- Chương 1: Con đường của sự thối nát, Phiên tòa đại hình
- Chương 2: Nhà lao Conciergerie
- Chương 3: Nhà lao trung tâm Caen
- Chương 4: Lên đường Saint Martin de Ré
- Chương 5: Xuất phát
- Chương 6: Saint Laurent du Maroni
- Chương 7: Vượt ngục lần thứ nhất, trốn khỏi nhà thương
- Chương 8: Đảo bồ câu
- Chương 9: Giờ hoàng đạo
- Chương 10: Trinidad
- Chương 11: Vượt ngục lần thứ nhất Trinidad
- Chương 12: Lại lên đường
- Chương 13: Curacao
- Chương 14: Nhà tù ở Rio Hacha
- Chương 15: Trốn thoát khỏi Rio Hacha
- Chương 16: Người anh - dieng
- Chương 17: Trở về thế giới văn minh
- Chương 18: Vượt ngục ở Santa Marta
- Chương 19: Những chuyến vượt ngục ở Barranquilla
- Chương 20: Trở về tại khổ sai
- Chương 21: Một người Ả Rập và đàn kiến
- Chương 22: Cuộc vượt ngục của những kẻ ăn thịt người
- Chương 23: Cuộc xét xử
- Chương 24: Quần đảo Salut, đến quần đảo
- Chương 25: Nhà giam cầm cố
- Chương 26: Cuộc sống ở đảo Royale
- Chương 27: Quần đảo Salut, chiếc bè trong ngôi mộ
- Chương 28: Cầm cố lần thứ hai
- Chương 29: Trở lại đảo Royale
- Chương 30: Cuộc nổi loạn ở đảo Saint Joseph
- Chương 31: Đảo Saint Joseph, cái chết của Carbonieri
- Chương 32: Một cuộc vượt ngục của người điên
- Chương 33: Đảo Quỷ, chiếc ghe của Deiflus
- Chương 34: Vượt ngục từ đảo Quỷ
- Chương 35: Trong rừng
- Chương 36: Quých quých
- Chương 37: Từ giã ngục tù
- Chương 38: Georgetown
- Chương 39: Gia đình Ấn Độ của tôi
- Chương 40: Quán ăn và bướm
- Chương 41: Quán tre
- Chương 42: Trốn khỏi Georgetown
- Chương 43: Nước Vanezuela, các ngư dân Irapa
- Chương 44: Nhà lao El Dorado
- Chương 45: Tự do
.. Bị xử án đày khổ sai chung thân vì tội giết người căn cứ vào lời khai của một nhân chứng đã được công an gia công trước, Charriere quyết chí chuẩn bị vượt ngục ngay từ đầu. Anh quyết sống và thoát ra khỏi trại khổ sai để trả thù. Quyết tâm ấy đã làm cho anh có đủ sức mạnh chịu đựng mọi thử thách. Không có một mối nguy hiểm nào làm cho anh lùi bước, không có một phen thất bại ê chề nào làm cho anh nhụt chí. Nếu kể cả những mưu toan vượt ngục đã bị vỡ lở ngay từ khi đang chuẩn bị, Charriere, biệt hiệu Bươm Bướm, đã tổ chức cả thảy chín lần vượt ngục trước khi thành công và được nhận cư trú ở Venezuela như một công dân chính thức...
Năm 1967, hơn ba mươi lăm năm sau khi anh bị bắt và hơn hai mươi năm sau khi anh trở thành công dân tự do của nước Venezuela, Henri Charriere, lúc bấy giờ đang túng thiếu vì mới bị phá sản, nhân đọc một cuốn hồi ký phiêu lưu đã đem lại cho nữ tác giả hàng triệu đồng, nảy ra ý viết lại những cuộc vượt ngục của bản thân. Anh nhờ bạn bè đánh máy theo lời anh kể rồi đem mười ba tập đánh máy ấy gửi cho nhà văn J. P. Castelnau nhờ ông giao cho một người nào biết viết văn viết lại cho thành một cuốn sách có thể xuất bản được. Castelnau đã không làm theo ý Charriere: ông cho in ngay chính bản thảo của Charriere, sau khi chữa lại một vài lỗi ngữ pháp và lỗi chính tả. Nhà văn biết rõ rằng không có một nhà văn chuyên nghiệp nào có thể có được cách kể chuyện sinh động và đầy cảm xúc chân thật, hồn nhiên của chính người đã sống qua những sự việc được kể. Sức hấp dẫn kỳ lạ của thiên tự sự sở dĩ có được chính là vì người kể dường như sống lại một lần nữa những sự việc thật đã xảy ra với đầy đủ những cảm xúc sâu đậm và mãnh liệt của mình lúc bấy giờ. Tâm hồn nhiệt thành của Charriere đã cho phép anh thực hiện được điều đó.