám priests đã ch.ết “
Caspond nhắm mắt lai và lắc đầu sau khi nghe Gustav nói.
“ Chống lại một đội quân bán nhân loại như thế …..Trong khi chúng ta không thể nói thiệt hại như thế này là một điều tốt, Nhưng liệu chúng ta có nên cảm thấy biết ơn vì đó là tất cả những gì chúng ta mất? Hay chúng ta nên cảm thấy tiếc thương cho những người đã ngã xuống?“
“Là vế sau“ – giọng nói nhỏ của Remedious cắt ngang lời nói của Caspond.
“ Tất nhiên là vế sau rồi “
“…Đội trưởng Custodio nói đúng chúng ta nên đau buồn khi chịu một thiệt hại nặng nề như vậy“
Gustav và Siliaco cuối gầm mặt xuống khi họ nghe thấy những lời của Custodio.
Họ biết rằng chống lại đội quân mạnh mẽ gồm 40 000 Demihuman , thì đó là một điều kì diệu khi đội quân giải phóng Thánh Quốc có quân số bị áp đảo hoàn toàn lại có nhiều người sống sót đến vậy, mặc dù họ đã làm được . Tuy nhiên, nói những điều như thế sẽ gây rối loạn và sẽ có kết quả không tốt , vì vậy họ không có lựa chọn nào ngoài nói như vậy.
“Có phải Vua pháp thuật là người đã đánh bại những lực lượng Demihuman chủ chốt trong hàng ngũ của bọn chúng không ?“
“Vâng, chỉ có vài nhân chứng báo cáo lại giữa sự hỗn loạn của việc bảo vệ tường thành nên chúng tôi không chắc vài chi tiết, nhưng có những tin đồn về những sinh vật undead đã tiêu diệt đội quân Demihuman “
“Ta hiểu rồi, điều đó đúng với những gì tôi nghe về Vua pháp thuật. Vậy là ông ta đã dùng những undead ông ta tạo ra để dọn sạch đám Demihuman. Xóa sổ một đội quân lớn như vậy, hmm? Trong trường hợp đó chúng ta có thể kết luận rằng Vua pháp thuật có thể đánh bại Jaldabaoth, phải không?”
Ông đưa mắt nhìn Remedious chằm chằm , nhưng cô ấy đơn giản chỉ cắn môi và im lặng. Hào quang xung quanh Thánh kỵ sĩ mạnh nhất vương quốc làm cho cô ta thành một nỗi khiếp sợ đối với những kẻ yếu hơn. Caspond quay đi khỏi cô và nhìn thẳng vào Gustav, Gustav ngay lập tức nhìn lại với một cái nhìn có lỗi trong mắt anh và cúi đầu.
“hahh… Thật sự nó có ổn không khi đặt cược toàn bộ vương quốc vào Vua pháp thuật ? Mặt khác chúng ta có thể nghĩ về việc nên làm gì nếu Vua pháp thuật bị Jaldabaoth đánh bại? Ai có ý kiến về việc chúng ta nên làm gì nếu điều đó xảy ra không? “
Không ai trả lời ông ta cả. Ngay giữa lúc này, Remedious lên tiếng
“Trong trường hợp đó, kêu gọi Momon giúp thì thế nào ?“
Ba người còn lại nhìn nhau với một ít biểu cảm trên mặt họ.
Remedious thấy rằng đó là một ý kiến hay, cau mày
“Chuyện gì vậy? Ai có ý kiến nào tốt hơn không? Điều đó tốt hơn sinh vật undead ch.ết tiệt kia phải không?“
“…Đội trưởng, chúng ta đang nói về việc sẽ làm gì nếu Vua pháp thuật ch.ết. Trong tình huống đó đi đến Vương quốc Sorcerer để xin thêm sự trợ giúp thật sự rất mạo hiểm
“.. Việc đó không cần thiết” Siliaco vừa nói vừa vuốt ve ria mép màu trắng của ông.
“Xin thứ lỗi một chút, ngài phó đội trưởng . Ý kiến của đội trưởng có vẻ mạo hiểm tuy nhiên nó cũng không phải là một ý kiến tồi phải không? Sẽ thế nào nếu chúng ta nói dối về việc Vua pháp thuật đã bị Jaldabaoth bắt và buộc Momon phải tới?“
“Ngài linh mục, việc đó thật sự quá nguy hiểm. Ngay cả khi Momon đánh bại Jaldabaoth, việc phát hiện ra lời nói dối đó có thể gây ra chiến tranh. Ngay cả khi mọi việc suôn sẻ thì ấn tượng của đất nước chúng ta với vương quốc Sorcerer sẽ bị rớt xuống tận đáy. Và nếu mọi thứ tệ đi, rất có thể Momon sẽ trở thành Jaldabaoth thứ hai và dẫn dắt quân đội undead vào trong đất nước của chúng ta“.
“Chính xác là vậy, và điều tồi tệ nhất là Vương quốc Sorcerer sẽ có một lí do chính đáng để chống lại chúng ta“.
Remedious hơi nghiêng đầu khi nghe Caspond giải thích.
“Chúng ta không nằm sát gần với Vương quốc Sorcerer nên nó ổn phải không? “
“Đội trưởng Remedious, đừng nghĩ về những thứ nguy hiểm như vậy, ta sẽ không chấp nhận bất kì ý kiến nào có thể gây nguy hiểm cho chúng ta…. Nói là như vậy,nhưng ta không có bất kì ý kiến nào tốt cả. Còn hai ngươi thì sao?“
Siliaco và Gustav cũng không thể nghĩ ra bất kì điều gì.
Căn phòng lại chìm vào im lặng
Cuối cùng, Caspond lặng lẽ lên tiếng
“…Tạm thời, hãy để mỗi người tự suy nghĩ thêm về vấn đề đó . Sẽ không có bất kì vấn đề gì nếu Vua pháp thuật có thể đánh bại Jaldabaoth.” Caspond đan hai tay ông ấy lại với nhau “Hãy nói về vấn đề khác. Còn về khẩu phần ăn mà các Demihuman mang theo? Liệu chúng ta có thể ăn chúng được không? Và nếu chúng ta có thể tiêu thụ chúng , thì sẽ trụ được thêm khoảng bao lâu?“
Thường thì chúng sẽ thuộc về Vua pháp thuật kể từ lúc ông ta đánh bại đội quân Demihuman. Nhưng ông đã nói rằng ông cho họ toàn quyền phụ trách lượng lương thực đó
Gustav trả lời, anh được phân công cho tất cả những nhiệm vụ như thế
“Thưa Điện hạ. Có vẻ có rất nhiều thứ như bánh mì và rau củ mà chúng ta có thể ăn. Nhờ vào cuộc tấn của các sinh vật undead của Vua pháp thuật mà chúng ta có thể chiếm chúng nguyên vẹn và đang trong tình trạng tốt. Thêm vào đó còn có những thực phẩm mà chúng ta cần điều tr.a sâu hơn ví dụ như những rau củ có mùi chua và những thứ đại loại vậy“
Bảo quản thức ăn là một thứ rất phổ biến ở Thánh quốc, Tuy nhiên, đây là lương thực thuộc về Demihuman, vì vậy chúng có thể được phân loại đanh cho loài ăn thức ăn thối rữa, đó là lí do tại sao Gustav nói họ cần điều tr.a sâu hơn.
“Chỉ có một vấn đề duy nhất, đó là thịt”
“Nghĩa là thế nào?“
Khuôn mặt của Gustav có vẻ u tối khi anh ta nhìn vào Caspond
“Một phần của của đống thịt đó có vẻ là thịt người. Kết luận đó xuất phát từ hình dáng của những miếng thịt và chúng tôi không chắc về việc đó. Nếu ăn chúng thì ta có thể biết được. Nhưng tôi nghĩ tốt hơn là không nên thử việc đó nếu ngài không phiền”.
“Chúng ta đang nói đến số lượng bao nhiêu thịt?“
Một ánh mắt ghê tởm hiện lên mặt Siliaco.
“Có rất nhiều bán nhân loại ăn thịt. Ước tính một nửa lương thực chúng mang theo là thịt “
“Cái gì? Nửa số lương thực của một đội quân 40.000 lính là thịt???“
Theo giả thuyết nếu một bán nhân loại ăn một kí thịt mỗi ngày đó sẽ là 40 tấn thịt. Nếu lượng lương thực của chúng đủ cho 2 tuần thì đó sẽ là 560 tấn thịt. trong trường hợp đó Vị hoàng tử ôm lấy mặt ông ta.
“…Bao nhiêu trong số đó là thịt người?“
“Chúng thần không rõ . Kiểm tr.a từng mẫu thịt sẽ tốn rất nhiều thời gian, và nếu chúng không còn ở hình dạng ban đầu…..”
“Sẽ thật tệ nếu chúng ta vứt đi thức ăn khi mà tương lai sẽ chẳng sáng lạng gì. Ta muốn tách thịt người ra khỏi các loại thịt khác…Linh mục Naranho ma pháp của ngươi có thể làm được không?“
“Thần xin lỗi thưa Hoàng tử, Chúng thần không thể làm những việc như thế. Thần cảm thấy những đồng môn của thần trong số các thánh kỵ sĩ cũng sẽ như vậy .”
Caspond nhìn thấy Gustav gật đầu và thở dài một cách chán nản.
“Vậy ma Thuật không thể làm gì huh ? Thế còn việc bắt một tên tù binh bán nhân loại và cho nó ăn đống thịt đó để tìm ra?“
“Chúng ta nên để những người ch.ết được yên nghỉ. Nếu đó là thịt người chúng ta nên chôn họ“
“Đội trưởng Custodio nói đúng ….Ngươi nghĩ sao đội phó Montagnes? “
“Vâng, thần đồng ý với đội trưởng . Thần cảm thấy rằng chúng ta sẽ không có đủ thời gian để điều tr.a từng thùng thịt . Chúng ta nên dành thời gian và sức lực của mình vào những việc khác “
“Ta hiểu rồi. Vậy liên quan đến vấn đề lương thực của bọn Demihuman , chúng ta sẽ vứt bỏ mọi thứ có vẻ nghi vấn. Trong trường hợp đó, vũ khí và áo giáp của bọn chúng thì thế nào ?“
Vua pháp thuật cũng đã cho cho chúng ta toàn quyền với số vũ khí và áo giáp ấy, nhưng ông ấy cũng nói rằng ông ấy cũng sẽ mong đợi thứ gì đó như là lòng biết ơn, vì vậy chúng ta cũng phải dâng lên ông ấy những đồ vật thích hợp khi thời điểm đến.
Nếu họ có thể đánh bại Jaldabaoth hoặc chiếm lại thủ đô hoàng gia, Caspond dự tính sẽ thông báo rằng ông ta sẽ dâng những báu vật của Thánh quốc cho Vương quốc Sorcerous.
“Đầu tiên, thu hồi những trang bị của lũ Demihuman và chôn cất người ch.ết sẽ tốn thời gian, vì vậy chúng ta thậm chí không có thời gian để kiểm định chất lượng của các trang bị…Ngài linh mục, nếu có bất kì undead nào sản sinh ra tại đây liệu chúng có trở thành thuộc hạ của Vương quốc Sorcerous không ?“
Undead dễ dàng xuất hiện ở nơi có nhiều người ch.ết và nơi có hơn 10.000 bán nhân loại ch.ết thì thật hoàn hảo.
Trong lúc được nói tới , một nỗi lo sâu sắc hiện lên mặt Siliaco
“Thần không biết. Thần thật lòng không biết. Nhưng bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra. Vì vậy thần nghĩ chúng ta nên giải quyết những cái xác và thanh tẩy vùng đất sớm nhất có thể. Thần muốn tự dựa vào sức mạnh của mình nhưng xoay xở theo cách đó là không ổn vì vậy thần cần một vài sự giúp đỡ từ các Thánh kỵ sĩ.”
“Ahh, để việc đó cho chúng tôi. Sau tất cả thì chúng tôi được huấn luyện để đối phó với undead“
“Tôi không mong đợi gì hơn từ đội trưởng Remedious, sẽ thật là an tâm nếu như Holy Queen-sama hoặc Kelart-sama đại nhân có ở đây “
Mọi người đều im lặng khi nghe những lời nói của Siliaco thốt ra .
Sau một vài phút mặc niệm, Caspond lên tiếng
“Ah, còn có một vấn đề khác, phó đội trưởng Montagnes. Vua pháp thuật dường như có vẻ muốn mang những trang bị ma thuật về đất nước của ông ta. Vì vật ông ta thu hồi chúng trước. Dĩ nhiên là ông ta sẽ trả lại những thứ gì thuộc về Thánh quốc’’
“Thần đã hiểu. Nếu đó là về vũ khí hoặc áo giáp thì thần có thể sẽ biết được. Nhưng thần sẽ gặp khó khăn với những trang bị ma thuật khác. Nếu có ai đó ở đây có hiểu biết về trang bị ma thuật thần muốn họ đứng ra giúp đỡ.’’
“Thần có thể giúp đỡ nếu đó là những đồ vật được truyền xuống từ hoàng tộc. Cũng như các Thánh trang bị, tuy nhiên’’ Siliaco cuối đầu khi Caspond nhìn ông ta “trong trường hợp đó chúng ta cần những sự giúp đỡ từ người dân. Tuy nhiên việc này thật sự quá bất ngờ . Không, chúng ta nên nói rằng nó còn tốt hơn những gì ta đang hi vọng. Chúng ta nên cảm ơn sức mạnh của Vua pháp thuật vì vượt quá mong đợi của chúng ta.”
Không ai lên tiếng phản đối cả . Giữa sự im lặng đó, Caspond lên tiếng lần nữa, như thể ông ta đại diện cho họ
“Thành phố này được cứu khỏi cuộc tấn công là nhờ vào sức mạnh của vua pháp thuật ”
Tiếng nghiến răng có thể nghe rõ, và Caspond lo lắng nhìn Gustav.
“Sau chuyện này, ta cần thay mặt Thánh quốc cảm ơn ông ta. Đến lúc đó ta mong các ngươi sẽ có mặt trong bất kì sự kiện nào, được chứng kiến sức mạnh của Vua pháp thuật và đạt được chiến thắng thật sự là một dịp vui “
“Đừng quên là chúng tôi cũng đã cố gắng hết sức “
Những lời nói của Remediou dường như làm đóng băng không khí trong phòng. Không, có hai người đã bị đóng băng bởi lời nói đó ,Gustav và Siliaco.
Đôi môi của Gustav mấp máy nhưng anh ta không thể tìm ra được lời xin lỗi nào cho sự nổi nóng của cấp trên của anh.
“Đúng là như thế, đội trưởng Remedious , chúng ta không thể thắng trận chiến này nếu không có sự chống trả quyết liệt từ phía các vị và nhân dân “
Caspond nhìn thấy Remedious cúi đầu và ông ấy tiếp tục nói
“Tuy nhiên, sự thật là nếu không có sự giúp đỡ của Vua pháp thuật thì chúng ta đã thua và cũng đúng nếu nói ông ấy có thể tự mình đánh thắng trận chiến này. Ta có sai không?
Remedious giận dữ xé toạc chiếc mũ giáp của cô một cách tàn bạo và ném nó về phía bức tường gây ra một âm thanh lớn.
“Điện hạ, có chuyện gì sao ạ “
Cánh của mở ra và các Thánh kỵ sĩ bên ngoài lao vào căn phòng.
“Không có gì xảy ra cả . Hãy tiếp tục đợi ở bên ngoài “
Đôi mắt của các Thánh kỵ sĩ nhìn qua lại giữa mũ giáp của Remedious và nét mặt của cô ấy, và họ hiểu điều gì đã xảy ra. Sau khi cho biết họ đã hiểu, họ im lặng và rời khỏi phòng.
“Đội trưởng Remedious, đừng nổi nóng, ta yêu cầu ngươi giữ bình tĩnh “
“Làm sao tôi có thể không tức giận cơ chứ ? Mọi kẻ tôi gặp trên đường đến đây đều ca ngợi Vua pháp thuật. Như thể hắn tự mình làm mọi thứ! Không phải hắn chỉ xuất hiện ở giữa cuộc chiến sao? Đã có bao nhiêu người ch.ết trước khi hắn đến? Cái giá của cuộc chiến thắng đó là mạng sống của các Thánh kỵ sĩ, của linh mục, của người già, phụ nữ, đàn ông và trẻ em“
Remedious trừng mắt nhìn Caspond
“Ông ta không thể thắng cuộc chiến này nhờ vào sức của một mình ông ấy“
“ĐỘI TRƯỞNG ! “
Gustav không thể dấu nỗi sợ hãi của mình lâu hơn nữa trước cái cách cư xử của Remedious trước hoàng tử. Remedious chưa bao giờ là con người suy nghĩ trước khi nói, nhưng ít nhất cô ấy đủ thông minh để biết ai là chủ nhân của cô ấy.Tuy nhiên, bây giờ thì mọi thứ đã khác, cố ấy đang như một con thú điên đang bị thương.
“Bộ xương khốn nạn ấy chỉ bây vòng vòng trên trời và khi mọi thứ sắp kết thúc thì hắn xuất hiện. Chẳng lẽ chiến tranh chỉ là trò chơi đối với hắn“
“Đội trưởng Custodio, có vẻ chứng kiến quá nhiều cái ch.ết đã làm cô tức giận. Cô có lẽ nên đi nghỉ ngơi.“
Gustav nhìn Caspond bằng một ánh mắt cảm kích trước câu trả lời của ông ta
“Trước lúc đó, có một thứ tôi đã nghĩ đến, tôi chắc chắn rằng tên Jaldabaoth và tên Vua pháp sư ấy là đồng minh của nhau “
Ba người còn lại nhìn nhau
“Ngài có bằng chứng cho việc đó không thưa đội trưởng “
Siliaco lạnh lùng nhìn Remedious. Nếu quan sát những gì cô ấy làm cho đến bây giờ thì rõ ràng là cô ấy nói những lời này vì ghét Vua pháp thuật và muốn hạ uy tín của ông ta. Hiện giờ rõ ràng không phải lúc để quyền lợi cá nhân của bất kì ai làm ảnh hưởng đến quyết định của mọi người.
“Chẳng phải hắn ta là kẻ duy nhất hưởng lợi từ việc này sao? Cả Demihuman và người dân của Thánh quốc đều đã ch.ết. Vương quốc Soccerous đang bào mòn sức chiến đấu của chúng ta để có thể chiếm quốc gia này và các vùng đồi núi xunh quanh bằng một nào đó! Đó là lí do tại sao hắn lại tới đây“.
“Ta hiểu rồi, điều đó cũng có lý nếu xét về lợi ích. Hai người các ngươi nghĩ sao?“
Lông mày của Gustav hơi nhăn lại khi anh ta trả lời câu hỏi của Caspond
“Vua pháp thuật đến đây chỉ vì chúng ta đã thỉnh cầu ông ấy. Hơn nữa, để Vua pháp thuật và bọn Demihuman chiến đấu với nhau chẳng phải là ý của đội trưởng sao?
“Đúng là như vậy. Con ả đeo mặt nạ của Blue Rose cũng là mọt trong số chúng. Nếu không phải vì những gì cô ả đó nói, chúng ta sẽ không bao giờ đi tới Vương quốc Soccerous. Nếu không phải vì lời nói đó, chúng ta đã đi đến Pháp quốc(Empire or the Theocracy). Và ai biết được, có lẽ hắn sẽ đến bất kỳ giá nào ngay cả khi chúng ta không nói gì?“
Haaaaah, Caspond thở dài
“Đội trưởng Custodio, những suy luận của Ngài ngay từ đầu chỉ để phục vụ bản thân Ngài mà thôi. Ngài chỉ đơn giản là bóp méo sự thật để thích hợp với những gì ngài nói. Ta nhắc lại rằng Vua pháp thuật từng nói thứ ông ta muốn là những nữ hầu gái quỷ, đúng không?“
“Xin thứ lỗi cho thần vì nói những điều không hợp với một priest (linh mục). Thần có nghe nói những hầu gái quỷ đó khá mạnh mẽ. Trong trường hợp đó, thần hiểu vì sao Vua pháp thuật lại muốn thu phục bọn họ. Quỷ(Demon) thì không cần ăn uống và không có vòng đời giới hạn . Nếu thống trị được một con quỷ mạnh mẽ như vậy có thể sẽ tốt hơn có một đội quân“
“Trong trường hợp đó, Vua pháp thuật chỉ đang hỗ trợ chúng ta chỉ vì ông ấy thấy được giá trị trong việc này. Đó là tư tưởng chung của bất kì vị vua nào“
“Nhưng vẫn chưa có kẻ nào thấy những hầu gái quỷ đó phải không ?“
Remedious thét lên như một người điên, Caspond nhìn cô ây như thể cô ấy là một đứa trẻ đáng thương.
“ Đội trưởng Custodio, ta muốn nói lý lẽ với ngươi chứ không phải để cảm xúc chi phối …nhưng có vẻ ngươi đã mệt rồi. Đi ngỉ đi, đó là lệnh“.
Khuôn mặt đỏ rực của Custodio có vẻ như cô ấy đang còn muốn hét lên thứ gì đó . Tuy nhiên Caspond bước tới trước mặt cô ấy và tiếp tục nói
“Hãy đi an ủi những người bị thương . Đó cũng là một phần trong trách nhiệm của người chỉ huy, phải không ?”
“..Thần đã hiểu “
Remedious nhặt cái mũ của cô ta lên và rời khỏi phòng
Không có cách nào để miêu tả sự nhẹ nhõm trong căn phòng sau đó. Nó cảm giác như cơn bão đã qua đi và trộn lẫn với cảm giác nhẹ nhõm của những người sống sót.
Tuy nhiên, vẫn còn có người chưa làm xong việc của mình
“Điện hạ! Thần thành thật xin lỗi vì cách hành xử của đội trưởng“
Caspond cười một cách chua chát với kẻ đang cuối đầu với mình.
“Anh cũng có một thời gian khó khăn. Tuy nhiên, anh có thể nghĩ về tương lai không? Ta thành thật không biết chuyện gì sẽ xảy ra với đất nước này sau khi cuộc chiến kết thúc. Chỉ khi chúng ta có thể tìm thấy chị gái của ta, Holy Queen … những gì đã xảy ra với Holy Queen trong trận chiến Kalinsha? Anh có biết được bất kỳ tin tức gì từ chỉ huy trưởng trưởng Custodio không?”
Gustav là trợ lý cá nhân của Remedios. Do đó, anh ta sẽ có biết được nhiều thông tin khi Remedios nói với Caspond về điều đó.
Thực tế là anh biết nhưng lại hỏi điều này một lần nữa, hoàng tử nghi ngờ rằng Remedios có thể nói dối anh.
“… Thưa Điện hạ, tôi nghe điều tương tự từ chỉ huy trưởng Custodio rằng cô ấy đã nói với Điện hạ khi chúng tôi gặp nhau lần đầu tiên.”
Cô đã bị gửi thổi bay lên bởi sóng chấn động khi cô đến, Holy Queen và em gái của cô,Kelart Custodio, anh không thể tìm thấy họ được. Mặc dù xác ch.ết của các paladin, các mạo hiểm giả và linh mục bị rải rác khắp nơi, cơ thể của hai người đó không có nơi nào được tìm thấy.
“Là vậy sao? Có lẽ ta đã lo lắng quá nhiều … Chỉ huy trưởng Custodio dường như không phải là một người hay nói ngụ ý. Sẽ tốt hơn nếu họ bị bắt bởi hắn. Nhưng nếu họ bị giết … vấn đề kế vị sẽ trở nên rất phức tạp.”
Giật mình, Siliaco hỏi anh một câu hỏi.
“Caspond-sama, Ngài có cảm thấy mệt mỏi với vị trí của Holy King không?”
“Ngài đang tâng bốc ta à? Sự thật có thể là trường hợp nếu chị ta đã ch.ết vì một tai nạn trong hoàn cảnh bình thường. Tuy nhiên, mọi thứ giờ đã khác. Phía bắc đang rất khó khăn và phía nam sẵn sàng chiến đấu. Trong trường hợp đó, rất có khả năng phía Nam sẽ hỗ trợ một người nào đó trở thành Holy King. Thành thật mà nói, rất có thể là một trong những quý tộc vĩ đại của miền Nam có thể sẽ trở thành Holy King. ”
“Cái Gì!?”
Caspond mỉm cười khi nhìn vào khuôn mặt sốc của SIliaco.
“Ta không nghĩ đó là điều đáng kinh ngạc… trong trường hợp đó, về những gì Phó chỉ huy Montagnes đã nói trước đó, nếu mọi việc suôn sẻ, điều đầu tiên các quý tộc miền Nam sẽ làm là yêu cầu chỉ huy trưởng Custodio chịu trách nhiệm toàn bộ vụ việc và bị giam giữ.”
“Tại sao họ muốn làm vậy?”
“Vậy ta hỏi ngài, Phó chỉ huy Montagnes, tại sao họ lại không làm vậy? Có phải một paladin đã thất bại trong việc bảo vệ Nữ hoàng? Và đó cũng không phải là lý do duy nhất. Cô ấy có thể đánh bại một đội quân chỉ với một mình. Trong trường hợp đó, việc thách thức kẻ thù là chiến thuật cơ bản trong chiến tranh, tôi có sai không? ”
“Kẻ thù!? Kẻ thù là ai !? ”
“Các quý tộc phía Nam chính là kẻ thù. Nói cách khác, phe Holy Queen. Remedios Custodio là một người tâm sự của Nữ hoàng. Chắc chắn những paladin mà cô ấy dẫn đầu cũng sẽ được xem là kẻ thù, tôi có sai không? ”
“Trong trường hợp đó, những linh mục mà Kelart Custodio-sama dẫn dắt thì sao?”
“Trong khi có những linh mục leo lên cấp bậc cao nhờ vào mối liên hệ của họ với các quý tộc miền Nam… anh không nghĩ đó cũng là trường hợp sao? Ma thuật của linh mục là không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày. Trong khi tôi cảm thấy rằng bất cứ ai biết việc đặt một người nào đó không đủ năng lực trong cấp bậc cao thật sự ngu ngốc, đôi khi mọi người làm những điều mà chỉ có thể mô tả là ngu ngốc.”
“Điện hạ … chúng ta nên làm gì đây?”
“Phó chỉ huy Montagnes, ý anh là sao? Anh có muốn giữ cô ấy khỏi bị giam cầm trong giới hạn cho phép không? Liệu vẫn có thể giữ cho các paladin không bị dính líu đến?”
“Ý tôi là, chúng ta nên làm gì để có một tương lai tốt đẹp hơn cho Thánh quốc.”
“… Chúng ta cần tìm em gái ta. Sau đó, chúng ta cần một thành tựu mà tất cả mọi người sẽ chấp nhận là đã cứu quốc gia. Ví dụ, chúng ta chỉ có thể trục xuất kẻ thù mà không dựa vào sức mạnh của phía Nam.”
“Không thể nào… chúng ta không thể thắng mà không có sức mạnh của Sorcerer King.”
Caspond nhìn Gustav, người đang thú nhận những khó khăn của mình, và nhún vai.
“Tuy nhiên, điều đó phải được thực hiện. Nếu không thì sẽ không có cách nào để ngăn chặn áp lực từ phía Nam sau khi chúng ta thắng. Hm, vâng, hoặc chúng ta có thể gây thiệt hại cho cả phía Nam và phía Bắc. Tất cả những gì quan trọng là sự cân bằng quyền lực cuối cùng được trung hòa”. Caspond nhìn lên trần nhà. “Nếu chúng ta chỉ làm một thỏa thuận với phía Nam sớm hơn. Em ấy quá tử tế vì lợi ích của chính mình. Và tôi hiểu làm thế nào tất cả điều này có thể đã xảy ra một người như chỉ huy trưởng Custodio sẽ thấy lo lắng. Xét cho cùng, người duy nhất có vẻ trở nên nổi tiếng trong trận chiến này là Vua pháp thuật. Nếu mọi thứ trở nên tồi tệ, Vua pháp thuật có thể sẽ trở thành Vua của Thánh quốc, tôi có sai không?
Hai người kia cảm thấy điều đó là không thể, nhưng không ai trong số họ có thể phủ nhận điều đó.
“Trong trường hợp đó, chúng ta cần phải bắt đầu nghĩ về kế hoạch của chúng ta từ giờ trở đi. Trong khi ta muốn chỉ huy trưởng Custodio ở đây, cô ấy sẽ không tuân theo mệnh lệnh trực tiếp sao?”
“… Tôi cảm thấy sẽ ổn thôi miễn là nó phù hợp với công lý của đất nước này.”
“Ta hiểu rồi… Ta đã suy nghĩ về cách tấn công trại tù. Lý do là”
Caspond bắt đầu giải thích.
Khoảng 100.000 Demihuman đã tấn công đất nước.
Vì họ không nghe thấy bất kỳ chuyển động nào từ các Demihumans chống lại các lực lượng của Thánh quốc, họ ước tính rằng 40.000 Demihuman đã tấn công họ lần này là một phần lớn lực lượng được giao để quản lý các trại tù ở phía Bắc.
“Tôi đồng ý với ý kiến của ngài. Bằng cách tấn công các trại tù không được bảo vệ, chúng ta đều có thể tiêu diệt chúng từng phần và tăng lực lượng của chính chúng ta cùng một lúc. Tôi cảm thấy nó sẽ giết hai con chim với một viên đá.”
“Chỉ huy Montagnes, tôi vui mừng khi nghe anh tán thành. Còn linh mục Naranho thì sao?”
Siliaco cũng đồng ý với đề xuất của Caspond.
“Vua pháp thuật ở trong thành phố này. Vì ông ấy có thể giữ an toàn cho chúng ta, ta muốn các paladin tấn công trại tù … anh có thể làm điều đó không? Ngoài ra, một điều nữa. Ta muốn chỉ huy trưởng Remedios ở lại đây trong khi anh đang chỉ huy cuộc tấn công. Làm cho cô ấy nghĩ rằng cô ấy phụ trách việc vệ sĩ cho ta.”
“Cảm ơn rất nhiều, điện hạ!”
“… Ta không nghĩ ta đã nói bất cứ điều gì anh cần phải cảm ơn ta, Phó chỉ huy Montagnes,” Caspond nói khi nụ cười nhạt nhòa trên mặt anh.
“… Sự vắng mặt của paladin mạnh nhất của đất nước có ý nghĩa là nếu có ai đó giống như Grand King tại trại giam mà anh đang tấn công, tất cả các anh có thể bị xóa sổ, phải vậy không?”
“Chúng ta có thể quyết định tấn công trại nào không?”
“Nhưng đương nhiên là ta sẽ thận trọng việc an toàn của anh. Không cần buộc mình phải tấn công một trại lớn nguy hiểm. ”
“Hiểu. Trong trường hợp đó, tôi chỉ cảm thấy chúng tôi nên tiến hành. ”
“Chỉ huy Montagnes, một vài linh mục có khả năng chiến đấu của chúng ta anh có cần họ đi cùng không?”
“Chắc chắn rồi. Sau đó, chúng tôi sẽ chia nhóm trong vài ngày nữa. ”
–*–
Ainz sử dụng [Greater Teleportation] để dịch chuyển đến phía trước ngôi nhà nhỏ trên bề mặt của Nazarick. Trong khi anh không biết họ đã chờ đợi bao lâu, Albedo, Demiurge và Lupusregina đều đứng đó
Albedo và Demiurge đã được triệu tập bởi Ainz, trong khi Lupusregina đáng lẽ phải làm nhiệm vụ trong ngôi gỗ.
Vì Lupusregina phụ trách mọi vấn đề liên quan đến Làng Carne, cô nên được miễn nhiệm khỏi danh sách nhiệm vụ với ngôi nhà gỗ, nhưng điều đó không có nghia là tuyệt đối.
Có lẽ đã có một người khác làm nhiệm vụ, nhưng họ đã không thể làm được điều đó, nên Lupusregina đã chạy đến thay vào đó. Nếu trường hợp đúng là như vậy, nó sẽ thật tuyệt vời. Xét cho cùng, điều đó có nghĩa là ngay cả khi thiếu nhân lực sau khi hoàn thành một nhiệm vụ, có một hệ thống để trao đổi ngay lập tức một người khác để bù lại sự thiếu hụt.
Tuy nhiên, chờ đợi.
Trong khi các Pleiades(hầu gái chiến đâu) đều có khả năng công việc hoàn toàn khác nhau, kỹ năng giúp việc của họ đều bình đẳng. Nó có ý nghĩa rằng họ có thể thay thế cho nhau trong một vài năng lực chuyên môn.
Tuy nhiên, trái ngược với điều đó, cũng có những cá nhân khó thay thế. Bắt đầu với những thủ vệ tầng và thủ vệ giám hộ, có một số NPC có khả năng chuyên môn cao, những cá thể cần ai đó tiếp quản họ vì một lý do này hay lý do khác. Ngoài ra, Ainz cũng đã làm việc rất nhiều để thiết lập một hệ thống nghỉ mát.
Xét cho cùng, việc thay thế diễn viên Pandora cho tất cả chúng cũng nguy hiểm.
Để xét một trường hợp cực đoan, điều gì sẽ xảy ra nếu bản thân Ainz không có mặt ở đó? Ví dụ, nếu anh ta bị cầm tù, hoặc nếu anh ta bị quyến rũ, hoặc cái gì đó khác. Trong khi anh không nghĩ rằng mọi thứ sẽ tan vỡ mà không có anh quyết định, anh có cảm giác rằng Albedo và Demiurge sẽ nói, “Ainz-sama sẽ không bao giờ để điều đó xảy ra với chính mình” trong cùng một giọng nói và do đó không nghĩ sẽ có những khả năng như vậy.
Mình cần phải nghiêm túc đánh giá nhu cầu này một cách nhanh chóng.
Bằng một giọng nghiêm túc, Ainz ra lênh ba người đàn cúi chào anh ngẩng đầu lên.
“Đã lâu rồi nhỉ, Demiurge.”
“Vâng!”
Thật ra, Ainz đã nhức đầu về công việc của Thánh quốc mỗi ngày, và anh nghĩ về Demiurge mỗi ngày, nên anh không thực sự cảm thấy như vậy. Tuy nhiên, đã khá lâu kể từ lần cuối cùng họ gặp nhau.
“Giờ thì, ngươi có thể có câu hỏi về lý do tại sao ta làm điều đó. Mặc dù ta muốn trả lời nhưng ở nơi này không hoàn toàn phù hợp. Hãy thay đổi địa điểm.”
Ainz đi vào ngôi nhà gỗ đầu tiên.
Anh ta có thể sử dụng một lối tắt ở đây vì Gate Mirror được thiết lập, nhưng anh không sử dụng nó vào hôm nay.
Có một cái bàn ở giữa phòng, và có hai cái ghế đối diện nhau ở hai bên. Ainz không ngần ngại ngồi lên ghế mà không do dự, như thể anh đã quen với nó. Anh ta đã trải qua nhiều rắc rối đã xảy ra bởi vì anh đã không đến được chỗ ngồi của mình. Trong khi anh đã từng phải suy nghĩ về chỗ ngồi trước khi ngồi xuống, anh đã đạt đến điểm sẽ vô thức ngồi vào vị trí của mình.
Khi anh đến gần chiếc ghế, Lupusregina ngay lập tức lôi nó ra.
Thật ra, anh đã có ý kiến rằng anh ta nên tự mình kéo ghế ra. Tuy nhiên, quan sát của anh về Jircniv đã làm cho anh hiểu rằng nó là rất quan trọng đối với một người cai trị để cho cấp dưới của mình làm việc. Tuy nhiên, cho phép họ xử lý các nhiệm vụ tầm thường như thế này đã khiến Ainz một người bình thường cảm thấy một chút khó khăn.
Sau khi ngồi xuống ghế của mình, Albedo và Demiurge không ngồi xuống, mà thay vào đó quỳ trên sàn nhà. Đằng sau họ, Lupusregina cũng đến quỳ xuống.
“Ta cho phép hai người ngồi xuống.”
Hai thủ vệ từ chối đồng loạt. Ainz một lần nữa cho phép hai thủ vệ, nơi họ cuối cùng cũng ngồi đối diện Ainz sau khi tỏ lòng biết ơn cao cả của mình với anh. Mặt khác Lupusregina vẫn giữ nguyên tư thế đằng sau họ.
Quá trình này mất quá nhiều thời gian. Nó không đơn giản như hồi đó … ugh.
“Vậy chúng ta hãy tiếp tục chủ đề trước. Trong khi ta nói không có ai cần được cứu, ta đã cứu người dân của Thánh quốc. Ta chắc chắn hai người có câu hỏi về điều đó, phải không? ”
“Không hoàn toàn không.”
Er? tại sao?
Demiurge lắc đầu nhẹ nhàng, như thể anh không thể cưỡng lại sự thôi thúc trong sự ngưỡng mộ.
“Mọi thứ ngài làm là đúng, Ainz-sama. Tôi cảm thấy rằng lý do tại sao ngài lại hành động như vậy là vì ngài đã thấy một giá trị trong đó mà tôi không thể tưởng tượng được.”
“Chính xác. Nếu ngài cảm thấy nó cần phải được thực hiện, thì nó phải đúng, Ainz-sama.”
Eh?
Những lời của Albedo đóng băng biểu hiện trên mặt của Ainz. Nhưng tất nhiên, Ainz không có biểu hiện gì để lộ ra.
Cách mà hai thủ vệ cũng là hai người bảo vệ thông thái nhất ở Nazarick, gật đầu đồng loạt trước khi anh ta lấp đầy, anh cảm thấy nhiều mùi vị khủng bố và lo lắng khác nhau.
“Đợi chút. Thật vậy… đúng vậy, đúng vậy. ”Ainz bắt đầu hoảng sợ. Cuộc trò chuyện đã đi một con đường hơi khác so với những gì anh đã dự đoán, và vì vậy anh đã trở nên bối rối và không thể nghĩ rõ ràng về những gì anh muốn nói. Tuy nhiên “thực sự, trong hoàn cảnh bình thường, ta sẽ thực sự hòa hợp với ý tưởng của hai ngươi.”
Huh? Ainz hơi bối rối vì chủ đề bắt đầu lạc lối như thế nào. Tắt khóa học. Anh đã cố gắng để ghép một số từ lại với nhau và ném chúng ra một cách tự nhiên, nhưng ngay cả như vậy, hai người họ gật đầu mạnh mẽ, và Ainz thấy rằng một chút kỳ quặc. Tuy nhiên, anh tiếp tục cầu nguyện cho một phép lạ phút cuối cùng khi anh tiếp tục.
“Nhưng, er, nhưng. Lần này hơi khác một chút. Ta đã không làm điều này vì ta đang lên kế hoạch gì đó.” Sau khi tìm được cách sửa đổi lời nói của mình, Ainz vui vẻ tiếp tục,“ Lần này, ta đã cố tình đưa một lỗ hổng vào kế hoạch.”
“Lý do cho điều đó là gì, Ainz-sama?”
Ainz chầm chậm dựa lưng vào ghế với một âm thanh “Hm”. Sau đó, ông đã áp dụng một tư thế trang nghiêm đã được đào tạo của một người cai trị, mà một bậc vua chúa nên có, và sau đó nói.
“Demiurge. Albedo. Hai ngươi luôn thông minh hơn ta.”
“Chuyện đó!”
Ainz giơ tay lên để ngăn hai người họ nói.
“Ta chỉ nói rằng ta luôn cảm thấy như vậy. Trong trường hợp, nếu có việc bất ngờ xảy ra trong các phần của sự kiện được mô tả trong kế hoạch thì điều gì sẽ xảy ra? Nếu mọi thứ diễn ra như các ngưởi vạch ra, thì mọi thứ sẽ hoàn hảo và kết thúc ở dạng tuyệt vời.”
Bởi vì nội dung của kế hoạch quá nhiều, Andz càu nhàu. Ném tất cả chi tiết của kế hoạch vào phần của mình, mình cảm thấy chắc chắn sẽ thất bại.
“Vì vậy, một câu hỏi đột nhiên xuất hiện trong đầu, Demiurge. Tâm lý chiến thuật hoàn hảo không chỉ hoạt động khi mọi thứ đang diễn ra; nó cũng phải sử dụng được khi tình hình thay đổi đáng kể hoặc khi nó thay đổi theo mong đợi. Ta muốn biết liệu khả năng thích ứng của các ngươi có đáng khen ngợi không. ”
“Thần hiểu rồi, là như vậy!”
Eh!? Anh ta đã có nó !? Và anh ta có vẻ như anh ấy cũng hiểu tất cả!
Ainz chống lại sự thôi thúc để nói về tốc độ xử lý phi thường của Demiurge, một thứ gì đó dọc theo dòng chữ “Bạn đã quá thông minh, tại sao bạn nghĩ tôi thông minh hơn? Đây có phải là cách mới bắt nạt tôi không !? ”
“Đúng như dự đoán, ah … anh thật ấn tượng như ta mong đợi, Demiurge.”
“Cảm ơn rất nhiều, Ainz-sama.”
“Tuy nhiên, ta, ah, xin lỗi, mặc dù cảm thấy như ta đã thử nghiệm anh …”
“Chắc chắn là không, Ainz-sama. Với thần, được ngài đánh giá khả năng là một vinh dự mà không việc gì sánh được. Thần chắc chắn sẽ trả lại kết quả phù hợp với mong đợi của ngài, Ainz-sama! ”
“Umu. Ta sẽ để điều đó cho anh, Demiurge. Trong trường hợp đó, quá trình hoạt động của chúng ta tại Thánh quốc, ta sẽ gây ra vấn đề khi cần thiết và anh sẽ sửa đổi kế hoạch để đáp ứng. Sẽ ổn chứ? ”
“Vâng! Thần hiểu!”
Được rồi! Ainz vui mừng trong lòng. Anh ta rất hạnh phúc và cảm xúc bị bị đè xuống.
Mặc dù vậy, sự phấn khích vẫn còn bên trong anh.
Rất tốt, rất tốt. Bằng cách này, ngay cả khi mình phạm sai lầm, mình có thể nói rằng tôi đang cố ý làm điều đó! Không, tất nhiên, mình cần phải cẩn thận không để phạm sai lầm trong những hoàn cảnh bình thường. Biết thế này, mình nên nói điều này ngay từ đầu.
Trong khi anh ta không có thói quen xấu về việc chán nản khi kế hoạch của cấp dưới bị rối loạn, có thể anh ta vô tình làm điều gì đó để khiến họ lo lắng. Bằng cách này, họ sẽ không phải đoán xem anh có ý định gì không, nhưng thay vào đó hãy chuyển sang sửa đổi kế hoạch nếu cần. Ainz cảm nhận được cảm giác hạnh phúc đến từ việc giải quyết được một gánh nặng trên vai.
“… Chúng thần hiểu được mối quan tâm của ngài, Ainz-sama. Vậy điều đó có nghĩa là ngài sẽ đồng thời đánh giá khả năng của từng thủ vệ tầng và khu vực? ”
Khi nghe câu hỏi của Albedo, Ainz đã bối rối một lúc và suy nghĩ, cô ấy đang nói gì vậy? Tuy nhiên
“Không cần phải vội vàng thế. Ta đang làm như vậy cho Demiurge bởi vì anh ta phải làm việc bên ngoài Nazarick trong thời gian dài. Đối với những người khác, ta sẽ kiểm tr.a chúng khi cần thiết.”
“Thần hiểu”
“Umu. Bây giờ, với chủ đề kế tiếp … kế hoạch ban đầu là đưa những người dân của Holy King sùng bài ta tiến tới phía đông của Thành Quốc, Đồi Abelion(Abelion Hills), nơi các Demihumans đã sống. Tuy nhiên, ta sẽ sửa đổi phần này của kế hoạch. Ta sẽ đến đó trước. Từ đó, truyền bá tin tức về cái ch.ết của ta.”
Cảm giác như thời gian đã dừng lại một lúc. Và sau đó
“Eh? Ngài đang nói gì vậy, Ainz-sama !? Làm sao chúng ta có thể tuyên bố cái ch.ết của Đấng Tối cao, Ainz-sama !?”
Phản ứng đó đến từ Albedo. Đây có lẽ là lần đầu tiên anh thấy biểu hiện của Albedo sụp đổ như thế này. Ít nhất, cái nhìn trên khuôn mặt cô khiến anh cảm thấy như vậy. Nhưng trước khi Ainz có thể giải thích ý định thực sự của anh ta với Albedo, đến lượt Demiurge lên tiếng.
“Albedo. Vì Ainz-sama đã tuyên bố điều này, Ngài phải có một số mục đích trong đầu rằng chúng ta không thể tưởng tượng được. Cô không nghĩ rằng từ chối nó trên cơ sở cảm xúc là không thích hợp? ”
“Demiurge. Tôi có thể hỏi sự bình tĩnh của anh đến từ đâu không. Anh sẽ phản ứng giống như tôi nếu Ulbert Alain Odle … -sama nói điều tương tự? Hoặc là…?”
“Fufu… Albedo. Cô có thể cho tôi biết ý cô là gì không? Hay cô có gì muốn nói với tôi, hãy nói về vế sau nhé?”
Hai thủ vệ nhìn nhau với ánh mắt bốc lửa trong khi sử dụng một không gian cực kỳ lạnh lùng, và một bầu không khí kỳ lạ bắt đầu pha trộn giữa hai người họ. Cảm giác nghẹt thở này giống như những gì anh cảm thấy khi anh chiến đấu với Shalltear. Có lẽ đó là sợ hãi hay căng thẳng, nhưng ngay cả Lupusregina cũng bắt đầu thở hổn hển.
“Đủ rồi”
Bầu không khí nguy hiểm ngay lập tức biến mất khi Ainz hét lên. Sự thay đổi đột ngột khiến Ainz băn khoăn liệu mọi thứ vừa nãy có phải là ảo tưởng hay không. Tuy nhiên, hơi thở nặng nề của Lupusregina đã chứng minh rằng nó không phải là ảo giác.
“Hãy bình tĩnh, cả hai người. Có một số lý do để ta phải làm giả cái ch.ết của ta. Có một hoạt động được gọi là đào tạo sơ tán. Để đối phó với các tình huống khẩn cấp, hãy lập kế hoạch trước và chuẩn bị sẵn sàng. Trong trường hợp đó, các ngươi sẽ làm gì nếu ta ch.ết? Ta sẽ bắt đầu với ngươi, Albedo. Nói cho ta biết những gì cô đang nghĩ.
“Vâng! Thần sẽ ngay lập tức cho kẻ dám tổn hại đến ngài với tất cả những đau khổ trong thế giới này, và sau đó chuẩn bị hồi sinh ngài, Ainz-sama! ”
“Tôi hiểu rồi. Đến lượt ngươi, Demiurge.”
“Vâng! Trong khi chuẩn bị cho việc hối sinh ngài, thần sẽ tăng cường phòng thủ của Nazarick và sau đó thu thập thông tin về kẻ đã xúc phạm ngài.”
Albedo trừng mắt nhìn Demiurge đôi mắt như muốn ra khỏi khóe mắt.
“Thu thập thông tin chỉ là quá nhẹ nhàng. Bất kể ai dám xúc phạm đến Đấng Tối cao, họ phải bị bắt với tất cả sức mạnh mà Nazarick có và phải có một hình phạt đủ để làm cho kẻ đó tự hủy hoại chính mình.”
“Albedo, tôi cảm thấy những gì cô nói rất hợp lý. Tuy nhiên, kẻ thù là kẻ có thể giết Ainz-sama. Do đó, chúng ta không thể bất cẩn. Biết được thông tin về chuyển động của kẻ địch và điểm mạnh là rất quan trọng. Nếu kẻ thù mạnh hơn chúng ta có thể tưởng tượng, thì nơi mà chúng ta hồi sinh Ainz-sama sẽ trở nên rất quan trọng.”
Trước khi biểu hiện của Albedo thậm chí còn trở nên dữ tợn hơn nữa, Ainz gõ cây gậy của mình trên sàn. Tác động của âm thanh đó giống như bắn một xô nước lạnh lên hai người họ, và khuôn mặt của họ ngay lập tức lấy lại bình tĩnh.
“Ta không nói rằng ta đã bị ai đó giết. Nếu mọi thứ trở nên tồi tệ… thậm chí có thể là do một số hoàn cảnh tự nhiên không lường trước được.”
“Tuy nhiên, có vẻ như ngay cả hai người mà ta coi là người thông minh nhất đều có những ý kiến khác nhau. Điều đó làm ta đau khổ. Đó là lý do tại sao chúng ta phải thực hiện việc huấn luyện này, để sẽ không có vấn đề gì nếu kịch bản tưởng tượng này xảy ra.”
Hai người họ cúi đầu.
“Tất nhiên, ta không phải là người duy nhất mà điều này có thể xảy ra. Demiurge, là chỉ huy phòng ngự của Nazarick trong một thời gian tấn công, nếu một tình huống bất ngờ xảy ra và anh bị đánh bại, Nazarick có thể tiếp tục hoạt động bình thường không?”
“Vâng! Thần đã chuẩn bị kỹ lưỡng về khía cạnh đó. Thần nhớ là đã gửi báo cáo về điều đó cho ngài trong quá khứ, Ainz-sama.”
Eh, mình có nhận được thứ như thế không? Ainz quyết định sẽ tốt hơn nếu tin tưởng vào trí nhớ của Demiurge hơn là của riêng mình.
“Umu. Tuy nhiên, đó chỉ là trong tài liệu, phải không? Lý do ta hỏi là vì ta muốn biết liệu anh có kiểm tr.a xem liệu các hoạt động bình thường có thể được tiếp tục hay không.”
“Thần thành thật xin lỗi! Thần chưa làm điều đó! ”
Demiurge cúi đầu, khuôn mặt của anh mang vẻ mặt của hối tiếc sâu sắc và giọng nói run rẩy.
“Thần, xin lỗi sâu sắc, Ainz-sama! Thần hoàn toàn ngu ngốc vì đã ký vào tài liệu nhưng không đưa ra đề xuất đó! ”
Albedo có vẻ mặt giống Demiurge khi cô cúi đầu.
Ainz tràn đầy cảm giác tội lỗi vô cùng. Có lỗi gì vậy? Câu trả lời là nó là của riêng anh. Nếu anh ta đáng tin cậy hơn, hai người họ sẽ không cần phải xin lỗi như thế này. Anh không muốn phải là một ông chủ đáng sợ?
“Không cần hai người phải xin lỗi. Đó là lỗi của ta vì không giải thích đúng vấn đề cho các ngươi. Ta là người không nên để ý rằng không có thử nghiệm nào xảy ra. Sai lầm là của ta. ”Ainz cúi đầu cho đến khi trán chạm vào bàn. “Tất cả điều này là do sự không xứng đáng của ta, và ta tìm kiếm sự tha thứ của mọi người.”
“Cái gì!? Ainz-sama! ”
“Làm ơn, làm ơn đừng làm thế!”
Hai người họ nhanh chóng cố ngăn Ainz lại. Tuy nhiên, Ainz không ngẩng đầu lên. Anh ta quá xấu hổ khi cho họ thấy khuôn mặt của mình, bởi vì anh biết rằng anh quá nông đến mức anh thậm chí không thể trở nên tốt hơn khi xin lỗi.
“Lu-Lupusregina! Nhanh lên hãy đỡ đầu Ainz lên! ”
“Eh! Thần? Làm ơn, xin hãy tha thứ cho thần, thần không thể nâng cao đầu của Ainz-sama bằng sức mạnh được! ”
“Làm ơn, xin hãy ngẩng đầu lên!”
Ba người – đặc biệt là Demiurge – bắt đầu hoảng sợ và trông có vẻ bối rối,Ainz nhanh chóng nhìn lên. Sau đó, anh nghe thấy tiếng thở dài nhẹ nhõm của ba người họ.
“… Ta biết ơn vì ngươi đã chấp nhận lời xin lỗi của ta. Bây giờ, khi ta đến Abelion Hills, chúng ta sẽ sử dụng cái ch.ết của ta làm cơ sở cho một bài tập. Đúng vậy. Vì đây là một cơ hội hiếm có, tại sao chúng ta cũng không thực hiện các bài tập khác? Ví dụ, nếu Demiurge và tôi bị giết bởi một người nào đó, chẳng hạn … ”
Tại thời điểm này, Ainz bắt đầu cảm thấy khó chịu về những gợi ý của chính mình.
“Điều đó nói rằng, ngay cả ta cũng chưa lên kế hoạch chi tiết khi nói đến khóa đào tạo này. Vì vậy, nếu các ngươi đã đưa ra một kế hoạch tốt hơn, thì hãy tiếp tục và thực hiện nó. Ahh, không cần phải xin phép ta. Sau tất cả, đây là một bài tập được thành lập trên tiền đề rằng ta đã ch.ết.
Hai người họ cười cay đắng.
“Ainz-sama, phải xem xét ngài đã ch.ết từ khi bắt đầu giai đoạn lập kế hoạch có một chút khó khăn…”
“Như Demiurge nói, Ainz-sama.”
Hahahaha, tiếng cười của ba người vang lên trong ngôi nhà gỗ.
Hai người trong số họ cười thật lòng, nhưng có một người chỉ đơn thuần giả vờ.
“Tuy nhiên, các ngươi không cần phải nghiêm túc, hiểu không? Xét cho cùng, mục tiêu của bài tập này không phải là để truyền bá bệnh tật khắp Nazarick, như những gì đã xảy ra với hai người các ngươi như vừa nãy. Ta muốn thực hiện nhiều loại đào tạo và lưu trữ kiến thức trong lĩnh vực đó, để mọi thủ vệ có thể trở nên linh hoạt hoán đổi cho nhau, tốt, Ta biết những gì tôi đã nói là vô nghĩa với các thông tin tương ứng của các ngươi. Làm những gì ngươi cảm thấy cần phải được thực hiện, đến mức độ nào tự cho là phù hợp. Ta có thể để nó cho các ngươi không? ”
Bây giờ anh nghĩ về điều đó, Suzuki Satoru chưa bao giờ là loại người nghiêm túc thực hiện các cuộc tập phòng chống các tình huống khẩn cấp(bản dịch Trung quốc thì là “đào tạo sơ tán”), vậy có thực sự thuyết phục khi một người như thế bảo những người khác làm hết sức mình không? Đó là lý do tại sao anh không thể quên bảo họ thực hiện một cách thoải mái.
Sau khi thấy hai người họ cúi đầu thật sâu, Ainz nói, “Giờ thì,hãy nói đến là một vấn đề khác”
Cố lên tôi ơi!
Lý do tại sao anh đã vẽ lên tất cả các sơ đồ và mô phỏng cách nói chuyện của hai thủ vệ là cho mục đích này.
“Ngươi phải ngưng mọi tiến độ về xây dựng bức tượng của ta trong kế hoạch cũ.”
“Thần hiểu. Chúng thần sẽ làm như ngài nói. ”
Câu nói của Albedo dường như chấm dứt toàn bộ chủ đề.
Huh? Thái độ của Ainz trở nên bối rối và lo lắng khi anh hỏi những gì anh ta nghĩ.
“…Thật sự ổn không? Đó là ý tưởng của ngươi, phải không, Albedo? ”
“Làm sao mà có ai dám mâu thuẫn với quyết định mà Đấng Tối Cao đã làm, Ainz-sama? Nếu ngài nói nó là màu trắng, thì nó sẽ có màu trắng mặc dù nó có màu đen. Đó là tất cả, Ainz-sama. ”
Ainz nuốt nước bọt. Dòng suy nghĩ đó làm anh sợ hãi, và anh run rẩy.
“… Ta không thích cách suy nghĩ đó, Albedo. Điều đó cũng giống như từ bỏ mọi suy nghĩ, và thậm chí ta chắc chắn sẽ phạm sai lầm tại một thời điểm nào đó. ”
Anh chỉ nói “chắc chắn”, nhưng có vẻ như nó đã xảy ra mọi lúc.
“Và trong trường hợp đó, mọi chuyện sẽ không kết thúc nếu ta bị bắt? Người tẩy não Shalltear vẫn ở ngoài đó, hiểu không? Trong khi không cần phải đặt câu hỏi cho mọi mục tiêu của ta, nếu ta đề nghị một cái gì đó và các người nghĩ về một cái gì đó khác, hãy mang nó ra giải quyết. ”
“Thần hiểu.”
Albedo và Demiurge liếc nhìn nhau.
“Vậy, thần có thể hỏi tại sao ngài muốn ngừng xây dựng? Mục đích của bức tượng đó không phải để cho thế giới hiểu rõ hơn về vinh quang của ngài sao, Ainz-sama? ”
“Umu,” Ainz cười trong lòng. “Sự vĩ đại của ta không phải là cái gì đó chỉ có thể được thể hiện qua các vật thể vật chất.”
Anh nhớ lại rằng câu này đã nhận được sự chấp thuận từ Neia.
Thật hoàn hảo.
“Sẽ không tốt hơn nếu dạy cho chúng với vật thể? Con người ngu ngốc là những người chỉ có thể hiểu những gì họ nhìn thấy trước mắt họ. ”
Những lời của Albedo đóng băng Ainz tại chỗ. Nó giống như ném một cái bình vào một quả bóng nhưng thay vì bị đánh trúng lại thì người đánh chụp nó và ném nó trở lại với một lực như ban đầu.
“…Ta hiểu rồi. đó là quan điểm của ngươi, Albedo, nhưng”
Khi Ainz cảm ơn giọng nói của anh không run rẩy, anh cố gắng hoạt động bộ não của mình, và sau đó bỏ cuộc khi không có gì xảy ra. Trong khi anh gần như tròn vai, anh không thể cho phép hình ảnh của mình như một người cai trị sụp đổ trước cấp dưới của mình.
“Không, hoặc quên nó đi. Thần chắc chắn rằng Albedo có thể thấy được ít nhất năm lỗ hổng mà thần đã phát hiện và giá trị vượt trội hơn chúng. Trong trường hợp đó, không có gì khác để thần nói. ”
“Năm, năm sai sót? … Demiurge, tôi cần thảo luận điều gì đó với ngươi sau. Ta có thể mượn trí tuệ của ngươi một lúc được không?”
“Nhưng, tất nhiên rồi. Thần không hy vọng sẽ qua mắt được được ngài, Ainz-sama, ngài đã nói trí tuệ của chúng thần cao hơn … thật sự, ngài quá khiêm nhường. ”
Hai người họ bắt đầu bối rối, và Albedo cúi đầu thật sâu.
“Thần, thần thực sự xin lỗi, Ainz-sama. Trong kế hoạch xây dựng bức tượng của ngài mặc dù đã nhận được sự chấp thuận từ ngài, vui lòng cho phép thần tạm ngưng xây dựng. Thần chân thành xin lỗi.”
“Hm, mm. được rồi, nó không có ích gì. Tiến hành, Albedo. ”
Ainz chỉ đơn thuần ném ra một lời nhận xét không chính xác, nhưng Albedo và Demiurge có vẻ như bị lung lay bất thường. Anh thậm chí có thể nghe thấy Lupusregina thì thầm “tuyệt vời” từ phía sau.
Ainz đảo mắt, cảm thấy tội lỗi vì anh đã làm hai người họ nhầm lẫn bằng cách nói chuyện vô nghĩa. Tuy nhiên, anh vui mừng vì kế hoạch xây dựng bức tượng khổng lồ sẽ bị tạm dừng một thời gian ngắn.
Tiếp theo, mình cần phải làm một cái gì đó về bốn cái lễ hội với tên của mình trên đó, giống như lễ tạ ơn Vua Phù thủy Tạ(Sorcerer King Grand Thanksgiving), Sinh nhật vua phù thủy(Sorcerer King’s Birthday) và như vậy! Nếu Sorcerer King Grand Thanksgiving bị hủy vì bức tượng đã hủy bỏ, chỉ để lại ba cái nghi lễ! Hơn nữa, nếu đây là những lễ hội bình thường, mình cũng không muốn ngăn chúng lại!
Sự thật thì, Ainz đã từng giả vờ hồn nhiên và đề xuất một kế hoạch tổ chức lễ hội. Tuy nhiên, điều đó đã dẫn đến việc thành lập một ủy ban lễ hội kỳ lạ và lúng túng. Ainz thở dài và tự trách mình trong tim, rồi nhìn Demiurge.
“Được rồi, những chi tiết còn lại ta cần thảo luận với Demiurge. Sau cùng, anh sẽ sử dụng con quỷ mà anh triệu hồi, Jaldabaoth, và tấn công thành phố, đúng không? ”
“Vâng. Thật vậy, đó là kế hoạch.”
“Vì thế… ta có một vài yêu cầu. Việc đầu tiên liên quan đến một dự án cá nhân ta đang thực hiện phải được trơn tru, mà ta sẽ cần sự giúp đỡ của anh. À, đừng lo lắng, không cần quá hào nhoáng với nó. Và điều thứ hai là, anh có thể chỉ huy con quỷ được triệu hồi đó chiến đấu một trận chiến nghiêm túc với tôi không? ”