Chương 91: Canh bổ
Edit: gau5555
Beta: Bella Ngân
Vương phủ ở U Châu tuy rằng xây dựng cũng đủ khí phách, cầu nhỏ nước chảy, đình đài lầu các tuy rằng cũng đầy đủ mọi thứ, thế nhưng trước sau chỉ có năm khu, cái đó so với Vương phủ ở thành Phi Nhứ vẫn là kém rất xa.
Nhạc Du Du và Lãnh Hạo Nguyệt cùng nhau tiến vào Lạc Nguyệt hiên, cũng chính là phòng ngủ của vương gia.
Bởi vì chạy nhiều ngày đường như vậy, tất cả mọi người đều không tránh khỏi mệt mỏi rã rời, vì thế, sau khi dùng xong cơm tối, rửa mặt chải đầu cũng đều đi nghỉ ngơi sớm.
Nhạc Du Du kỳ thực vẫn có thói quen quen giường, nhớ ngày đó thời gian nàng mới xuyên qua, hai ngày đầu ban đêm cơ hồ đều là nửa tỉnh nửa ngủ, thẳng đến ngày thứ ba mới quen được, thế nhưng, lần này xuất phủ, Nhạc Du Du đều cảm thấy kỳ quái, mỗi ngày đi đều đổi một nơi khác nhau, thế nhưng nàng mỗi ngày đều có thể ngủ thẳng đến mặt trời lên cao, đến mộng cũng không có, thậm chí nhiều lần lúc tỉnh lại thì đã ở trên xe ngựa…
“Chẳng lẽ là lớn tuổi thật rồi?” Nhạc Du Du lại một lần ở ngủ đến tận buổi trưa mới tỉnh lại, trong lòng bi ai vô hạn một chút, “Thể lực không được, tinh lực cũng không được?” Chẳng lẽ cũng nên cho mình uống các loại canh thập toàn đại bổ? Không khỏi bi thúc nhức đầu lên, mới hơn hai mươi mấy tuổi mà đã như vậy, nếu đến hơn ba mươi tuổi, hơn bốn mươi tuổi thì sẽ làm thế nào a? Chẳng lẽ thực sự để cho Hạo nhi đi tìm tiểu thiếp?
Cái ý nghĩ này làm cho toàn thân của Nhạc Du Du không khỏi giật mình một cái, không được, chuyện tình như vậy tuyệt đối không thể phát sinh, nàng phải nghĩ biện pháp thật tốt…
Lúc Linh Lung tiến vào, đã nhìn thấy vẻ mặt Nhạc Du Du ảo não ngồi ở trên giường, hai tay dùng sức xoa nắn đầu óc của mình, làm cho cái đầu kia nguyên bản bởi vì ngủ mà trở nên lộn xộn nay laị càng thêm rối tung thêm, lúc này đã không thể dùng từ lộn xộn để hình dung mà phải nói là vô cùng thê thảm.
Linh Lung khóe miệng không khỏi co quắp một chút, sau đó thả tay xuống trong chậu rửa mặt, rồi qua đây hỗ trợ thu hồi giường chiếu.
“Vương phi, đứng lên rửa mặt chải đầu đi, nô tỳ đã kêu người ta đem điểm tâm bưng vào cho người.”
“Điểm tâm?” Nhạc Du Du quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mặt trời đều đã lên cao, hẳn là không còn cách bữa trưa không xa, không khỏi khoát khoát tay, “Quên đi, một lát nữa cùng ăn cơm trưa là được rồi.”
“Dạ.” Linh Lung gật gật đầu, “Thế nhưng, sáng sớm bụng rỗng không tốt, vậy uống chút canh đi…”
“Canh?” Vừa nghe thấy việc này, tròng mắt của Nhạc Du Du trong nháy mắt trừng lên, sau đó dùng sức gật gật đầu, “Đúng đúng, hẳn là nên uống canh, vậy cứ như thế đi, ngươi đi kêu phòng bếp nấu cho ta thêm chút canh đi, phải bổ, loại nào càng bổ càng tốt…..”
Linh Lung tức khắc mặt đầy hắc tuyến, vương phi đây là thế nào?
“Được rồi được rồi.” Nhạc Du Du dường như lại nghĩ tới điều gì đó, kéo Linh Lung lại, “Tốt nhất đi kiếm cái loại canh thập toàn đại bổ đến cho ta uống…”
Canh thập toàn đại bổ? Linh Lung tròng mắt đều phải ngã xuống, thế nào mà nàng đều chưa nghe nói qua a, đành phải lúng ta lúng túng mở miệng: “Vương phi a, canh thập toàn đại bổ là một loại canh gì?”
A? Nhạc Du Du kỳ quái ngẩng đầu nhìn nàng, chẳng lẽ ở đây không có loại canh thập toàn đại bổ này? Có điểm nhụt chí, lập tức khoát khoát tay: “Quên đi, chỉ cần bổ là được a, lựa chọn thêm nhiều tham a lộc nhung gì, còn lại thì tùy tiện.”
Linh Lung đầu đầy hắc tuyến đi ra khỏi phòng, đi đến phòng bếp phân phó nấu canh ngao đi.